Chương 484: Điều tra tình hình

Hàn Phong giơ tay chào lại rồi chỉ về phía mấy người trong góc thản nhiên nói:

- Cung cấp trợ giúp y tế và hồi tức, lấy thực phẩm năng lượng cao và nước phục hồi cho họ sử dụng.

Viễn chinh xa nhà, các loại vòng tay trị liệu, đội viên đội quân y, đội hậu cần, thịt động vật biến dị và nước chiết xuất từ lá ớt biến dị là không bao giờ thiếu. Người thường sau khi tiếp nhận những loại điều trị này, muốn không khoẻ lại cũng phải khoẻ lại.

Đội viên Dao Găm đứng hàng đầu chợt hô to một tiếng đáp lại:

- Rõ!

Mấy người đang ngồi trong góc thấy có thêm người xuất hiện, hành động còn gọn gàng chuyên nghiệp như vậy, tâm trạng có thể nói là vừa mừng vừa lo. Mừng vì những người này thực lực nhìn qua rất cao, khẳng định có thể vượt qua biển thây ma bên ngoài, mà lo là vì cái ổ thổ phỉ này chắc chắn rất mạnh, đi theo đám này, không biết là phúc hay hoạ.

Lão hán 70 tuổi già cả nhất trong đám người, sau khi ăn xong lương khô cùng uống xong nước ngọt, còn được tiếp nhận hồi tức, cuối cùng đã lấy lại được một chút sức lực. Lúc này được một đội viên đội Dao Găm dìu lên, ông ta chợt nhìn về phía Hàn Phong rồi ôn tồn hỏi:

- Vị đội trưởng này, tôi là Mộc Thạch, không biết anh tên là gì?

Vừa rồi tâm trạng hỗn loạn, lại bị đối phương doạ cho một câu "tôi là thổ phỉ", ông ta đúng là có hơi chút khiếp vía. Chẳng qua phía sau có thêm một câu "tôi không có nhiều thời gian", câu này đã khiến ông ta nhận ra người thanh niên không phải "người xấu", hoặc ít nhất cũng không phải loại thổ phỉ hung ác như đã tự nhận.

Thổ phỉ thật thì đã lao vào hành hung luôn rồi, nói không có nhiều thời gian mà lại rảnh rỗi đứng đó lảm nhảm chờ đợi người ta đưa ra quyết định, chắc chắn là sớm cưỡng ép người khác phải nghe theo mình.

Hiện tại có thêm mấy cấp dưới chạy tới, nhìn từ hành vi và lời nói chuẩn mực của nhóm này, ông ta lại càng khẳng định quan điểm trên.

Thổ phỉ không thể có kiểu ánh mắt thanh tịnh lạnh nhạt kia được, dù thủ lĩnh không có, nhưng nếu nhóm này là một hang ổ thổ phỉ thật, vậy thì cấp dưới tất sẽ có người biểu hiện ra. Cả hành động và lời nói của nhóm này đều không giống thổ phỉ, trái lại tác phong vô cùng chuyên nghiệp nghiêm túc, so với quân nhân chính quy cũng không hề thua kém.

Ông ta sống 70 năm cuộc đời, không dám nói bản thân khôn ranh hơn ai, nhưng để nhìn ra được những điều cơ bản như vậy là không khó.

Dù sao mấy đứa cháu gái đều xinh đẹp như vậy, hiện tại đúng thật có hơi nhếch nhác, thế nhưng khí chất cao sang vẫn không thể che giấu. Nếu thật là thổ phỉ, e là bọn người này cũng không ngại bẩn đâu, có khi đã sớm "mở tiệc" luôn rồi, hoặc chí ít đụng tay đụng chân, làm gì mà làm ra những hành động tử tế được như lúc này.

Con cháu ông ta sợ, nhưng ông ta thì không, lúc này còn có cảm giác tương đối an tâm.

So với việc cả nhà phải chết đói ở chỗ này, rơi vào tay một nhóm thổ phỉ nhìn có vẻ có đạo đức, đó vẫn là một con đường không tệ như tưởng tượng, vẫn có cơ hội xoay người nhất định.

Hàn Phong nhìn thoáng qua lão già này một chút thì gật đầu nói:

- Tôi gọi là Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng. Những điều khác nói sau, hiện tại chúng ta thực hiện giao kèo, tôi cần một người trong số các vị dẫn đường thực hiện vài chuyện.

Hàn Phong không quan trọng là ai sẽ đi cùng hắn, miễn được việc là được. Tất nhiên, hắn sẽ loại lão già này và bà cụ hơn 60 tuổi bên kia trước. Thành phần cao huyết áp này, có tâm mà không có sức, dắt theo ba phút lại bắt dừng lại truyền nước biển nửa tiếng, kia sẽ vô cùng phiền phức.

Mộc Thạch nhẹ gật đầu rồi đáp lại:

- Con trai tôi Mộc Nguyên sẽ đi cùng với anh.

Ông ta nói xong thì chỉ nam tử 30 tuổi đang ôm vợ đứng bên cạnh, người kia cũng trầm trọng gật đầu đáp lại, xem như đã sẵn sàng "hi sinh" rồi.

Nói đùa, chẳng lẽ thật sẽ để cho đứa cháu gái chạy lung tung.

Chẳng qua một trong hai nữ tử song sinh đã xung phong lúc đầu không có để yên, nàng ta vẫn là quật cường cắn răng nói:

- Ông nội, để con đi.

- Diễm Lâm. Đừng làm rộn...

Hàn Phong nghe mấy người này tranh cãi qua lại vài câu thì mất kiên nhẫn phất phất tay nói:

- Được rồi, mệt quá, cả hai người cùng theo tôi đi.

...

Mấy phút sau, một đoàn 11 người đã được di chuyển xuống dưới sân rộng.

Những người này là một đại gia đình, sinh sống tại bốn căn biệt thự xung quanh, chẳng qua đại gia đình này đã bị tận thế nghiến chết hết nửa già, hiện tại chỉ còn bấy nhiêu đây. Bọn họ cũng không đem theo quá nhiều vật dụng, chủ yếu là vài bộ quần áo, vài vật dụng kỷ yếu, cùng với đó là tiền và vàng bạc, vô cùng nhiều.

Vàng bạc đúng là có giá trị nhất định, nhưng tiền thì quả thật vô dụng, Hàn Phong cũng lười quản bọn họ, chỉ chỉ vào thùng xe tải rồi nói với Mộc Thạch:

- Các vị sẽ được dẫn tới địa điểm hạ trại cách nơi này hơn 4 cây số để tập kết, trước hết cứ điều tức và nghỉ ngơi trước. Từ giờ tới tối, chúng tôi sẽ tiến hành giải cứu người sống sót tại khu vực này, khi nào xong việc, tất cả sẽ rút lui sau.

- Sẽ có đội viên thông báo tình hình cụ thể tới các vị.

- Còn giờ...

Hàn Phong chỉ vào Chu Vấn đứng bên cạnh rồi nói tiếp.

- Một người theo cậu ta, một người theo tôi.

Mộc Nguyên đưa mắt nhìn hai người Hàn Phong và Chu Vấn, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn ta chỉ vào Chu Vấn nói:

- Tôi sẽ đi cùng cậu ấy, được chứ.

Chu Vấn nhìn bề ngoài quá trẻ trâu, hắn ta sợ em họ mà đi cùng thằng này sẽ có chuyện không hay. Dù Hàn Phong cũng không quá đáng tin, nhưng ít nhất thì không "tệ" như cái thằng tóc vàng này.

Hàn Phong cũng lười quản, hắn tóm lấy Mộc Diễm Lâm, sau đó quay qua Chu Vấn trầm giọng nói:

- Điều tra khu vực tây nam, lấy cẩn trọng làm đầu, giữ vững liên lạc.

Chu Vấn nghiêm người cao giọng đáp lại:

- Rõ!

Kế hoạch đã bàn bạc từ trước, có hai người chỉ điểm này, chắc hẳn sẽ thuận lợi hơn nhiều.

10 phút sau, Hàn Phong đã vác theo Mộc Diễm Lâm chạy tới trước một khu dân cư tương đối đông đúc tại hướng tây nam.

Với điểm sức mạnh đạt 47 điểm, hắn vác theo nữ tử này chỉ giống như vác thêm một can nước 5 lít mà thôi, thực sự là vô cùng đơn giản.

Đây là một khu chung cư gồm có 5 toà, mỗi toà 7 tầng, ước chừng phải có hơn 2000 cư dân.

Để tìm kiếm mà không bỏ sót bất kỳ mục tiêu nào, bọn họ cần nhất là tìm kiếm tại những toà chung cư và điểm dân cư thế này. Lũ thây ma lang thang ngoài đường rất dễ dùng drone dò xét, nhưng thây ma trốn trong nhà thì không dùng drone soi kỹ được, phải dùng chân thân trực tiếp lùng sục mới có kết quả.

Tìm tới nơi này là do thông tin của Mộc Diễm Lâm chỉ điểm, nàng ta nói đây là chung cư cao cấp, thường thường người có điều kiện mới có thể ở được, cái này hoàn toàn không có số liệu cụ thể trong đống tài liệu mà trấn Hi Vọng thu thập được.

Có người bản địa dẫn đường, làm gì cũng sẽ dễ dàng hơn.

Hàn Phong dùng ống nhòm quan sát thây ma tại khu vực xung quanh, sau khi điều tra một lượt, hắn lông mày không khỏi khẽ nhíu lại, không có dấu hiệu tụ tập.

"Chết tiệt thật, theo thông tin từ Châu Lam, trước khi Thể Thao Túng thức tỉnh, nó sẽ không thu hút thây ma tới gần..."

Thể Thao Túng không thu hút thây ma, không có dấu hiệu, vậy thì cách duy nhất phát hiện ra nó là đi vòng vòng rồi kích động người mẹ Thể Sức Mạnh mà thôi.

Sau khi quan sát thêm vào phút, Hàn Phong làm một cái dấu hiệu với ba cỗ drone trên trời, mấy đồ vật kia lập tức è è è bay về phía 5 toà chung cư.

Đây là lợi thế của đoàn đội, những người thông thạo sẽ bổ khuyết nhiệm vụ cho những người ít thông thạo, công việc phức tạp sẽ được chia ra thành đơn giản, hiệu suất sẽ tăng lên mức tối đa.

Trong lúc chờ đợi thành viên Dao Găm điều tra số lượng Thể Sức Mạnh ẩn núp, Hàn Phong mới quay qua bên cạnh hỏi:

- Cô có biết chỗ nào tụ tập nhiều phụ nữ không, ừm, là bà bầu ấy.

Mộc Diễm Lâm trải qua mấy ngày đói ăn, lúc này vẫn còn tương đối yếu ớt kiệt sức, nàng ta sau khi nghĩ ngợi một lát thì thành thật nói:

- Tôi không chắc chắn lắm, nhưng bác sĩ Trần và bác sĩ Hà có mở một phòng khám rất lớn, cũng gần với nơi này thôi, chị dâu tôi đã từng khám thai ở đó.

Hàn Phong hai mắt sáng lên, đúng a, vậy mà hắn lại quên mất. Tìm kiếm thai phụ thì cứ bệnh viện với phòng khám mà tới, thời điểm mạt thế ập tới là giờ hành chính, chắc chắn là bệnh viện và phòng khám có mở cửa.

Mấy phút sau, bộ đàm bên cạnh vang lên thông báo, bọn họ sơ lược tìm thấy 4 đầu Power1, một đầu Power2 tại khu chung cư này. Bất quá rất nhiều phòng đang đóng cửa kín mít, cửa sổ cũng che rèm, drone chung quy không thể dò xét được.

Hàn Phong cũng không quá thất vọng, hắn thông báo cho drone trở về sạc pin, chính mình thì quay qua bên cạnh nói:

- Cô cứ chờ ở đây một lúc, tôi sẽ trở lại ngay.

Nói xong, cũng không để đối phương phản ứng, hắn đã sử dụng băng ảnh rời đi.

Trên nóc nhà 4 tầng, Mộc Diễm Lâm nhìn cục đá nhỏ bằng ngón tay vừa mới hiện ra mà không khỏi sững sờ, người đâu rồi?

Hàn Phong vừa hoán vị tới trên nóc toà chung cư thứ nhất thì thản nhiên búng ngón tay, hai cỗ băng nô cao 3cm được hắn triệu hồi ra. Băng nô mở ra con mắt độc nhãn, tầm nhìn lập tức được chia sẻ giao thoa, trước mặt hắn hiện lên 3 đạo hình ảnh có chút hỗn loạn chồng chéo. 2 băng nô không quá để tâm, chúng nó bắt đầu theo đường ống nước bò xuống phía dưới, bò xuống tầng 7.

Thây ma nhạy cảm với tác động từ nhân loại, ngoài mùi vị thịt người thì còn có năng lượng do nhân loại phát ra. Chỉ cần băng nô tới gần, chắc chắn những đứa nhạy cảm nhất sẽ phát hiện đầu tiên. Nhưng kích thước của băng nô chỉ nhỏ bằng 3cm như vậy, năng lượng tụ tập không nhiều, thây ma cấp thấp tuyệt đối không dễ để phát hiện ra được, chỉ có thây ma cấp cao mà thôi.

Hàn Phong lúc này nhắm mắt lại, tắt đi góc nhìn bản thể, chuyển qua thao túng 2 cái góc nhìn từ băng nhãn cung cấp.

Hai cỗ băng nô chia làm hai đường, dọc theo hành lang tiến hành chạy nhanh.

Công việc này tương đối khó khăn, chơi game 1 máy đã khó, chơi game 2 máy còn khó hơn. Nhưng vì tương lai có thể mạnh mẽ hơn, hắn không ngại thử thách bản thân từng giây từng phút một, thử thách ngay trong khi làm nhiệm vụ chính là hợp lý nhất.

Hai cỗ băng nô chạy dọc theo hành lang tầng 7, tới trước mỗi cửa phòng đóng kín, chúng nó đều sẽ thò tay gõ cốp cốp cốp ba cái, sau đó chờ đợi khoảng vài giây phản ứng cùng đánh giá tình hình rồi lại chạy tiếp.

Gặp phải thây ma cản đường, băng nô sẽ chạy xuyên qua háng bọn nó, có thây ma sẽ không có phản ứng, nhưng cũng có thây ma cấp độ cao hơn một chút, thường là từ cấp 5 trở lên, sẽ bị kinh động đuổi theo. Chẳng qua rất nhanh bọn quái vật liền mất dấu, tiếp tục như cũ ngơ ngác đứng tại chỗ.

Cứ tiếp diễn như vậy, Hàn Phong thao túng hai nô bộc chạy hết tầng 7 rồi lại tụt xuống tầng 6. Ban đầu còn có chút vấp váp khó khăn, bất quá sau một hồi làm quen, hai cỗ băng nô đã dần trở nên thuần thục hơn.

Chưa tới mức uyển chuyển linh hoạt như cá trong nước, thế nhưng chỉ chạy và gõ cửa, đó đã không còn quá nhiều khúc mắc.

Cái này không phải do hắn là thiên tài, cái này nên quy cho việc hắn thao túng băng nô rất nhiều rồi, có sự quen thuộc rồi, thế nên sự phi phàm ở đây đã không còn gây bỡ ngỡ nữa. Cộng thêm điểm trí lực đạt mốc 135 làm nền tảng, điều này khiến hắn có thể chống đỡ được cảm giác hỗn loạn khi tầm nhìn bị chồng chéo.

Dò xét hết 7 tầng tại toà nhà mất 5 phút đồng hồ, Hàn Phong đã xác định nơi này không có Thể Sức Mạnh mang thai

Tiêu tốn hết 5 thể lực, 10 trí lực, đổi lại được một chút sự thuần thục.

Một chút ở đây là, tất cả thây ma dưới level 6 sẽ cực kỳ khó phát hiện ra sự tồn tại của băng nô, trừ khi nó chủ động công kích hoặc chạm vào thân thể quái vật.

Đây là thành quả của việc áp chế năng lượng phóng xuất và gia trì trên băng nô, khiến cho "ngọn nến năng lượng" không toả ra quá mãnh liệt.

- Tốt rồi, công cụ trinh sát tuyệt vời.

Lẩm bẩm một câu tuỳ ý, Hàn Phong lúc này hướng tay về phía toà nhà chung cư thứ hai rồi khẽ vẫy, thân thể hắn theo đó lập tức dịch chuyển tới bên kia.