Bang!
Hoả cầu còn chưa có chạm tới, “Hàn Phong” đứng dưới đất đã sớm tự động vỡ tan thành một đám ánh sáng mờ nhạt, sau đó tất cả ánh sáng đều bị ngọn lửa đỏ cam hừng hực toàn bộ nuốt chửng.
Kỹ năng tam giai, Ảnh Chiếu Ánh Trăng. Mặc dù có bản thể lén lút đứng sau thi triển phòng ngự, thế nhưng với việc phải chịu đựng quá nhiều công kích, cộng thêm việc thi triển gần như toàn bộ thời gian duy trì vào Phá Tâm Linh nhị giai, “hắn” rốt cuộc đã tới giới hạn mà triệt để sụp đổ.
Đổng Thành vừa hộc ra một hơi mệt mỏi vì sử dụng khá nhiều điểm tiềm năng, nhưng khi nhìn tới cảnh này, hắn đáy lòng không khỏi bốc lên một trận lạnh lẽo.
“Ảo giác, ảo ảnh, mắc mưu, có mai phục?”
Hắn nhanh chóng nhận ra sự tình không ổn, tâm lý muốn chạy trốn lập tức xuất hiện rồi điên cuồng dâng cao. Kẻ địch khiêu khích nhiều như vậy, dụ hắn đánh ra nhiều công kích như vậy, khẳng định chính là để câu giờ, câu chiêu thức, câu lực chú ý, âm thầm làm ra hành động vây ráp xung quanh.
Hắn tốn gần một phần ba số điểm thể lực, trí lực các loại rồi, càng đánh mất lợi thế “chặn đường bất ngờ”, hiện tại còn rơi vào thế “tên đã rời cung”, tuyệt đối không thể đối phó với kẻ địch ẩn trong bóng tối nữa.
Đổng Thành có thể ngu xuẩn trong vấn đề xây dựng thế lực, nhưng hắn sẽ không quá ngu xuẩn trong vấn đề chiến đấu, bằng không cũng không thể leo được tới cấp 15, cũng không thể dùng lực một người áp chế toàn bộ cường giả khác, bởi vậy lúc này lập tức lui một bước nhỏ rồi hét lên:
- Nguyệt Huyễn! Hỗ trợ ta!
Kim Nguyệt Huyễn, 17 tuổi, đệ nhất tì nữ của Đổng Thành, người nắm giữ kỹ năng tam giai hệ phục hồi: Thanh Xuân. Lập tức hồi phục 50% chỉ số thể lực tối đa và 50% chỉ số trí lực tối đa của mục tiêu, đồng thời xoá bỏ ngẫu nhiên 1 hiệu ứng bất lợi đang phải gánh chịu.
Thiếu nữ này trước đó đã từng ngồi cạnh Đổng Thành trong trận chiến tại giao giới thôn Hoa Lan và thôn Trường Thi, đã hỗ trợ hắn hồi phục rất nhiều điểm tiềm năng tiêu hao, đồng thời xoá bỏ trạng thái hư thoát khó chịu khi tiêu hao lớn.
Lúc này nghe lệnh của đại đương gia, Kim Nguyệt Huyễn vốn đang run rẩy vì tình hình chiến đấu ác liệt lập tức sực tỉnh từ trong hoảng loạn, nàng ta vung tay lên, một quang đoàn màu tím nhạt cấp tốc thành hình, muốn ném nó vào người Đổng Thành.
Bất quá bên cạnh nàng ta vừa hay lại xuất hiện một cái bóng người mặc áo đen, khuôn mặt còn mang theo lạnh lùng hung dữ điên cuồng gào to:
- Đồ khốn, hồi phục cho tao ngay, bằng không tao giết mày.
Nghe được giọng điệu hung ác khát máu này, Kim Nguyệt Huyễn sợ tới mức hoa dung thất sắc, nàng ta lập tức không chút do dự ném quang đoàn màu tím vào người đối phương.
Cảm giác lạnh thấu xương cùng với tê cứng khó chịu trên người Hà Tam lập tức toàn bộ biến mất, thể lực trí lực tiêu hao cũng được phục hồi tới gần đầy cây, thậm chí cả cơ thể gã cũng cảm giác vô cùng thư thái thoái mái tới gần như muốn rên rỉ.
Cả thế giới của Đổng Thành trong phút chốc giống như hoàn toàn ngừng lại, hắn hai mắt trợn trừng tới không thể tin nổi, đồng thời một cỗ phẫn nộ xen lẫn với tức giận điên cuồng xộc thẳng lên não.
- Hà Tam! Mày lại dám phản bội tao!
Âm thanh mang theo điên cuồng hận thù của Đổng Thành xuyên thẳng lên chín tầng mây rồi ầm ầm lan toả ra bốn phương tám hướng, một khoả cầu lửa to lớn phừng một tiếng bốc cháy dữ dội rồi vút một tiếng phóng qua phương hướng Hà Tam đang chạy chối chết.
- Chết tiệt. Tránh!
Hà Tam cắn răng mắng thầm rồi kích hoạt trang bị level 3 Nhẫn Trốn Tránh, kỹ năng gia trì: Trốn Tránh Trách Nhiệm. Quanh người hắn lập tức xuất hiện một tầng quang mang óng ánh như lớp dịch nhầy, cầu lửa gần như sắp sửa chạm tới đầu lâu của hắn thì bất chợt lướt qua đời nhau rồi ầm một tiếng phát nổ tung toé ở vị trí bên cạnh.
- Mẹ nhà mày!
Đổng Thành một chiêu đánh hụt thì há miệng chửi ầm lên, hắn vừa muốn làm ra phản ứng tiếp theo thì xa xa lại bất chợt vang lên thanh âm kêu gào thảm thiết.
- Aaaa, đại ca, tên khốn Triệu Nhược Pháp tạo phản! Aaaa, cứu đệ….
Đổng Thành vội vã đưa mắt nhìn qua, hắn lập tức nhìn thấy cảnh tượng Bành Lực bị chém cụt một tay đang chật vật né tránh khỏi việc Triệu Nhược Pháp điên cuồng truy sát.
Bành Lực không có lửa cháy hộ thân, băng tuyết mang theo Băng Độc xâm nhập tấn công, đánh vỡ rất nhiều thể lực, cướp đoạt rất nhiều tốc độ, còn phong ấn điểm phục hồi của hắn. Mà Triệu Nhược Pháp có kỹ năng Thây Ma Hoá tam giai, ảnh hưởng Băng Độc giảm tới mức tối đa, hắn cũng đớp một miếng thịt của F2 level 22, tốc độ được tăng thêm mấy phần, nhất thời đè ra đánh cho Bành Lực chạy trối chết.
Ai mà ngờ nổi đồng minh ngày ngày gắn bó lại đột nhiên phản chiến. Bành lực bị đánh úp bất ngờ, chỉ mất một tay, chưa bị mất mạng đã là vô cùng may mắn.
Một cỗ cảm giác hoang đường xen lẫn với sợ hãi bốc lên trong lòng Đổng Thành. Hắn lại bị phản bội, hắn lại bị đâm sau lưng, lũ chó chết kia vậy mà dám phản kháng?!
Tất cả đấu khí của vị thủ lĩnh thôn Xuân Lê giờ khắc này đã toàn bộ mất sạch, lúc này hắn chỉ có muốn trốn, muốn chạy thoát, muốn giữ mạng mà thôi. Quản cái gì huynh đệ, mạng nhỏ trên hết.
“Chỉ cần tao thoát, tao sẽ hoá thành sát thủ, mỗi ngày tiêu diệt 10 thằng bất kỳ của trấn Hi Vọng, giết cho tới khi chúng mày chết bằng sạch thì thôi!”
Đổng Thành trong lòng gào lên như điên, cả thân thể hắn phừng một tiếng bốc lên quang mang đỏ rực, điểm bộc phá lực, kỹ năng tam giai Thần Tốc, kỹ năng Gia Tốc từ giày phản lực lúc này toàn bộ kích hoạt, đẩy tốc độ của hắn lên tới đỉnh phong.
Hắn nhún chân một cái phóng thẳng về phương hướng thôn Xuân Lê. Hiện tại chỉ có tiến lên hoặc lui lại, hắn lựa chọn chính là lui lại. Lui lại cứ điểm còn có vạn quân hỗ trợ, còn có bố trí đang chờ, còn có cả kho xăng mấy chục nghìn lít làm bệ đỡ.
Nhưng vừa chạy được 50 mét, trong đôi đồng tử đỏ rực tràn đầy sự hoảng loạn của Đổng Thành bất chợt nhìn thấy một cái thân ảnh cao lớn đang đứng ở phía xa xa.
Một cái thân ảnh cao hơn 3 mét to như con trâu đất đứng thẳng, toàn thân cơ bắp bạo tạc cực kỳ mạnh mẽ, làn da đen kịt tràn đầy lông lá nhọn hoắt mọc lởm chởm, đôi tai uy vũ dựng thẳng kiêu ngạo, khuôn mặt dữ tợn với bốn chiếc răng nanh trắng ởn như bốn chiếc chuỷ thủ sắc bén đang chảy đầy rớt dãi.
Sau lưng thân ảnh này mọc ra một chiếc đuôi vừa dài vừa lớn, trên đầu nó còn treo lấy một hư ảnh trăng tròn màu bạc trắng đang liên tục toả ra quang mang bạch sắc vừa nhu hoà vừa lạnh lẽo.
“Đinh! Chó biến dị level 22, sở hữu sức mạnh, tốc độ và thể lực siêu hạng…”
Một cỗ thanh âm hệ thống từ kỹ năng nhất giai trinh sát nhãn phát ra, để cho Đổng Thành cả người vốn đang rực lửa cũng phải lạnh buốt tới thấu xương.
“Kẻ mai phục là một con chó biến dị?!”
Suy nghĩ hoang đường này của Đổng Thành lập tức được chứng thực, gã người chó kia nhún chân một cái đã biến mất, khi xuất hiện trở lại chính là ngay bên cạnh Đổng Thành. Móng vuốt sắc bén của nó mang theo âm bạo khủng bố tát ra, tát thẳng tới cái đầu của hắn. Cùng với đó là một tràng sủa dài ngoẵng vừa hưng phấn vừa khát máu xông thẳng lên chín tầng trời:
- Gấu gấu gấu gấu húuuuuuu…
“Nhân loại, chết đi. Chỉ cần ngươi chết, từ nay về sau ta đều sẽ có thịt quái vật ăn no mỗi ngày, còn được cung phụng cả một căn nhà lớn cùng 4 nhân loại để sai bảo. Gâu gâu gâu!”
Đây là nội dung giao dịch.
Móng vuốt to như cái vuốt trâu vút một tiếng tát thẳng vào đầu lâu Đổng Thành. Tốc độ của Đổng Thành có nhanh cũng không nhanh bằng Ngô Soái, càng thua xa chó biến dị đã hoá hình, chỉ một phần vạn giây đã gần như muốn trúng chiêu, tuyệt đối không thể né tránh.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Đổng Thành hai mắt bắn ra ngọn lửa tràn đầy sự điên cuồng tức giận, hắn há tới rách cả miệng mà thô bạo gào lên:
- Hoả Thân!
Kỹ năng chức nghiệp hệ phòng thủ, Hoả Thân.
Theo tâm thần của hắn động niệm kích hoạt, cả thân thể trong khoảnh khắc liền biến thành một ngọn lửa xanh tím điên cuồng bốc cháy, đồng thời còn toả ra nhiệt độ cao tới khủng bố. Móng vuốt sắc bén của Đại Hắc Cẩu vừa quét qua lập tức phụp một tiếng vỗ trúng cái đầu lâu của Đổng Thành, sau đó trực tiếp vỗ xuyên qua.
Ngàn vạn sức lực dồn vào liền xuyên qua không một dấu vết, không có nửa điểm cảm thấy bị cản trở.
Đại Hắc Cẩu không tin tà, nó há mồm phập một tiếng cắn trúng bả vai hoả nhân, nhưng cái gì cũng không cắn được, trái lại trong mồm bị đốt cho xèo xèo bốc cháy.
- Ẳng ẳng ấuuuu…
“Cái gì thế này, cắn không trúng. Gâu!”
Liên tiếp mấy chục đòn cả cắn cả cào xé điên cuồng được đánh ra. Đại Hắc Cẩu càng đau đớn lại càng tức giận, nó điên cuồng dồn hết năng lực tấn công đối thủ, muốn dùng lực “thổi” tắt cái hoả nhân này.
Đổng Thành trong trạng thái Hoả Nhân, gần như có thể miễn nhiễm sát thương vật lý thông thường. Đây là sức mạnh của kỹ năng chức nghiệp đầu tiên thuộc hệ thống Pháp Sư Hoả Diễm.
Dù là như vậy nhưng việc liên tục phải chịu đòn cũng làm cho điểm trí lực của hắn điên cuồng tụt giảm, chỉ trong 1 giây, Đổng Thành đã tụt mất 9 điểm trí lực, hắn lúc này lại tiếp tục động niệm kích hoạt kỹ năng chức nghiệp thứ hai:
- Hoả Dực!
Kỹ năng chức nghiệp hệ di động này vừa được kích hoạt, sau lưng hắn phù một tiếng mọc ra một đôi cánh chim rực rỡ hoàn toàn cấu thành từ hoả diễm. Đôi cánh vỗ nhẹ một cái, thân thế Đổng Thành đã vút một tiếng phóng thẳng lên không trung 10 mét, hoàn toàn thoát khỏi sự đeo bám của Đại Hắc Cẩu.
Con chó ngu này chỉ biết nghệt mặt chó ra nhìn rồi há cái miệng đang nghi ngút bốc đầy khói mà sủa ầm lên:
- Gâuuuuuuuuu….