Chương 467: Ngày nghỉ (3)

Vẫn là yêu cầu cạy mồm em gái ra, trước đó là cỡ nào nghi ngờ cùng đề phòng, hiện tại đã hoàn toàn cải biến. Triệu Nhược Pháp nhanh chóng tiến lên cạy mồm em gái, động tác thuần thục gọn gàng tới cực điểm, cho tới khi cạy xong rồi, hắn ta mới là giật thót mình một cái rồi ngượng ngùng hỏi lại:

- Thủ lĩnh, cạy mồm để làm gì vậy...

Thú thật, hắn từ bé tới giờ vẫn chưa từng nghe ai nói tới việc chữa bệnh tâm thần thông qua đường miệng, chắc chỉ có mấy gã thầy cúng ba trợn bịp bợm là chữa theo kiểu đó.

Nhưng thủ lĩnh chắc chắn không phải một người ba trợn bịp bợm a...

Hàn Phong uể oải liếc nhìn thằng này một chút. Họ Triệu, đầu óc quá bộc trực hấp tấp, chỉ nghe hai ba câu tơn hớt có lí một tí đã vội vã thuận theo người ta.

Có phải vừa rồi hắn kêu cởi áo em gã ra, gã cũng sẽ làm theo hay không?

Bất quá không quan trọng, chính sự cần thiết hơn.

Hàn Phong đứng lên tới trước mặt Triệu Băng Vũ, hắn tuỳ tay triệu hồi ra một khúc băng mỏng sắc, sau đó giơ cổ tay đặt ngay trước miệng thiếu nữ này, bộc phá lực phừng một tiếng bốc lên ngùn ngụt, băng kiếm đảo qua, máu đỏ tươi đã ào ào tuôn chảy.

Chỉ qua ba giây, thiếu nữ Triệu Băng Vũ đã ngậm một mồm đầy máu, Hàn Phong giống như làm việc tới quen, bàn tay còn lại bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn vuốt ve cổ họng nàng ta, máu tươi đỏ quạch cứ như vậy được nuốt xuống từng ngụm từng ngụm một.

- Thủ... Thủ lĩnh?!

Triệu Nhược Pháp nhìn cảnh này thì sợ tới hết hồn, trong khi Hàn Phong hơi nhíu mày, tiếp tục dùng băng đao cắt vào cổ tay mình, để cho vết thương lớn hơn, sâu hơn một chút nữa, thuận tiện cho máu chảy ra nhiều hơn nữa.

Hai kỹ năng bị động tam giai Siêu Hồi Phục và tam giai Can Trường để vết thương của hắn bị chia nhỏ vô số lần thương tổn, vết cắt 5cm lập tức lành một nửa, sau đó lại có xu thế thu gọn, cái này buộc hắn phải cắt thêm mấy nhát đao.

Hắn lúc này mới thong thả chỉ chỉ máu của mình rồi nói:

- Kỹ năng, khi thôi động cần phải có thể lực, trí lực làm nền tảng, về mặt bản chất, đó chính là cần có năng lượng.

- Kỹ năng giống như một khối động cơ, hút lấy năng lượng của cơ thể, biến đổi nó thành năng lực phi phàm rồi phóng xuất ra ngoài.

- Tiểu Vũ thiếu năng lượng để cho kỹ năng cao giai hút, do đó nàng mới rơi vào hoàn cảnh này. Nàng cần sự trợ giúp tới từ bên ngoài, chính là cần bên ngoài bổ sung năng lượng và sự phục hồi cho nàng.

- Có bốn cách để hỗ trợ. Cách thứ nhất chính là thông qua đồ ăn chuyển hoá. Đồ ăn có ẩn chứa năng lượng, nhưng đồ ăn bình thường quá kém chất lượng, năng lượng ẩn chứa không nhiều, tiểu Vũ ăn một tấn đồ ăn thì may ra bù đắp đủ.

- Ân, là đủ trong bao lâu thì còn phải xem xét.

- Hiển nhiên nàng ta không thể ăn nổi một tấn đồ ăn, vậy thì phải ăn đồ ăn ẩn chứa nhiều năng lượng hơn.

- Tôi là người có chỉ số trí lực cao nhất trấn Hi Vọng, máu thịt của tôi trong trạng thái bộc phá lực là thức ăn chất lượng nhất, ẩn chứa nhiều năng lượng trí lực để cho kỹ năng hấp thu nhất mà chúng ta có thể tìm thấy.

Triệu Nhược Pháp nghe tới đây đã gần như muốn quỳ xuống.

Thủ lĩnh... Thủ lĩnh...

Vậy mà ban đầu hắn còn dám nghi ngờ người kia... Thủ lĩnh vậy mà lại cắt bỏ máu thịt để chữa bệnh cho người dưng, hi sinh cho em gái hắn còn nhiều hơn cả người anh trai ruột này...

20 giây sau, bộc phá lực hoàn toàn tắt lịm kết thúc, Hàn Phong khuôn mặt tái nhợt thu lại cánh tay, Triệu Băng Vũ đã uống tổng cộng hơn 1 lít máu. Mặc dù tình trạng tâm thần của nàng ta không chấm dứt, nhưng ngay cả loại đầu đất như Triệu Nhược Pháp cũng nhìn thấy ánh mắt em gái gã linh động có thần hơn nhiều.

Quả nhiên có tác dụng!

Nếu người bình thương mất 1 lít máu, e là đã sốc giảm thể tích rồi lăn ra ngất xỉu, nhưng Hàn Phong rõ ràng không phải người thường.

Hắn là người phi phàm, lại còn rất điên cuồng.

Lúc này hắn tiếp tục lấy từ bên hông ra một chai nhựa đỏ quạch chứa đầy máu rồi nói:

- Đây là máu của Ngô phó đại đội.

"Trong trạng thái cự nhân biến toàn lực phục hồi biến."

Triệu Nhược Pháp nghe vậy lại càng cảm động lớn hơn.

Máu đỏ bắt đầu được dốc vào cổ họng Triệu Băng Vũ. Máu này có pha thêm muối, để cho nó có thể tồn tại ở dạng lỏng bình thường, lúc này máu đỏ đổ xuống, màu sắc tươi mới như thể đang mang theo một luồng năng lực sinh mệnh và hồi phục vô cùng cường đại.

Sau khi Triệu Băng Vũ uống hết bình máu này, sự mờ mịt dần dần thoái lui, vẻ linh động trong mắt càng lúc càng rõ.

Hàn Phong tiếp tục lấy ra một bình máu thứ ba. Bình này nhỏ hơn, chỉ khoảng 300ml, hắn phải van nài mãi mới kiếm được từ chủ nhân của số máu này.

Máu của Đại Hắc Cẩu.

Chất dinh dưỡng level 29 hàng thật giá thật.

Lúc này hắn tiếp tục dốc hết 300ml máu chó vào mồm Triệu Băng Vũ, còn cẩn thận trợ giúp nàng ta uống bằng sạch.

Chưa đầy 10 giây sau, dưới hàng loạt "thức ăn ngon" bổ sung, quả nhiên thiếu nữ Triệu Băng Vũ đã hoàn toàn thanh tỉnh, nàng ta oẹ một tiếng nôn mửa vì hương vị tanh tưởi ngập tràn, thế nhưng lại bị Hàn Phong hoàn toàn bịt chặt mồm lại, bàn tay khẽ lật lập tức lấy ra 4 bản sách kỹ năng tam giai.

Tăng cường thể lực, tăng cường trí lực, tăng cường phục hồi, tăng cường chống chịu, tất cả đều là sách kỹ năng tam giai.

Đây chính là cách thứ hai để chữa bệnh, đó là cung cấp nền tảng vững chắc cho nàng ta tự mình khống chế năng lực của mình.

Thấy Triệu Băng Vũ đang bị bịt mồm kia như thể muốn nói gì đó, Hàn Phong đặt 4 bản sách kỹ năng vào tay nàng ta rồi trầm giọng cướp lời:

- Đừng nói gì cả, thời gian không nhiều, làm theo anh nói: trong lòng động niệm hai từ "học tập" là được.

Dưới sự chỉ đạo của Hàn Phong, bốn bản sách kỹ năng dần hoá thành quang mang tiêu biến đi mất. Đây đều là kỹ năng bị động tam giai, thuần một tác dụng duy nhất là nâng cấp và chống đỡ cho thể năng lượng thêm phần mạnh mẽ.

Được cung cấp năng lượng bên ngoài và nâng cấp nền tảng bên trong, bệnh nhân nhân tâm thần mười mấy ngày không có bao nhiêu phản ứng, lúc này đây đã có thể tự mình hoạt động.

- Anh... Anh hai...

Triệu Băng Vũ đầu tiên là khóc lớn một câu để gọi về phía Triệu Nhược Pháp bên cạnh, giọng điệu rõ ràng là đang chất chứa biết bao nhiêu uỷ khuất cùng mệt mỏi.

Hàn Phong trong lòng âm thầm cảm thấy hài lòng, hoá ra bản thân đã tính toán đúng rồi, bản thân quá giỏi đi mà.

Chẳng qua chưa kịp để cho hắn tự sướng, hai anh em họ Triệu còn chưa trao đổi quá hai câu, thiếu nữ Triệu Băng Vũ lại dần dần yên tĩnh trở lại, sự linh động trong mắt lại biến thành thất thần ngơ ngác.

Nàng ta đã "điên" trở lại.

- Tiểu Vũ!

Triệu Nhược Pháp kêu ầm lên một tiếng sợ hãi, bàn tay cật lực lay động bả vai em gái, bất quá mặc kệ hắn lay thế nào, người kia đều không có phản ứng gì cả.

Hết cách, hắn đành phải lo lắng quay qua bên cạnh mà mếu máo hỏi:

- Thủ lĩnh, bây giờ phải làm sao?

Hàn Phong cũng là thở dài lắc đầu nói:

- Có thể kỹ năng mà tiểu Vũ nắm giữ mạnh mẽ hơn xa dự đoán của tôi, năng lượng từ máu thịt đã cung cấp cho nàng không đủ để duy trì tiêu hao trong thời gian quá lâu.

- Bất quá, anh yên tâm, nàng đã kịp thời học tập 4 bản kỹ năng tam giai tăng cường thuộc tính, đã có nền tảng phi phàm để có thể phần nào đó chống đỡ lại tiêu hao và tác dụng phụ.

- Hiện tại nàng hẳn là đã bớt khó chịu và đau đớn đi nhiều rồi.

- Lần phát bệnh tiếp theo hẳn là sẽ "dễ dàng" hơn, nàng sẽ có nhiều lực khống chế hơn, tình hình sẽ dần cải thiện theo chiều hướng tốt đẹp.

"Hoặc cũng có thể là đéo... Bốn bản kỹ năng bị động kia cũng có khả năng làm nền tảng để gia tăng uy lực cho kỹ năng cao giai bí ẩn, từ đó khiến tình trạng bệnh càng thêm nặng nề... Tôi cũng không chắc chắn được gì cả..."

Tất nhiên những lời ngu xuẩn này Hàn Phong sẽ giấu kín trong lòng, hắn chưa điên mà huỵch toẹt nói tất cả dự đoán ra ngoài.

Triệu Nhược Pháp nghe nói có lí, sự nôn nóng dần dần phai nhạt, ánh mắt nhìn về phía em gái càng lộ ra quyết tâm.

Hàn Phong liếc mắt một cái đã biết thằng này đang nghĩ gì trong đầu, hắn thản nhiên dội một gáo nước lạnh vào ý định của đối phương:

- Có phải anh đang nghĩ bản thân sẽ tự cắt thịt của mình để "nuôi" em gái không?

Triệu Nhược Pháp trúng phải đọc tâm thuật thì đứng hình, hắn bối rối một hồi thì ngượng nghịu gật gật đầu.

Đúng là hắn định hối đoái thịt Thể Thao Túng để ăn, rồ laiji cho em gái ăn thịt mình, từ đó cung cấp năng lượng trí lực cho đối phương thanh tỉnh.

- Ngu xuẩn. Kỹ năng thây ma hoá của anh còn chưa tự mình kiểm soát được, nếu cho em gái uống máu của anh, lỡ may nàng biến thành thây ma thì sao?

- Cái xác thịt của anh bây giờ có khác nào mớ rau cải bị ô nhiễm thuốc trừ sâu không? Đớp cho lắm thịt thây ma vào, anh có chắc mình đã tiêu hoá hết chưa, còn đặc tính thây ma dư thừa trong người hay không, định báo hại em mình à?

Triệu Nhược Pháp nghe vậy thì đột nhiên lạnh sống lưng nổi da gà, hắn đúng là đã quên mất không nghĩ đến điểm này.

Lúc này hắn vội vã quay qua bên cạnh thành khẩn nói:

- Thủ... Thủ lĩnh, vậy phải làm sao. Đúng rồi, anh nói có bốn cách để cứu chữa đúng không.

Hàn Phong nhẹ gật đầu, hắn trầm ngâm một lát thì chậm rãi đáp lại:

- Đúng.

- Cách thứ ba chính là tiêu hao hết năng lượng của nàng. Chờ Tiểu Vũ phát bệnh, chúng ta sẽ dẫn tới vài người "chia sát thương", chia hết phần năng lượng mà nàng phát ra, từ đó tạo thành hiệu quả rút cạn năng lượng tích luỹ của kỹ năng cao giai tự kích hoạt kia, để cho tâm trí của nàng vượt qua bão năng lượng, thành công thanh tỉnh.

- Tuy nhiên, tôi vẫn cần thời gian để xem xét theo dõi và tính toán xem cần bao nhiêu người chia sát thương. Có thể 100, cũng có thể 500, thậm chí 1000 người. Chuẩn bị nhân lực để làm việc này, không dễ, cần thêm một thời gian nữa.

Triệu Nhược Pháp nghe vậy thì cũng lâm vào bất lực.

Đem 20 người tới chia sát thương, hắn có khả năng, tiểu đội dưới trướng là đủ, thêm mấy chục người nữa cũng có thể huy động được, nhưng hắn biết vô ích.

Hồi còn ở dưới trướng thế lực Đổng Thành, em gái hắn từng "lây bệnh" cho gần 50 người mà tình hình không biến chuyển tốt lên, vậy thì vài chục một trăm người là không đủ.

1000 người, nói dễ hơn làm, ai nguyện ý chứ.

Bất quá hắn vẫn không từ bỏ mà tiếp tục hỏi gấp:

- Thủ lĩnh, vậy cách thứ tư là gì?

Hàn Phong ngáp một tiếng rồi đáp lại:

- Cách thứ tư còn khó thực hiện hơn, nếu anh tích đủ 60.000 minh tệ, tôi sẽ nói cho anh biết.

Cách thứ tư của Hàn Phong đưa ra chính là hệ thống chức nghiệp. Nếu Triệu Băng Vũ đủ thanh tỉnh để nói ra kỹ năng mà nàng ta đang nắm giữ, miêu tả kỹ càng đặc điểm, hắn sẽ dựa vào đó để biết được chức nghiệp liên quan, mua lấy từ trong thương thành. Có thẻ chức nghiệp rồi, cho nàng ta học tập, nhận về 2 buff "dùng trước trả tiền sau" và "dùng bao nhiêu tính tiền bấy nhiêu", vậy thì tiêu hao của kỹ năng sẽ vô hạn giảm xuống, nàng ta sẽ có thể thoát ra khỏi tình trạng nửa điên như hiện tại.

Tất nhiên, 60.000 minh tệ của Hàn Phong sẽ không đổ vào Triệu Băng Vũ tuỳ tiện kiểu đó, cách này chỉ dùng để cho Triệu Nhược Pháp biết và đi thu thập trước mà làm ra chuẩn bị.

Triệu Nhược Pháp đã hoàn toàn tuyệt vọng.

60.000 minh tệ sao, hắn mới tích được có hơn 11.000 thôi...

Nhưng ngay sau đó hắn lại nổi lên hừng hực quyết tâm, 60.000, đây là cột mốc của hắn. Vì em gái, đừng nói 60.000, 6 triệu hắn cũng cố.

- Thủ lĩnh, cảm tạ anh đã chiếu cố Tiểu Vũ, tôi xin thề sẽ cố gắng hết sức để báo đáp lại phần ơn nghĩa này!

Máu thịt chưa nói, thời gian công sức chưa nói, chỉ riêng bốn bản kỹ năng tam giai, mặc dù là kỹ năng tam giai tăng cường chỉ số, đây vẫn là thứ cực kỳ trân quý. Thủ lĩnh dễ dàng bỏ ra không chút suy nghĩ như vậy, kia chứng tỏ hắn ta vô cùng coi trọng việc của hai anh em bọn họ.

Hàn Phong nghe vậy thì khoé miệng không khỏi có chút co giật, còn tự bĩu môi hỏi thầm một câu trong lòng:

"Không đòi bán mạng cho tôi nữa à?"

Hắn lúc này phất phất tay rồi tuỳ tiện nói:

- Những cái này nói sau đi... Được rồi, mặt trời cũng sắp lên cao, đừng để tiểu Vũ phơi nắng nữa, đem nàng về nghỉ ngơi đi. Nàng cũng không phải thực vật, không hút ánh nắng làm năng lượng được đâu.

- Tuân lệnh.

Rời đi khu chăm sóc tinh thần này, Hàn Phong thong thả tiến tới phòng nghiên cứu và chế tạo công sự.

Hỗ trợ người khác đã xong, giờ là lo việc của bản thân mình. Tranh thủ ngày nghỉ, hắn phải tranh thủ tối đa những công việc muốn hoàn thành từ lâu.

Gia tăng lực khống chế cho kỹ năng Thao Túng Hàn Băng, thường thì chỉ có thể tự mình cố gắng, thế nhưng tại trấn Hi Vọng lại có một người có thể hỗ trợ hắn nhảy vọt một bước dài trong phương diện khống chế năng lực phi phàm này.

Một lúc sau hắn đã tìm được người đó.

Đường Hiếu.