Chương 242: Anh muốn làm gì?

Hàn Phong nhanh chóng thò tay lên tóm lấy hai bên ngực Tường Vi, bàn tay che đi hai cái nụ hoa đỏ ửng, sau đó hắn cúi người cắn trên vành tai nàng ta tuỳ tiện trêu tức:

- Cô kêu cái gì, tôi là muốn bảo vệ cái áo lót của cô khỏi bị đốt cháy mà thôi. Tôi cũng không để cô ấm ức, hiện tại tự mình bỏ công sức ra che chắn rồi đó thôi. Tôi cũng đang nhắm mắt, không nhìn thấy gì cả, cô sẽ không thiệt.

- Đồ vô sỉ, im miệng! Ức…

Tường Vi nghe lời bao biện hoang đường của Hàn Phong thì tức giận mắng một câu. Bảo vệ gì, bảo vệ mà dựt đứt cả váy lẫn áo lót sao? Nhắm mắt? Hắn đang trợn trừng con mắt chó lên kia. Còn nữa, dùng tay chiếm tiện nghi còn nói là che chắn giúp, ngôn luận ba xu thực sự là khốn nạn.

Nàng vừa muốn giãy thoát, Hàn Phong liền lập tức dùng hai ngón tay nắn bóp đôi nhũ hoa, động tác nửa mềm mại nửa thô bạo, cái kia khiến nàng thân thể liền không nhịn được mà bị rút cạn toàn bộ sức lực.

- Ngô… Đừng… Xin anh… Dừng lại đi…

Hàn Phong sao có thể dừng lại, hắn xoa nắn càng thêm mạnh bạo cùng chuyên nghiệp, đầu ngón tay liên tục nắn cùng gẩy trên hai cái hạt anh đào, lại tích cực nhồi như nhồi bột mỳ. Chỉ qua nửa phút, Tường Vi đã bị hắn trêu đùa tới triệt để tan chảy, trong miệng phát ra thanh âm hừ hừ như mèo con, chiếc quần lót đen tuyền dưới hạ thân đã sớm trở nên ướt đẫm, một dòng dâm dịch thuỷ trong suốt từ bên cạnh chảy ra, đem nửa bên đùi non toàn bộ thấm ướt.

- Ức… Đừng mà…

Tường Vi không chịu nổi Hàn Phong giày vò, phía trước bị xoa nắn tới tê liệt, phía sau còn liên tục bị một vật thô cứng nóng cháy hết cọ lại cọ, nàng đã không giữ nổi mình mà triệt để thất thân.

“Thật sự là mẫn cảm. Dâm đãng này, vừa chạm vào liền lên đỉnh rồi?”

Hàn Phong trong lòng nhanh chóng bình phẩm một câu, còn mang theo hưng phấn cùng kích thích có có thể chờ đợi. Cái kia nếu là trực tiếp nếm thử, vậy thì sẽ có hương vị gì?

Bất quá hiện tại chưa tới thời cơ thích hợp, Hàn Phong sau khi dùng một vài thao tác nho nhỏ để cho Tường Vi chết đi sống lại thì quay lại chính sự. Hắn một bên ôm lấy nàng ta, một bên bốc lấy quả ớt biến dị trong hộp inox, cũng tiện tay ném luôn cái hộp vướng víu này đi.

Quả ớt biến dị toả ra quang mang nhu hoà cùng nhiệt độ nóng cháy khác thường. Tường Vi thân thể mềm nhũn khi tiếp xúc với vầng hào quang này chợt đổ đầy mồ hôi, cái này càng làm cho nàng ta thêm mấy phần dâm mỹ.

Hàn Phong ghé sát vào tai nàng ta nhẹ giọng thì thầm:

- Có phải rất hứng tình, rất muốn làm gì đó không? Được thôi, tập trung một chút, sau khi xong việc chính, tôi sẽ thoả mãn cô sau, không cần gấp gáp như vậy.

Tường Vi nghe được lời này thì tức tới thiếu chút chửi bậy, nàng muốn giãy thoát khỏi tay Hàn Phong, lại bị hắn giữ chặt rồi nhét thẳng quả ớt biến dị vào miệng.

- Anh câm miệng… Agggg…

Ớt biến dị vừa vào miệng liền lập tức tan rã rồi hoá thành một luồng năng lượng hồng sắc chảy thẳng xuống cổ họng. Tường Vi chợt cảm thấy một trận nóng cháy cùng đau đớn thiêu đốt bên trong, sau đó nàng thân thể chợt run lên nhè nhẹ, bên ngoài phừng lên một ngọn lửa hư ảo đỏ rực vô cùng nồng đậm.

Tất cả lỗ chân lông đều đang phun ra ngọn lửa hừng hực.

Hàn Phong nheo mắt nhìn hình ảnh bản thân và Tường Vi trong gương. Trong khi nữ nhân kia đang quằn quại vì đau đớn nóng nực, hắn lại không cảm nhận bất kỳ nhiệt độ nào, không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào.

Quả ớt bị ăn mất cũng là lúc nó đã hoàn toàn cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, chỉ có một mình người sử dụng có thể cảm thấy.

“Thứ gì đã giới hạn năng lượng của quả ớt lại? Thứ lửa đỏ rực này tại sao lại chỉ thiêu đốt người ăn cùng y phục của người ăn mà không thiêu đốt người bên cạnh?”

Ý thứ nhất hắn không có lời giải. Ý thứ hai, có lẽ vì y phục người sử dụng có lây dính nồng đậm khí tức, vậy nên nó cũng sẽ kéo theo bị thiêu đốt cùng?

Thế thì trái ớt này tăng cường “thể khí tức” sao? Nghe thật sự là não tàn, không có tính học thuật nào.

Hàn Phong chỉ dùng 1 giây suy nghĩ rồi tạm ném vấn đề này ra sau đầu, thân thể hắn bắt đầu bốc lên bạch quang nồng đậm, kỹ năng tam giai thao túng hàn băng kích hoạt, cả căn phòng bỗng chốc hoá thành một khu vực tràn ngập băng sương.

Nhiệt độ xung quanh theo đó cấp tốc hạ xuống, dưới sàn nhà, tuyết bắt đầu li ti đọng lại.

Hắn không muốn bao bọc Tường Vi trong quanh đoàn bạch sắc, chỉ kiến tạo môi trường lạnh lẽo, đây chính là muốn kéo dài thời gian thiêu đốt của ớt biến dị.

Tường Vi được Hàn Phong ôm trong lòng bắt đầu lấy lại ý thức từ trong đau đớn. Xuyên qua lớp quang mang đỏ rực, xuyên qua màn sương mù bạch sắc lạnh lẽo, dựa vào hình ảnh phản chiếu trong gương, nàng có thể nhìn thấy bản thân đang từng chút, từng chút một lột xác cùng biến đổi.

“Thấu Rõ!”

Tường Vi nheo mắt kích hoạt kỹ năng Thấu Rõ, dưới gia trì của kỹ năng tứ giai này, nàng có thể “thấu” được một phần mờ nhạt quá trình đang diễn ra. Năng lượng từ ớt biến dị bị phá tan thành vô số mảnh vỡ li ti, chúng nó dựa theo những quỹ đạo kỳ dị mà phân tán tới khắp mọi nơi trên thân thể, một phần số này thẩm thấu vào da thịt, một phần số này tản mát ra ngoài bốc cháy, một phần chìm sâu vào cơ thể, một phần rất lớm tự động vụt tắt không thể níu giữ, còn một phần bắt đầu tụ hội lại rồi phát sáng càng thêm rực rỡ.

- Nóng… Nóng quá…

Quá trình diễn ra thong thả chậm chạp khiến cho cảm giác nóng cháy dâng cao vượt quá sức chịu đựng, Tường Vi không nhịn được thân thể bắt đầu co giật, trong miệng cũng trào ra một cỗ nước bọt, lại ngay lập tức bị hồng hoả đốt tới bốc hơi.

Hàn Phong ôm nàng ta trong tay, cảm nhận khí thế của cái nữ nhân này tăng lên rồi lại hạ xuống, hắn tâm thần nhanh chóng động niệm, tiếp tục gia trì thêm vài điểm hàn băng lực, một cỗ băng sương theo đó tiến vào trong mũi nàng ta, đem xu thế mất khống chế chặn lại.

Đám quang mang thẩm thấu vào da thịt bắt đầu đem điểm thuộc tính của Tường Vi kéo lên. Ba chỉ số sức mạnh, thể lực, phục hồi lần lượt được gia trì, từng điểm, từng điểm một. Đám quang mang tụ hội thì bắt đầu đem kỹ năng nhị giai Quang Giáp của nàng ta kéo lên, cộng 1 cấp lại cộng 1 cấp.

Lửa cháy bên ngoài vẫn tiếp tục thiêu đốt, những giọt mồ hôi vừa xuất hiện liền ngay lập tức bốc hơi, lại gặp phải hàn khí lạnh lẽo lan toả đông đặc lại, biến nó thành một cỗ sương mù. Làm da Tường Vi cũng có vài chỗ xuất hiện cháy xém rồi bong tróc, bên dưới chính là một lớp da hoàn toàn mới, vừa trắng vừa mềm, hoàn mĩ tới không chút tì vết.

Dựa vào Thấu Rõ tứ giai, tất cả quá trình này đều được tích cực xem xét cùng suy đoán.

Hơn 1 phút sau, hầu hết các điểm quang mang từ ớt biến dị đã hoàn toàn tiêu tán, đám quang mang tụ hội cũng tản mát khắp nơi. Tường Vi thân thể mềm nhũn thiếu chút gục xuống, một cỗ cảm giác thư sướng khoái hoạt đi kèm với nóng bức, đau đớn, lạnh lẽo đồng thời bùng nổ, để cho nàng không nhịn được há miệng rên rỉ.

- Hức… Ưm…

6 sức mạnh, 6 thể lực, 6 phục hồi, kỹ năng nhị giai Quang Giáp tiến giai lên tam giai.

Quang đoàn từ ớt biến dị vừa tắt, Hàn Phong đã ôm theo Tường Vi tiến vào phòng tắm. Hắn búng tay tạo ra một băng nô làm nhiệm vụ xả nước ấm, sau đó ngồi trên thành bồn tắm rồi chờ cho Tường Vi rên rỉ thoải mái. Người kia trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc bắt đầu từ nóng tới lạnh cho tới thư sướng đan xen, thân thể khi thì run rẩy, khi thì co giật.

Tường Vi cả người đều tràn ngập một cảm giác bức bối, nhất là khi đang bị Hàn Phong ôm trong lòng, bộ ngực bị hắn chà đạo, hạ thân thì bị một vật vô cùng lớn đè lên, nàng ta vừa ngượng ngùng vừa tức giận, lại có một cỗ gấp gáp cùng sợ hãi khó nói nên lời.

Hiện tại sự việc coi như đã kết thúc, tên thổ phỉ này vì sao vẫn còn ôm nàng.

- Mau… Mau buông tôi ra… Anh muốn làm gì?

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên nhàn nhạt đáp:

- Tường Vi tiểu thư, tôi đã nói rồi mà. Sau khi chuyện chính sự xong, tôi sẽ giúp cô thoả mãn. Hơn nữa, không phải cô cũng muốn sao?

Hắn nói xong liền ôm theo Tường Vi nhảy vào bồn tắm, hai cái thân thể tần truồng theo đó toàn bộ chìm vào trong nước.

Nước ấm lập tức bao phủ cùng mơn trớn toàn bộ thân thể da thịt, đem cảm giác lạnh lẽo xoa dịu, cũng đem nóng bức trung hoà cân bằng. Tường Vi trong lòng vừa gấp vừa sợ, nhưng cũng đồng thời nhen nhóm lên một cỗ chờ mong vô cùng điên cuồng.

Tại sao lửa bên ngoài tắt rồi, lửa bên trong lại cháy lên?

Hàn Phong nhìn thân thể thành thục non mềm ướt đẫm trong lòng, lại nhìn tới cái biểu cảm sợ hãi xen lẫn tức giận của nàng ta, đáy lòng không thể ngăn chặn tà hoả. Hắn cúi người ngậm lấy bờ môi đỏ mọng của Tường Vi mà nhiệt tình hưởng dụng.

- Ngô… Không cần… Ưm…

Tường Vi bất ngờ bị hôn tới không phản ứng kịp, cũng không thể chống cự nổi, chỉ có thể để mặc Hàn Phong đè bàn thân xuống tuỳ ý làm bậy. Nàng cố gắng cắn chặt răng, nhưng không biết bằng cách nào lại bị nam nhân kia khai mở, tới cuối cùng vậy mà lại hùa theo hắn cùng nhau nấu cháo lưỡi.

Chẳng những thế nàng thân thể còn bị Hàn Phong trên dưới toàn bộ dùng tay thô bạo dày vò. Nàng cố gắng đưa tay ngăn cản, nhưng cản được chỗ này lại hổng chỗ khác, cuối cùng bị hắn tóm lấy cả hai tay ghìm lên trên đầu, hoàn toàn không có sức chống cự.

- Ức… Đừng… Nhẹ thôi… Xin anh, đừng cắn… Aa…

Mười phút sau, nước đã sớm tràn khỏi thành bồn tắm, Tường Vi cũng mới được buông tha. Nàng lập tức há miệng thở dốc tới gần như muốn chết đi, ánh mắt tràn đầy u oán cùng tức giận nhìn nam nhân trước mặt. Thế nhưng phản ứng thân thể đã bán đứng thái độ của nàng, hiện tại chính là nàng đang đè trên đối phương, bàn tay ôm lấy cổ hắn, bộ ngực cự đại cũng gác trên mặt hắn.

Tại sao lần đầu tiếp xúc thân mật cùng nam nhân, nàng lại to gan tới vậy. Đây…