Chương 617: Sự đáng sợ của ngũ giai Thao Túng Giác Quan

Hàn Phong nghe được câu mời chào một cách ẩn ý này đã là lần thứ hai. Một lần trước đó là trên máy bay trực thăng, do Tào Khang nói, một lần là ngay lúc này, cũng do chính ông ta nói.

- Thành lập tiểu đoàn thứ 5...

Cảm giác sợ hãi tới rợn tóc gáy lại thêm một lần nữa bủa vây lấy tâm trí Hàn Phong, nhưng đi kèm với đó cũng có một cảm giác chua xót tới không nói lên lời.

Ân, còn có một sự khâm phục từ tận đáy lòng, cũng không thể nào diễn tả thành lời.

Tiến Hoá Giả, khí vận chi tử, con cưng trời đất, uy năng kỹ năng mà bọn họ sử dụng, thật sự là vô cùng kinh khủng, không có bất kỳ quy chuẩn nào có thể đong đếm hay tưởng tượng ra nổi.

Một đòn của La Thiên Dật ném vào bất kỳ đâu cũng sẽ là tai hoạ huỷ diệt, không có bất kỳ ai có thể đỡ nổi.

Tiến hóa giả bị chập mạch ngáo ngơ đã kinh khủng tới thế...

Thế nhưng nếu tiến hóa giả đó mà sở hữu trí tuệ, tri thức, kinh nghiệm, sở hữu thêm thiên phú nhạy bén, thêm cả tâm cơ thâm trầm và tư duy sâu sắc, dưới tất cả những yếu tố đó gia trì, kỹ năng mà bọn họ thi triển mới thực sự là khủng bố tới cùng cực.

Không một ai có thể tưởng tượng ra nổi sự khủng bố kia, nhân tộc thuần chủng, vĩnh viễn không thể với tới được.

Hàn Phong nghe hết câu hỏi của Tào Khang xong, cũng không có đáp lại lời của ông ta, ngược lại chậm rãi nhìn về phía Tường Vi với vô hạn xinh đẹp đang ngồi đó, uể oải hỏi:

- Tường Vi tiểu thư, em vẫn không tin tưởng anh sao?

- ...!!!

Tường Vi nghe được câu hỏi này, khuôn mặt thoáng chốc liền biến thành tái nhợt.

Tại... Tại sao... Hàn Phong lại có thể nhận ra...

Tất cả mọi người trong phòng họp vẫn như cũ im lặng tới tuyệt đối. Bọn họ không bởi vì màn đáp trả kỳ quái của Hàn Phong mà di động, càng không bởi vì không khí im lặng xung quanh mà cảm thấy bứt rứt không yên, tất cả vẫn đang liên tục mơ hồ nhìn vô định về phía hắn.

Bọn họ dường như đang không tham gia vào cuộc họp này, trái lại giống như những bức tranh chân dung đang treo tại đó, giống những con rối đang ngồi tại đó.

Những con rối lẳng lặng quan sát mọi chuyện diễn ra, nhưng không thể tác động tới mọi chuyện, thậm chí còn không thể nhận thức được về bất kỳ thứ gì.

Rất ngoan ngoãn.

Tình cảnh đáng sợ cùng quỷ dị tới cùng cực.

Nếu hiện tại có một người nào đó cầm Trảm Mã Đao tới bổ xuống vài bổ, vậy thì hẳn là sẽ bổ được rất nhiều cái đầu ngựa, cao tầng Tam Giang cũng sẽ chết sạch không còn một mống.

Chẳng qua đã có lời của Hàn Phong trước tiên khai phá không khí, La Thiên Dật bên kia rốt cuộc có cũng thể thở ra một hơi mà kêu lên:

- Ôi, nhịn chết tôi rồi, đúng, đúng, em không tin tưởng tôi sao?

Như thường lệ, họ La nhại lại một câu, giống như muốn bồi thêm một đòn nữa vào không khí đặc quánh đang diễn sinh trong phòng họp.

Tường Vi bàn tay hết nắm chặt lại buông lỏng, lại nắm chặt, lại buông lỏng.

Một lúc sau, nàng mới là thở ra hỏi:

- Anh phát hiện ra từ khi nào?

Hàn Phong ngáp một tiếng uể oải rồi cười nói:

- Từ khi em bắn ra một tiễn kia.

Tường Vi lần đầu tiên khuôn mặt xuất hiện biểu cảm hoang mang, đúng, chính là biểu cảm hoang mang khi không thể hiểu nổi lời người đối diện nói.

Trong quá khứ, nàng chưa bao giờ không thể hiểu được lời đối phương nói, thậm chí là chưa bao giờ cảm thấy hoang mang như hiện tại. Thấu Rõ tứ giai, có thể thấu hiểu toàn bộ, tại sao lúc này lại không hiểu.

- Một... Một tiễn kia... Có gì lạ sao?

- Đúng đúng, một tiễn kia có gì lạ sao?

Âm thanh của La Thiên Dật hùa theo Tường Vi vẫn không thể đánh thức được 11 con rối trong phòng họp.

Hàn Phong cầm lên một bản kỹ năng nhất giai trên bàn, mê mẩn nói:

- Đây là kỹ năng nhất giai Hồi Tức. Người thường dùng nó sẽ hồi được 6 thể lực, nếu là tiến hoá giả dùng nó, vậy sẽ hồi tới 12 thể lực, đó là do buff từ tiến hoá giả sẽ đẩy uy năng kỹ năng thêm 100%

- Kỹ năng này quen nhỉ? Lần đầu tiên em sử dụng kỹ năng hệ thống để "đối phó" với anh chính là dùng kỹ năng này. Haha, nhưng mà chắc em cũng không thể ngờ được lúc đó anh lại nhạy bén phát hiện ra điểm không đúng, sau đó bắt đầu nghi ngờ em, cuối cùng đã bắt được cái tiến hóa giả là em đây.

Tường Vi đối diện khuôn mặt chợt trở nên ửng hồng.

Thổ phỉ vô sỉ, tự dưng nhắc lại chuyện này, có liên quan gì không?

- Đúng đúng, bắt được tiến hoá giả là em...

La Thiên Dật dường như rất vui vì người ta nói nhiều như vậy, nhưng mà Hàn Phong nói quá nhiều, cậu ra nhất thời không thể hùa theo tất cả, chỉ có thể hùa theo câu cuối.

11 người trong phòng vẫn im lặng như cũ, càng lúc càng giống với một thứ phông nền trang trí.

Hàn Phong đem Hồi Tức đặt xuống bàn, tiếp tục than thở thán phục:

- Ngoài ra, tiến hoá giả còn có một buff khác, đó là có thể tích luỹ vô hạn bộc phá lực, từ đó thêm một bước nữa gia tăng uy lực của kỹ năng tới vô khả hạn lượng.

- Một tiễn kia của em, không có đầy đủ uy lực của điều này.

- Nó sẽ được tăng phúc từ buff thứ nhất 100%, lại được tăng phúc từ buff thứ hai tích luỹ tới 28 ngày, rất khó đong đếm uy lực, tiếp tục được tăng phúc một lần nữa từ trang bị level 5 tới 200%, cuối cùng lại được tăng phúc lên đến đỉnh phong nhờ vào khống chế lực mạnh mẽ, khống chế lực tinh thuần tới độ có thể một tiễn bắn nát duy nhất một chiếc lá trên cành cây.

- Đây là vô số tăng phúc cùng nhau chồng điệp, không thể đong đếm chính xác được, nhưng vẫn có thể dự đoán sơ bộ được.

- Đáng lẽ nó phải vô cùng khủng bố mới đúng.

- Đáng lẽ ra một tiễn kia của em phải bắn chết bảy phần thi đàn sau khi đã bị bóc hết "tất đỡ", hay ít nhất cũng là một nửa thi đàn mới đúng.

- Đó mới là đúng chuẩn thực lực của em.

- Đó cũng mới là đúng theo kế hoạch chung cực của anh.

- Chỉ cần em có thể một tiễn bắn chết hơn một nửa thi đàn, vậy thì anh sẽ lập tức ngầm ra tay phá hủy sát chiêu siêu bão, ngăn không cho nó đánh xuống nữa, phá huỷ kế hoạch 5 giây.

- Thi đàn sẽ vẫn giữ được khả năng chống đỡ nhất định.

- Tuy nhiên, khi thi đàn bị thịt mất hơn một nửa quân số, lực uy hiếp của chúng nó sẽ không còn nữa.

- Lúc đó anh có thể ngang chừng nhảy ra ngoài, bán vũ khí với giá cực cao, thu được tối đa phần trăm lợi ích từ kho dự trữ của tiểu đoàn 103.

- Đó chính là kế hoạch mà anh đã vạch ra ngay từ đầu.

- Có sẵn vô số bước ngụy tạo vai diễn chó hoang và tung đòn gió nhằm nới rộng dạ dày trước đó của anh bày ra, Tam Giang chắc chắn sẽ phải chấp nhận tất cả yêu cầu của anh.

- Anh sẽ vắt kiệt tất cả, cho tới giới hạn cuối cùng của Tam Giang, đến lúc đó anh sẽ tiếp tục bán ra kế hoạch dự phòng của mình, với giá cực kỳ cao, thu lời lớn nhất.

- Nhưng mà, bởi vì em "quá yếu", yếu hơn dự đoán của anh, thi đàn sau khi ăn một tiễn vẫn còn quá mạnh, không thể chăn thả được. Thế nên kế hoạch của anh đã đổ bể ngang chừng, buộc phải lập tức tiêu diệt thi đàn kẻo khỏi sinh hoạ.

- Hoặc có thể nói là, em đã một tay phá hủy kế hoạch của anh, khiến anh phải tiêu diệt thi đàn Minh Thái sớm hơn mười sáu cho tới hai bốn tiếng so với dự kiến.

- Mà sở dĩ em "yếu ớt" hơn xa dự đoán là do tất cả điểm bộc phá lực mà em đã tích lũy được từ đầu tận thế tới giờ đều được em dùng cho một kỹ năng khác rồi, dùng cho một mục đích khác rồi.

- Em chưa bao giờ có ý định tự mình tiêu diệt thi đàn, bởi vì em đã nhìn thấu tất cả trò quỷ mà anh muốn bày ra rồi, hàng phòng ngự Thể Tâm Trí của anh đã bất lực trước Thấu Rõ của em rồi.

Hàn Phong nói tới đây liền đưa mắt nhìn xung quanh phòng họp một vòng, nhìn tới 11 cái con rối đang ngẩn người vô định, hắn run rẩy nói:

- Em đã vận dụng kỹ năng khống chế Thao Túng Tâm Lý của chức nghiệp Hiền Giả lên họ... Em đã thao túng toàn bộ bọn họ.

- Tất cả mọi sự việc từ sáng sớm nay cho tới thời điểm hiện tại, đều là do em một tay đạo diễn!

La Thiên Dật ngồi bên kia nhanh chóng phụ hoạ:

- Đúng, là em đã đạo diễn, là em đã thao túng tất cả bọn họ, rồi sao nữa...

Hiền Giả Tường Vi, giờ phút này đã bị trúng đòn Thấu Rõ.

Nàng cắn môi uất ức, vẫn không chịu thua, tiếp tục giả ngu:

- Em chẳng làm gì cả!

Hàn Phong thở dài lắc đầu:

- Thời điểm họp bàn trước chiến, hẳn là em đã vận dụng Thao Túng Tâm Lý phiên bản bộc phá lực tích luỹ 28 ngày để nói với họ đại khái rằng "Chiến dịch Minh Thái, tôi sẽ làm tổng chỉ huy."

- Đây là đòn mà không ai có thể né được. Ai mà ngờ được người phe mình lại ra tay với mình chứ, mà bản thân em, người đã có 15 ngày liên tục quan sát và Thấu Rõ cao tầng Tam Giang, đã thấu hiểu toàn bộ bọn họ rồi, bọn họ dù có biết trước cũng tuyệt đối không chống đỡ được.

- Từ đó, tất cả mọi đường đi nước bước của người Tam Giang đều sẽ nằm dưới sự chỉ huy của em.

- Em thao túng bọn họ vô cùng tự nhiên, vô cùng bài bản, không có một chút kẽ hở hay mất tự nhiên nào. Cho tới tận thời điểm hiện tại, bọn họ vẫn như cũ trúng đòn Thao Túng, vẫn coi em là tổng chỉ huy, thậm chí coi em là chủ nhân, là thần nữ, bọn họ vẫn đang tiếp tục thực hiện kế hoạch Minh Thái.

- Mục đích trong chiến dịch Minh Thái của em chưa bao giờ là đối phó với thây ma, bởi vì em đã nắm chắc có thể đối phó với chúng nó, bởi vì em biết anh sẽ có tới ba cách để làm thịt chúng nó.

- Mục đích cuối cùng mà em muốn, đó chính là biến anh thành đoàn trưởng thứ năm của Tam Giang, trở thành người của chính phủ, từ nay hoàn toàn bước chân vào chính đạo.

- Là do em không tin anh có thể tự mình trở thành một người tốt.

...

- Đúng đúng, là do em không tin anh tốt...

La Thiên Dật ngỡ ngàng nói hùa theo một câu mà đến chính cậu ta cũng không hiểu hết ý nghĩa.

Tiến hoá giả, vĩnh viễn là thứ mà thường nhân không thể hiểu nổi, càng không thể chỉ nhìn từ bên ngoài mà đánh giá. Kể cả không cần dùng đòn giải khống chế, họ La cũng chưa bao giờ thực sự bị Tường Vi tác động, đây chính là do các thể cấu thành của cậu ta đã không còn phải "nhân tộc thuần chủng" nữa rồi, đã ngang một giai vị với Tường Vi.

Hiền Giả Tường Vi đã trúng phải đòn thấu rõ lần thứ hai.

Nàng ngồi lặng người trên ghế, hồi lâu không nói.

Hàn Phong nói không hề sai, nàng đã thao túng toàn bộ những người có mặt ở đây, thậm chí ngay tại trên chiến trường sáng nay nàng cũng vẫn liên tục tung đòn thao túng tâm lý bao phủ toàn bộ chiến trường, mục đích chính là muốn Cho tất cả mọi người đều chung sức đồng lòng, thiết kế một cơ hội để "ép buộc" Hàn Phong phải từ bỏ ma đạo, quy thuận chính đạo.

Bất kỳ ai từ yếu tới mạnh, chỉ cần nhặt được kỹ năng ngũ giai, nhặt được thẻ vật phẩm level 5, vậy thì đều sẽ đem tới đây giao nộp cho nàng, nàng sẽ lấy nó làm cục phô mai, dụ cho thủ lĩnh trấn Hi Vọng ăn trúng, từ đó sập bẫy, buộc phải nghe theo chính phủ.

Chỉ cần hắn tham lam dám dùng, dưới áp lực khủng bố từ bên ngoài, hắn sẽ buộc phải quy thuận chính phủ.

Nàng không tin Hàn Phong có thể vượt qua cám dỗ của quyền lực và địa vị của vị trí thủ lĩnh trấn Hi Vọng...

Nàng rất sợ hắn sẽ đi vào ma đạo, càng sợ hơn khi ma tính của hắn khi bộc phát sẽ làm hại người khác, nàng tuyệt đối không chấp nhận việc người kia sẽ trở thành kẻ xấu. Chỉ cần quy thuận chính phủ, trưởng thành trong môi trường chính quy và có áp chế, hắn mới có thể vừa thoả sức phô bày tài năng, vừa không sợ lạc lối hay phóng túng quá đà.

Và cũng... Và cũng sẽ... Hoàn toàn thoát khỏi thân phận thổ phỉ khủng bố...

Lúc này đây, kể cả khi đã bị phát hiện, nàng vẫn như cũ muốn thực hiện dự định này.

Chẳng qua, sau khi nhìn tới vẻ mặt buồn bã của người đang ngồi đối diện, Tường Vi lại cảm thấy vô cùng đau lòng.

- Anh... Anh buồn... Vì em phá homgr kế hoạch của anh sao?

Trong lúc bất giác, thường dân và thần nữ đã chuyển qua cách xưng hô anh - em, thật sự đến ngay cả chính hai người này cũng không nhận ra, không thể thấu rõ, càng giống như đã bị đối phương mơ hồ thao túng.

Hàn Phong không đáp, chỉ thất thần mà lắc đầu.

Tường Vi lại càng thêm đau lòng, tiếp tục cắn môi hỏi:

- Anh buồn... Vì em... Đã không tin anh sao?

Hàn Phong thở dài, buồn bã nói:

- Đây là tài năng của em, em đã làm rất tốt, sao anh có thể buồn vì người anh yêu tài giỏi như vậy chứ...

- Anh buồn không phải vì em đã lừa anh, càng không phải do em đã không tin anh... Mà là do, ngay cả em cũng không tin tưởng anh, vậy thì chắc chắn trong lòng anh có mang theo ma tính...

- Ngay cả một người có tầm mắt thượng đế như em cũng phán định anh là ma đầu, vậy thì tuyệt đối không thể sai được... Vậy thì, anh liệu còn cứu được sao...

La Thiên Dật ngồi chếch phải, lúc này cũng lẩm bẩm hùa theo:

- Anh còn cứu được sao...

Tường Vi gương mặt đã vương đầy nước mắt.

Đúng vậy, nàng đã nhìn ra ma tính đang ẩn giấu trong sâu thẳm tâm trí Hàn Phong, một loại ma tính vô cùng đáng sợ, vô cùng cô đặc, càng sẵn sàng bùng nổ bất kỳ lúc nào. Nàng rất sợ hãi khi đối diện điều đó, sợ hơn cả việc sẽ phải chết đi, thế nhưng nàng càng cảm thấy sợ hơn nếu như thứ ma tính kia sẽ bộc phát rồi cướp Hàn Phong đi mất.

Nàng yêu nam nhân này, nàng tuyệt đối không muốn hắn có bất kỳ tổn thương gì, tuyệt đối không cho phép ma tính kia bộc phát.

Nếu để cho ma tính kia bộc phát, vậy thì chắc chắn hắn sẽ bị người ta giết chết, đó sẽ là một viễn cảnh mà nàng không cho phép diễn ra.

- Hàn Phong. Anh có thể vì em mà trở thành đoàn trưởng thứ năm của Tam Giang hay không?

Âm thanh nghẹn ngào của Tường Vi quanh quẩn trong lều chỉ huy, mười một con rối trong phòng vẫn như cũ im lặng ngẩn người, giống hệt như một đám nô bộc luôn sẵn sàng phục vụ chủ nhân của chúng.

Uy tiến hoá giả, không thể đo lường.

Toàn bộ Tam Giang đều đang chờ đợi một cái gật đầu của chủ nhân bọn họ.

Ân, tất nhiên là trừ họ La ra.

Hàn Phong im lặng một lúc lâu, chợt nhoẻn miệng cười:

- Tường Vi, anh yêu em.

- ...

- Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh vô hạn... Hàn Phong, em yêu anh...

...

Một lúc lâu sau, sau khi tiếng khóc nức nở trong phòng họp dần dần ngưng lại, Hàn Phong mới là tò mò hỏi:

- Bà xã, tại sao em lại không thi triển Thao Túng Tâm Lý lên anh? Em là người hiểu anh rõ nhất, một khi em thi triển kỹ năng kia, vậy thì anh sẽ không bao giờ có thể nhận ra, chắc chắn sẽ đi về hướng mà em mong muốn, thậm chí hình thành ám thị vĩnh cửu, có lẽ tới cuối đời cũng không nhận ra.

Thao Túng Tâm Lý vô hình vô sắc, nó không gây ra bất kỳ sát thương nào, sẽ không gây ra phản ứng kháng cự mãnh liệt. Khi được gia trì bởi Thấu Rõ phiên bản khống chế lực thuần thục tới cực hạn, nó có thể dẫn dắt người ta đi theo một loại nguyện vọng gần phù hợp với bản tâm, cực kỳ khó nhận ra được. Càng bị nó dẫn dắt, người ta sẽ càng bị cuốn theo, cuối cùng coi nó là chân lý.

Tường Vi đối diện đã hoàn toàn ngưng khóc, lúc này nàng cắn môi một cái đỏ mặt mắng:

- Vô duyên, ai là bà xã của anh?

Tên thổ phỉ vô sỉ đáng chết này. Không đồng ý thì nói là không đồng ý, còn chọc cho người ta khóc. Chọc xong rồi còn không chịu trách nhiệm, lại còn ngồi đó kêu gào cái gì bà xã bà xã, không biết xấu hổ à.

La Thiên Dật vội vã hùa theo:

- Đúng, ai là bà xã của anh, vô duyên. Sau đó sao nữa.

Cái vị thiên chi kiêu tử này vẫn rất nhiệt tình lắng nghe câu chuyện của hai người còn đang tỉnh táo, dường như càng lúc càng cảm thấy hưng phấn.

Tường Vi đưa tay lau khoé mắt một cái, thản nhiên nói:

- Em không muốn dùng Thao Túng Tâm Lý lên anh, bởi vì em chưa hoàn toàn kiểm soát được kỹ năng này, chưa hiểu rõ những tác dụng của nó tới người khác... Lỡ đâu nó gây ra nguy hiểm gì cho anh thì sao, đến lúc đó em biết đi đâu đòi người đây... Thôi thì dùng lên đám người Tam Giang, để cho bọn họ đông người chịu đựng thử một chút, chia sát thương ra, sẽ bớt nguy hiểm hơn.

Hàn Phong đáy lòng bốc lên một trận khí lạnh.

Ma nữ, ma đầu, thật sự là đủ độc ác.

Còn nói cái gì tâm trí người ta có tồn tại ma tính, chính bản thân nàng ta còn độc ác hơn.

Người này mới chính là một nữ ma đầu, vậy mà lại vì tương lai an nguy của tình nhân mà âm thầm ra tay hại người, dùng kỹ năng một cách vô tội vạ lên người khác.

Phía bên kia Tường Vi vẫn không ngừng lời:

- Hơn nữa, em cũng không muốn thao túng anh.

- Người đàn ông của em là một người độc lập tự cường, sao có thể bị người khác giật dây chứ, bất kỳ ai cũng không được phép, kể cả là chính em cũng không được phép. Em muốn chế tạo ra hoàn cảnh để anh có thể tự đưa ra lựa chọn dựa trên suy nghĩ và bản tâm của bản thân mình, không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ nguyên nhân chủ động nào khác, đặc biệt là không bị phi phàm ảnh hưởng, từ đó mới thực sự nhìn ra được lòng dạ của anh.

- Mặt khác, nếu chỉ thao túng riêng anh thì sẽ không đảm bảo kế hoạch của em diễn ra được chu toàn... Huyện Tam Giang này vẫn có những người không muốn tiếp nhận anh, nếu bọn họ ở giữa chừng nhảy ra phá đám, vậy thì sẽ rất phiền phức.

- Thêm vào đó, em cũng không tin tưởng đội thu thập vật tư, lỡ đâu ai đó nổi lòng tham, cướp mất miếng phô mai kia đi thì sao. Lúc đó em đi đâu tìm kiếm đồ vật cho anh thượng vị mà trấn tràng nữa đây, tốt nhất thao túng tất cả, loại trừ mọi khả năng biến số.

Hàn Phong đáy quần đã chảy ra một chút ẩm ướt.

Giờ hắn mới chợt nhận ra, đúng là chiến dịch hôm nay đã diễn ra suôn sẻ tới độ chẳng có mấy người nhảy ra phá đám, thậm chí vài thời điểm hắn nghĩ không cắn được lợi ích thì lại có thể dễ dàng cắn một miếng, ngay cả Bạc Thanh cũng không có dấu hiệu gì phản kháng quá ghê gớm.

Hoá ra đều bị nữ nhân trước mặt dắt rồi...

Hiền Giả... Người có thể dẫn dắt người khác...

Lúc này hắn chợt nuốt một ngụm nước bọt nữa.

Có khi nào hắn cũng đang bị ngầm thao túng không...

"Mặc kệ, trước bú kỹ năng này lại tính!"

Tất cả đã nằm trong tính toán của bà xã thân yêu khiến dã tâm dưới đáy lòng Hàn Phong lại một lần nữa bùng lên. Bây giờ hắn muốn kỹ năng này, ai có thể cản nữa chứ.

Hắn lập tức bày ra một bộ mặt đê tiện mà nói:

- Bà xã, cho anh kỹ năng này đi, anh hứa sẽ ngoan mà.

Tường Vi đối diện không khỏi hừ nhẹ một cái, lạnh lùng nói:

- Đồ thổ phỉ, anh không qua Tam Giang làm đoàn trưởng thứ năm mà lại đòi hỏi đồ tốt sao, đừng hòng. Hiện tại anh đi mà thương thảo với họ, em sẽ không quản nữa!

Thấy thái độ giận hờn của Tường Vi, Hàn Phong chẳng những không sợ mà còn cười lên đầy khoái trá:

- Hê hê, giờ anh cứ học kỹ năng này, bám váy em một chút, mau bảo vệ anh khỏi...

Tường Vi ngồi phía đối diện nghe cái giọng điệu đê tiện hèn hạ của người kia, vốn còn muốn mắng mỏ thêm một trận nữa, chẳng qua Hàn Phong không hiểu sao lại đột nhiên im bặt.

Nàng không khỏi hồ nghi nhìn qua đối phương, lại bắt gặp đối phương với khuôn mặt tái nhợt đang ngồi đó, ánh mắt co rụt thành hình mũi kim, trên trán còn liên tục vã ra vô số mồ hôi lạnh nhỏ giọt.

Nhìn tới cảnh này, Tường Vi không khỏi hốt hoảng hô lên:

- Anh... Anh làm sao vậy?

Hàn Phong bàn tay cầm ngũ giai Thao Túng Giác Quan liên tục run rẩy, một cảm giác sợ hãi cùng khủng hoảng thoáng chốc bao phủ lấy tâm thần hắn, để cho hắn nói không lên lời.

Bản kỹ năng giá trị phải tới một triệu minh tệ trên tay hắn đang liên tục phát ra lực hấp dẫn cực kỳ khổng lồ...

Một lúc sau, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt, run giọng nói:

- Tường Vi, Triệu Nhược Pháp có một cô em gái... Tên là Triệu Băng Vũ...

Tường Vi nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Hàn Phong, phượng nhãn hơi nhíu, cẩn thận suy nghĩ.

Triệu Băng Vũ thiếu nữ kìa vô cùng đáng thương, nàng ta ở thôn Xuân Lê đã phải trải qua một cú sốc tâm lý vô cùng nặng nề, hiện nay vẫn đang bị vây trong trạng thái tâm thần. Nàng ta cả ngày ngẩn ngơ, không ăn không uống, không nói nửa lời, cứ đúng 6h sáng và 6h tối lại phát điên.

Mỗi khi nàng ta phát điên đều vô cùng trầm trọng, chỉ cần có ai dám tiếp cận, vậy thì chắc chắn sẽ bị lây dính sự điên cuồng.

Nhưng chuyện này thì có gì kỳ lạ sao?

Khoan đã... Tình trạng bệnh của Triệu Băng Vũ...

Hàn Phong bên kia lại nuốt tiếp một ngụm nước bọt nữa, hắn run rẩy đặt ngũ giai Thao Túng Giác Quan xuống bàn, khàn giọng nói:

- Anh nghi ngờ nàng ta đã có một đợt bộc phát khí vận nào đó, ngẫu nhiên gặp được kỳ ngộ hư vô mù mịt, từ đó "học" được một bản kỹ năng bán chủ động hoặc tự động cao giai.

- Có thể là ngũ giai...

- Tình trạng của nàng ta gặp phải, rất có thể chính là do kỹ năng này gây ra, nó đã tự hành hoạt động, gây quá tải tất cả các thể cấu thành, từ đó biến nàng ta thành một người ngu ngốc.

- Nhưng bây giờ anh chợt nhận ra không hẳn là như vậy... Kỹ năng ngũ giai là một cấp độ hoàn toàn khác so với các kỹ năng khác... Giai vị của nó, quá lớn, nhân tộc thuần chủng sao có thể chống đỡ nổi...

- Triệu Băng Vũ, không hề bộc phát khí vận... Nàng ta là xui xẻo tới cùng cực, trong lúc yếu lòng thiếu phòng bị đã bị một kỹ năng ngũ giai tự mình tìm lấy rồi bám trên thân thể... Từ đó biến nàng ta thành một cái ký chủ, cung cấp năng lượng cho nó...

- Ngũ giai Thao Túng Giác Quan này... Hộc hộc... Rất có thể là do nó tự tìm tới chúng ta... Nó còn kéo theo một bản kỹ năng ngũ giai Tăng Cường Thể Lực mà không ai có thể học được... Từ đó tôn lên sự quan trọng của nó... Lừa người khác muốn học nó...

- Kỹ năng bán chủ động và tự động... Có lẽ chúng nó đang tự hoạt động, ngay cả khi vẫn còn là một cuốn sách...

- Nó đang trên đường tự mình tìm lấy ký chủ của mình, bám vào các thể cấu thành, từ đó tự hành phát huy năng lực...

- Nó đang lừa em học nó, tiến hoá giả mạnh mẽ, có khí vận lớn, có duyên với nó, "chủ động" tìm tới nó, càng có khả năng cung cấp đầy đủ năng lượng cho nó...

- Cũng có thể nó đang lừa anh học nó... Người đang sở hữu hai kỹ năng siêu giác quan...

- Nó đang muốn lừa chúng ta... Trở thành ký chủ của nó...

- Lưu ý trong kỹ năng kia chính là, uy lực sử dụng dựa trên khả năng thao túng giác quan... Nó tất nhiên cũng có giác quan của mình, hoặc liên quan tới phạm trù giác quan.. Nó có thể nhận biết... Người phù hợp với nó.

- Dựa trên, giác quan thứ sáu!

Tường Vi khuôn mặt thoáng chống liền biến thành tái nhợt...

Đây... Đây rốt cuộc là cái luận điệu gì...

Kỹ năng... Lừa nhân loại?

Học nó xong, liền biến thành ngu ngốc?!!!

Hàn Phong bên kia lại nuốt một ngụm nước bọt nữa, khàn giọng nói:

- Những dự đoán này của anh, tuy rằng rất hoang đường, nhưng không phải không có cơ sở

- Ngục Giam Tham Ăn level 4 tuy không phải một sách kỹ năng nhưng vẫn là tài nguyên phi phàm, nó cũng muốn báo hại chủ nhân của mình, ngay tại lần đầu tiên tiếp xúc...

- ...!!!

Trong phòng họp, sự khủng hoảng lại thêm một bước nữa điên cuồng lan tràn.

Giác quan của những người còn tỉnh táo líc này đều đang điên cuồng được kích động, được gọi mời, được thúc đẩy, được khuấy động. Bao gồm hai vị tiến hóa giả vô cùng có giá trị "bấu víu" và một con la thích tưởng tượng, tất cả bọn họ đều đang nhìn chằm chằm vào ngũ giai Thao Túng Giác Quan.

Bọn họ muốn học bản kỹ năng này.