Chương 103: Tấn cấp 11

Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán cá nhân của Hàn Phong. Thể linh hồn, thể tâm trí, thể tiềm thức, nghe có vẻ rất não tàn. Ừm, là não bộ… Tốt hơn hết, hắn nên hỏi thử ba cái vị bác sĩ trong trấn Hi Vọng trước khi suy đoán tiếp.

Còn hiện tại, hắn cần test thử lần cuối.

- Xuân Hoa, cô cầm thử tờ giấy đi.

Xuân Hoa có chút tò mò cầm lên tờ giấy, lật qua lật lại xem xét.

10 giây sau, trên giấy xuất hiện một cái hình ảnh vô cùng khiến người ta thổn thức.

Hai cái nữ tử trần như nhộng đang cuộn thành một đoàn mơn trớn lẫn nhau, người thì thành thục nõn nà, người thì nhu mì e ấp.

Không phải Xuân Hoa cùng Xuân Thu thì còn ai.

- Á…

Xuân Hoa lập tức ném tờ giấy xuống bàn, sau đó vội vã đưa mắt nhìn Hàn Phong.

Cũng may, chủ nhân đang bận uống trà.

Hàn Phong làm bộ không để ý mà hỏi:

- Hửm, sao thế?

Xuân Hoa khuôn mặt đỏ bừng, lắp bắp nói:

- Nga… Nó rất nóng, ta đã trượt tay… Chủ nhân…

Hàn Phong trong lòng mặc niệm cho nàng ta, nữ nhân này bị doạ sợ rồi.

Hừm, hai cái hầu gái này lại dám ở trong phòng tắm của hắn chơi trò quái dị kia… Cũng có thể coi như nóng bỏng đi.

Khốn nạn thật, biết vậy khi đó hắn nên rình ở ngoài coi cho hết.

Tờ giấy sau khi tiêu hao hết 3 lần “suy tưởng” thì biến thành màu trắng, hắn thò tay cầm nó lên, 10 giây sau cũng không có biểu hiện gì khác.

Thậm chí hiện tại đến thông tin vật phẩm cũng không xuất hiện nữa. Nếu đặt nó ở đó, chắc hẳn Xuân Thu sẽ ném nó đi vì tưởng là rác.

Hàn Phong thấy vậy, khoé miệng nhếch lên lẩm bẩm.

“Giấy tà môn, mày chuyên moi móc bí mật của người khác nên cũng sợ người khác moi móc bí mật của mày à?”

Sau khi nhét giấy suy tưởng vào một cái túi áo trong, hắn chỉ hai thẻ bài còn lại nói:

- Xuân Thu, cô thử tiếp đi.

Xuân Thu có chút chột dạ tiến lên cầm lấy thẻ vật phẩm, cũng không cầu nguyện gì mà trực tiếp mở luôn.

Mở ra một cái trảm mã đao.

Hàn Phong tuy rằng rất hài lòng, trảm mã đao tuy có giá cao gấp mấy lần nhẫn nhanh nhẹn, nhưng nó chỉ là trang bị cấp 2.

Hắn lập tức nhướng mày hỏi:

- Sao không cầu nguyện? Cầu nguyện đi, tôi sẽ có thưởng.

Xuân Thu thấy “thảm trạng” của tỷ tỷ Xuân Hoa, trong lòng có chút sợ hãi. Nhưng nghe Hàn Phong chất vấn, nàng còn sợ hãi hơn.

Chủ nhân có vẻ rất hài lòng với tờ giấy kia, không hài lòng với cây đao này.

Nàng vội vã lắp bắp nói:

- Chủ nhân… Tôi… Tôi cầu khấn…

Sau đó nàng cầm lên thẻ bài còn lại. Lần này nàng cầu khẩn trọn vẹn 1 phút đồng hồ.

Quang mang loé lên, thanh trảm mã đao thứ hai xuất hiện.

Sắc mặt Xuân Thu lập tức tái nhợt. Sao lại là đao nữa. Rõ ràng nàng đã cầu khấn rồi mà.

Hàn Phong thì lông mày giãn ra. Hoá ra không có “ai đó” ngồi bên cạnh xem xét cả, thuần tuý là vận may mà thôi.

“Khoan đã, nếu “nó” ngồi bên cạnh từ đầu tới cuối, kịp thời làm ra điều chỉnh hòng che mắt thì sao? Khốn nạn, chết tiệt, vô sỉ, không thân sĩ…”

Vấn đề này, Hàn Phong lại phải ném ra sau đầu. Hắn mỉm cười nói:

- Hai người làm rất tốt, tôi rất hài lòng. Thế này đi, mỗi người được thưởng 1 cân cá. Ừm, cứ tới phòng tài nguyên gặp Phương Tường báo một tiếng là được.

Hai người này mở ra vật phẩm đủ tốt, cống hiến của bọn họ hoàn toàn xứng đáng ban thưởng. 5 thẻ vật phẩm ra 4 món đồ tốt, thẻ còn lại để lần sau mở lấy may.

Thấy Hàn Phong không những không trách mắng mà còn hào phóng như vậy, cả Xuân Hoa lẫn Xuân Thu đều vô cùng vui mừng.

Chủ nhân vẫn rất ưu ái bọn họ nha.

Ôi, 1 cân cá, các nàng hôm nay được ăn thử 1 lạng đã mê mẩn. Kia những 1 cân…

Hàn Phong sau khi bàn giao xong thì nhẹ phất tay:

- Dọn dẹp một chút rồi đi ngủ đi.

Xuân Hoa Xuân Thu im lặng hai giây, sau đó đồng loạt nhu thuận cúi người:

- Dạ…

Sau khi tiễn hai cái nữ hầu với đống ấm chén ra khỏi cửa, Hàn Phong thò tay xuống gầm giường lấy ra một cái hộp.

Cẩn thận quan sát, hộp không có dấu hiệu cạy mở, sợi tóc nhỏ xíu làm dấu bên trên cũng không hề thay đổi.

Nhìn cảnh này, hắn nhếch mép tự cười:

“Cũng thật đủ kiên nhẫn nha.”

Ném hộp sắt lại vào chỗ cũ, Hàn Phong chỉnh lại kính dạ quang trên mắt, sau đó xoay người thò tay chạm vào vách tường.

Bàn tay của hắn lập tức xuyên qua.

2 giây sau, cả người hắn đã xuất hiện bên ngoài sân rộng.

Kỹ năng nhất giai xuyên thấu.

Buổi đêm, trấn Hi Vọng vừa tối tăm vừa im lìm, chỉ có ánh sáng le lói từ vài khu vực như phòng lưu trữ tài nguyên, khu nuôi cấy hạt giống, khu nhà của sĩ quan và cổng lớn căn cứ.

Hàn Phong chỉ liếc nhìn một cái, sau đó dưới chân khẽ nhún, thân thể vọt tới phía tây bắc.

Sau vài lần nhún nhảy, hắn đã vững vàng đứng trên tường thành.

Nơi này có Ngô Soái đang chờ. Hắn đang từ tốn nhai một cái miếng gì đó, dường như rất ngon.

Thấy có người tới gần, Ngô Soái vội vã tăng tốc nhét đồ ăn vào miệng.

Nhờ tác dụng của kính dạ quang level 2, Hàn Phong có thể thấy rõ hoàn cảnh ban đêm. Vật tên kia đang cầm chính là một miếng cá sấy.

“Tên háu ăn này, nuôi thật tốn cá.”

Hàn Phong trong lòng chửi thầm một câu, hắn lập tức trầm giọng đe doạ:

- Nếu đệ không đưa nốt phần còn lại ra đây, ta sẽ mách cho hai vị ái phi của đệ rằng đệ đang ngoại tình với đại nãi tử Đào Đại Tư.

Ngô Soái khuôn mặt lập tức co rúm lại. Bảo hắn ngoại tình với ai không nói, lại là bà béo lực điền mồm rộng kia…

Hắn bực tức lấy từ trong túi ra một miếng cá sấy khác ném cho Hàn Phong rồi nói:

- Hừ, cho huynh, ăn cho đẫy mồm vào… Còn nữa, đây là đồ ăn trộm, huynh mà ăn coi như đồng phạm.

Hàn Phong đang nhét miếng cá vào mồm được nửa chừng thì dừng lại, sau đó tiếp tục nhét xuống, tuỳ tiện nhai nuốt.

Ừm, đúng là rất ngon.

Nếu hắn không ăn thì không phải đã mắc kế khích tướng của Ngô Soái sao, cùng lắm một lát chạy qua đăng ký với nhân viên trông kho là hợp thức hoá xong.

Hắn thản nhiên dè bỉu:

- Tiểu im lặng, đệ nên học cách nói ít, sát thương nhiều. Công kích yếu ớt như vậy, nghe không khác nào thả rắm.

Ngô Soái tức tới khuôn mặt đỏ bừng.

Sau khi hai cái tên ăn vụng giải quyết xong bữa khuya liền hoá thành hai bóng đen phóng thẳng về hướng tây bắc.

Bọn họ người thì sắp lên cấp 10, người sắp đạt cấp 11, đều không thể chờ đợi mà muốn tấn cấp cho nhanh.

Đêm nay chính là đêm hành động.

Phía tây bắc là phương hướng trung tâm huyện Liễu Lâm. Nếu muốn tìm nơi có nhiều thây ma tụ tập, đây không nghi ngờ là phương hướng lý tưởng nhất.

Nhờ có kính dạ quang, Hàn Phong xác định chuẩn xác phương vị, Ngô Soái theo sát phía sau hắn, nhảy nhót qua nóc các toà nhà.

Hơn 2 cây số sau, bọn hắn chạy một vòng lớn cho phân tán mùi vị, sau đó dừng lại trước một con đường lớn quan sát.

Bên dưới, thây ma ngập tràn phải có tới sáu bảy trăm đầu, tất cả bọn trúng đều nhìn về một phía.

Trung tâm huyện Liễu Lâm.

Nhưng nơi này vẫn cách ký túc xá cảnh sát cơ động khá xa, phải tới 2 cây số nữa.

Ngô Soái lọ mọ chỉnh sửa một cái thiết bị, một lúc sau, ánh đèn sáng chói đã soi rõ cả khu vực này.

Đây là một bộ acquy ô tô và hai cái cụm đèn ô tô, tất nhiên là do người trong trấn Hi Vọng chế lại mà thành.

Ngô Soái sau khi quan sát thì nói:

- Đại ca, ta cần hơn 300 đầu thây ma.

Hàn Phong trầm ngâm tính toán, sau đó nhanh chóng đáp lại:

- Vậy nơi này là đủ rồi, cố gắng đánh nhanh rút gọt.

- Được, chúng ta lên.

Kế đó là âm thanh chiến đấu kịch liệt vang lên trong đêm vắng.

30 phút sau, nơi này chỉ còn lại vụn băng tứ tán, xác thây ma ngổn ngang nằm đầy đất và một đống lửa cháy cao ngút ám mùi xăng dầu.

Hàn Phong và Ngô Soái rời đi, mỗi người đều đã đạt thành mục đích thăng cấp. Hàn Phong may mắn có thêm tinh thạch 2 tiềm năng, Ngô Soái là một kỹ năng nhị giai và hai cha con người sống sót cắp dưới nách.

Đây là hai người mà bọn họ tìm thấy trong một chiếc ô tô, đã đói lả tới gần ngất xỉu.

Sau khi trở về trấn hi vọng, tìm bừa một cái cớ bàn giao họ cho nhân viên công tác, cuộc săn đêm nay của hai huynh đệ Hàn Phong mới chính thức chấm dứt.

Hàn Phong không hề biết khu vực bị tàn sát kia sau khi bọn họ rời đi khoảng 15 phút, một thây ma nhỏ lùn chừng 1 mét 3 chạy tới, sau đó một thanh âm như tiếng dê đực trộn với trẻ con khóc từ xa xa thê lương vang lên.

Tức giận, hận thù, máu tanh, hỗn loạn.

Hàn Phong sau khi chui xuyên tường vào phòng thì ra lệnh cho băng nô xả nước ấm, sau đó bản thân hắn vừa hưởng dụng cảm giác thoải mái vừa móc tinh thạch +2 tiềm năng ra, hoá nó thành quang mang hoàng kim bao phủ thân thể.

- Cộng 4 trí lực, 1 thể lực, 1 nhanh nhẹn.

2 tiềm năng tự do, 4 tiềm năng lên cấp được phân phối như dự định.

Ngoài cộng điểm trí lực, thể lực nhằm nâng cao sát thương và làm nền tảng tiêu hao cho các kỹ năng hệ tinh thần, Hàn Phong vẫn luôn cố gắng cộng vào điểm nhanh nhẹn.

Một pháp sư không nhất thiết phải lù đù chậm chạp, trái lại pháp sư càng cần đủ nhanh nhẹn để ứng phó với những tình huống khác nhau. Hắn cũng không muốn đẩy bản thân vào bị động, muốn đuổi đánh không được, muốn chạy trốn không xong.

Sau khi cảm nhận chỉ số tăng lên, Hàn Phong thản nhiên ra lệnh:

- Điều ra bảng thuộc tính.

“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.

- Chức nghiệp: Pháp sư băng (nhất chuyển)

- Cấp độ: 11 (Exp 37/2000)

- Sức mạnh: 24 (10)

- Nhanh nhẹn: 32 (10)

- Thể lực: 13/29

- Trí lực: 28/55

- Phục hồi: 17 (10)

- Chống chịu: 17 (10)

- Bộc phá: 200%

Kỹ năng chủ động: Thao túng hàn băng (Băng nô); Lấy tĩnh chế động; Phá tâm linh; Xuyên thấu.

Kỹ năng bị động: Siêu hồi phục; Trinh sát nhãn; Tăng cường sức mạnh; Tăng cường nhanh nhẹn; Tăng cường thể lực; Tăng cường chống chịu; Tăng cường phục hồi. Tăng cường trí lực; Phiên dịch đa năng; Dự cảm nguy hiểm.”

Kỹ năng tự động: Luyện tinh hoá thần.

Điểm kỹ năng: 2

Điểm tiềm năng: 0

Minh tệ: 1984

Vũ trang: Súng diệt quỷ lv4; Thanh phong đao lv3; Giày phản lực lv3, vòng tay trị liệu lv2; áo khoác tận thế lv3; nhẫn sức mạnh tăng cường lv3; Kính dạ quang lv2; nhẫn nhanh nhẹn tăng cường lv3; nhẫn duy tâm lv3, nhẫn chống chịu lv2; nhẫn hồn giáp lv3; Nhẫn phục hồi lv2; Thánh quang liên lv3. Nhẫn vặn vẹo lv3; Bùa nguyệt hư lv3. Giấy suy tưởng lv3”

Nhìn bảng chỉ số, Hàn Phong không khỏi thở ra một hơi.

Cuối cùng hắn và Ngô Soái cũng lên cấp, nắm chắc tiêu diệt thể sức mạnh kia thêm một bậc.

Có sự cộng thêm của điểm thuộc tính và nhẫn vặn vẹo, chỉ số trí lực của hắn cũng tăng lên tới 55 điểm, đây có thể coi như khá cao rồi.

Mặc dù hắn cũng muốn chờ lên tới level 12, cộng được một lượt kỹ năng thao túng hàn băng tam giai. Thế nhưng thời gian không đợi người, trên thế giới này không phải một mình hắn có thể tăng cấp, kéo dài lâu hơn, có khi thể sức mạnh P2 kia sẽ nhảy lên vài level nữa. Khi đó hắn sẽ chết chắc.

Hơn nữa thây ma xung quanh trấn Hi Vọng đã được dọn dẹp đáng kể, muốn tìm một đàn thây ma đông đúc gần 2000 con không hề dễ. Nếu có, hẳn là phương hướng trung tâm huyện Liễu Lâm.

Mà hắn hiện tại càng không muốn trêu chọc kẻ sau màn kia.

Hành động săn bắn đêm nay của hai huynh đệ hắn, vừa là khẩn thiết tăng cấp, vừa là liều lĩnh dò xét.