Tường Vi cắn môi, nàng đúng là đã lờ mờ nhìn ra một số thứ, nhưng những câu hỏi của Hàn Phong, nàng không biết trả lời làm sao. Bởi vì nàng chỉ có kinh nghiệm của 13 ngày dị biến, ngôn ngữ của thế giới cũ không thể miêu tả được những điều đó.
Thấy đối phương khó có thể miêu tả chính xác, Hàn Phong gõ gõ tay lên bàn rồi chậm rãi nói:
- Tôi biết được, nhân loại, hoặc có thể là sinh vật sống, hoặc cũng có thể là vạn vật, do nhiều loại “thể” hợp lại cấu thành. Trong đó ba loại “thể” tôi biết gồm Thể Linh Hồn, Thể Tâm Trí và Thể Tiềm Thức, những đặc điểm cơ bản của chúng nó lần lượt là…
- Cô nói xem, ớt biến dị đã tác động và tăng cường tới “thể” gì của hai người Chu Vấn, Mã Mộng Đình?
Tường Vi nghe Hàn Phong giảng giải chi tiết, hiểu biết trong đầu giống như vừa được khai sáng ra một vũ trụ mới. Nhưng nàng vẫn cắn môi rồi lắc đầu nói:
- Không giống một trong ba “thể” đó. Ớt biến dị tác động tới thứ khác. Tôi không biết rõ nó là thứ gì, nhưng thứ bị tác động là “thể” khác, thậm chí là hai “thể” bị tác động liên tiếp và đồng thời, không chỉ một.
Hàn Phong nghe tới đây, ánh mắt không khỏi co lại, sau đó lại từ từ giãn ra.
Bản thân hắn cũng đã từng dùng ớt biến dị, đã tự thân trải qua quá trình cường hoá kia, đối với lời của Tường Vi, hắn không mảy may nghi ngờ. Chỉ là hắn không ngờ ớt biến dị tác động tới không chỉ một mà còn tới hai loại “thể” hoàn toàn mới.
Vậy là chắc chắn có ít nhất 2 “thể mới”, theo tính toán cùng giả định của hp, thậm chí còn tới 4 “thể” ẩn danh khác mà hắn chưa hề biết đến.
Vấn đề này là cực kỳ quan trọng. Việc nắm giữ tình báo về tận thế giúp cho nhân loại hiểu rõ hơn về thứ sức mạnh bản thân đang nắm giữ, vận dụng nó một cách hiệu quả hơn, mà đối phó với nó cũng dễ dàng hơn.
Một người nắm giữ đủ tri thức sẽ sống sót rất lâu. Lấy một ví dụ đơn giản, M2 level 24 có kỹ năng đánh thẳng vào Thể Linh Hồn, khiến linh hồn liên tục diễn sinh ra những suy nghĩ điên cuồng đáng sợ. Hàn Phong biết điều này, hắn sẽ chống lại nó bằng cách cố gắng hướng suy nghĩ của bản thân về những điều tích cực, đồng thời liên tục vận dụng kỹ Phá Tâm Linh hòng xoá đi những suy nghĩ xấu sinh ra. Tường Vi thì mơ mơ hồ hồ dùng Thiết Huyết Ca nhằm tạo ra suy nghĩ thiết huyết, cái này có tác dụng đối kháng và “pha loãng” những suy nghĩ xấu.
Những người không hiểu biết, vậy chỉ có thể gồng người cắn răng chịu đựng, chờ đợi hiệu quả xấu trôi qua, cực kỳ bị động, sẽ bị địch thủ chiếm lấy tiên cơ, đánh cho không có lực hoàn thủ.
Đó là Thể Linh Hồn, đối với Thể Tâm Trí, Thể Tiềm Thức, Hàn Phong cũng đã nghĩ ra hai tới ba cách dự phòng để đối phó lại khi gặp phải các kỹ năng dạng này. Nếu có thể từ quả ớt này đào móc ra hai “thể” ẩn giấu kia, hắn sẽ mạnh gấp đôi hiện tại, an toàn gấp đôi hiện tại, thậm chí hơn.
Điểm yếu của hắn không phải mê gái hay táo bón, điểm yếu của hắn, hay có thể nói điểm yếu của toàn bộ sinh vật trong thế giới này, chính là thiếu thông tin, yếu kém về phương diện tình báo, ngày qua ngày sống trong cảnh bị động mơ hồ, hệ thống ban cho cái gì thì dùng cái đó.
Giống như gia súc được cho ăn vậy.
Nếu như nhân loại đủ hiểu biết, có thể hay không nghiên cứu kỹ lưỡng về quy tắc vận hành của thế giới này, từ đó lách qua khe hẹp hoặc lỗ hổng tại điểm mấu chốt nào đó mà tiến hành “hack”, thậm chí là “ăn cắp” sức mạnh?
Đây là “trò chơi”, tới những điều phi lí nhất, khó tưởng tượng nhất cũng đã diễn ra cả rồi, không có khả năng nào là không thể xảy ra nữa.
Hàn Phong lúc này cân nhắc rồi nói:
- Vậy nên hiện tại cô muốn sử dụng ớt biến dị, đồng thời nhìn xem sự thay đổi của chính bản thân mình tới từ đâu?
Tường Vi cũng là người thông minh. Nàng ta chẳng có bất kỳ năng lực chiến đấu nào đáng nói, bởi vậy đối với kỹ năng Thấu Rõ tứ giai mà mở mắt ra đã được ban tặng, nàng muốn khai thác triệt để tác dụng của nó.
Càng khai thác nhiều mặt, càng sử dụng nhiều lần, càng thuần thục, tương lai sẽ dễ dàng áp dụng vào các tình huống khác nhau, ra chiêu sẽ linh hoạt và xảo diệu hơn. Bởi vậy lúc này nàng ta nhẹ giọng đáp:
- Đúng.
Hàn Phong tuỳ tiện gật đầu, hắn chỉ vào chiếc gương trên tủ quần áo rồi nói:
- Nó khá nhỏ, chiếc gương tại phòng của cô lớn hơn nhiều.
Cách quan sát tốt nhất tất nhiên là vừa quan sát quá trình từ bên ngoài, vừa quan sát qua ảnh chiếu phản xạ trong gương.
Tường Vi cắn môi rồi nói:
- T-Tại nơi này cũng được.
Hàn Phong nghe vậy thì nhướng mày, sau khi cẩn thận suy nghĩ vài giây, hắn khoé miệng không khỏi âm thầm nhếch lên.
Hoá ra là vậy. Lại muốn một mũi tên trúng hai đích sao?
Hắn từ dưới ghế đứng lên, tay trái cầm theo hộp inox chứa ớt biến dị bước thẳng tới chiếc gương trong phòng rồi tuỳ tiện nói:
- Vậy thì bắt đầu thôi.
Tường Vi nội tâm hơi run rẩy một chút, muốn từ dưới ghế đứng dậy, thế nhưng hai chân có chút bủn rủn vô lực, vừa đứng lên đã ngã ngồi trở lại.
Hàn Phong nhìn cảnh này thì nhướng mày, bước chân chậm chạp đảo chiều xoay người tiến về phía nàng ta. Tường Vi trong lòng giống như đang có một vạn con hươu chạy loạn, nàng ta vội vã đưa tay che ngực rồi kêu lên:
- Anh… Anh muốn làm gì?
Hàn Phong mặc xác nàng ta kêu gào, hắn cúi người dùng một tay tóm lấy eo nàng ta đỡ dậy, đem nàng ta kéo lên khỏi ghế, sau đó cứ như vậy ôm sát đối phương vào lòng rồi tuỳ tiện nói:
- Bế cô lên sẽ dễ dàng hơn vác cả cái tủ sắt kia qua đây.
Tường Vi nhìn Hàn Phong gần ngay trước mặt, trong miệng ngập tràn hương vị nam nhân của hắn, thân thể càng thêm vô lực mềm nhũn. Nàng không cả có sức lực đứng vững, đối phương lại chẳng mặc thứ gì trên người, bởi vậy không có điểm bấu víu.
Trong lúc nhất thời, nàng chỉ có thể đứng đó nhờ có Hàn Phong nâng đỡ. Một tay hắn cầm hộp inox, một tay vịn vào eo thon, hạ thân bên ngoài cọ sát, nhiệt độ khủng bố từ nam căn Hàn Phong phát ra, giống như còn nóng hơn cả ớt biến dị.
- Ức…
Tường Vi trong miệng hộc ra một âm thanh rên rỉ tràn đầy nặng nề, cảm tưởng bản thân đã sắp tan chảy ra thành chất lỏng tới nơi. Sau đó cả người nàng chợt mất thăng bằng giống như bị nhấc bổng lên, tới khi định thần lại, nàng đã đứng trước tấm gương thay đồ.
Gương này quả thật không lớn lắm, Hàn Phong lại cao hơn Tường Vi cả cái đầu, ảnh chiếu bên trong chỉ có nàng vừa đủ trót lọt đứng đó, phía sau là thấp thoáng cơ thể trần như nhộng của Hàn Phong đang áp sát ôm lấy eo thon.
Qua một lớp váy áo mỏng dính, thân thể hai người gần như đã tiếp xúc tại cự ly cực gần.
Hàn Phong cúi người ghé sát tai Tường Vi nhẹ giọng trêu tức:
- Nhìn kỹ, quả thật cô đúng là vô cùng xinh đẹp.
Tường Vi nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt đỏ bừng cùng ánh mắt ướt át, không ngờ có ngày nàng lại bị một cái nam nhân xa lạ ôm trong lòng, lại còn biểu hiện ra cái thần thái kia. Nàng giãy dụa muốn tránh thoát, muốn mắng chửi mấy câu, bất quá cuối cùng lại buột miệng mơ hồ hỏi:
- T-Thật không?
“Haha. Thật không á? Để tôi thử xem hết một lượt rồi sẽ đánh giá.”
Hàn Phong trong lòng cười lạnh, ngón tay hắn miết nhẹ một đường trên vòng eo bó sát, tranh thủ ở bên ngoài sờ soạng vài cái rồi thong thả kéo sợi nơ buộc sau lưng nàng ta ra, chiếc váy bó sát đã bị buông lỏng.
Hắn động tác cực nhanh, trên y phục Tường Vi có bao nhiêu cái cúc cái khoá, hắn dùng vài giây đã có thể tháo hết. Bất quá trang phục nữ nhân thật sự vô cùng rườm rà, tháo hết rồi nhưng vẫn không cởi được, dây nhợ phức tạp khó hiểu, hắn dứt khoát toàn bộ dựt đứt.
Chờ cho tới khi Tường Vi sảng hồn tỉnh lại, trên người nàng ta đã hoàn toàn bị Hàn Phong lột trần, chỉ còn lại duy nhất bộ nội y màu đen tuyền nhỏ xíu, thậm chí mấy cái mảnh vải mỏng tang này còn không đủ để che chắn những nơi riêng tư thần bí.
- Anh… Anh làm cái trò gì vậy… Aaaaa… Ưm ưm…
Tường Vi sợ hãi hét lên đầy hoảng hốt, sức lực vốn bị rút cạn từ trước đã bằng một cách thần kỳ trở về, nàng vội dùng sức muốn giãy thoát khỏi vòng tay Hàn Phong. Nhưng người kia là cỡ nào lực lượng cùng nhanh nhẹn, hắn nhanh chóng ôm chặt lấy nàng rồi đưa tay bịt miệng lại.
- Im lặng nào. Dùng ớt biến dị sẽ tạo ra ngọn lửa thiêu đốt quần áo y phục, cô muốn để chiếc váy của bản thân bị đốt cháy hết sao, định dùng ớt xong thì quấn chăn ra về à?
Tường Vi giãy dụa yếu ớt dần rồi ngừng hẳn, trên khuôn mặt thong thả hiện lên vô số rặng mây ửng hồng, trong mắt cũng lưu động từng đoàn ướt át ngượng ngập tràn đầy xấu hổ. Hàn Phong nói cũng có chỗ đúng, bất quá, rõ ràng có điểm nào đó sai sai.
- Anh, có phải anh… A? Đừng mà…
Lợi dụng thời điểm nàng ta thất thần, Hàn Phong đã vòng tay ra sau lưng rồi đem khoá áo lót dựt đứt lột xuống, còn thô bạo vung tay ném qua một bên. Thân thể non mềm của Tường Vi cuối cùng cũng không còn điểm mấu chốt nhất che chắn, bộ ngực cự đại đã toàn bộ lộ ra trong không khí.
Hàn Phong thiếu chút đã xịt ra hết cả máu mũi. Ả ngực to này, nhìn bên ngoài đã lớn, tới khi nhìn trực tiếp còn lớn hơn gấp mấy phần.
Bộ ngực cự đại này phải có kích cỡ trên 100, nó vừa được giải khai đã tưng tưng nảy lên từng hồi, hai quả bưởi lớn no tròn cùng căng mọng nhẹ nhàng du động, giống như đang kêu gọi nam nhân mau tiến lên chà đạp cùng giày vò nàng ta. Làn da trắng nõn như sữa dê, bên trên còn điểm xuyết hai cái hạt anh đào sớm đã trở nên cứng ngắt.
Thân thể Tường Vi thực sự là cực phẩm, eo thon bó sát không có lấy nửa điểm mỡ thừa, làn da căng bóng hồng hào, còn nổi lên li ti mồ hôi ướt át vì nóng bức, mái tóc đen dài buông xoã xuống phía trước phủ lên đôi nhũ hoa, còn tiện thể che đi xương quai xanh, để cho người ta không nhịn được muốn cắn vài miếng.
Thân thể nàng ta tựa vào ngực Hàn Phong, khuôn mặt ửng hồng cùng ánh mắt mơ hồ ướt át gần như chảy nước toeis noie, hàm răng trắng nhẹ cắn trên đôi môi đỏ mọng, cùng với đó là hơi thở mỗi lúc một gấp gáp.
Ả này đang phát tình, tuyệt đối là đang hứng tình tới cực điểm.