Trong khi bên ngoài là muôn vàn hỗn loạn bủa vây, dưới sàn đấu., hai đương sự quan trọng nhất vậy mà lại tương đối an tĩnh.
Chu Vấn nhìn đại hán cụt tay đang đứng sừng sững phía trước, cậu ta đột nhiên nở một nụ cười mỉm, sau đó là ha ha cười lớn, cuối cùng là ngửa đầu lên trời cười tới điên cuồng.
- Ha ha ha ha...
Một nụ cười tràn đầy đắng chát.
Thế giới quan của cậu ta bị lật đổ rồi.
Nửa đời trước của cậu ta sống uổng rồi, mù mắt rồi, vậy mà cậu ta lại nghĩ giang hồ chính là tình huynh đệ keo sơn bền chặt, là hào sảng phóng khoáng có gì nói đấy, là nhất ngôn cửu đỉnh sòng phẳng rõ ràng, là đại ca bảo vệ tiểu đệ, tiểu đệ hỗ trợ đại ca, là những người ngay thẳng uy vũ, đứng trước mọi việc đều dũng cảm đối mặt, dù có phải chết cũng không hề nhíu màu.
Sai rồi, sai thật rồi, sai lầm rồi.
Những điều đang diễn ra tại đây, nơi đấu trường sinh tử giao nhau sống chết này, mới chính là bộ mặt thật của cái thứ gọi là giang hồ, là xã hội đen.
Là liên tục chửi bới nhục mạ để kích động kẻ khác, là đẩy tay chân lâu la ra phía trước thay mình dò xét, là hi sinh tính mạng người khác để hạn chế tiêu hao của bản thân, là mưu hèn kế bẩn để triệt hạ đối thủ, là xây dựng cả một hệ thống vòng xoáy máu thịt để thao túng nhân tâm, là kết bè kéo cánh hòng nghiền nát tất cả mọi sự vật cản đường, là không từ thủ đoạn để đạt thành mục đích dơ bẩn.
Là một lũ chuột nhắt đáng chết, lũ chuột chỉ muốn vui đùa trên sinh mạng đồng loại.
Chu Vấn cười hồi lâu mới ngừng lại, lực áp chế trong thân thể chỉ có tăng thêm chứ không hề suy giảm.
Có lẽ đại hán cụt tay phía trước cũng hiểu rõ điều đó, vậy nên hắn ta vẫn như cũ đứng im chờ đợi người đối diện thoải mái phát tiết cảm xúc trong lòng, mà toàn trường cũng bởi vì diễn biến kỳ dị này mà lâm vào trong tĩnh lặng nho nhỏ.
Thằng kia bị điên rồi à.
Sau vài âm thanh lẩm bẩm tự hỏi tự trả lời, Chu Vấn lúc này mới hít sâu một hơi xua đi sự mâu thuẫn trong lòng. Cậu ta từ tốn nhấc tay lên, ngón trỏ tay trái có một chiếc nhẫn màu xám tro đang toả ra quang mang u ám.
Cậu ta vân vê chiếc nhẫn trong vài giây rồi chậm rãi nói:
- Thứ này là một trang bị level 4...
Lời này của cậu ta lập tức khiến cho toàn bộ mọi người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh.
Trang... Trang bị level 4?
Thật?
Thật?
Tiếng thở ồ ồ dồn dập từ đủ mọi phương hướng lập tức truyền ra, hàng chục người ánh mắt điên cuồng xuất hiện gân máu, vài người nuốt một ngụm nước bọt muốn , thậm chí vài người đã rục rịch muốn lao xuống bên dưới mà ra tay cướp đoạt.
Phải biết, bang Xuân Thu chỉ cần dùng một trang bị tứ giai Ngũ Hành Luân là đủ để trở thành bang phái mạnh thứ hai tại khu ngoại ô, nếu bọn họ có trang bị tứ giai, vậy thì bọn họ cũng có khả năng khai tông lập phái a?
Đây là sự tình hưng phấn tới mức nào chứ.
Kể cả không thì với một trang bị level 4 hiến cho bên quân đội, bọn họ cũng lập tức có thể đổi lấy vô tận tài nguyên khác, cùng với một chức danh đại đội trưởng đại đội chính quy, từ nay thoát khỏi thân phận chuột cống, mở ra một tương lai hoàn toàn khác biệt.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi, tiền mồi ngay phía trước, rất nhiều người sẵn sàng làm liều.
Hôm nay điên rồi, cả 20 bản kỹ năng tam giai, hàng chục nhất giai, nhị giai, hiện tại lại ra cả trang bị tứ giai.
Kèo cược lớn nhất lịch sử.
Tất nhiên, không phải ai cũng nghĩ ngon ăn như vậy, đại hán cụt tay đang đứng giữa tràng khuôn mặt lập tức lâm vào trong âm trầm, bởi vì hắn ta hiểu ý nghĩa của một trang bị level 4.
Đó chính là tuyệt đối chiến thắng.
Mặc dù không phải trang bị level 4 nào cũng có uy lực mạnh mẽ, thậm chí hắn biết có một trang bị level 4 khá "gân gà" trong chiến đấu với nhân loại là súng diệt quỷ level 4, thế nhưng chung quy nó vẫn như cũ là thứ vô cùng kinh khủng, sẽ tạo ra khác biệt hoàn toàn khi sử dụng, lật ngược tình thế từ thua thành thắng.
Đồng nghĩa, kèo này, sẽ rất nguy hiểm?
Quả nhiên phía đối diện Chu Vấn đã tiếp tục cất lời.
- Trang bị level 4 này có tên là Nhẫn Hoài Niệm, tác dụng của nó có thể khiến người ta nhớ về trạng thái của bản thân tại một thời điểm trong quá khứ, từ đó hoán đổi trạng thái quá khứ tới hiện tại.
Đại hán cụt tay nghe xong những lời này thì tự phân tích 3 giây, sau đó ánh mắt của hắn lập tức co rụt lại.
Nói vậy thì chẳng phải một khi thằng nhóc trước mặt "Hoài Niệm" về trạng thái của bản thân vào 30 phút trước, thời điểm nó mới bước vào đấu trường, hoàn toàn khoẻ mạnh, không bị khống chế, không chịu thương tổn, vậy thì nó sẽ lập tức trở lại đỉnh phong hay sao?
Đây... Đây...
Đại hán cụt tay khẽ nuốt một ngụm nước bọt, hắn mơ hồ có xu hướng nhích về phía sau nửa bước.
Bị trói tay còn chưa chắc ăn được, nếu là đỉnh phong...
Chẳng qua phía đối diện Chu Vấn đã hạ tay xuống rồi thản nhiên nói:
- Tuy nhiên, nếu các người đã thành công lừa được tôi, vậy coi như tôi thua tại đó, tôi sẽ không ăn gian nhận trợ giúp từ bên ngoài, sẽ thuận theo các người mà bày trò. Trận chiến này, tôi sẽ không dùng Nhẫn Hoài Niệm.
Động tác này của Chu Vấn để cho đại hán cụt tay lâm vào trong im lặng.
Thật sự là đủ hào khí...
Thằng nhóc này, nó mới bao nhiêu tuổi lớn chứ...
Sau đó khuôn mặt hắn ta lập tức biến thành vặn vẹo mà cười lạnh nói:
- Vậy thì nhớ kỹ lời mày nói đó.
Quản chi cái gì mà hào với khí.
Hắn đã qua rồi cái thời hào khí ngút trời.
Ở chỗ này chỉ có khôn sống mống chết, chỉ có bản thân còn đứng vững, còn được hít thở, được cảm nhận ánh sáng chiếu xuống mới thật sự là chân chính quan trọng, những thứ khác đều là viển vông hư ảo, hoa trong gương, trăng trong nước. Chỉ có những thằng ngu mới thể hiện sự nghĩa khí mà thôi, muốn hào khí sao, vậy thì bật ti vi lên mà xem.
Phía góc đấu trường, sau khi kiểm kê hoàn tất vật tư cá cược, nhân viên điều phối lúc này mới phất tay hô lên:
- Ngô Soái đấu Vương Dịch, kèo cược hoàn tất, chiến đấu bắt đầu.
Âm thanh của nhân viên điều phối chấm dứt, xung quanh đấu trường lập tức bùng nổ ra hàng trăm âm thanh cổ động tiếp nối, không khí đã bị đẩy lên tới đỉnh phong cao trào.
- Giết nó.
- Giết nó đi.
- Lôi Thần Vương Dịch, giết nó đi.
- Hạ sát nó đi.
Vương Dịch đứng cách Chu Vấn hơn 100 mét, hắn ta tay trái cụt lủn, nửa người trên hoàn toàn cởi trần, phơi bày ra làn da màu cổ động khoẻ mạnh, trước ngực hắn ta xăm một con cá chép lớn, hai mắt xung huyết ửng đỏ, xung quanh lại xăm lấy vô số hình vẽ phức tạp kỳ dị, thật giống như hàng vạn tia lôi điện chạy nhảy chằng chịt. Lúc này hắn ta giơ tay phải lên khẽ nắm lại, vô số hình xăm lôi điện trên thân thể lập tức liền phát sáng rực rỡ, cả người cũng theo đó biến thành một mảnh bạc trắng.
Mà bàn tay hắn ta cũng thành công cầm lấy một tia sấm sét trắng bạc dài tới một mét.
Kỹ năng tam giai - Thao Túng Lôi Điện +4 cường hoá.
Kỹ năng tam giai - Lôi Tích.
Kỹ năng tam giai - Ngậm Đắng Nuốt Cay.
Vương Dịch là phi phàm giả level 14, kỹ năng tam giai Thao Túng Lôi Điện của hắn trải qua một đường cường hoá lên tới +4 cấp độ, cung cấp sức mạnh gia trì khổng lồ, đồng thời với đó là khống chế lực ẩn tàng phía sau đạt tới mức độ cực kỳ thuần thục. Chẳng những vậy, tam giai Lôi Tích giúp hắn ta có thể dự trữ điện năng ngoại lai từ các nguồn khác bên trong thân thể, đẩy uy năng lôi điện mà bản thân có thể phát ra lên một bậc nữa. Trong khi tam giai Ngậm Đắng Nuốt Cay lại khiến những đau đớn của việc tích trữ lôi điện được chuyển hoá thành điểm phục hồi, khiến cho thân thể hắn ta biến thành một cái máy phát điện bền bỉ tự hành không cần năng lượng ngoại lai, theo đúng nghĩa đen.
Một bộ kỹ năng này hoàn hảo kết hợp với nhau, khiến cho hắn ta có thể cân bằng được cả ba yếu tố bao gồm năng lực chiến đấu linh hoạt, sức mạnh bạo phát khổng lồ, và sức chiến đấu bền bỉ vô song.
Chỉ cần hắn sớm chuẩn bị dự trữ cho Lôi Tích đầy đủ, vậy thì uy lực của Thao Túng Lôi Điện cũng sẽ được đẩy lên tới mức cao nhất, sức sát thương có thể tạo ra thật sự là tiệm cận với bậc tứ giai.
Đứng tại đấu trường này, nơi mà bốn phương tám hướng đều là các thùng container, cột sắt, trụ sắt, khung xe, giàn giáo, điện mang khổng lồ có thể dễ dàng lưu chuyển vô cùng thông thuận, cứ như vậy lại được tăng phúc một bậc nữa, uy năng mà hắn có thể phát ra, thực sự đã sánh ngang bậc tứ giai, nhưng tiêu hao lại chỉ cần dừng ở bậc tam giai.
Cái danh Lôi Thần, không phải ngẫu nhiên mà đạt được.
Đứng trong đấu trường sinh tử, lợi dụng địa lợi tại đây, Vương Dịch có thể tự tin vỗ ngực mà nói bản thân chính là người mạnh thứ ba tại khu ngoại ô này, thậm chí là mạnh thứ hai.
Khí thế của Vương Dịch chạm đỉnh cũng là lúc âm thanh hô hào trợ uy lên tới đỉnh phong.
Lấy hắn làm trung tâm, hàng chục container rải rác bốn phía bắt đầu bị nhiễm điện, từng luồng điện mang chằng chịt bạc trắng lớn chừng cổ tay cứ như vậy rẹt rẹt rẹt nhảy múa loạn xạ, hàng chục con mãng xà điện dữ tợn bắt đầu đua nhau lan tràn đuổi bắt về phía xa xa, bọn chúng va chạm cùng vật chất sắt thép dày đặc, đánh lên từng đạo hoa lửa chói mắt.
- Chạy.
- Chạy lên tầng cao.
- Lôi Thần nổi giận rồi.
- Tránh xa một chút.
Đấu trường chia làm 3 lầu, trong đó hơn một nửa số người đang ngồi dưới lầu 1 và 2 lập tức bị điện mang lách tách giật tới đầu tóc dựng ngược. Mặc dù đây chỉ là dư ba chiến đấu nhưng bọn họ vẫn bị giật tới toàn thân tê dại, cả người run rẩy đau nhức. Lúc này cả đám vội vã chạy lên tầng 3 cao nhất, nơi tách biệt nhất với đấu trường mà tìm cách lánh nạn.
Vương Dịch nhìn về phía Chu Vấn xa xa mà chậm chạp nói:
- Tự sát đi.
Tuỳ tiện để cho hắn thành công tích điện cho môi trường chiến đấu xung quanh chính là sai lầm chí mạng của bất kỳ kẻ nào.
Chu Vấn nhìn hàng chục con điện xà đang chạy nhảy bốn phương tám hướng xung quanh, bàn tay phải cũng nhẹ nhàng nâng lên ngang ngực như thể đang tự ngắm nhìn, sau đó đột nhiên nói:
- Hàn đại ca nói với tôi, đọc sách nhiều sẽ rất có lợi, đặc biệt là có lợi đối với quá trình nắm giữ khống chế lực, muốn càng trở nên mạnh mẽ, vậy thì càng phải đọc nhiều sách, nắm giữ càng nhiều tri thức. Tôi lúc đó đã ậm ừ cho qua, bất quá cũng đã có thời điểm tự hỏi lại, đọc sách nhiều thì lấy đâu ra thời gian luyện tập, sao có thể gia tăng khống chế lực chứ, từ đó tôi bỏ qua lời khuyên kia.
- Nhưng mà, Ngô đại ca cũng nói y như vậy, đọc sách thực sự có thể gia tăng lực khống chế, bởi vì hắn ta chính là vì đọc sách nên mới có thể nhanh chóng nắm giữ những kỹ năng của mình.
- Tôi thật sự có chút không tin những lời này, cảm thấy bản thân đang bị trêu đùa, giống như một tên "Tiểu Hỏi Chấm" vậy, nhưng mà hai vị đại ca đã dạy bảo, tiểu đệ như tôi tất nhiên phải nghe theo. Vì vậy, tôi đã thử đọc sách.
- Cuốn sách đó là Bát Nhã Kinh.
- Tôi đã đọc nó không dưới mười lần mà chẳng đọng lại được bao nhiêu, nhưng có một thứ kỳ quái cứ bám riết lấy tôi mãi không buông, đó chính là phương pháp thanh tịnh ngũ uẩn, bao gồm sắc, thọ, tưởng, hành, thức.
- Tôi tổng kết lại phương pháp kia thành hai bước. Bước thứ nhất đã nắm được, đã thử nghiệm, đã thành công.
- Bước thứ nhất chính là, tâm sáng như gương, vạn điều thông suốt, tự mình phải thanh tẩy chính mình.
Chu Vấn nói tới đây, ngón trỏ bàn tay phải khoảnh khắc liền xuất hiện một đạo quang trụ nhỏ xíu bằng hạt gạo, màu sắc trắng nõn như sữa dê, hình thể chập chùng bất định, mờ ảo lại thực chất, giống như nó chính là điểm giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối, không một ai có thể nhìn rõ.
Giống như tất cả mọi ánh nhìn hướng về phía nó đều sẽ bị triệt tiêu toàn bộ.
Quang trụ gần như tức thời phình to trướng lớn, chỉ trong khoảnh khắc, nó đã cao tới 2 mét, rộng tới nửa mét, hoàn toàn nuốt trọn thân thể Chu Vấn vào trong.
Nếu có ai đó dùng Phản Chuyển đi trinh sát ngay thời điểm này, hẳn là có thể nhìn thấy vô số đạo năng lượng ngoại lai đang từ bên trong thân thể Chu Vấn bị mạnh mẽ đẩy ra ngoài, dù chúng nó có cố gắng bám trụ đến thế nào, cố gắng phát huy tác dụng áp chế đến thế nào, cố gắng ngăn chặn cùng dẫn dắt thế nào cũng không thể tạo thành hiệu quả, cuối cùng tất cả đều bị quang trụ triệt để thanh tẩy, biến thành năng lượng loạn lưu vô chủ, trở về với trời đất xung quanh.
Quang trụ sáng chói rực rỡ bao nhiêu, đấu trường sinh tử lại tối tăm âm trầm bấy nhiêu, trong phạm vi bán kính trăm mét, ánh sáng đã gần như bị nuốt chửng, không có bất kỳ ai có thể nhìn rõ điều gì đang xảy ra.
Giống như nhật thực đã hàng lâm nơi này.
Sự kỳ dị này dẫn tới tâm lý khủng hoảng sâu rộng lan tràn tới cả trăm phi phàm giả đang tập trung quan chiến, chẳng qua nó chỉ thoáng chốc xuất hiện rồi biến mất, cho tới khi ánh nhìn của mọi người được khôi phục, Chu Vấn bên kia khí thế cũng đã vô hạn dâng cao, đạt tới đỉnh phong năng lực phi phàm.
Tất cả kỹ năng khống chế trước đó áp đặt lên người cậu ta đều đã bị thanh tẩy toàn bộ.
Chu Vấn tắm trong quang mang trắng sữa, hai mắt lạnh nhạt nhìn về phía Vương Dịch mà chậm rãi nói:
- Hãy thể hiện tất cả những gì mà anh có đi.