Chương 134: Ám Kỳ Sát

Thấy Hàn Phong bước vào, mấy người trong phòng đều giật thót vội vã đứng lên cúi chào.

Hàn Phong tuỳ ý lướt mắt nhìn một vòng, sau đó trông thấy hai người Lý Hạ Vân, Cao Trác đang ngồi trước máy tính.

Mạng viễn thông không biết vì lý do gì mà bị đứt đoạn, thế nhưng máy tính bình thường vẫn có thể sử dụng. Mấy tác vụ offline như word, excel vẫn dùng được thoải mái, mấy cái máy tính này được đào bới ra từ nhà dân, hiện nay được sử dụng chính để quản lý số liệu cho tiện lợi và chính xác.

Bên cạnh còn có cả máy in, chỉ là hiện tại cần dùng tiết kiệm, cần thiết mới in 1 bản sau đó chép tay qua các bản khác. Cũng không biết khi nào thì tìm thấy mực in mới a.

Hai người Lý, Cao này tất nhiên biết sử dụng máy tính lẫn làm số liệu, Phương Tường để cho bọn họ làm mấy công việc văn phòng này cũng xem như nhàn hạ an toàn.

Phương Tường thấy Hàn Phong tới thì nở một nụ cười khổ. Gần đây thay đổi mức quy đổi chiến công, các số liệu cũ đều phải lật lên làm lại hết, lão mỗi ngày chỉ được ngủ 7 tiếng, cả ngày đều ghi chép báo cáo sau đó xoa dịu các bên, phân phối vật tư đến cho cả trấn, còn vất vả hơn cả làm giám đốc kiếp trước.

Cơ bản kiếp trước chỉ đi lừa về rồi chia nhau ăn, nào có làm thật ăn thật như hiện tại.

Hàn Phong nhếch mép trêu chọc nói:

- Giám đốc Phương.

Phương Tường khoé miệng co giật, có xúc động muốn nói: Không phải khi trước cậu đã từ chức rồi sao.

Hắn chỉ cái bàn trà bên cạnh rồi nói:

- Chúng ta tới đó nói chuyện.

Sau khi hai bên trao đổi với nhau khoảng 20 phút, bàn giao vài công việc sau màn, Hàn Phong mới đứng lên rời đi. Mà cả Phương Tường cũng đứng lên theo hắn đi luôn. Đã gần 7h, cuộc họp thường nhật đã sắp bắt đầu rồi.

Hàn Phong từ phi vụ thu thập vũ khí trở về còn chưa kịp về phòng mình tắm rửa đã phải chạy khắp nơi xem xét các hạng mục công việc, làm ra các biểu hiện cần có của một lãnh đạo. Aiz, làm người đứng đầu không hề dễ dàng.

Đâu thể như Ngô Soái tên kia, vừa về tới nơi đã chạy tót đi tìm tình nhân.

Phòng họp trung tâm, người tới đã tụ tập đông đủ.

Không như lúc trước mọi người thường đúng giờ mới đến, kể từ khi biết lãnh đạo có thói quen đi sớm, mấy tiểu đội trưởng đều tranh thủ tới sớm hơn.

Lúc này hai nhóm người xuất kích tìm kiếm súng đạn và ở lại căn cứ vừa tranh thủ trao đổi tin tức, vừa tiện thể giao lưu vài kinh nghiệm đối chiến thây ma, vài người còn bàn chuyện “mua” đội viên dưới trướng đối phương nữa.

Thấy Hàn Phong tới, bọn họ đều đồng loạt đứng dậy.

- Đại đội trưởng.

Hàn Phong ra hiệu cho họ ngồi xuống, sau đó giơ tay bình thản nói:

- Tôi muốn giới thiệu cho mọi người hai tiểu đội trưởng mới, mời Quan Bình, Lý Võ Lạc tới đây.

Bên ngoài phòng họp, một đội viên lập tức ứng một tiếng. Nửa phút sau, hai người Quan, Lý đã xuất hiện.

Quan Bình là đối tượng tương đối quen mặt, dù sao hắn là người của chính phủ, ai cũng đều có ấn tượng sâu đậm. Còn Lý Võ Lạc thì là lần đầu tiên xuất hiện.

Bất quá nhìn trang phục và thần thái của hắn ta, không ai có thể coi thường.

Hàn Phong chờ cho Quan Bình và Lý Võ Lạc ngồi vào chỗ mới nghiêm túc nói:

- Vị này là Quan Bình, hẳn mọi người cũng sớm nhận biết. Quan Bình sẽ là tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu thứ 9 của trấn Hi Vọng.

Hàn Phong giới thiệu xong, Quan Bình đứng lên phát biểu mấy câu, trong đó trọng điểm nhấn mạnh sẽ đem hết sức lực dành cho việc thanh lý thây ma tại trung tâm huyện Liễu Lâm.

Sau khi đợi các tiểu đội trưởng khác chúc mừng xong, Hàn Phong lại tiếp tục giới thiệu:

- Vị này là Lý Võ Lạc, là quân nhân chính quy, đại uý thuộc tiểu đoàn 531. Lý Võ Lạc sẽ là tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu thứ 10.

Lý Võ Lạc đứng lên nói:

- Xin chào mọi người, tôi ở đây cam kết sẽ đem hết sức lực vào việc thanh lý thây ma, giải cứu người sống sót. Ngoài ra, tôi cam kết sẽ huấn luyện quân sự hoá, chiến thuật hoá, chính quy hoá cho tất cả đội viên chiến đấu.

Nghe lời hứa hẹn của hắn, tất cả các tiểu đội trưởng trong phòng đều dâng lên mừng rỡ.

Những đội viên hiện nay hầu hết xuất thân là nông dân, công nhân, nhân viên văn phòng. Vài người thì là giáo viên, thương nhân, chủ cửa hàng, thậm chí là nội trợ… Tóm lại có thể coi là một tổ đội ô hợp, ngoài thực lực tương đối ra thì không còn gì khác. Nếu được tiếp nhận đào tạo chính quy, sức chiến đấu của họ sẽ được gia tăng gấp nhiều lần.

Ai cũng đều lên tiếng chúc mừng Lý Võ Lạc, thể hiện ra thiện ý của mình.

Hàn Phong nhìn qua Trần Diệu Âm nói:

- Trần tổng giáo quan, về sau hai người sẽ làm việc với nhau.

Trần Diệu Âm nghiêm túc đáp lại:

- Tuân lệnh.

Chờ cho mọi người tiêu hoá xong tin tức, Hàn Phong mới phất tay lên nói:

- Bắt đầu đi.

Như thường lệ, Phương Tường là người đầu tiên đứng lên báo cáo:

- Hôm nay chúng ta thu thập được tổng cộng 4.729 cân lương thực các loại, 1863 lít xăng dầu, cứu sống tổng cộng 31 người…

- Thu được 13 gậy bóng chày, 2 trảm mã đao, 4 chiếc nhẫn trang bị hệ thống các loại, 2 đôi ủng gia tốc… Ngoài ra còn thu được tổng cộng 9 bản sách kỹ năng nhất giai, 4 bản nhị giai, 1 bản tam giai, 5 thẻ vật phẩm, số lượng tinh thạch exp là 315…

- Súng ống đạn dược thu được tổng cộng 167 khẩu AK74 nâng cấp, 9 khẩu trung liên RPD, 2 khẩu súng máy DShK-12ly7, 4 khẩu súng chống tăng RPG-7 và 30 viên đạn chống tăng đi kèm. Tổng số đạn dược thu được là hơn 6 vạn viên, trong đó có 3000 viên đạn 12ly7, còn lại là đạn tiêu chuẩn 7.62mm…

- Ngoài ra còn có 2 xe bọc thép BTR-60 với súng máy hạng nặng NSV đi kèm. Cùng với đó là 4 xe tải chở quân Ural-4320…

Từng số liệu được đưa ra để cho những người ở đây đều hai mắt sáng rực.

Ngồi ở gần Ngô Soái là Chu Vấn. Hắn ta vai trái băng kín, dường như phải chịu tổn thương không nhỏ, lúc này tâm trạng khóc không ra nước mắt.

Hắn hôm nay dẫn quân đi đánh hạ một cửa hàng tiện lợi, thu được hơn 2 tấn lương thực các loại. Chẳng ngờ tới nhóm Hàn Phong chỉ đi tìm súng đạn mà cũng thu được lương thực khổng lồ.

Bọn hắn cũng tìm được xác của vài phi phàm giả đã chết, có vẻ tương đối mạnh mẽ, thu được số lượng trang bị hệ thống rất đáng tiền, nhưng bên kia Hàn Phong cũng bày ra rất nhiều sách kỹ năng nhất giai.

Về phần những thứ khác, lượng súng ống đạn dược Hàn Phong thu được cùng mấy chiếc xe quân sự, Chu Vấn không có khả năng so sánh. Điều này làm cho vị phó đại đội trưởng dự bị có chút uể oải.

Hắn rất ham mê chiến công, dù là thua kém đại đội trưởng, hắn vẫn buồn rầu như thường.

Sau màn công bố số liệu là màn tổng hợp chiến công.

Chiến công lớn nhất như thường lệ thuộc về Hàn Phong. Hắn đánh chết mấy con chó biến dị, thu về hơn 500 cân thịt tươi. Chẳng những thế, số lượng xác thây ma cấp cao hắn thu về để “nuôi ớt” cũng rất nhiều, còn thêm súng ống đạn dược, trang bị quân đội, lương thực quân nhu, 7 quân nhân, 6 mỹ nữ… Cụ thể quy đổi ra bao nhiêu chiến công, Phương Tường trực tiếp bỏ qua không nhắc.

Ai mà tính cho nổi, lại nói, ai mà rảnh đi tính chứ.

Xếp thứ hai không ai khác ngoài Ngô Soái, điểm chiến công, cũng không tính nổi.

Xếp thứ ba là Chu Vấn. Hắn dẫn công đầu trong việc chém chết một con F1 level 17, đánh rớt kỹ năng tam giai. Ngoài ra hắn cũng góp công lớn trong việc tiêu diệt 2 đầu thây ma cấp cao khác.

Thứ ba là Kha Thành, hắn cũng góp công tiêu diệt thây ma, còn tìm thấy xác của vài phi phàm giả, thu về rất nhiều trang bị rơi rớt.

Thứ tư là Châu Lam, ngoài phần chiến công được chia sẻ khi thu thập vũ khí, nàng ta cũng có công trong việc đánh lui con chó biến dị level 20. Hàn Phong đã lệnh cho nhân viên ghi chép tính cho nàng ta rất nhiều chiến công.

Thứ năm là Mã Mộng Đình, nàng ta đơn độc giết chết một đầu thể tốc độ level 12, rớt ra 1 sách kỹ năng nhị giai và một tinh thạch 2 tiềm năng đang nằm chỏng chơ ở kia. Ngoài ra cũng có công lao trong việc săn giết các thây ma khác.

Thứ sáu là Hứa Dương…

Thứ bảy là Lục Đại Nguyên…

Thứ tám là Đào Đại tư…

Thứ chín…

Bảng chiến công đã thống kê ra, kế tiếp là phân chia tài nguyên.

Hàn Phong cầm lên sách kỹ năng tam giai mà nhóm người Chu Vấn đánh rớt.

“Đinh! Kỹ năng chủ động tam giai: Ám Kỳ Sát! Kỹ năng thuộc tính: Trong thời gian 1 giây, xuất hiện bên cạnh mục tiêu chỉ định sau đó lập tức trở lại vị trí cũ. Khoảng cách thi triển phụ thuộc vào quãng đường tối đa có thể di chuyển trong 1 giây. Kỹ năng tiêu hao: 6 thể lực, 4 trí lực. Kỹ năng làm lạnh: 60 phút!”

Đây là một kỹ năng khiến người ta cảm thấy nhức cả trứng.

Bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, hắn chém ngươi một đao, ngươi còn chưa kịp phản kích, hắn đã biến mất.

Nếu hắn ẩn giấu đủ tốt, ngươi còn không biết hắn từ đâu chui ra, lại biến mất đi đâu. Có khi người vừa ám sát người đang đứng trong đám người, ngươi cũng không nhận ra nổi.

Đây là cái dạng gì uất ức chứ. Trừ khi trong 1 giây có thể làm ra phòng ngự cường đại hoặc phản công hợp lý. Nếu không, có chết cũng không biết vì sao chết.

Hơn nữa ngươi không thể biết khi nào hắn sẽ làm ra ám sát mà đề phòng, không thể thi triển phòng ngự 24/7 a.

Khoảng cách thi triển kia có thể nói là dựa vào điểm nhanh nhẹn. Ví dụ trong 1 giây có thể di chuyển tối đa 50 mét, vậy có thể chớp hiện ở khoảng cách 50 mét.

Quả là danh xứng kỳ thực với cái tên Ám Kỳ Sát.

Hàn Phong ném kỹ năng năng này cho Ngô Soái xem xét. Kỹ năng này mạnh, nhưng hắn không có ý định học.

Nói đùa, đây là đồ của cấp dưới tự mình đánh rớt, hắn có thèm cũng cố mà nhịn đi thôi, không thể mặt dày mà chiếm đoạt được.

Ngô Soái sau khi xem xét để gia tăng kiến thức thì cũng ném lại bàn lớn, thản nhiên nói:

- Chúng tôi không cần kỹ năng này, mọi người cứ việc phân chia.

Thấy cả hai người đứng đầu đều bỏ lượt, những người khác hai mắt đều phát sáng, sau đó là hiện lên vô cùng cảm kích.

Dựa vào cống hiến, hai người Hàn Phong, Ngô Soái có thể danh chính ngôn thuận thu kỹ năng này vào trong tay. Nhưng bọn họ không ngờ lại bỏ lượt, cung cấp cơ hội mạnh mẽ cho người khác.

Quá tốt rồi, không tính những người đã sở hữu kỹ năng tam giai từ trước, vậy thì kỹ năng tam giai đầu tiên đã lọt ra ngoài.

Thật ra là do Hàn Phong đã có ít nhất 3 cách đối phó với Ám Kỳ Sát nên hắn mới bỏ qua cho cấp dưới.

Nếu hắn chưa có cách đối phó, hắn cũng không thèm mặt mũi mà tạm giữ lại, lấy lý do “Ai đóng góp nhiều nhất trong chiến dịch ba cánh quân sẽ nhận được kỹ năng” để ngăn người khác học tập, sau đó câu giờ tới khi bản thân có khả năng chống cự thì mới thôi.

Hơn nữa, trong lòng Hàn Phong còn đang xây dựng một cái kế hoạch vô cùng to gan, vô cùng táo bạo, mà người học tập kỹ năng này sẽ cực kỳ có ích cho hắn.

Cuộc đua đã dễ dàng hơn, những kẻ còn lại bắt đầu đưa mắt nhìn nhau.