Chương 554: Cược tới cái quần lót

Đại hán cụt tay nhảy xuống đấu trường nhằm thế chỗ giao chiến gần như ngay lập tức, cái này khiến cho tình thế của Chu Vấn càng thêm vạn phần nguy ngập.

Đây không phải tình thế phải chết hay sao.

Quả nhiên phía bên kia tên mập luôn ngậm cigar đã điên cuồng hô lên:

- Kèo cưỡng ép mở ra, mày không đánh cũng phải đánh. Mau mau vào tiền đi, hahahaha...

Âm thanh cuồng tiếu của hắn ta lập tức được trợ uy bởi một số lượng lớn tiếng cười nói chửi rủa. Có người vui sướng vì người khác gặp hoạ, có kẻ lại nhe răng vì sắp trả được thù, càng nhiều đôi mắt vằn máu vì nhịn nhục quá lâu, đây chính là lúc mà bọn họ đòi lại hết tất cả.

Phía trên lầu 3, Hàn Phong đang vừa rung đùi đắc ý nhấm nháp trà xoài vừa hưởng thụ bầu nhũ hoa cự đại cọ vào mặt lúc này chợt nhảy dựng lên, hắn lập tức chạy tới phía trước bám vào lan can rồi hướng về bên dưới kêu ầm lên:

- Cái quái gì thế, các ngươi có một chút liêm sỉ nào hay không, tại sao lại sử dụng mưu hèn kế bẩn như vậy. Ta không đồng ý cuộc chiến này.

Thái độ hoảng loạn này của Hàn Phong càng khiến cho âm thanh chửi bới cùng phấn khích lên tới cao trào, hàng loạt người lập tức hướng về phía hắn mà điên cuồng nhục mạ:

- Hahaha, thằng mặt la, chết bà mày chưa.

- Súc động vật nữa đi, to mồm nữa đi, giờ thì ai là bố ai là con nào.

- Ếch chết tại miệng, vừa rồi mày thượng đẳng lắm cơ mà, có giỏi thì thượng đẳng tiếp đi.

- Ngu xuẩn, mày nghĩ mày là ai mà dám ra oai ở đây.

- Cho mày hót vài câu, mày lại tưởng mình là phượng hoàng à.

- Phản đối, mày dám phản đối sao, giết luôn cả mày.

- Bảo con điếm đít bự kia lột sạch đồ ra ngay tại trận thì bọn tao tha cho chúng mày được toàn thây.

- Dạng háng ra tại chỗ đi.

- Quỳ xuống cả đôi đi.

- Thằng hề nhảy múa.

- Cái này người ta gọi là thắng bằng đầu óc đó con trai của bố...

- ...

Nghe được lời chửi mắng của cả trăm người, Hàn Phong sắc mặt lại càng thêm bội phần tái nhợt, thậm chí là có chút hoảng loạn. Hắn bàn tay bấu chặt vào thành lan can tới móp cả ống sắt, đầu tóc gần như bốc khói tới nơi, sau đó giống như nghĩ tới cái gì mà hai mắt sáng rực lập tức cười to như thể lên cơn điên:

- Haha. Quy tắc số 1, là quy tắc số 1, đúng vậy, quy tắc cân kèo, người thách đấu buộc phải chấp nhận tiền cược mới được tham gia chiến đấu sinh tử. Còn có cả quy tắc số 5, từ chối kèo lẻ, tất cả những đứa không có tiền thì cút qua một bên. Tao đây có tiền, tao có rất nhiều tiền, làm sao chúng mày ép đánh được tao, làm sao chúng mày theo kèo được tao...

Hàn Phong vừa nói vừa run tay móc từ trong balo ra mười mấy bản kỹ năng, trong số này có tam giai Thần Tốc, tam giai Thây Ma Hoá, tam giai Quang Giáp, tam giai Hoả Đao, tam giai Thao Túng Đại địa, còn có ba bản tam giai tăng cường thuộc tính, chẳng những vậy còn có bảy tám bản kỹ năng nhị giai tuyệt phẩm khác, cùng với một đống lớn tinh thạch exp, thẻ vật phẩm, thẻ thăng giai, nhẫn các loại, tinh thạch ma dược, phải nói là cực kỳ đồ sộ.

Lúc này hắn lập tức ném hết số tài nguyên này về phía nhân viên tín thác rồi kêu to:

- Ở đây tao có 8 kỹ năng tam giai, 9 kỹ năng nhị giai, tổng cộng 17 bản kỹ năng, chưa kể kỹ năng nhất giai và vô số tài nguyên khác, tất cả đều là tài nguyên đặt cược của Chu Vấn. Chúng mày có theo được không, chúng mày có tiền theo không, chúng mày có tư cách nhảy vào khiêu chiến sao, hahahaha, lũ hạ đẳng hèn mọn, nghèo tới khố rách áo ôm, không có tiền mà đòi đánh nhau sao, cút hết về mà hót cứt mèo đi!

Hàn Phong gần như phát điên mà cười lớn, thậm chí tiếng cười còn chấn động tới bảy tám thùng container xung quanh run lên bần bật, giống như thể hắn đã thắng chắc tới nơi rồi.

Bất quá, không có ai bởi vì những lời chửi bới này của hắn mà cảm thấy xấu hổ, trái lại bọn người bên kia còn ha ha cười to:

- Thua tới trắng dái rồi. Ngã ở đâu gấp đôi ở đó, thằng này sắp phát điên rồi.

- Hahaha, bốc phét cái gì chứ, đào đâu ra một người mà có cả chục kỹ năng tam giai, còn đống tài nguyên khác nữa.

- Thằng này bị loạn thần rồi.

Chẳng qua nhân viên điều phối đấu trường bên dưới đã run giọng kêu lên:

- Là... Là thật... 8 tam giai, 9 nhị giai... Tiền cược... Còn có tài nguyên...

Lời này của nhân viên điều phối lập tức đã dập tắt toàn bộ âm thanh chế giễu xung quanh, chín phần mười người trong đấu trường đều triệt để câm nín, vài người thì vẫn lắc đầu khó tin, trong khi đó Hàn Phong trên đài cao lại càng thêm điên cuồng chửi đổng.

- Lũ nghèo mạt rệp có ngon thì lên đi, nhân loại hạ đẳng, ta cho phép ngươi lấp cát cho ta. Meo! Gâu gâu gâu!

Tiếng chửi lắp bắp loạn xạ không ra thể thống gì của Hàn Phong lần này đã hoàn toàn phát huy ra mười phần uy lực.

Không ai dám nhạo báng hắn nữa, đây chính là sức mạnh của đồng tiền a.

Một người lại có nhiều tài nguyên tới vậy, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào...

Chẳng qua chuyện tới nước này đã không còn đường lui, đám đông phía dưới sớm đỏ bừng hai mắt, đầu tóc bốc khói vì cả hận thù lẫn thèm khát, bọn họ bắt đầu rục rịch động đậy, người này hỏi dò tài nguyên người kia, trong đó đại hán béo mập ngậm cigar lập tức trầm giọng kêu lên:

- Chúng mày định để cho nó ỉa vào mặt thế à. Theo tao lên.

Hắn dứt lời liền lập tức móc từ trong túi ra tới bốn bản kỹ năng, trong đó có hai tam giai, hai nhị giai, tất cả đều được ném về phía khu vực tín thác.

- Vào kèo!

Có con chim đầu đàn, hàng loạt con chim khác nhanh chóng bay theo.

Chỉ trong nửa phút, số lượng cực kỳ lớn kỹ năng đã được gom đủ, thậm chí còn vượt quá chỉ tiêu, đạt tới 9 tam giai, 17 nhị giai, một đống trang bị level 2, level 3, thẻ trang bị ngẫu nhiên, tinh thạch exp đủ loại, áp đảo cả kim chủ Hàn Phong.

Hiện trường có trên dưới trăm người, lúc này phải có tới quá nửa tham gia vào trong kèo cá cược này.

Tất nhiên, vẫn có người hết sức tỉnh táo mà rời xa giao tranh, hoặc khoanh tay đứng nhìn, hoặc hờ hững trông xem, hoặc cười nhếch mép lạnh lùng, hoặc trốn đi báo tin, đủ mọi thể loại dạng người mơ hồ lẫn tỉnh táo.

Nhưng tiền cược đã lên tới con số kinh thiên là thật.

- Thằng mặt la, tiền cược gần gấp rưỡi của mày rồi, lần này thì lấy mạng mà bù vào.

- Lấy mạng bù vào.

- Lấy cả mạng con điếm kia bù vào nữa.

Âm thanh chửi bới đã gần như muốn đục thủng trời.

Hàn Phong nhìn cảnh này mà da đầu run lên, hắn lập tức nhổ một bãi nước bọt xuống dưới rồi kêu to:

- Chúng mày chờ đấy, chờ tao đi tìm cứu trợ.

Nói xong liền lập tức xoay đầu hướng về Kiều Ti Vân mà gào ầm lên:

- Em dâu, mau mau cho anh vay một chút tài nguyên.

- Haha, phải cầu cứu người nhà rồi à.

- Gọi ả đít to là mẹ đi, nó sẽ cho mày vay tiền đó.

- Thằng bớp đực hèn mọn, có ngon tự xuống mà đánh, trốn sau đệ đệ và em dâu thì coi ra gì.

Kiều Ti Vân ngồi tại ghế dựa nhìn vào đôi mắt thâm trầm như nước của Hàn Phong, kia đích xác chính là một mảnh phẳng lặng không chút gợn sóng.

Sau đó nàng chợt rùng mình.

Thủ lĩnh... Thủ lĩnh từ đầu tới cuối đều giả ngu... Hắn ta đi lừa người khác, không ngờ còn lừa cả chính quân mình.

Hoá ra tất cả biểu hiện kể từ khi bước vào nơi này đều là giả bộ, giả bộ là một tên công tử ca phá gia chi tử, giả bộ là một tên hèn nhát chỉ biết chơi đùa hưởng thụ cùng nữ nhân, giả bộ một khuôn mặt ngu ngốc để đánh lạc hướng kỹ năng trinh sát vẫn đang liên tục quét tới, giả bộ đạo lý viển vông chọc ghẹo bốn phía để kích động thù hằn, thậm chí giả bộ làm con la để cho người ta khinh bỉ, trong đó có cả chính bản thân nàng.

Đây là cái dạng kinh khủng gì chứ...

Lúc này nàng không khỏi cười gượng một cái rồi lấy từ bên hông ra một cái túi xách đưa cho Hàn Phong:

- Thủ... Thủ lĩnh...

- Nga, cảm ơn em dâu.

Hàn Phong cướp lấy cái túi xách liền lập tức mở ra, sau đó hắn moi hết mọi thứ bên trong ra quẳng xuống dưới rồi gào ầm lên:

- 2 tam giai, 7 nhị giai, 22 nhất giai, 312 exp, ba thỏi son, hai chai nước hoa, hửm, một bộ quần lót ren... Cái này... Nói chung chúng mày không có tuổi, không có tuổi, hahaha...

- Haha, cược tới cái quần lót của em dâu rồi.

- Tao phải lấy được cái quần lót kia.

- Con bà mày, theo nó cho tao.

FOMO, viết tắt của Fear Of Missing Out, hội chứng sợ bỏ lỡ. Dưới hội chứng này gia trì, rất nhiều người sẽ có xu hướng "vào kèo" vì sợ lỡ mất miếng ăn.

HI, viết tắt của Herd Istinct, tâm lý bầy đàn, hội chứng này sẽ khiến người ta hùa theo đám đông mà bỏ qua ý kiến bản thân.

30 giây vào kèo nữa trôi qua, dưới FOMO và HI kích động lôi kéo, tài nguyên cá cược đã lên tới một con số kinh thiên, số lượng vật phẩm phi phàm khổng lồ tới mức khiến cho điều phối viên có chút choáng váng.

Cái này... Đây... Cái này...

Hàn Phong nhìn khung cảnh ầm ĩ nhộn nhịp phía dưới, sau khi tự hỏi ba giây, hắn quyết định không xuất thêm tài nguyên từ nhẫn trữ vật ra nữa.

Chạm đúng điểm G rồi gẩy nhẹ một cái, ai cũng sướng cả, nhưng nếu lại kích thích thêm, vậy rất có khả năng có bạo động nổ ra, nước phụt tứ tung, lúc đó lại mất nhiều hơn được.

Ăn "non" một tí, không vấn đề gì.

Lúc này hắn quay trở lại sofa thảnh thơi ngồi xuống, lại vươn tay nhấc lấy ly trà xoài lên uống một ngụm rồi tuỳ tiện nói với người bên cạnh:

- Báo với chủ sòng, nếu có kỹ năng tứ giai, hoặc trang bị level 4, vậy có thể cân nhắc hoán đổi lấy tài nguyên phi phàm mà tôi sắp thắng cược.

Muốn xây dựng thế lực bất hợp pháp cần rất nhiều tài nguyên phi phàm, mà ở Tam Giang này quản lý chặt chẽ, tài nguyên phi phàm sẽ vô cùng khó kiếm.

Một kỹ năng tứ giai chỉ có thể cho một người học, lấy nó đổi lấy nhất nhị tam giai, rất nhiều người có thể học. Tương tự là trang bị level 4 tuy mạnh, nhưng nhiều trang bị level 3 lại càng thích hợp dùng cho thế lực hơn.

Dùng tài nguyên thắng cược đi trao đổi tài nguyên với loại "kim chủ" chân chính nhất tại khu ngoại ô, Hàn Phong có thể lợi dụng cả thiên thời địa lợi lẫn nhân hoà để hoàn hảo ép giá, đạt về thắng lợi cuối cùng, cũng là thắng lợi lớn nhất.

Bên cạnh Hàn Phong là một nữ hầu ăn mặc tương đối mát mẻ, da thịt toàm thân những bộ vị lộ ra bên ngoài đều vô cùng phì nhiêu nõn nà, bộ ngực cự đại nãy giờ còn luôn gác lên mặt hắn, hiện tại đã có chút ửng hồng, lúc này nàng ta sau khi suy nghĩ một chút thì nhỏ giọng thành thật nói:

- Tôi không có kỹ năng tứ giai dư thừa để đổi, tất cả đều đã học tập cả rồi, về phần trang bị level 4 đúng là có, nhưng tôi không muốn hoán đổi a.

Hàn Phong nghe thấy mấy lời này liền lập tức phun toàn bộ trà xoài ra ngoài.

Con mẹ nó, gặp quỷ rồi.