Chương 239: Bóng bay hơi

CẢNH BÁO 18+

———

Liễu Huyên bỏ cốc trà xoài xuống, lại dùng ngón tay cuộn tròn mấy lọn tóc đen nhánh của mình sau đó liếc mắt nhìn Hàn Phong không nóng không lạnh nói:

- Đóng góp của tôi vẫn chưa đủ để sử dụng tài nguyên giống như một vài người khác sao?

Nghe giọng điệu chanh chua của nàng ta, Hàn Phong cũng phải âm thầm kêu khổ. Cái nữ nhân này bề ngoài thì làm gì có đóng góp gì đáng kể, hắn sao có thể cung cấp ớt biến dị cho nàng ta ăn, phía trước danh ngạch còn cả đám người đang chờ kia.

Chịu không nổi ánh mắt của nàng ta, hắn đành phải qua quýt nói:

- Lượt sau, lượt sau, lượt sau có 6 quả ớt biến dị, tôi sẽ để cho cô một quả.

Liễu Huyên từ ghế dựa đứng lên bước qua bên cạnh, rất tự nhiên mà trèo lên người Hàn Phong, sau đó nàng ta từ tốn ngồi xuống giữa hai chân hắn, bàn tay bám trên cổ nhẹ nhàng mân mê rồi nói:

- Nga, tôi muốn ăn bây giờ, không muốn chờ đợi thêm.

Hàn Phong nuốt một ngụm nước bọt hai mắt mở lớn, đứng từ góc độ này, hắn có thể nhìn thấy gần như toàn bộ thân thể nõn nà non mềm của Liễu Huyên, đặc biệt là xuyên qua phần cổ áo trễ xuống có thể quan sát thấy hai toà nhũ hoa vô cùng lớn, thật sự có xu thế muốn phá tan trói buộc mà nhảy ra ngoài.

Phía dưới không nhìn được, nhưng có thể cảm nhận được. Ả dâm nữ này chắc chắn không mặc đồ lót, xuyên qua hai lớp quần, hắn vẫn có thể nhận ra một vùng vừa mềm mại vừa ẩm ướt, còn giống như đang nhiệt tình mời gọi dụ dỗ.

“Chết tiệt.”

Dâm dược buổi chiều không ngờ lại được coi là “thương thế”, hiện tại trải qua vài tiếng liên tục chia nhỏ “sát thương” từ kỹ năng Can Trường tam giai, cuối cùng đã toàn bộ bộc phát, cái này để cho Hàn Phong cảm thấy hoa cả mắt, hắn khàn giọng lắc lắc đầu nói:

- K-không có để cho cô ăn. Ớt còn non, chưa ăn được.

Liều Huyên khoé miệng cười mỉm, nàng ta ghé sát tai Hàn Phong cắn một ngụm rồi tà ác nói:

- Không phải dưới háng anh có một trái ớt đã chín sao? Tôi muốn ăn nó.

“Đ**m! Ớt? Vậy mà kêu ớt?”

Hàn Phong muốn dùng tay đẩy nàng ta ra, nhưng Liễu Huyên lại thừa cơ tóm lấy tay hắn rồi đặt trên ngực mình, lại còn rất dâm đãng giúp hắn bóp hai cái.

- Thế nào? Quả ớt phía dưới đang sẵn có, anh có thể hái xuống cho tôi ăn không?

Liễu Huyên đã bỏ tay khỏi tay Hàn Phong, nhưng người kia vẫn như cũ đặt trên ngực nàng ta, còn không kiêng dè gì bóp vài cái. Sau khi hít sâu mấy hơi, hắn bắt đầu giở giọng đểu giả nói:

- Cái này là bóng bay hơi à?

Liễu Huyên nghe được lời này, khuôn mặt thoáng chống trở nên tái nhợt. Nàng ta cắn răng một cái tức giận mắng mỏ:

- Là hàng thật, hàng thật đó. Tay anh bị vẹo à?

Hàn Phong ánh mắt hơi đỏ lên, hắn không chút do dự một tay luồn vào trong áo Liễu Huyên vầy vò cùng nắn bóp, ngón tay còn tích cực miết trên hạt đậu đỏ cứng ngắc. Tay còn lại trực tiếp di chuyển xuống phía sau lưng ả nữ nhân dâm đãng này, sau đó vuốt thẳng xuống kiều đồn rồi nhẹ nhàng tét một tiếng vỗ mạnh.

Chát!

Làn da ả này thật sự vừa mềm vừa đàn hồi, bóp hay vỗ đều rất sướng!

Chát! Chát! Chát!

- Ưm…

Liễu Huyên cả người bị tét tới run rẩy co giật, nàng ta ánh mắt ướt át cứ như vậy nhìn chằm chằm Hàn Phong, đôi môi đỏ mọng thở ra một hơi tức giận:

- Anh… Anh vậy mà dám, thật to gan… Ức…

Nàng ta còn chưa có nói xong, huyệt hoa đã bị cả bàn tay của Hàn Phong úp lên, ngón tay thô ráp gãi thành một vòng tròn nho nhỏ rồi nhẹ nhàng nhấn đi vào, sau đó đầu ngón tay bắt đầu chạm nhẹ lên một cái điểm sần sùi khó hiểu.

- Ngô…

Liễu Huyên hai mắt mờ đi gần như sắp khóc tới nơi, cả thân thể mềm nhũn như nước tựa vào lồng ngực người đối diện, trong lòng điên cuồng tự hỏi tại sao cái tên nhát gái này lại có kỹ thuật tốt như vậy. Hàn Phong thì âm thầm mắng một câu dâm phụ, phía dưới ả này không có lấy một sợi lông mao, âm huyệt thì vừa ẩm ướt vừa trơn nhờn, lại còn rất có lực co bóp.

Hắn đem ngón tay cắm ra rút vào vài lần, kích thích cùng cọ sát vài lần, nàng ta đã chảy nước tới ướt hết cả hạ thân, thậm chí ướt luôn cả quần hắn, thực sự là hết nói nổi.

Hai phút cả trên cả dưới hiệp đồng tác chiến, Liễu Huyên đã bị hắn chọc cho sắp ngất tới nơi. Sau khi thấy nàng ta co giật rồi xuất ra một đống dâm dịch thuỷ, hắn mới thong thả thu hồi ngón tay thấm đẫm nước nhờn rồi không chút do dự nhét vào miệng Liễu Huyên nhàn nhạt hỏi:

- Đây mới là ớt. Thế nào? Có vị gì?

Liễu Huyên ngay cả miệng cũng đã chảy ra vô số rớt dãi, nàng ta một tay bám trên vai Hàn Phong, một tay không biết từ bao giờ lôi hết nam căn của hắn ra khỏi quần, khuôn mặt vừa tức giận vừa căm hận nói:

- Vị gì không phải anh chỉ cần nếm thử là sẽ biết sao? Còn giờ, tôi muốn nếm thử cái này.

Nàng ta nói xong liền không chút do dự trượt từ trên ghế xuống đất, khuôn mặt theo đó đối diện với nam căn giữa háng của Hàn Phong.

Vừa nhìn tới liền không nhịn được có chút run rẩy, phía dưới còn tiếp tục ướt át thêm mấy phần. Bên ngoài sờ sơ sơ đã biết nó rất lớn, hiện tại nhìn trực tiếp, kia còn có lực trùng kích lớn hơn.

Làm sao đã lớn còn dài như vậy, bên trên còn chằng chịt vô số gân guốc, cái đầu kia còn thật nhẹ nhàng co giật, cứ như thể sắp há miệng ra cắn một ngụm tới nơi.

“Gràooooo…”

Liễu Huyên bên tai mơ hồ nghe tiếng gầm thét thì không khỏi khẽ cắn môi một cái, đầu lưỡi ướt át nhẹ nhàng vươn ra nếm thử một chút chất lỏng dính bên trên, sau đó hai mắt nàng ta sáng lên, đôi môi đỏ mọng không chút do dự ngậm lấy phần đầu.

Sau đó là phần thân, phần gốc, cho tới toàn bộ. Nàng ta đã đem toàn bộ nam căn của Hàn Phong ngậm vào trong miệng.

Cũng không biết làm cách nào, có phải hay không đã chọc xuống tới dạ dày rồi.

Mút lại mút, liếm lại liếm, âm thanh dâm dục nhanh chóng lan toả khắp toàn bộ căn phòng.

Hàn Phong bàn tay nắm lấy tóc Liễu Huyên mà nhiệt tình giày vò, hai mắt cũng bắn ra quang mang hưng phấn khác lạ. Hắn ném cái gì mà “thực sự muốn” hay “bản năng sai bảo” ra sau đầu, giờ khắc này, khoái hoạt trước lại tính sau.

Cứ như vậy đâm vào lại rút ra, tốc độ mỗi lúc một nhanh, hoàn toàn xem miệng nàng ta như một nơi phát tiết, thực sự là cảm giác cực kỳ sung sướng.

Liễu Huyên kỹ thuật khẩu dâm vô cùng cao, đầu lưỡi nàng ta như con rắn nước liên tục trườn trên nam căn Hàn Phong, đôi môi đỏ mọng khi thì mút, khi thì day, lúc lại chụt một tiếng hôn trên quy đầu, nhiều lần để cho Tiểu Lạnh Lẽo thiếu chút đã bắn ra ngoài.

Đứng từ góc độ bên trên nhìn xuống, nhìn tới khuôn mặt xinh đẹp nhưng tràn đầy dâm đãng còn pha chút đê tiện của Liễu Huyên, khoé miệng còn chảy ra một dòng chất lỏng ướt át, đây chính là cơn mộng tinh ban trưa mà trước đây Hàn Phong thường xuyên mơ thấy.

“Hôm nay phải biến giấc mơ thành hiện thực.”

Hàn Phong đè ngửa Liễu Huyên ra sàn, nam căn từ trong miệng nàng ta pực một tiếng rút ra ngoài, sau đó nó mang theo vô số nước bọt nhanh chóng di chuyển xuống dưới hạ thân ướt át của nàng ta, cọ cọ bên ngoài lấy đà, muốn một chiêu cắm ngập vào bên trong.

Liễu Huyên ánh mắt đã tràn đầy những tia sáng dâm dục, thế nhưng khuôn mặt nàng ta vẫn như cũ giả bộ ngây thơ yếu đuối tràn đầy trêu tức:

- Ức… Đồ đê tiện, còn chưa hỏi ý, muốn hiếp dâm hả…

“Cốc cốc”

Nhưng chưa có để cho hành động cuối cùng kia diễn ra. Ngoài cửa, sự việc bất thường giống như bao lần bất thường khác, lại một lần nữa vang lên tiếng gõ đều đều.

Hàn Phong ánh mắt ửng hồng khàn giọng quát hỏi:

- Ai?!

Thằng ngu nào tới tìm giờ này vậy?

Bên ngoài im lặng 3 giây rồi một âm thanh nữ tử nhẹ nhàng đáp lại:

- Tôi là Tường Vi.

“@&₫%#¥$€!!!!!!!!”

Hàn Phong trong lòng chửi bới mười tám đời tổ tông Tường Vi. Ả nữ nhân này lại tới tìm vào cái giờ quỷ tha ma bắt này làm gì vậy? Muốn nhập hội à? Hắn hít sâu một hơi đè nén tức giận rồi tầm giọng nói:

- Có gì sáng mai nói sau, hoặc cô về phòng chờ tôi 30 phút, không một tiếng, một tiếng nữa tôi sẽ tới tìm cô sau.

Nhưng sự việc bất thường lại tiếp tục diễn ra theo hướng bất thường, Liễu Huyên khoé miệng nhếch lên cao giọng hô:

- Vào đi. Chúng tôi đa…. Ư ư ư…

Hàn Phong nhanh chóng vươn tay bịt mồm Liễu Huyên lại, nhưng tất cả đã muộn, cửa phòng cạch cạch một tiếng mở ra. Tường Vi theo đó bước vào bên trong, bàn tay còn cầm theo một cái hộp inox đóng kín, sau đó nàng ta đứng chết trân tại cửa.

Giữa phòng, y phục rách nát rơi vãi lả tả mỗi chỗ một món. Liễu Huyên sớm đã bị lột trần, thân thể non mềm bị đè nghiến dưới sàn, đùi non quắp chặt lấy hông Hàn Phong, miệng thì bị hắn bịt kín đang kịch liệt ư ư rên rỉ. Hàn Phong cũng không khá hơn khi áo lót đã bị xé rách, nửa thân dưới chỉ còn duy nhất một chiếc quần lót đã kéo xuống đầu gối, nam căn thô to gân guốc đã sắp cắm vào huyệt hoa nữ tử yếu ớt dưới thân tới nơi.

“Hiếp dâm à?”

Tưởng Vi khuôn mặt thoáng cái trở nên tái nhợt cùng đỏ hồng, theo bản năng muốn bỏ chạy thật nhanh, thế nhưng sau một cái nheo mắt, nàng ta vậy mà vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Hàn Phong hàm răng cắn chặt, ả ngực to chết tiệt này, không chạy đi còn định đứng đó muốn xem xiếc à?

Còn cả ả dâm đãng dưới thân, vì sao cố rướn người lên như vậy, muốn nhanh nhanh chóng chóng cắm vào à?

Hắn không khỏi hít sâu một hơi, tự tiêu hao 2 điểm trí lực trên Phá Tâm Linh sau đó khàn giọng hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Tưởng Vi ánh mắt bắt đầu xuất hiện ửng hồng, nàng ta cố ra vẻ bình tĩnh, nhưng âm điệu run run đã bán đứng nội tâm nhộn nhạo:

- T-tôi muốn dùng ớt biến dị.

“Dùng c**mm…”

Hàn Phong trong lòng chửi bới nàng ta cả tám chục lần. Hắn nheo mắt ngẫm nghĩ, lại cân nhắc 5 giây, sau đó nhìn vào chiếc gương trên tủ quần áo mà bản thân vẫn hay soi thường ngày, dường như có chút nhỏ. Sau đó hắn lại nghĩ tới chiếc gương rất lớn trong phòng Tường Vi, ân, khá lớn, rất phù hợp.

Hắn giọng điệu đã trở nên hơi bình tĩnh lại, lúc này phất tay chậm rãi nói:

- Cô trở về đi, 2 phút nữa tôi sẽ qua phòng cô.

Tường Vi nhìn Liễu Huyên mềm nhũn dưới hạ thân Hàn Phong, ánh mắt bắn ra quyết tâm cao độ sau đó lắc đầu nói:

- Tôi muốn dùng tại đây, ngay bây giờ.

“Đ**m!”