Hắn đầu tiên là hoài nghi bản thân nhìn nhầm, kế tới là hoài nghi cấp độ của thây ma vừa chết kia, cuối cùng là hoài nghi vận khí của bản thân.
Sách kỹ năng bạc trắng nằm đó, sao có thể nhìn nhầm. Thây ma kia đúng là cấp 1, bằng không Châu Lam cũng đừng hòng tiêu diệt.
Vậy chỉ có thể nói bản thân hắn vận khí quá tồi tệ. Chiều hôm qua, hắn tự tay tiễn 5 đồng nghiệp vĩnh viễn yên nghỉ, kết quả là đến cái rắm cũng không rơi ra một món.
Hắn ngẫm nghĩ một lúc, sau đó có chút cười khổ. Vận khí là một thứ gì đó rất kỳ quái, Phương Tường kia lần đầu tiêu diệt thây ma cũng đánh rớt ra một cái kỹ năng khoẻ mạnh kép. Hứa Dương kia còn đáng sợ hơn, lần đầu giết địch liền rớt xuống trảm mã đao. Hiện tại lại có thêm Châu Lam này, giết quái con con liền rớt kỹ năng thư.
Mà hắn chật vật cả ngày cũng chưa chắc có vận khí như vậy. Tối hôm qua hắn tiêu diệt 50 thây ma chỉ rớt xuống 1 bản kỹ năng hoả đao.
Hàn Phong chờ cho Châu Lam đem thây ma thứ ba quật chết mới tuỳ tiện tiến tới nhặt bản kỹ năng thư lên xem xét.
“Đinh. Kỹ năng chủ động nhất giai: Cường hoá vũ khí! Kỹ năng thuộc tính: Cường hoá thuộc tính cùng sát thương vũ khí hiện tại thêm 50%. Kỹ năng kích hoạt: tiêu hao 2 thể lực, 1 điểm trí lực. Thời gian duy trì: 1 phút. Thời gian làm lạnh: 2 phút. Lưu ý: uy lực, thời gian duy trì kỹ năng quyết định bởi chỉ số vũ khí cùng cấp độ kỹ năng.”
Hàn Phong ngẩn người, kỹ năng này có chút đặc biệt.
Về mặt nào đó, vũ khí càng mạnh, kỹ năng này càng mạnh, gần như không có giới hạn. Nếu có một thanh đao chỉ số 100 điểm sức mạnh ở đây, vậy kỹ năng này sẽ đem tới 50 điểm sức mạnh cộng thêm, kia không khỏi quá mức khủng bố đi?
Bất quá là hắn nghĩ nhiều rồi. Thanh đao 100 sức mạnh, có lẽ phải level 10. Hắn hiện tại mới gặp được trảm mã đao level 2 là vũ khí cao cấp nhất, cộng 2 sức mạnh 1 nhanh nhẹn. Chờ đến khi gặp vũ khí level 10, khả năng tới chục năm nữa. Vả lại, tăng gấp rưỡi uy lực vũ khí, có điểm mạnh, nhưng đối với Hàn Phong chiến đấu bằng hàn băng thì chính là một cái gân gà.
Hắn tuỳ tiện ném nó cho Châu Lam nói:
Học tập nó, nếu cảm thấy ổn thì thi triển.
Châu Lam có chút thở gấp, mệt mỏi xoa mồ hôi trên trán nói:
- Tôi… Tôi đã tăng lên cấp 2… Hiện tại cường hoá vào gì…
Nàng có sẵn 2 điểm exp, vừa rồi thêm 3 điểm là 5 điểm, vừa đủ đột phá lên level 2.
Hàn Phong hỏi:
- Chỉ số của cô thế nào?
Châu Lam ngẫm nghĩ 3 giây sau đó nói:
- Sức mạnh 5 điểm, nhanh nhẹn 6 điểm, thể lực 4/10…
Hàn Phong nhanh chóng đáp:
- Ban đầu cứ cộng 2 thể lực 1 nhanh nhẹn 1 sức mạnh. Không có thể lực duy trì, cô chỉ có thể ngồi ngó.
Châu Lam không chút do dự dựa theo lời Hàn Phong cộng điểm, cũng dựa theo lời hắn học tập cường hoá vũ khí, một luồng quang mang lập tức đầu nhập trong đầu nàng, dạy cho nàng cách thi triển kỹ năng.
Hàn Phong khua khua trảm mã đao trong tay nói:
- Được rồi, tiếp theo cô đi sau tôi, chú ý tiêu diệt nốt thây ma còn lại.
Hàn Phong đã làm xong giai đoạn dạy dỗ cho nàng ta, lúc này đến thời điểm lo cho hắn.
Hắn phải nhanh chóng đột phá cấp 8 rồi cấp 9, thăng giai kỹ năng, nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ.
Vút!
Hàn Phong nhanh nhẹn cao gần gấp 4 lần Châu Lam, hắn hoá thành một luồng tàn ảnh xông vào giữa đám thây ma đang lững thững tiến đến. Chỉ qua khoảng 30 giây, hơn 10 con thây ma có lớn có nhỏ đã bị hắn chém sạch, để lại trơ trọi 2 thây ma chưa hiểu chuyện gì xảy ra vẫn còn ngơ ngác đứng đó, trong miệng phát ra thanh âm khò khè bản năng.
Châu Lam cái cằm thiếu chút rớt xuống đất, há hốc miệng mà nhìn qua một màn này.
Thực lực Hàn Phong so với Ngô Soái biểu đệ của hắn không hề thua kém chút nào, hơn nữa trạng thái kia của hắn vô cùng lạnh lùng tàn nhẫn, giống hệt như mấy sát thủ trong phim. Trái ngược với Ngô Soái phô trương bạo lực, đem đến cho người ta cảm giác như cự long hình người.
Hàn Phong sau khi tiêu diệt xong hơn chục thây ma thì quay đầu, nhướng mày nói:
- Điều thứ hai cần học hỏi: luôn luôn tập trung. Phía sau lưng của đồng đội chính là cô, phía sau lưng cô cũng là đồng đội. Nếu cô lơ đãng, vậy tất cả đều sẽ bị thây ma ăn sạch.
Châu Lam bị Hàn Phong quát một tiếng giật mình, luống cuống vội vã chạy tới, cẩn thận đem hai cái thây ma tiêu diệt.
Hàn Phong không thèm để ý nàng ta nữa, đứng trước cửa căn nhà hô lên:
- Bên trong có ai không? Nếu không có, tôi sẽ phá cửa xông vào!
Bên trong thế mà lại vang lên thanh âm đáp lại của một nam tử:
- Bên trong có người. Cảm phiền anh đừng nên phá khoá, đồng thời mau chóng rời đi.
Hàn Phong hơi ngẩn người, sau đó thoải mái bỏ qua.
Đối phương đã không muốn giao thiệp, vậy hắn cũng lười quản.
Hắn lại lao tới mấy con thây ma đang lững thững tiến với, đem bọn chúng hầu như chém chết, chỉ để dư lại hai con.
Hắn lại tiến tới một cánh cửa, sau đó cao giọng hô lớn:
- Bên trong có ai không? Nếu không có, tôi sẽ phá cửa xông vào!
Sau 3 lượt hô không thấy động tĩnh, hắn lập tức dùng chuôi đao đập vỡ ổ khoá, đạp cửa xông vào bên trong.
Phía sau hắn, Châu Lam xách gậy chạy tới, sau khi đập chết hai con thây ma dư lại thì cúi người thở dốc, hoàn toàn bất lực trong việc theo kịp bước chân của Hàn Phong.
Người kia quá mạnh, nàng chỉ giải quyết phần râu ria còn thừa, có cũng được mà không cũng vậy, đúng là hoàn toàn không dấy lên chút tác dụng nào cả.
Hít sâu mấy hơi, Châu Lam lại xách gậy cẩn thận bước vào căn nhà, đúng lúc vừa thấy một cái đầu đầy máu lăn lông lốc ra ngoài, dừng ngay tại trước mũi giày. Hai con mắt đỏ ngầu trợn trừng nhìn tới, khiến cho nàng dù vô cùng can đảm cũng không nhịn được kinh tởm.
Hàn Phong bàn tay xoa xoa cái nhẫn vừa nhận được từ thẻ vật phẩm, tâm trạng tương đối tốt bước ra ngoài, vừa nhìn thấy Châu Lam hắn liền tuỳ tiện chỉ vào bên trong:
- Trong nhà có một cái tủ lạnh, cũng có một thùng gạo nhỏ, mấy gói mỳ gói. Cô vào thu thập hết chúng nó, cũng quay về nghỉ ngơi luôn đi.
Hắn thấy đối phương đã hết lực tham chiến rồi, mặc kệ là kinh nghiệm hay thể chất, đều đang tương đối không ổn định. Chi bằng tìm cớ đuổi nàng đi, hắn càng thêm tiện bề hành động.
Mà Châu Lam chỉ có thể thành thật nghe theo Hàn Phong phân phó. Nàng đã tự tổng kết ra điều thứ ba cần học hỏi: Nghe lời cường giả.
“Đinh! Nhẫn chống chịu lv2. Thuộc tính: +3 chống chịu. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại.”
Đây là vật Hàn Phong vừa nhận được từ trên thi thể một thây ma level 5, cũng may mà không phải ủng gia tốc nữa.
Điểm chống chịu cũng vô cùng quan trọng. Nó vừa giúp giảm thiểu tác dụng phụ của kỹ năng tam giai, vừa giúp người sở hữu chống chịu lại phản lực khi chiến đấu, gián tiếp giảm bớt tiêu hao thể lực. Nếu chống chịu thật cao, thậm chí đứng đó cho thây ma cắn cũng cắn không thủng được da thịt của hắn.
Ngô Soái trong trạng thái cự nhân hoá với 28 điểm chống chịu chính là tình trạng này. Hắn từng mặc kệ cho Fast1 chém nhưng cũng chém không ra nổi vết máu.
Nếu là Hàn Phong lúc đó bị Fast1 tập trung hoả lực tấn công, đoán chừng qua 3 giây liền bị chém thành 8 khúc.
Hàn Phong tiếp tục lao tới con đường phía trước tiêu diệt thây ma, tìm kiếm người sống sót. Lại qua 1 giờ nữa, sau khi thể lực chỉ còn 6 điểm, cơ thể cũng mệt mỏi không chịu nổi, tìm thêm được một người, hắn mới chịu ngừng tay trở về.
Mặc dù có Liễu Huyên có thể hồi tức bổ sung thể lực, nhưng thể lực cũng không phải vạn năng, còn cần xem cơ thể có thể chịu nổi không.
Trong chiến đấu, một cơ thể được nghỉ ngơi đầy đủ, ăn uống no bụng, vậy thì chắc chắn sẽ tiêu tốn rất ít thể lực. Mà một cơ thể vừa mệt vừa đói, có khi chỉ chém hai ba nhát đao đã hao hết 1 thể lực rồi.
Công tác quét dọn thây ma buổi chiều hôm nay đến đây coi như chấm dứt. Đám người Phương Tường mang theo cơ số vật tư cùng 3 chiếc xe bán tải trở về cứ điểm tạm thời, sau đó lại bận rộn sắp xếp một phen.
Người nấu ăn cứ nấu ăn, người phân loại sắp xếp vật tư cứ sắp xếp vật tư. Hàn Phong ngồi trên ghế sofa, nhìn qua 6 người có chút lạ mặt phía trước, đây là những người hôm nay bọn họ tìm thấy.
Tiêu Minh, Mộ Thi Thi, Châu Lam là ba người hắn tìm thấy, ngoài ra còn có một trung niên nam tử tên Đường Hiếu, là người hắn tìm thấy cuối cùng kia. Ngoài ra, một cậu thiếu niên chừng 16 tuổi có khuôn mặt tương đối phản nghịch tên là Chu Vấn, một nữ tử to béo chừng 30 tuổi khuôn mặt hơi rỗ có cái tên rất nam tính là Đào Đại Tư. Hai người này là do đám người Ngô Soái tìm thấy.
Hàn Phong sau khi trao đổi một lúc thì thoải mái gật đầu:
- Các vị, chúng ta đều là những người may mắn sống sót, hi vọng sau này sẽ có thể cùng nhau tiếp tục sống sót.
Sáu người còn lại đều nhao nhao biểu đạt thành ý của bản thân. Chu Vấn kia là vội vã nhất, hắn nôn nóng đặt câu hỏi:
- Hàn đại ca, khi nào thì chúng ta tiếp tục thanh lý thây ma?
Hắn được Ngô Soái tìm thấy, sau khi chứng kiến thực lực của người kia, trong lòng đã cực kỳ hâm mộ cùng thèm khát.
Kể cả không nói tới Ngô Soái, những người còn lại trong đội ngũ của Hàn Phong đều có được năng lực khiến người ta hâm mộ.
Vị đại thúc tên Phương Tường kia chỉ dùng một đao đã chém đứt ngang người thây ma, sức lực thực sự vô cùng to lớn.
Cái anh chàng công tử bột tên Hứa Dương kia, vậy mà lại có thể phóng lửa.
Vị nữ phụ nhân xinh đẹp gọi Mã Mộng Đình kia thì có thể triệu hồi sấm sét, thậm chí ngay cả đứa nhóc Đinh Vũ là con trai nhỏ của nàng cũng có tốc độ khiến Chu Vấn hoa cả mắt.
Hắn trước tận thế là một thanh niên ngỗ nghịch. Tuy gia cảnh tương đối giàu có nhưng lại ưa thích đánh nhau chợ búa, tụ tập đàn đúm phá phách chơi đùa. Trong tận thế này, tận mắt nhìn thấy năng lực chỉ có trong game online, làm sao hắn có thể không khát vọng cơ chứ.
Hàn Phong liếc nhìn một vòng, 6 người này có người khát vọng, có người bình thản, có người lo lắng, có người sốt ruột, có người quyết tâm cao độ. Hắn khẽ gật đầu:
- Hiện tại sắp tối rồi, bên ngoài rất nguy hiểm. Mọi người nghỉ ngơi chuẩn bị trạng thái thật tốt là được, ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục công việc.
Hắn không lo không có thây ma cho họ chém giết, hắn chỉ lo họ không dám đối đầu mà thôi.