Hàn Phong chăm chú lắng nghe báo cáo từ tổ trinh sát, đem tình hình Tam Giang bên kia đại khái nắm được, trong lòng không khỏi xuất hiện nghi vấn nhàn nhạt.
Tam Giang tiến đánh thi đàn tại thôn Minh Thái nhằm đoạt lấy kho vũ khí thuộc tiểu đoàn 101, điều này hắn đã nhận được thông tin từ gián điệp số 13 rồi, nhưng mà họ lại gặp phải thất bại sao?
Thất bại được sao? Quá vô lý rồi.
Theo thông tin mà hắn nắm được khi đối đầu với Cổ Nguyên trên cầu Liễu Hà, người kia có nắm giữ kỹ năng Phản Chuyển tứ giai. Dù không thể như Ngô Soái một mình đương đầu Hồn Áp để tăng tối đa uy lực đòn "khoá mõm", thế nhưng hắn ta vẫn có thể đứng cùng 100 vị thủ hộ giả, thậm chí đứng trong toàn quân rồi hợp sức thi triển Phản Chuyển liên tục, khoá mõm liên tục chứ hả?
"Tam Giang không biết dùng chiến thuật này? Haha, IQ của một người có thể ngu thật, nhưng cả 6000 người hợp sức cùng nghĩ thì không thể không nghĩ ra. Cổ Nguyên có bản năng chiến đấu rất cao, chắc chắn hắn ta đã thử rồi, chẳng qua là không đạt hiệu quả như kỳ vọng."
"Thây ma Thể Thao Túng tại thôn Minh Thái quá khôn, nó đã có cách khắc chế rồi sao? Là ra lệnh cho Thể Phòng Hộ phóng xuất Quang Giáp 24/24h để phòng thủ?"
"Ân, cho là không khoá mõm được đi, vậy tại sao họ không dùng chiến thuật dụ thi đàn đi chỗ khác trước rồi mới vòng lại chiếm kho vũ khí sau? Thi đàn không chịu di động sao?"
"Thi đàn cố định... Có thiên tài địa bảo xuất hiện?"
Danh từ bốn chữ kia vừa mới hiện lên đã khiến cho nội tâm Hàn Phong không khỏi trầm xuống.
Nếu thi đàn Vân Minh thật sự đang canh chừng thiên tài địa bảo, vậy thì nó chính là một quả bom nguyên tử chỉ chực chờ phát nổ. Nếu để cho Thể Thao Túng bên kia thành công hấp thu, vậy thì không nhân loại nào có thể chống đỡ nổi...
Hàn Phong nghĩ tới đây, đôi lông mày lại tiếp tục cau lại, trong đầu liên tục hiện lên vô tận suy đoán cho đường hướng tương lai.
"Khỉ thật, Hương Đường và Liễu Lâm có biên giới trên bộ, thi đàn 10 vạn này mà phát nổ thì Liễu Lâm chết trước, Tam Giang chỉ cần huỷ cầu là xong..."
"Nhưng bên kia chỉ là thi đàn 10 vạn, cớ sao Tam Giang đánh không lại chứ? Bọn họ có khoàng 1200 quân, nếu thực sự họ phát hiện ra được phương pháp chia sát thương Hồn Áp rồi, vậy thì tổng binh lực đem đi chinh phạt phải tới trên 2000 người, thế mà vẫn không đỡ nổi Hồn Áp sao? Chưa kể số lượng thủ hộ giả bên phía Tam Giang là rất đông, Hồn Áp 10 vạn cũng không thể làm khó tới mức chỉ đánh có vài tiếng đã thua được..."
"Thể Thao Túng đã đột phá level 30, nhận thêm kỹ năng mới? Không có khả năng... Nếu vậy thì toàn quân Tam Giang có khả năng chết sạch rồi chứ chẳng lui nổi đâu. Con lợn kia hẳn vẫn nằm ở level 29..."
"Không, vấn đề không phải Hồn Áp hay Thể Thao Túng... Nhân lực Tam Giang quá đông, Hồn Áp không phải vấn đề lớn nhất với họ, có thứ gì vượt quá khả năng chống cự của họ, kể cả nhân loại có đông hơn nữa cũng không giải quyết được..."
"Là thây ma Minh Thái thay đổi chiến thuật sao? Ân, nếu như có tầm 500 thây ma tiến hoá cùng lúc xung phong tuyến đầu, giống như vừa rồi có 200 thây ma tiến hoá đột kích trấn Thiết Thạch, vậy thì 1200 quân cũng đừng hòng chống đỡ, có thêm 1 vạn thường dân lao lên cũng chỉ là bị thịt chờ bị chém chết chứ chẳng giải quyết được vấn đề..."
"Vậy thì nguyên nhân mà Tam Giang thất bại là do thi đàn Minh Thái quá hung dữ?"
"Nhưng tại sao không dùng chiến thuật chia binh 3 đường, một đường cơ động cao hòng dụ dỗ chủ lực tinh anh, 2 đường sát thương cao tiến hành chọc sườn. Chia binh như vậy để đối đầu thi đàn cố định là biện pháp hợp lý mà..."
"Có thể họ không nghĩ ra, không thể áp dụng lối suy nghĩ của mình vào đối phương được..."
Hàn Phong dựa trên suy luận cá nhân để phỏng đoán nguyên nhân thất bại của Tam Giang. Dù chưa thể khẳng định tính xác thực của sự suy đoán, nhưng lâm thời phản ứng chỉ được có vậy, hắn vẫn muốn bám vào nguyên nhân này để tiếp tục suy đoán tiếp tiền căn hậu quả phía sau.
"Người đứng đầu của họ cố tình không đưa ra biện pháp chia binh sao..."
"Hay nói đúng hơn, có người không muốn thắng trận này, muốn nuôi thi đàn Minh Thái lớn mạnh..."
"Nếu thi đàn Minh Thái lớn mạnh, thành công hấp thu thiên tài địa bảo, vậy thì ai là người được lợi, ai là người thiệt hại?"
"Chẳng ai được lợi cả. Thi đàn Minh Thái lớn mạnh, vậy thì Tam Giang đừng hòng chiếm được kho vũ khí tại tiểu đoàn 101, binh lực của họ sẽ không có sự thăng tiến. Dừng lại, đồng nghĩa với thụt lùi... Trấn Hi Vọng cũng chẳng được lợi, bên này hoàn toàn không đủ tư cách chinh phạt thôn Minh Thái..."
"Ai thiệt hại hơn? Tam Giang chỉ cần chặt cầu là xong, trong trấn Hi Vọng thì đất liền đất, phía nam sẽ có quả bom chực chờ nổ tung, trấn Hi Vọng thiệt hơn..."
"Bạc Thanh đang muốn dùng thi đàn Minh Thái gây sức ép lên trấn Hi Vọng sao... Ông ta muốn kéo dài thời gian, muốn để cho thi đàn này lớn mạnh hơn nữa, từ đó dùng sự uy hiếp của chúng nó để buộc trấn Hi Vọng đi vào khuôn khổ?"
"Ân, Khi thi đàn Minh Thái không đánh được Tam Giang, nó sẽ chuyển mục tiêu qua đánh Liễu Lâm. Nếu trấn Hi Vọng muốn ông ta đồng ý xuất quân cùng tiến đánh thi đàn Minh Thái lần 2, giải cứu phía nam huyện Liễu Lâm, vậy thì phải nghe theo điều kiện do ông ta đề ra..."
"Ha. Tìm ra người được lợi rồi... Trận giao tranh giữa quân đội Tam Giang và thi đàn Minh Thái lần thứ nhất thất bại, Bạc Thanh là người được lợi nhất!"
"Sau trận chiến tuyệt giao tại cầu Liễu Hà, có thể ông ta đang phần nào đó mất quyền kiểm soát quân đội. Từ đó khiến ông ta không muốn quân đội lớn mạnh nữa, bởi vì quân đội càng mạnh ông ta càng khó kiểm soát."
"Ông ta đã bị dồn vào đường cùng, bởi vậy muốn bế quan toả cảng luôn. Ông ta muốn uống thuốc độc giải khát, dùng cách chặn đứng 3 hướng giáp sông để tạo ra hoà bình nhất thời, từ đó kéo dài thời gian hòng dần dần tìm cách cắt giảm quyền lực của các đoàn trưởng, một lần nữa để chính phủ nắm lại đại nghĩa..."
"Thậm chí ông ta còn muốn thuận nước đẩy thuyền, sẽ tìm cách khoét sâu vào sai lầm của Cổ Nguyên, lấy đó làm cớ để đoạt quyền... Không có giao tranh tại Minh Thái nữa, Cổ Nguyên sẽ phải đối mặt với búa rìu dư luận liên tục. Một tiểu đoàn trưởng không dẫn binh đi đánh nhau thì giá trị của người đó sẽ không cao..."
"Chơi chiêu bài chính trị, vậy thì dăm ba tiểu đoàn trưởng tay ngang còn lâu mới đọ lại..."
"Bạc Thanh là Bạc Thanh, căn cứ Tam Giang là căn cứ Tam Giang. Hơn 6000 người Tam Giang không được lợi, nhưng cá nhân người đứng đầu lại được lợi... Bản thân mình thiếu chút đã bị chồng chéo hai pháp nhân này lên nhau rồi..."
"Mâu thuẫn quyền lực mới là nguyên nhân chính dẫn tới sự thất bại của chiến dịch thôn Minh Thái, không phải do thây ma..."
Hàn Phong nghĩ tới đây thì không khỏi thở dài một hơi, sau đó hắn lại tiếp tục cau mày đặt nghi vấn.
"Tại sao bọn họ lại chuyển hướng tấn công qua bến phà Giang Lăng?"
"Tấn công nơi này, ai là người được lợi? Ai là người thiệt hại?"
"Người được lợi nhất là Lạc Thanh Thuỷ, và hầu như chỉ có mình nàng ta mà thôi, lợi ích tới từ bến phà chỉ là số thuyền bè đang neo đậu tại đó, những chiếc thuyền kia sẽ giúp nàng ta hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp."
"Nhưng nơi đó đang có quái vật mạnh mẽ trấn thủ, kể cả khi thành công giết được quái vật thì tài nguyên exp hay sách kỹ năng cũng chẳng có mấy, chia nhau thế nào cũng rất khó đều, trong khi quân nhân lực đổ vào hẳn là sẽ rất lớn... Vậy nên, Tam Giang nói chung không được lợi..."
"Bất quá, kể cả trận giao tranh tại bến phà Giang Lăng có thắng hay thua, Bạc Thanh một lần nữa vẫn là người được lợi, thắng thì lợi ít, thua thì lợi nhiều..."
"Nếu thắng, ông ta sẽ gia tăng sự kết nối với Lạc Thanh Thuỷ, khiến nàng ta về mặt nào đó phải ôm tâm lý "chịu ơn", bởi vì toàn bộ căn cứ đang hi sinh vì cá nhân nàng ta, từ đó nàng ta phải gia tăng sự gắn kết với cao tầng..."
"Nếu thua, vậy thì đồng nghĩa với cả hai chiến dịch gần nhất do quân đội khởi xướng liên tục đều nhận thất bại, ông ta càng có cớ can thiệp sâu hơn vào quyết định của quân đội..."
"Khi đó thì ông ta sẽ có cớ để biến bản thân thành người đưa ra quyết định lần thứ 4 hoặc thứ 5 gì đó..."
"Ông ta sẽ tranh thủ lượt ra quyết định thứ 4, thứ 5 này để chọn nhiệm vụ dễ hoàn thành, từ đó tạo thế cho bản thân là một lãnh đạo sáng suốt, nâng cao hơn nữa vị thế "người ra lệnh"..."
"Ông ta sẽ cho toàn bộ mọi người thấy được quân đội đang đưa ra những quyết định tồi tệ đến thế nàoc còn ông ta thì sáng suốt thế nào. Đồng thời cũng cho Lạc Thanh Thuỷ thấy được việc ông ta có cố gắng giúp đỡ, chẳng qua giúp không nổi. Từ đó nàng ta sẽ còn mang tâm lý mắc nợ lớn hơn cả khi thắng trận.
"Vậy nên, trận Giang Lăng, buộc phải thất bại, lại còn phải có càng nhiều người chết càng tốt."
"Người chết càng nhiều, vậy thì quyết định của quân đội càng sai lầm, ông ta sẽ càng có thế mạnh hơn nữa!"
Hàn Phong nghĩ tới đây lại tiếp tục thở dài một hơi rồi lắc lắc đầu cười nhạt.
Suy nghĩ quá nhiều, có khi trật lất hết, thật sự là vô vị.
Hắn đang lấy dạ tiểu nhân của mình mà đo lòng quân tử Bạc Thanh sao, hắc hắc...
- Bạc Thanh, ông quên mất Tam Giang cũng có một dải đất liền đất, núi liền núi với huyện Lệ Trì sao? Ông càng cố phong bế ba mặt giáp sông, càng chế tạo sự an toàn giả tạo, vậy thì tương lai gần sẽ càng nhận về sự phản ngược càng lớn, áp lực dồn về cửa ngõ đất liền duy nhất sẽ càng lớn.
- Lệ Trì giáp ranh thành phố Dương Hoành, chỉ cần một phần nhỏ thây ma từ Dương Hoành tràn xuống Lệ Trì, chấp nhận đi đường vòng để tiến đánh Tam Giang, thế thì thảm kịch tại chiến trường Diệu Liên lại một lần nữa sẽ diễn ra...
- Trên quy mô hàng chục vạn thây ma!
- Vùng an toàn... Uống thuốc độc để giải khát, Tam Giang thật là liều lĩnh mà...
- Đây là thế giới phi phàm, hãy dùng mạch tư duy phi phàm mà đánh giá, đừng nghĩ đơn giản bản thân chui trong rọ mà kẻ khác không làm gì được chứ...
Hàn Phong cuối cùng cũng tạm thời chấm dứt mạch suy luận ở đây. Tam Giang muốn làm gì, hắn trong lúc nhất thời, phản ứng sẽ là mặc kệ.
Việc nhà còn chưa lo xong, sao lo được việc chú bác, cũng không có thế đủ đẹp mà can thiệp vào được.
Thây ma tại thôn Minh Thái, hắn đếch sợ. Một khi chế tạo thành công khoá an toàn thây ma tại phía nam và phía tây, Liễu Lâm sẽ nắm được một khoảng thời gian an toàn nhất định. Sẽ rất khó để một căn cứ 1000 dân bị thi đàn khủng bố tới 10 vạn tấn công khi họ đang bị rất nhiều thi đàn nhỏ yếu khác "tấn công".
Kể cả có chờ tới lúc thi đàn Minh Thái di độn, hắn mới chính là người chủ động ra tay phá sập cây cầu kết nối hai huyện Tam Giang - Hương Đường, từ đó độc chiếm kho vũ khí tại tiểu đoàn 101, hay ít nhất là dùng Nhẫn Trữ Vật level 4 cuỗm sạch đạn dược.
Muốn ép hắn sao? Chiêu bài chính trị thì đủ rồi, nhưng kiến thức phi phàm thì còn non lắm.
Để xem, ai mới là người cần phải cầu xin.
Hắn cũng muốn chiếm được món lợi của hơn 6000 dân này!