Nghe được âm thanh kêu gọi của hắn, Ngô Soái vội vã dẫn theo hai người đội mình chạy qua tụ hội, cùng với 3 người còn lại đang đứng bên ngoài căn nhà kiểu cổ điển. Hắn nghiêm túc nói:
- Các người cố gắng tự bảo vệ nhau, tôi vào bên trong một chút. Nếu hai người chúng tôi chết trận, nhớ điểu táng chứ đừng có hoả táng.
Hắn nói dứt câu liền nhảy vọt về phía cửa ra vào, thân hình đột nhiên bốc khói, sau đó phình to lên cao hơn 2 mét.
Trong sân, Hàn Phong đang liên tiếp bị ép vào thế hạ phong. Hắn hết tránh trái lại né phải, cố gắng kéo dài khoảng cánh nhằm vận dụng băng hàn lực. Thế nhưng tốc độ của P1 chỉ thua kém hắn một chút, cự lực lại lớn vô cùng, mỗi lần đập tới đều đem đất đá cùng tường gạch đập vỡ, dấy lên bụi mù khổng lồ làm che khuất tầm mắt.
Hàn Phong hiện tại mới hiểu rõ điểm bộc phá có bao nhiêu tác dụng. Trước đó hắn dùng level 6 tấn công thể thôn phệ level 18, chính là hoàn toàn dựa vào sự tăng cường của dòng thuộc tính này mới có thể phần nào đó nắm được tốc độ, vượt cấp tổn thương E1. Hiện tại không có bộc phá tăng cường, hắn liền lộ ra thua kém P1 vô cùng.
- Biểu ca, ta tới!
Ngô Soái vừa vào liền giơ nắm đấm hình chuỳ gai lên nện tới một nện, quái vật kia cũng không chút ngại ngần mà quyền đối quyền với hắn.
Ầm…
Âm thanh bạo tạc như tiếng búa tạ vang lên. Ngô Soái bay ngược một mét, đập cho vách tường phía sau dấy lên vô số vết rạn. Hắn không khỏi kinh hãi trong lòng, quái vật này quái lực vậy mà chỉ yếu hơn thể thôn phệ một chút.
Hắn vội vàng né qua một bên, một cánh tay thô to lập tức đập vào bức tường, uỳnh một tiếng đem tường gạch nện lủng.
Ngô Soái phần hông khẽ chuyển, đá tới một đá, cẳng chân đột nhiên hoá thành một cái lưỡi lê sắc bén, xoẹt một tiếng đá trúng lưng P1, chém ra một cái vết rách dài 1 mét.
Thế nhưng quái vật kia không hề đau đớn, chỉ khè lên một tiếng khát máu, tiếp tục đấm về phía Ngô Soái. Hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể lăn một vòng, né tránh man lực.
Ầm!
Nắm đấm của P1 đấm xuống sàn, đem sàn nhà đều đấm lủng một lỗ, bụi đất theo đó bắn ra tứ phía.
Từ trong bụi mù thoáng chốc bắn ra ba cái băng thương dài hai mét, vút vút vút ba tiếng bắn về phía đầu P1. Chỉ cần trúng phải băng thương, nó sẽ chết chắc.
Thế nhưng nó không chút do dự giơ cánh tay to lớn lên ngăn phía trước, phập phập ba tiếng vang lên, ba cây băng thương đã toàn bộ cắm lên bên trên. P1 kêu gào tức giận, bàn tay khác đảo qua, tuỳ tiện gạt gãy mấy khúc băng này.
Thừa dịp P1 bận rộn, Hàn Phong khoé miệng nhếch lên, quạt lớn trong tay không chút do dự từ bên cạnh quạt một phát, năm luồng hàn băng vù vù bay tới, toàn bộ đánh trên cánh tay P1.
- Khà…
P1 giống như rốt cuộc cảm nhận đau đớn, ngửa cổ lên trời thét dài. Thế nhưng nó không thể ngăn cản xu thế đóng băng, cánh tay vốn bị xuyên thủng từ trước, hiện tại từng chút một răng rắc hoá trắng, vụn băng lả tả rơi xuống, sau đó bụp một tiếng vỡ tan, cánh tay trái của nó đã cụt tới tận gốc.
Đây chính là kinh nghiệm được Hàn Phong rút ra từ khi giao chiến với thể thôn phệ. Đám thây ma biến dị này da dày thịt béo, phòng ngự vô cùng cường đại, sức khôi phục càng là kinh người. Nếu chỉ dùng thao túng hàn băng nhị giai của hắn tác động bên ngoài thì không thể đối phó được. Nhưng nếu đục mấy lỗ trên người mục tiêu, tạo điều kiện cho hàn khí xâm nhập, vậy thì có thể xuyên phá phòng ngự đối phương.
P1 bị mất một cánh tay, trọng tâm lập tức không ổn định. Ngô Soái gầm lên một tiếng, trên người bốc lên khí tức vàng nhạt, ngay cả đôi mắt cũng hoá thành màu vàng.
Hắn đã tiến vào trạng thái bộc phá.
Nắm đấm của Ngô Soái nhuộm một màu vàng chói mắt, bên ngoài nắm đấm mọc lên vô số lưỡi đao nhỏ như thể răng cá mập, đấm về phía P1. Mà thây ma thể sức mạnh cũng không chút do dự, một lần nữa quyền đối quyền.
Ầm!
Lần giao phong này, hai bên ngang tài cân sức.
Ngô Soái cười dữ tợn một tiếng, lợi dụng ưu thế nhiều hơn đối thủ một tay, bàn tay còn lại hoá thành lưỡi đao, từ trên cao phập một tiếng bổ trúng đầu quái vật.
- Khà….
Lưỡi đao kia chém ngập phân nửa cái đầu lâu của P1 thì không thể tiến thêm. Quái vật kia rú lên một tiếng đau đớn, tổn thương như thế cũng không thể giết nó, nó co tay đấm thẳng về phía trước.
Ngô Soái không chút do dự lại quyền đối quyền, một lần lại một lần, rầm rầm rầm những tiếng liên tiếp vang lên. Hắn một tay khoá cứng đầu lâu P1, một tay đấm tới, hai mươi mấy quyền, cánh tay còn lại của P1 đã gãy gục xuống.
Ngô Soái không chút do dự liền nện thẳng về phía đầu nó, sau ba quyền liên tiếp, đầu lâu của P1 đã vỡ vụn.
Nó đã bị đánh chết.
Ngô Soái cả người hoàng quang chậm chạp thối lui, sau đó cơ thể bốc khói cũng từ từ thu nhỏ lại, khuôn mặt lập tức co rúm, trong miệng phát ra thanh âm rên rỉ.
- Mẹ ơi, đau quá đi mất thôi.
Hắn ngồi phệt xuống dưới ôm cánh tay, bên trên làn da đã có mấy mạch máu gồ lên như thể sung huyết.
Cự nhân hoá cùng bộc phá gấp đôi thuộc tính đã đẩy tố chất thân thể của hắn tăng cao. Vừa kết thúc trạng thái chiến đấu, hắn liền không chịu nổi tổn thương.
Hàn Phong bước tới, tức giận nhìn hắn mắng:
- Đồ dở hơi, từ từ mài chết nó không phải tốt hơn sao.
Ngô Soái bĩu môi nói:
- Đệ sáng nay đã ăn đấm tới uất nghẹn… Vừa rồi tranh thủ chém giết đạt tới 100% bộc phá, vừa hay lại tới một đối thủ thử nghiệm, cũng kiếm được chỗ phát tiết. Ui da…
Hàn Phong cũng chịu thua hắn, bàn tay khẽ vẫy, một luồng hào quang màu lam bao lấy cánh tay Ngô Soái.
10 giây sau, mấy vết sung huyết đã chậm chạp thối lui.
Vòng tay trị liệu vẫn còn thừa 1 lượt trị liệu, hiện tại dùng cho tên này.
Ngô Soái hơi ngẩn ra, cánh tay bỗng chốc trở nên thoải mái, hắn ánh mắt nóng rực nhìn qua Hàn Phong nghiêm túc nói:
- Biểu ca, huynh có bạn trai chưa, không đúng, á…
Không để hắn nói xong, Hàn Phong đã đá một cái vào đùi biểu đệ, để cho tên dở hơi này lập tức ngậm miệng rên rỉ. Hắn tiến lên hai bước, chém một phát vào cổ thây ma level 3, kết thúc sự giãy dụa của nó.
Ruồi muỗi này vừa rồi bị dư âm chiến đấu của trâu bò chôn vùi, bất quá chưa bị tổn thương tới đầu, vừa hay lại thành điểm kinh nghiệm của Hàn Phong.
Từ trên xác của nó bay ra một thẻ vật phẩm.
Hàn Phong thở dài, hoá ra thây ma level 3 vẫn có thể rơi ra đồ tốt, chỉ là tỉ lệ đã giảm đi rất nhiều.
Hắn tiện tay nhặt lên, sau đó nhặt luôn một bản kỹ năng thư, một thẻ vật phẩm cùng một tinh thạch màu đỏ trên xác P1, cẩn thận xem xét.
“Đinh. Kỹ năng bán chủ động tam giai: Nhịn một hơi. Kỹ năng thuộc tính: +5 thể lực vĩnh viễn. Quá trình nín thở, tích luỹ tăng dần uy lực công kích, tối đa 20% tăng cường ở 20 giây nín thở. Duy trì tới khi thở ra. Thời gian ngắt quãng: 5 phút. Lưu ý: uy lực kỹ năng quyết định bởi chỉ số thể lực cùng cấp độ kỹ năng.”
Hàn Phong khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ cổ quái. Kỹ năng chủ động, kỹ năng bị động, hiện tại liền xuất hiện kỹ năng bán chủ động. Cũng thật là muôn hình vạn trạng.
Có lẽ tiêu tốn chỉ là khả năng chịu đựng của người sử dụng nên mới gọi là bán chủ động sao? Có vẻ ưu việt hơn kỹ năng tam giai chủ động ở chỗ không tiêu hao chỉ số lại còn được cộng thêm 5 thể lực, bù lại thì uy lực thấp hơn một chút so với bình thường.
“Đinh! Nhẫn duy tâm lv3. +3 trí lực. Có thêm kỹ năng: đâm xuyên tinh thần. Tạo ra một luồng sóng tinh thần công kích mục tiêu. Mỗi ngày 3 lượt, làm lạnh 8h/lượt. Uy lực phụ thuộc chỉ số trí lực. Không thể trang bị trùng lặp.”
“Đinh! 24 exp”
Hàn Phong ném cả ba thứ cho Ngô Soái xem, sau đó thản nhiên nói:
- Ta muốn nhẫn duy tâm, kỹ năng và kinh nghiệm về đệ.
Ngô Soái vừa nhìn kỹ năng kia liền nuốt nước bọt, mê mẩn tới mụ mị đầu óc, lập tức không chút do dự liền đồng ý.
Kỹ năng này quá hợp với phong cách chiến đấu của hắn, chính là mỗi giây trôi qua đều sẽ từng bước trở nên mạnh hơn!
Hàn Phong sau khi đeo nhẫn duy tâm lên tay, nhếch mép cười đểu:
- Cái kỹ năng đó phải gọi là khoá mõm chi thuật mới đúng. Đệ có nó, từ nay bên tai của người xung quanh cũng bớt phiền phức.
Ngô Soái hơi ngẩn ra, nhìn bóng lưng của Hàn Phong, cẩn thận suy nghĩ một chút, khuôn mặt lập tức co rúm lại.
- Hừ, ta nhịn một hơi!
Nín hơi đương nhiên không thể nói, chỉ cần nói liền mất đi tác dụng tăng phúc… Cái kỹ năng này, có chút không hợp phong cách chiến đấu của hắn thì phải…
Hàn Phong không quên lắc lắc cổ tay, nhắc hắn:
- Đệ khoẻ như thế, vậy lôi xác của quái vật ra ngoài đi.
Hàn Phong sau khi trở ra ngoài, tiện tay xem xét thẻ vật phẩm của riêng mình.
“Đinh! Ủng gia tốc lv2. Thuộc tính: +3 nhanh nhẹn. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại.”
Âm thanh máy móc vang lên khiến cho khuôn mặt của Hàn Phong chợt co rúm lại. Sau 10 giây nín thở, hắn gằn giọng như thể vô cùng tức giận.
- Mẹ nó, đôi ủng thứ tư rồi… Được rồi, ta nhịn một hơi…
Nhìn thấy Hàn Phong bước ra ngoài bình an vô sự, đám người đều khẽ thở ra. 1 phút vừa qua chẳng khác nào 1 phút tra tấn đối với bọn họ, hai chủ lực mạnh nhất chiến đấu khuất tầm mắt bên trong, bọn họ hoàn toàn bơ vơ đứng bên ngoài. Mặc dù không có thây ma tấn công, nhưng sự lo lắng chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhạc Liên vội vã bước lên lo lắng nói:
- Hàn đại ca, Ngô Soái sao rồi?
Hàn Phong gật đầu nói:
- Hắn an toàn, đang ở bên trong xử lý hậu chiến.
Nhạc Liên cảm ơn một tiếng, sau đó chạy vào bên trong.
Hàn Phong đem đôi ủng gia tốc ném cho Mã Mộng Đình, thản nhiên nói:
- Cái này xem như đền bù thua thiệt lúc trước của cô.
Mã Mộng Đình tiếp nhận ủng gia tốc, có chút mừng, cũng có chút lo. Mừng là vì đôi ủng gia tốc này thật tốt, Đinh Vũ sẽ được gia tăng thực lực. Mà lo là vì nàng và Hàn Phong đã coi như không ai nợ ai nữa.
Một lúc sau, Ngô Soái đã lôi xềnh xệch cái xác của P1 ra ngoài.
Đám người bên ngoài không khỏi âm thầm kinh hãi với sự khổng lồ cùng hiện trạng tổn thương kinh khủng của nó.
Hàn Phong mặc kệ bọn họ suy nghĩ, hắn bình thản nói:
- Đốt đi.
Phương Tường lập tức tiến lên, từ bên hông lấy ra một can xăng, tưới một chút lên thân thể khổng lồ bên dưới.
Phừng!
Ngọn lửa hừng hực thoáng chốc bao phủ cả một góc đường.