Chương 448: Tiếng gọi nơi hoang dã

Hàn Phong phương xa nghe thấy tiếng hú này, ánh mắt không khỏi trầm trọng co rút, trong lòng đột nhiên hiện lên một cái danh tự cho kỹ năng thiên phú của Đại Hắc Cẩu.

"Tiếng gọi nơi hoang dã."

Tiếng hú kia, tràn ngập sự gọi mời hoang dại, muốn để cho người ta không nhịn được trở về với thảo nguyên bao la rộng lớn, trở về với núi đá dựng ngược, trở về với băng nguyên trắng tuyết, trở lại làm một thứ hoang dã điên cuồng chỉ biết sống bằng bản năng giết chóc máu tanh.

Huyết nguyệt vỡ tan tạo thành một màn sáng đỏ rực bao phủ đại địa, trong phạm vi 400 mét, tất cả mọi sự vật đều bị bao phủ vào bên trong, hàng trăm thây ma tiến hoá cả người đột ngột mọc lên lông mao rậm rạp. Lông mao bao phủ khắp cơ thể, mọc ra từ mũi, từ miệng, từ mắt, từ răng nanh, từ móng vuốt, từ xương cốt lởm chởm, nhìn qua vô cùng dị tởm.

Sau âm thanh hú hét tràn ngập sự hoang dại của Đại Hắc Cẩu, đám lông mao này càng thêm mọc ra rậm rạp hơn trước, trong khi cơ thể của đám thây ma bắt đầu xảy ra dị biến. Bọn nó đang chạy bằng hai chân đột nhiên chuyển thành bò lê bò lết bằng bốn chân, mồm miệng mọc dài như mõm chó, hai tai dựng ngược, mông đít nhú đuôi, các khớp tay chân răng rắc vặn vẹo biến đổi.

Chỉ trong ba giây, hàng trăm thây ma đã biến đổi thành nửa người nửa chó.

- Húuuuuuuu...

- Húuuuuu... Ấuuuuuu... Húuuuuu...

Đại Hắc Cẩu lại hú lên một thanh âm thê lương hoang dại nữa, cả trăm thây ma nửa người nửa chó vậy mà lại đồng loạt ngửa đầu đáp lại, còn đưa ánh mắt long sòng sọc tràn đầy khát máu liếc nhìn xung quanh. Trong khi non nửa thây ma mạnh mẽ nhất bắt đầu phóng xuất hào quang thiên phú, đem mớ lông mao trên người đánh bật, cũng đem cẩu thân đang trên đà biến đổi ngược dòng phá bỏ.

Bọn chúng muốn mạnh mẽ phá nát màn sáng đang bao phủ, xoá bỏ kỹ năng thiên phú kỳ dị cùng mạnh mẽ này.

- Ấuuuuuu...

Nhưng tất cả đã quá muộn màng. Sau tiếng hú thứ ba dài dằng dặc của Đại Hắc Cẩu, hơn trăm thây ma tiến hoá từ level 10 tới level 20 vừa bị biến đổi thành cẩu thân giống như nghe được lệnh của con chó đầu đàn, cả đám đều ngửa cổ hú hét đáp lại đầy điên cuồng. Dưới thứ cảm xúc thị huyết dày đặc mà màn sáng đỏ rực xung quanh phát ra, chúng nó lập tức bị kích thích sự khát máu sâu thẳm trong nội tâm, sau đó là điên cuồng quay qua bên cạnh mà há mồm cắn xé.

Chỉ trong khoảnh khắc, hàng trăm thây ma vốn phải nhiệt tình truy kích nhân loại lại quay ra cắn xé lẫn nhau, giống như tất cả đã lâm vào cơn bệnh dại mất đi thần trí, tất cả những gì còn lại chỉ là sự khát máu bản năng mà thôi.

"Đ**. Kỹ năng gì đây! Kỹ năng dạng khống chế, buộc người ta phải biến thành chó rồi nghe lệnh của chó đầu đàn à!"

Hàn Phong đứng xa xa nhìn tới cảnh này thì lòi cả con mắt ra ngoài. Kỹ năng khống chế này quá mạnh, nếu nhân loại mà trúng phải một chiêu này thì coi như tàn đời.

Húng chó, quá húng chó rồi, đám thây ma kia quá húng chó rồi. Thây ma vốn đã là thứ sinh vật sống bằng bản năng, trúng phải một chiêu này, sự khát máu bản năng ẩn sâu trong huyết mạch lại càng bị kích thích, thậm chí tới độ không thể chống đỡ nổi.

"Thật đáng tiếc, hết lượt mô phỏng rồi..."

Kỹ năng dạng công kích như của E3 level 33 với 89% uy lực bản gốc cũng không thể làm khó hàng trăm thây ma tiến hoá, nhưng một chiêu "Tiếng gọi nơi hoang dã" dù không gây ra bất kỳ sát thương nào lại khiến cho hàng trăm thây ma đó lâm vào cuồng loạn, một đòn xuất ra đã đủ để chặn đứng vạn quân, đây là cỡ nào hiệu quả cơ chứ.

Đánh đánh giết giết không phải lúc nào cũng là biện pháp hiệu quả, thứ có thể đạt thành mục đích mới là thứ hiệu quả nhất. 7 mặt năng lực phi phàm, tấn công, phòng thủ, di động, phục hồi, trinh sát, tồn trữ, khống chế, bất kỳ một mặt nào đạt tới tận cùng vận dụng cũng sẽ bộc lộ ra uy năng khó có thể tưởng tượng nổi.

"Bản năng là thứ thật sự đáng sợ, một khi bị kích thích tới giới hạn là sẽ mất đi thần trí, tự biến bản thân thành quái vật không còn nhận thức, còn "ma" hơn cả "thây ma". Ngay cả mặt đất cũng đang mọc ra lông đen, đất cát vô tri cũng bị kích phát sự khát máu, muốn biến bản thân thành khu vực cho kẻ khác giao chiến rồi...

"Bản thân mình phải nhiều hơn nữa gia tăng sự khắc chế bản năng, khắc chế phần "con" trong lòng, bằng không thì sau này gặp phải kỹ năng khống chế dạng thao túng đáng sợ như vậy, ngay bản thân cũng đồng thuận cho đối phương tác động, vậy thì làm sao mà chống đỡ nổi đây..."

"Nhưng tại sao Đại Hắc Cẩu lại có thể dùng một chiêu mà khống chế hàng trăm thây ma tiến hoá, chẳng lẽ động vật biến dị mạnh tới vậy?! Vô lý quá, nó mới chỉ cấp 29 thôi mà..."

"Chẳng lẽ là do Thể Thôn Phệ có cùng một kiểu hình năng lượng với thây ma, vậy nên kỹ năng của nó không đạt hiệu quả cao khi dùng để đối phó với thây ma, còn loại hình năng lượng của con chó ngu thì khác, "giới hạn huyết mạch" khác biệt nên xung đột mãnh liệt hơn sao..."

"Không hẳn... Là do Đại Hắc Cẩu mạnh. Là do thiên tài địa bảo... Trước đó mình nghĩ rằng sinh vật phi phàm có thể hấp thu dạng năng lượng cô đặc này hiệu quả gấp mấy lần nhân loại, bây giờ xem ra phải hiệu quả gấp hàng chục lần. Đại Hắc Cẩu mới ăn một quả ớt, uống sữa ngọc vài hôm, vậy mà năng lực của nó đã được cường hoá mạnh mẽ vượt xa cấp độ sở hữu rồi. Nó cũng trở thành Tiến Hoá Giả luôn rồi sao..."

"Thật ghen tị với con chó ngu này mà..."

"Lật lại vấn đề, nếu con thây ma M2 level 27 tại Xuân Lê mà kịp hấp thu ngọc thạch biến dị, vậy nó sẽ tiến hoá tới cấp độ nào? Các huyện thị khác, tỉnh thành khác, nếu Thể Thao Túng hoặc Thể Thôn Phệ thành công hấp thu thiên tài địa bảo, vậy thì năng lực của bọn nó sẽ được tăng phúc tới trình độ nào?"

"An toàn... Nguyện ước... Viên tinh thạch trong nhiệm vụ hệ thống của Đổng Thành cũng là chìa khoá quan trọng không kém hai viên tinh thạch trước đó..."

- Húuuuuuu...

Hàn Phong cứ như vậy ngẩn người nghĩ ngợi lan man, phía bên kia, Đại Hắc Cẩu vẫn hú hét liên tục hòng giữ chân hơn 200 thây ma, thời gian vậy mà cũng vượt quá 60 giây rồi. Hàng loạt thây ma từ hậu tuyến tràn tới xâm nhập vào bức màn máu đều bị huyết khí cuồng bạo nơi này "gọi về hoang dã", biến thành thứ sinh vật nửa người nửa chó rồi lao vào giết chóc lẫn nhau, tràng cảnh máu tanh khủng bố tới cùng cực.

- Oeeeeeee...

Thể Thao Túng phương xa sau khi giáng vài đòn vô ích về phía nhân loại thì rốt cuộc nhận thấy không ổn, nó nhận ra thuộc hạ tinh anh của mình bị chặn rồi, thậm chí bị đoạt quyền khống chế rồi. Bởi vậy đòn tâm linh tiếp theo không còn nhắm vào hơn 500 người đang rút lui nữa mà nhắm thẳng vào khu vực 400 mét nơi đang diễn ra nội chiến.

Và chỉ cần một đòn, nó đã thành công đánh tan phân nửa hiệu quả kỹ năng khống chế của Đại Hắc Cẩu đang gia trì bên dưới, đoạt lại quyền kiểm soát tám phần thây ma các loại.

Thể Thao Túng, năng lực mạnh nhất không nằm ở khả năng công kích mà nằm ở hai chữ "thao túng" này. Nó sinh ra trong bụng thây ma, hút máu thây ma mà lớn lên, sống giữa bầy thây ma từ khi chưa mở mắt tới khi trưởng thành, mọi khả năng của nó cũng đều dựa vào thây ma khác mới có thể triển khai, tất nhiên là sự kết nối của nó với thi đàn là mạnh nhất rồi. Một kẻ ngoại đạo làm sao có thể thắng nổi nó trong một cuộc đấu tay đôi về "thao túng bản năng" chứ.

Chẳng qua Đại Hắc Cẩu vẫn chưa hết 1 phút cầm cự, ừm, là chưa tới lúc kiệt sức, nó sau khi ư ử rên rỉ đầy bất mãn một câu thì tiếp tục ngửa đầu hú lên đầy thê lương.

- Húuuuuuuuuu...

Âm thanh hoang dại xuyên thẳng lên không trung rồi lan toả ra khắp chiến trường, hàng chục thây ma đứng trong màn máu lại một lần nữa mọc lông rồi hoá thành bán cẩu, lại tiếp tục lao vào cắn xé chém giết "địch nhân".

Chẳng những vậy, bên cạnh Đại Hắc Cẩu đã được triệu hồi ra thêm 1 con chó rồi thêm 1 con chó nữa, cả ba con chó đen đều đồng loạt ngửa người hú hét ầm ĩ, đem mấy trăm thây ma đang bị giam trong màn máu hú tới cả người mọc kín lông mao.

Hàn Phong có Ảnh Chiếu Ánh Trăng, Đại Hắc Cẩu tất nhiên cũng có, lại còn là bản gốc chuẩn chỉnh không chút sứt mẻ hạn chế.

Ba chọi một, không chột cũng què.

- Oeeeeeeee....

Thể Thao Túng điên cuồng thét lên đầy sự tức giận, một đòn thao túng khủng bố xen lẫn giữa tiếng dê đực kêu hoà trộn cùng tiếng trẻ con khóc lóc lúc này xuyên thẳng qua màn máu mà trấn áp tới hàng trăm thây ma, hỗ trợ chúng nó thanh tỉnh khỏi sự thao túng hoang dại, trở về với bản ngã khát máu thuần tuý.

- Oeeeeeee....

- Húuuuuu...

- Oeeeeeee....

- Oeeeeeee...

Ba chọi một. Đúng là một chột, một què, hai cái hư ảnh chó đen vừa được Đại Hắc Cẩu triệu hồi đã bị vài đòn giải khống chế của M2 level 29 liên tiếp giáng xuống doạ sợ, chúng nó đều lần lượt hao hết năng lượng mà chậm rãi biến mất. Trong khi chân thân Đại Hắc Cẩu đứng đó cũng không chịu nổi nữa, ánh mắt nó hiện lên uể oải cùng sợ hãi, sau đó vội vã cúp đuôi rồi nhún chân lẩn trốn mất dạng.

- Gấu gấu gấu gấu...

"Nhân loại, hết một phút rồi, gâu!"

Âm thanh sủa đổng nhặng xị cuội tràn ngập sự uỷ khuất lúc này vang vọng toàn bộ chiến trường. Màn máu bị phá huỷ, thây ma ùa ra ngoài rồi lao tới phía trước mấy trăm mét, sau đó chúng nó đồng loạt ngẩn người vô định nhìn quanh.

Người đâu rồi? Nhân loại đâu rồi?

Vài thây ma thể tốc độ đảo qua đảo lại chiến trường, lùng sục soi xét từng ngõ ngách, bất quá cái gì cũng không tìm được.

Làm sao không còn bóng dáng đứa nào cả, tất cả còn lại chỉ là hàng dài lửa cháy cùng với hương vị lốp xe cháy khét tới điếc mũi...

- Oeeeeeee....

......

Xa xa cách chiến trường 3 cây số, đoàn xe chạy loạn rốt cuộc cũng đã thành công trở về trận địa phòng thủ cuối cùng, trở về nơi xem như tạm thời an toàn, bên tai từng người vẫn như cũ liên tục văng vẳng âm thanh tràn ngập sự tức giận và điên loạn của M2 phía mười đường chiến hào.

Đám người sống sót bình thường thuộc trấn Hi Vọng đều đồng loạt ngồi phệt xuống đất rồi cố gắng thở dốc cùng nôn mửa, sau đó là lẩm bẩm may mắn vì tai qua nạn khỏi. Trong khi đám người trấn Thiết Thạch thì ngẩn người vô định nhìn quanh, vài người nước mắt tự động chảy ra, trong đầu vẫn liên tục hiện lên vô số huyễn cảnh đáng sợ hết lớp này tới lớp khác bủa vây không dứt.

Đây là cái dạng gì chiến tranh a... Hoá ra tận thế đáng sợ như vậy...

Lều chỉ huy trung tâm.

Cao tầng binh đoàn Hi Vọng đang tổ chức cuộc họp lâm thời. Công việc chủ yếu là thống kê thiệt hại, tổng kết chiến quả và phân tích tình hình địch nhân hiện tại.

11 người chết, 27 người hôn mê, trong đó có tới 15 binh sĩ hôn mê cấp độ 3, 83 người hoàn toàn kiệt sức...

Trong 3 tiếng tiếp theo, toàn bộ binh lính buộc phải nghỉ ngơi hồi phục cùng tiếp nhận trị liệu, đồng thời cố gắng loại bỏ ảo giác ra khỏi đầu, cân bằng lại cảm xúc thị huyết đang liên tục sinh ra rồi lan tràn. Cho tới trước thời điểm 16h chiều, rất khó để nhân loại có thể tái chiến được.

May mắn là sau vài ngày không có chiến tranh, trấn Hi Vọng tích luỹ được rất nhiều nước chiết xuất từ lá ớt biến dị, bọn họ có thể giải quyết vấn đề tiêu hao này một cách ổn thoả.

Hàn Phong đang nghe báo cáo từ các tiểu đội trưởng, lúc này một chiếc bộ đàm bên hông chợt rung lên, hắn theo đó đứng dậy rồi bước ra bên ngoài xem xét.

Đây là bộ đàm tới từ ba thành viên Dao Găm phụ trách việc giám sát nhất cử nhất động của căn cứ Tam Giang.

"Báo cáo thủ lĩnh. Binh lực Tam Giang đã rời khỏi địa phận huyện Hương Đường, từ bỏ tấn công thi đàn khổng lồ tại thôn Minh Thái. Bọn họ vừa mới thu quân về lại địa phận Tam Giang, hiện tại đang tập trung toàn lực công phá bờ đông của bến phà Giang Lăng."

"Mục tiêu tấn công của họ là động vật biến dị, quái vật kia thực sự vô cùng khủng bố..."