Chương 30: Tôi cảm thấy mình như không muốn dừng lại

Tôi bước ra khỏi phòng, hướng tới phòng làm việc của Lâm Thừa Anh với hơi thở gấp gáp.

Tôi như con thú hoang ấy, dù đã cố kiểm soát ý thức và hành động nhưng thứ thuốc và Lý Diễm Huỳnh tiêm cho tôi mạnh đến như đáng sợ.

Nó không đủ để giết hay đánh gục tôi nhưng nó đủ biến tôi thành một con quái vật không biết gì ngoài...phụ nữ.

Tôi mở cửa phòng bước vào, lướt qua tôi thấy Lâm Thừa Anh vẫn đang bận bịu với đống sắt thép của nàng ấy.

Nhìn qua tôi thấy Lý Diễm Huỳnh đang nằm bẹp trên mặt bàn lẩm bẩm mấy thứ thao thao bất tuyệt gì đó, dưới chân ả ta là hơn 10 chai rượu vang mà tôi cất giấu dưới gầm giường.

Một loại rượu đặc biệt cần được lên men dưới đất, nó có vị ngọt thanh, hơi chát chút xíu nhưng rất ngon.

Đi tông hết rồi, con Ả này đánh thuốc tôi để đi trộm rượu hả trời...!

Tôi cao quyết áp chết mất, à không, trước khi quyết lên cao để kịp chết thì con động dục này khiến tôi chết trước quá.

"Anh Du Thiên...?"

Nghe thấy tiếng mở cửa Lâm Thừa Anh quay qua nhìn, đôi mắt nàng ấy hiện lên tia ngạc nhiên rồi nở nụ cười nghịch ngợm che miệng cười.

Tôi thu hẹp khoảng cách, thật ra là chớp mắt cái đã ở trước mặt Lâm Thừa Anh.

"Thừa Anh, quên công việc hôm nào đi...giúp anh giải quyết trước nhé!"

Tôi giữ lấy vai Lâm Thừa Anh rồi không để nàng quyết định tôi nâng chiếc cằm ngọc ây lên rồi hôn lấy.

"Hm~"

Thanh âm êm dịu phát ra từ môi miệng của Lâm Thừa Anh, nàng ấy yếu đuối trước nụ hôn chất chứa dục vọng của tôi rồi cánh tay buông rơi chiếc kiềm sắt.

"Diễm Huỳnh nàng ta lại nghịch ngợm gì với anh nữa sao?"

Lâm Thừa Anh khuôn mặt đỏ ửng hỏi, đôi mắt nhu tình nàng ấy nhìn tôi rồi chợt đưa tay lên che miệng khi tôi kéo áo nàng ấy lên chiến gọn bầu sữa ngọt mềm mại.

"Hmm! Anh Du Thiên...nhột quá. Ah~"

Nhanh chóng nàng ấy rên rỉ, theo bản năng tôi di chuyển hông chọt thẳng đầu con Nguyền Long vào âm hộ nàng ấy qua hai lớp quần.

"Ưhg!"

Lâm Thừa Anh bị đâm ngoài liền bị giật mình rên lớn, tay che miệng nàng run run rồi bị tôi kéo xuống.

"Quan tâm vì tới con ả điên đó? Ăn nàng xong liền tới lượt ả ta."

Tôi nói rồi hôn lấy Lâm Thừa Anh, như hiểu ra vấn đề nàng ấy uốn éo eo dưới khi tôi cánh tay tuột quần nàng ấy quăng sang bên.

Đưa đầu xuống háng nàng tôi áp thẳng mặt vào cửa dưới chiếc quần lót da báo.

"Á! Du Thiên đừng làm vậy mà...hm!"

Tôi biết nàng ấy thích việc được bú âm hộ nên tôi sẽ không thả nó ra cho đến khi nàng ấy ướt mèm thì thôi.

Cạ cạ mỏ vào cái khe hẹp vài cái tôi khiến Lâm Thừa Anh run lên rồi dừng lại, không hấp tấp nuốt trọn cái khe đó tôi lè lưỡi trêu chọc bên đùi Lâm Thừa Anh.

"Ứ! Không! Haha...nhột quá! Đừng liếm đùi em mà! Ughhh--"

Lâm Thừa Anh bất ngờ uốn cong eo, nâng bụng lên cao rồi nàng ấy giật giật cái mu lên xuống nhiều đợt.

Chiếc quần lót da báo bắt đầu ướt át để lộ ra cái khe ướt.

Tôi tiếp tục liếm đùi nàng ấy, tay thì liên tục vuốt ve bên còn lại, Lâm Thừa Anh bắt đầu quằn quại uốn éo không ngừng khi tôi làm thế.

Và rồi tôi kết thúc sự ngứa ngáy của nàng ấy bằng việc kéo chiếc quần lót lên.

"Áaahhh----"

Lâm Thừa Anh hét to rồi cong eo đưa mu lên cao.

Tôi biết nàng đạt cực khoái nên kéo thả chiếc quần ba đợt để cái khe hư hỏng kia nuốt trọn chiếc quần lót da báo.

"Ứuuuuuuhhhhh----"

Lâm Thừa Anh la lớn hơn khi tôi làm thế, đầu nàng lắc qua lại liên tục rồi cơ thể nàng co giật liên hồi.

Nước dâm tràn ra, chiếc quần lót ướt đẫm được tồi tháo ra rồi quăng đi.

Lâm Thừa Anh lúc này xấu hổ, đôi tay bụm âm hộ lại lườm tôi.

"Đừng nhìn...xấu hổ lắm, không được! Không được! Á! Đừng bú mạnh vậy mà! Nó dơ lắm dơ! Hmm!!"

Tôi biết nàng ấy xấu hổ, bởi lúc trước toàn làm vào ban đêm, nay còn sáng thì bị tôi lôi ra, xấu hổ cũng phải.

Tuy nhiên, nàng ấy càng xấu hổ tôi càng làm tới.

Gỡ tay nàng tôi áp thẳng mặt vô cái khe đẹp đẽ rồi hôn lấy, nàng ấy bắt đầu la hét rồi rên rỉ từng đợt êm dịu.

"Đừng thô bạo vậy mà! Em mới ra! Nhạy cảm lắm--- ứuuu! Ah...haa...haa....!"

Nàng ấy bất chợt khép chân lại, giữ lấy đầu tôi nàng ấy quằn quại cái đầu phía trên.

Tôi thì ra sức liếm hai bên mép mềm mại rồi đẩy âm vật nàng ấy từng đợt, tai tôi sướng quá, tiếng rên của Lâm Thừa Anh hôm nay rất dễ thương.

Cơn động dục của tôi e là khó trị hơn rồi đây.

Tôi liếm âm hộ Lâm Thừa Anh cho đến khi nó ướt sũng, tách chân nàng ra hai bên tôi nâng con Nguyền Long hướng tơi.

Dù đầu của nó tôi cạ cạ lên cửa hang khiến Lâm Thừa Anh rên la, rồi khi nàng ấy hạ giọng tôi nhét thẳng vào.

Trơn tru và khít rịt khiến con Nguyền Long của tôi vụt cái lút cán, âm hộ Lâm Thừa Anh lập tức bóp chặt lấy con Rồng rồi cong eo.

"Aaaaayyyyy----!!"

Bị đâm bất ngờ khiến Lâm Thừa Anh run rẩy rồi phụng phịu nhìn tôi, dỗi rồi, nhưng trong mặt nàng ấy phê vậy mà.

Không để nàng ấy kịp ấy kiến, tôi nhấp hông từng đợt khiến cái mu trần trụi với nhúm lông của Lâm Thừa Anh động đậy không ngừng.

Nàng ấy cố kiềm giọng rên của mình xuống mức thấp nhất nhưng tôi phá hỏng việc đó bằng việc kéo hai đầu nhũ hoa lên cao.

"Áaahhh! Đừng kéo nhũ hoa mà! Ah! Ah! Ah! Hiiiiyaa----!!"

Lâm Thừa Anh bị tôi kích thích mạnh toàn thân uốn éo, hàm răng nàng cắn chặt trong khi đôi mắt nàng lại cực kỳ mê mẩn.

Thích rồi chứ gì?

Đã nghiện rồi còn xấu hổ.

Tôi ra lút húc mạnh, hùng hục như con trâu điên khiên Lâm Thừa Anh không ngừng quằn quại rên la.

Mỗi lần nhấp như thế, âm hộ Lâm Thừa Anh lại tràn ra thứ nước mát lạnh.

Rồi cho đến khi nàng đạt giới hạn, tôi cũng chỉ đợt lúc này mà đâm sâu bom tràn tử cung nàng ấy mớ tinh dịch nóng hổi.

"Aaaaaahhhhhhh!!"