Vài ngày bình yên trôi qua.
Hôm nay thì không.
Tại Cứ Địa Hắc Lang. Vương của chúng đang phía trên tĩnh tọa, đôi mắt hắn nhắm chặt, nó đã như thế mấy giờ nay rồi.
Phía dưới đám thuộc cấp của vị Vương kia cũng không mấy động, họ đứng yên như pho tượng, nhìn qua cũng không khác biệt gì mấy.
50 cá thể người sói, họ hiện tại vẫn ở dạng người nhưng mọi suy nghĩ, hành động đều bị vị Vương Tử kia điều khiển.
Đây chính là năng lực của Khả Năng: Người Sói.
Đồng hóa và điều khiển. Dưới cương vị Vương Tử của họ mà nói thì việc này cũng tốt thôi, không suy nghĩ sẽ không có nội chiến, cũng đỡ công hắn phải quan sát theo dõi, bởi bản tính độc tài đa nghi nên mới thế này đây.
Những con rối vô chi vô giác, thật ra thì vẫn còn một ít tôm tép còn được giữ lại suy nghĩ, những con kiến lính buộc phải đi tìm thức ăn cho kiến chúa.
Còn đây, 50 cá thể này chính là Cấm Vệ Quân, hay Quân Đội Của Nhà Vua.
Gọi sao cũng được, không quan trọng là mấy, cái quan trọng ở đây là Vương của họ đang cảm thấy bất an.
Giác quan và bản năng của Vương rất siêu cường, dù bản tính sống cũng khá bẩn nhưng dù thế hắn vẫn chịu được với cái mũi siêu tốt.
Trở lại với chiếc Ngai Xương Người, vị Vương tĩnh tọa chợt mở mắt, thân hình vạm vỡ của hắn hiện diện rõ ràng hơn.
Một cái thanh niên cơ bắp sở hữu mái tóc bạc dài chạm thắt lưng nhìn qua mái tóc ấy tựa một cái đuôi sói trắng. Nửa thân trên của vị Vương này hoàn toàn không mặc áo nhầm để lộ ra hết tất cả các múi cơ bắp như một tác phẩm nghệ thuật, một đôi mắt Sói sắc bén, một ánh nhìn đủ khiến một cá thể phải run rẩy vì sợ hãi.
Đôi tay mạnh khỏe có vuốt sắc đang nhẹ động trên hai cái đầu lâu trắng thì chợt dừng lại. Đúng lúc này từ một phía của tòa nhà, một cá nhân mặc áo choàng xám bước ra.
Nhìn xuống từ cổ chân liền có thể nhận ra một người phụ nữ, tiếng giày cao gót nhẹ kêu lên trên sàn. Người xuất hiện thần bí mặc áo choàng xám che phủ cả khuôn mặt lẫn dáng vóc, chỉ lộ ra đôi cánh tay trắng ngọc cùng đôi giày cao gót đẹp đẽ.
Trên tay người thần bí mang theo một thanh trường kiếm nhỏ, phía sau eo lại mang thêm tiếp một thanh trường kiếm nhưng to hơn đôi phần thanh cầm trên tay.
"Hử?"
Vị Vương Tử ánh mắt dò xét, những thuộc hạ của gã lúc này bất ngờ tự hoạt động, từng cá thể một thú hóa rồi lao tới chỗ người thần bí áo choàng xám.
".... ..."
Không câu nói, cũng chẳng câu chào. Người thần bí áo choàng xám rút thanh trường kiếm trong tay ra khỏi bao, thân ảnh lả lướt người này để lại hình cắt chữ Z trên đất rồi xuyên qua đám thuộc hạ kia của gã Vương Tử.
"Ồ? Là một kẻ mạnh."
Vị Vương Tử chợt nở nụ cười thích thú, hắn tất nhiên thích thú với chiến Lực của người này, thứ khác thì không bởi hắn thích những chàng trai xinh đẹp.
Người thần bí áo choàng xám vẫn im lặng, cô ta cứ như một kẻ câm, kiếm vừa vung lại phải thu lại, nhảy lùi về phía sau người thần bí áo choàng dè chừng vị Vương trước mặt.
"Hử, ngươi biết nó sao? Năng lực của ta? Không có lý do gì để ngươi phải thu kiếm lại vào lúc đó cả?"
Rất thong thả, không chút dè chừng, cử chỉ và phong thái cực kỳ kiêu ngạo, gã Vương Tử hoàn toàn không lấy chút dè chừng nữ nhân thần bí trước mặt.
Tiếp tục im lặng.
Lực lượng của Vương Tử lúc này vây quanh kẻ muốn giết Vương của bọn chúng, đôi mắt từng kẻ ánh lên tia sáng đỏ của sự điên cuồng.
Lúc này cô gái chợt xoay người nhẹ nhàng yểu điệu như một điệu múa đầy hoa lệ, bất ngờ dưới chân nữ nhân thần bí áo choàng xám hiện ra biểu tượng thời gian rồi lớn dần, khi đủ lớn để bao quanh những kẻ thú hóa nó chợt vỡ tan rồi từng cá nhân một bên trong tan biến, trừ nữ nhân thần bí.
Một cổ giận dữ ập tới, vị Vương Tử bất động từ đầu tới cuối chợt đứng dậy, sự giận dữ hiện lên trong mắt hắn.
"Ngươi dám giết hết thuộc hạ của ta?"
Dù giận dữ là thế nhưng hắn vẫn giữ cho mình không quá mất kiểm soát, cơn giận không thể chi phối lấy tâm trí của hắn.
Tiếp tục lặng im.
Nữ nhân thần bí chỉ đơn giản chỉa kiếm của vị Vương Tử trước mặt rồi lao tới.
"Grừ--gràoooo!!"
Gào lên, vị Vương Tử lúc này thú hóa, toàn cơ thể mọc ra đầy lông đen, cái khuôn mặt lập tức biến dạng thành một đầu sói và rồi.
...một con sói lớn đi bằng hai chân xuất hiện.
Vuốt mọc dài, miệng nhô ra hai cây răng nhanh bén nhọn, Vương của đàn sói đen hiện đã lộ nguyên hình.
".......chỉ tầm 6000~7000 sức mạnh?"
Nữ nhân thần bí bất ngờ mở miệng, cô chỉ lẩm bẩm như thế chả quan tâm mấy tới sự mạnh mẽ và hào khí sắc đen tỏa ra từ Vương của loài sói.
Nhận thấy sự khinh thường của đối thủ, Vương của loài sói giận dữ thêm giận dữ, đôi mắt đỏ ngầu hắn vung tay trảm ra ba cái móng lớn cắt xé đất đá lao tới.
"......Đảo Ngược."
Nữ nhân thần bí bất ngờ nói, giọng nhẹ nhàng chậm rãi.
Đòn tấn công của Vương Tử loài sói chợt hóa hư vô, đôi mắt kinh ngạc hắn mở to như không tin vào mắt mình nhìn Nữ Nhân thần bí.
"K---không thể nào!"
Sự bất ngờ của hắn đem hẳn tới cho hắn một sự bất an nồng đậm, tuy nhiên đã quá muộn màng.
Vương của loài sói chợt nghe thấy tiếng nói, tiếng nói của một cái Nữ Nhân phía sau mình.
"Nhịp Đếm Kim Giây."
Và thế vị Vương Tử nhìn thấy cơ thể của mình, ý thức hắn mờ dần rồi biến mất.
Thu kiếm, nữ nhân thần bí áo choàng xám quay người bỏ đi, để lại phía sau là thi thể của chủ cứ địa Hắc Lang.
Ngay lúc thân ảnh áo choàng kìa biến mất, từ bầu trời xuất hiện tản Thiên Thạch giáng xuống cả Cứ Địa Hắc Lang.
Mọi thứ bị thổi bay bằng một vụ nổ, cứ địa Hắc Lang biến mất ngay lập tức mà không để lại chút dấu tích nào, ngoài một cái hố lớn hình chảo.
Phía một tòa nhà cao tầng cũ kỹ, một áo bào đỏ tung bay, một thân ảnh gầy gò cùng cặp kính tri thức. Nhẹ nâng kính người này quay người đi.
"Những vết tích dơ bẩn này không nên tồn tại, rồi ta sẽ thanh lọc cả Thế Giới này. Nó sẽ sạch sẽ hơn, đúng không?"