Chương 466: Ngày nghỉ (2)

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Triệu Nhược Pháp, cùng với thái độ đề phòng bắt đầu dâng cao của đối phương, Hàn Phong trên trán âm thầm đổ một chút mồ hôi lạnh, cái này thật sự quá sơ xuất rồi.

Gì mà lại kêu đối phương cạy mồm em gái bảo bối của hắn ta ra chứ, tên Đổng Thành xui xẻo kia một phần nguyên nhân bị phản bội tới chết chính là do "láo toét" như vậy...

Mọi ngày hắn "nghịch" Triệu Băng Vũ đủ mọi loại trò không ai quản cả, ngay cả bảo mẫu của nàng ta cũng mở một mắt nhắm một mắt coi như không thấy, thậm chí còn âm thầm thông đồng bằng cách canh chừng luôn cơ.

Hôm nay có anh trai nàng ta ở đây, hắn vẫn quen thói như vậy tuỳ tiện, đúng là đã làm xấu mặt cái vị thủ lĩnh này rồi.

Thấy Triệu Nhược Pháp nhìn mình bằng loại ánh mắt nghi ngờ càng lúc càng lớn, Hàn Phong lúc này buộc phải làm ra vẻ mặt thành thật nhất có thể:

- Ân, là tôi muốn thử chữa trị cho tiểu Vũ.

Tiểu Vũ chính là cách mà bảo mẫu và Triệu Nhược Pháp gọi Triệu Băng Vũ.

Nghe thủ lĩnh nói vậy, họ Triệu vẫn không hết nghi ngờ. Băng Vũ bị, ừm, bị tâm thần, chữa tâm thần thì cạy mồm ra làm gì?

Không phải thuốc đều đã uống với tiêm hết vào buổi sáng rồi sao?

Hàn Phong lúc này thong thả ngồi xuống ghế đá bên cạnh rồi chỉ chỉ chiếc ghế đối diện, chờ cho Triệu Nhược Pháp theo đó ngồi xuống, hắn mới chậm chạm cất lời hỏi:

- Kỹ năng tam giai Thây Ma Hoá của anh đang học tới đâu rồi?

Nghe tới thủ lĩnh đột nhiên hỏi qua chuyện của mình, Triệu Nhược Pháp cảm giác càng lúc càng khó hiểu, nhưng hắn ta vẫn là nghiêm túc nói:

- Báo cáo, tôi đã cường hoá tới tam giai +4, đang chờ tích luỹ đủ 15.000 minh tệ để hoán đổi thẻ tiến giai trung cấp, hiện đã có 11.125 minh tệ.

Hàn Phong gật gật đầu xem như đã biết rồi tiếp tục hỏi:

- Thây ma hoá tam giai +2, +3 và +4 có gì khác biệt?

Triệu Nhược Pháp cẩn thận suy nghĩ lại quá trình cường hoá rồi chi tiết báo lại:

- Thây ma hoá +2 thì có thể nhận về 50% lượng năng lượng ẩn chứa trong số thịt thây ma đã ăn, giúp tăng cường thuộc tính một dòng chỉ số, tới +3 thì nhận về 100% lượng năng lượng, tăng cường 2 dòng chỉ số nhất định ngẫu nhiên, tới +4 thì nhận về 100%, tăng 2 hoặc 3 dòng chỉ số, đồng thời sẽ có tỉ lệ nhất định nhận được một loại năng lực thiên phú của thây ma.

Kỹ năng hệ thống thiên kỳ bách quái như vậy đấy. Tam giai Thây Ma Hoá có sử dụng ngoại lực để hỗ trợ thôi động, đó là thịt thây ma. Nếu để tính toán một cách phi phàm, vậy thì sự phi phàm của nó còn cao cấp hơn Thao Túng Hàn Băng hay Cự Nhân Biến, những kỹ năng chỉ dùng tới thể lực trí lực của bản thân để kích hoạt.

Giống như Ảnh Chiếu Ánh Trăng có sự tham gia của ánh trăng trên trời, phân thân sinh ra từ kỹ năng này sẽ "mạnh hơn" phân thân sinh ra từ kỹ năng Tách Bóng, dù cả hai đều là tam giai.

Hàn Phong gõ gõ tay xuống thành ghế đá rồi hỏi:

- Tác dụng phụ khi sử dụng Thây Ma Hoá qua từng thời kỳ là gì?

Triệu Nhược Pháp lại thành thật trả lời:

- Thời kỳ +2 và +3 thì tác dụng phụ rất ít, chủ yếu là cảm xúc của bản thân khi đang trong trạng thái hoá ma sẽ rất tệ, rất điên cuồng khát máu... Lên tới +4, thời gian ở trong trạng thái thây ma hoá kéo dài bao lâu, vậy thì khi trở lại trạng thái người thường sẽ phải chịu đựng cảm giác điên cuồng đó trong gấp đôi thời gian hoá thây ma... Ngoài ra, nếu ăn càng nhiều thịt thây ma, vậy thì hoá ma càng lâu, muốn ngưng lại việc thôi động cũng không được.

Hàn Phong mỉm cười hỏi:

- Anh đã tính toán ra được mỗi lần thôi động thì ăn bao nhiêu thịt thây ma là phù hợp nhất chưa? Anh đã khống chế được việc kỹ năng này sẽ tăng phúc cho bản thân vào dòng chỉ số nào chưa? Đã kiểm soát được việc phải là nhận được 3 dòng chỉ số chứ không phải là 2 hoặc 3 ngẫu nhiên chưa? Đã tuỳ ý lựa chọn kỹ năng thiên phú mong muốn của loại thịt thây ma ăn vào chưa?

- Quan trọng nhất là, sự điên cuồng khi sử dụng kỹ năng đó, đã làm cho anh bị mất khống chế lần nào chưa?

Triệu Nhược Pháp nghe những câu hỏi liên tiếp của Hàn Phong thì chợt giật mình, hắn luôn chiến đấu tại tuyến đầu, hết ngày làm việc thì bận chăm lo cho em gái, rất ít thời gian nghĩ tới những thứ này.

Thủ lĩnh vậy mà để ý tới từng chi tiết nhỏ một sao, nhưng người kia rốt cuộc đang muốn nói tới điều gì đây...

Hàn Phong hai tay chắp lại rồi rướn người tới phía trước, đôi đồng tử đen kịt của hắn nhìn thẳng vào sự nghi ngờ trong mắt Triệu Nhược Pháp, khoé miệng khẽ nhếch lên một đường cong lạnh lùng rồi trầm giọng hỏi:

- Nếu hiện tại anh thăng giai Thây Ma Hoá lên tứ giai, sau đó thôi động nó, anh có chắc bản thân làm chủ được cảm giác điên cuồng liên tục bủa vây tâm trí không?

- Nếu anh không kiểm soát được tác dụng phụ mà lại ra tay giết hại đồng đội, giống như một con thây ma, vậy thì thế nào?

- Nếu vì ăn quá nhiều thịt thây ma mà không còn biến trở lại được thành người thường nữa thì sao đây?

- Anh có biết, nếu hoán đổi thẻ thăng giai, sau đó tiến giai thây ma hoá lên tứ giai, anh sẽ biến thành cái dạng gì không?

Triệu Nhược Pháp thừ người ra trên ghế đá, nghĩ tới những viễn cảnh mà Hàn Phong nêu ra, sống lưng hắn đột nhiên trở lên lạnh toát.

Hắn biết những lời của thủ lĩnh không phải doạ nạt suông. Thực tế thì "hội nhân ma", đội nhóm 7 người sở hữu thây ma hoá tam giai tại trấn Hi Vọng, cũng đã từng đề cập thảo luận sơ qua về vấn đề này rồi, chẳng qua sự việc rất nhanh liền trôi vào dĩ vãng.

Vì sao ư, vì thây ma hoá rất mạnh, chỉ cần dùng là sẽ đạt được năng lực cực kỳ ưu tú, nó có thể coi như kỹ năng toàn năng công phòng nhất thể. Khi chưa có ai gặp phải hay gây ra vấn đề nào quá lớn, chẳng lẽ còn muốn bọn họ từ bỏ việc sử dụng kỹ năng hay sao?

Ai từ bỏ thì được, Triệu Nhược Pháp chắc chắn không bỏ, vì kỹ năng này không chỉ là điểm tựa cho hắn mà còn cho cả em gái, hắn đang sống và cố gắng cho hai người, không thể từ bỏ được.

Nhưng nếu... Nếu...

- Tôi... Tôi không biết... Thủ lĩnh, tôi nghĩ là không có chuyện đó đâu...

Triệu Nhược Pháp biết chứ, hắn tưởng tượng ra được hậu quả, nhưng hắn quyết định nói dối, lấp liếm cho qua chuyện.

Quyền truy cập thương thành phải được cấp bởi Hàn Phong, hắn ta tuyệt đối không mong muốn đối phương sẽ có sự do dự nào đó khi hắn muốn hoán đổi thẻ tiến giai trung cấp.

Hàn Phong khoé mệng nhếch lên, con hàng này nói dối ngu thật, tất cả nội tâm của hắn ta không chỉ hiện lên trên mặt mà còn thể hiện qua thông lời nói ngập ngừng.

Hắn tuỳ tiẻn ngửa người ra ghế đá rồi quay qua quan sát Triệu Băng Vũ luôn luôn bất động bên cạnh, thiếu nữ này thực sự là vô cùng xinh đẹp, ngắm hoài không chán, giống như một búp bê tinh xảo không phải do nhân loại làm ra vậy.

- Anh sẽ biến thành giống như em gái mình hiện tại, phát điên không thể kiểm soát. Chẳng qua một người thì cả ngày bất động, còn một người thì lâm vào điên cuồng khát máu, gây ra tai hoạ khó có thể khống chế, cuối cùng bị tập thể quân và dân trấn Hi Vọng bao vây giết chết.

Câu nói này giống như thiên lôi từ trên chín tầng trời giáng thẳng xuống đỉnh đầu Triệu Nhược Pháp, đây, cái này...

Hắn sẽ chết đi, dưới tư cách một kẻ sát nhân, dưới hình dạng một con quái vật thây ma, thứ mà bị tất cả mọi người kinh sợ...

Nếu... Thì...

Nhưng hắn rất nhanh ném việc của bản thân qua một bên, lời Hàn Phong vừa nói ẩn chứa rất nhiều điểm mấu chốt, giống em gái sao, hắn lúc này vội vã lắp bắp hỏi lại:

- Thủ... Thủ lĩnh, vậy em gái tôi...

Hàn Phong thản nhiên gật đầu xác nhận:

- Tôi nghi ngờ tiểu Vũ bằng một cơ duyên nào đó đạt được kỹ năng hệ thống, còn rất cao giai, không chỉ dừng lại ở tam giai hay tứ giai, là cao hơn cả thế.

- Cơ sở nào để nói như vậy ư? Bởi vì các kỹ năng tứ giai và trang bị level 4 của tôi khi đồng loạt thi triển lên nàng ta cũng không đem lại hiệu quả gì quá lớn, tôi mà không cẩn thận còn trúng chiêu khó có thể thoát ra.

- Do đó, kỹ năng mà nàng đang nắm giữ còn cao cấp hơn cả thứ mà tôi, người mạnh nhất trấn Hi Vọng, đang nắm giữ.

- Đồng thời, đây có thể cũng là một kỹ năng bị động, hoặc bán chủ động tự kích hoạt.

- Anh đã sống trong thế giới phi phàm này 23 ngày, đã làm quen với Thây Ma Hoá tam giai thời gian rất dài, số lần sử dụng rất nhiều, còn có một đội nhóm trao đổi kinh nghệm cho nhau, vậy mà vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế nổi sức mạnh của kỹ năng chỉ nằm ở bậc tam giai này.

- Vậy thì em gái anh, với nền tảng phi phàm gần như bằng không, càng không có đồng bạn đủ kiến thức để dẫn dắt và trao đổi, một người đột nhiên có một bản kỹ năng cao giai rơi vào đầu như vậy, ở trong hoàn cảnh như vậy, anh nói nàng có thể khống chế không?

Ngày đầu gặp Triệu Băng Vũ, kiến thức phi phàm của Hàn Phong không bằng một phần mười hiện tại, hắn lúc đó hoàn toàn bó tay. Thế nhưng bây giờ thì khác xưa rồi, hắn đã "giỏi" hơn, đã có thể dựa vào nền tảng phi phàm tương đối đầy đủ để suy luận và khẳng định ra tới chín phần nguyên nhân bệnh tình của nàng ta.

Chính là như vậy, không thể khác được.

Triệu Nhược Pháp nghe những lập luận chặt chẽ này của Hàn Phong, kết hợp với việc tự suy luận, tự kiểm chứng trên bản thân mình, hắn bất tri bất giác chảy ra nước mắt.

Em gái hắn suốt thời gian qua đã phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ chứ. Một kỹ năng tam giai đã khiến hắn lâm vào điên cuồng tới mức cả đêm không ngủ nổi, vậy thì tiểu Vũ thì sao, nàng không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, cũng đã mười mấy ngày rồi...

- Thủ lĩnh, xin cứu lấy em gái tôi. Chỉ cần anh có thể cứu nó, tôi sẽ bán cái mạng này cho anh.

Triệu Nhược Pháp lúc này khuôn mặt méo sệch vội vã mở miệng cầu xin vô cùng thành khẩn, thậm chí còn có xu thế muốn quỳ xuống luôn để lạy lục, còn đâu cái thái độ lạnh lùng nghi ngại lúc ban đầu nữa.

Hàn Phong nghe lời này thì khuôn mặt không khỏi co rúm lại.

Thằng này hứa hẹn sẽ bán mạng đến nay là lần thứ mấy rồi ấy nhỉ?

Chắc phải nhiều bằng số trứng mà một con gà mái đẻ ra trong một năm rồi.

Hắn mặc dù đang giả bộ nguy hiểm để "lừa" cảm xúc của Triệu Nhược Pháp, đem sự chú ý của thằng này quăng quật lung tung, phân tán việc bản thân đòi cậy mồm em gái gã ra. Bất quá, những lời vừa rồi là thật, hắn biết nguyên nhân, tất nhiên cũng đã tìm ra được giải pháp, lại còn là tới 4 giải pháp.

Giả thần giả quỷ thì cũng phải biết quỷ thần đại khái trông thế nào chứ hả. Dù không chắc đó là quỷ thần, nhưng không thử sao mà biết.

Hắn lúc này chỉ vào Triệu Băng Vũ rồi nói:

- Kỹ năng, khi thôi động, cần có điểm tiềm năng làm tài nguyên chống đỡ.

- Kỹ năng càng cao giai, điểm tiềm năng cần phải bỏ ra càng nhiều.

- Tiểu Vũ đang ở level 1, bình tiềm năng chẳng có mấy, nếu nàng ta đang mắc kẹt trong guồng thôi động kỹ năng, vậy thì kỹ năng cao giai này sẽ hút cạn tất cả tiềm năng vốn có, đẩy nàng ta vào tình trạng hôn mê cấp độ 3.

- Anh chắc không xa lạ gì định nghĩa hôn mê cấp 3 chứ hả, đó là khi thể lực trí lực tụt về 0 điểm, người ta sẽ hôn mê cho tới khi nào phục hồi đầy cây tiềm năng thì mới thôi.

- Đáng lẽ Tiểu Vũ sẽ rơi vào trạng thái người thực vật từ lâu rồi, còn không cả mở mắt hay bị động đi lại khi có người lai dắt được.

- Nhưng hẳn là kỹ năng này có cơ chế hoạt động đặc thù riêng, nó khiến cho nàng ta lâm vào tình trạng nửa tâm thần như lúc này, hoặc đây là tác dụng phụ của kỹ năng, hoặc đây là thành quả mà nàng ta đang đối chọi lại tác dụng phụ.

- Đồng thời, nó có vẻ như vẫn liên tục được thôi động không ngừng, kéo theo sự "đơ" không ngừng diễn biến. Tiểu Vũ không ngất, chính là do kỹ năng cần nàng ta tỉnh, khiến nàng ta tỉnh.

- Vậy nên Tiểu Vũ buộc phải chấm dứt việc thôi động kỹ năng lại mới có thể thoát khỏi tình trạng hiện tại.

- Hiển nhiên, với nền tảng kiến thức phi phàm kém cỏi của mình, nàng ta sẽ không hiểu nổi một kỹ năng trên tứ giai có bao nhiêu phức tạp, trong lúc nhất thời không thể chống lại việc kỹ năng tự động kích hoạt.

- Do đó phải có ngoại lực trợ giúp...

Hàn Phong nói tới đây thì ngừng lại, Triệu Nhược Pháp thấy thủ lĩnh không nói nữa, chỉ nhìn em gái mình chằm chằm, hắn rốt cuộc không nhịn được nóng ruột mà hỏi lại:

- Giúp thế nào a...

Hàn Phong lúc này khoé miệng hơi nhếch lên rồi thản nhiên tiếp lời:

- Cạy miệng em gái của anh ra!