Chương 31: Tôi lại cùng ẻm điên này giao hợp, ơ kìa? Sao tôi cứ cảm thấy mình là cái công cụ để ẻm giải tỏa thế?

Tôi nghĩ bản thân đã mất đi ý thức ít lâu.

Trước khi tôi nhận ra thì Lâm Thừa Anh đã tả tơi hoa lá.

Ấy chết! Tôi suýt tự hủy nữa rồi!!

Eo ơi, tất cả tại con ả điên đó.

Dù bản thân đã tốt hơn đôi chút nhưng con Nguyền Long của tôi lại vô cùng thịnh nộ, nó lớn hơn trước khá nhiều, cứng cáp?

Kiểu này có khác gì thọc gậy vào hang đâu!?

Tôi dừng lại, rút con Nguyền Long của mình ra khỏi người Lâm Đồng.

Như được giải thoát cô ấy ứ lên tiếng rồi úp mặt xuống giường sau giấc.

Vấn đề lớn rồi đây, tôi không thể hạ nhiệt chỉ với mình Lâm Thừa Anh được. Dù trời đã khá tôi nhưng hai em ấy vẫn chưa quay lại, nhìn về phía cửa sổ tôi nhận ra một đợt sương trắng bao trùm 10km khu công trường xây dựng.

Không nghi ngờ gì đó là do Mộ Dung Tiêu gây nên, nhưng có một thứ khiến tôi ngạc nhiên hơn, từ sâu trong lớp sương trắng, một kết giới không giang màu tím đen được dựng nên phía trong.

Nhìn cứ như hai cái bát khác màu úp hẳn lên nhau vậy, đánh nhau lớn đến thế kia à?

Thật ra tôi chẳng lo gì mấy, nhìn Mộ Dung Tiêu thế thôi chứ thật ra em ấy rất ranh ma, ý tôi không phải ở khâu chiến đấu, ý tôi là về mặc tình cảm.

Ừ thì tôi nghĩ em ấy không phản đối việc Trần U Nghi tiếp theo trở thành người phụ nữ của tôi đâu, em ấy chỉ đang cố chơi đùa với Trần U Nghi mà thôi.

Thật ra mà nói em ấy vốn luôn tìm kiếm một đối thủ vừa tầm, đó là lý do tại sao...mm...mm...

Mà thôi, tôi tiếp tục công việc của mình đây.

Lâm Thừa Anh đã không thể phục vụ tôi tiếp rồi nên...

Hướng tới chỗ cái bàn, tôi không ý định gọi con điên này dậy đâu nên.

--------tôi cởi bộ đồng phục bác sĩ của cô ả ra cách nhanh chóng, hôm nay mặc quần lót màu tím à?

"Hm...hức!"

Không có dấu hiệu muốn tỉnh lại nhưng cơ thể thì lại phản ứng rất tự nhiên, thật ra thì say bí tỉ rồi, tôi với Lâm Thừa Anh chơi nhau ầm ầm bên kia vậy mà có chịu tỉnh đâu.

Dám uống hết số rượu quý của tôi cất giữ, con điên này đúng là khiến sôi máu.

Kéo chiếc quần lót tím sang bên, dưới ánh đèn tôi thấy cái khe đẹp đẽ của cô ta, giờ thì mới để ý là trời tối cmnr!!

Tôi rốt cuộc đã bất tỉnh bao lâu vậy trời?

Thôi cũng không còn quan trọng nữa, trở lại với công việc của mình thì tôi đứa hai ngón tay xuống nựng nựng cái khe mềm mại của ả.

Không xíu phản ứng luôn, tổn thương vãi ra.

Thôi được rồi, là cô khiêu khích tôi đấy nhé!

Tôi giữ đầu con Nguyền Long, canh ngay nhắm chuẩn rồi cho cúc con ả điên này nở hoa.

"Hííííí------yaaaaaa!"

Mất trinh lỗ nhị ả hết lên như con lợn bị chọc tiết, mà tiếng này giống tiếng ngựa hí hơn. Đúng là mất nết.

Cảm giác se khít khó tả, con Nguyền Long của tôi như rơi vào một cái cạm bẫy chết chóc, nó bị ép như ép nước mía luôn rồi.

"Ớ, hở, ý? Ý??? Gì thế?! Ứ---- rút ra! Rút nó ra đi! Anh không biết chơi lỗ hậu nguy hiểm---"

Lời ả vừa nói lập tức im bặt, thật ra thì không phải im bặt mà là la lên không kiểm soát.

Vì sao la ư? Vì tôi đâm quá trời đâm luôn chứ sao!

Uhahahahahahaha!

Hả lòng hả dạ vãi luôn. Tôi cuối cùng cũng tìm ra cách hạ hả con điên n----

Lời tôi vừa nói xin thu lại......

"Ứ! Ứ! Hảảảả? Cảm...giácccc, nàyyyy! Sướng quá hà!! Sau anh không làm nó sớm hơn hả?? Ah~ haah~ ưm-!!"

Trong khi ả hét lên thế, cái khe bên dưới rỉ nước rồi chảy xuống sàn nhà.

Dịch thủy dâm dục kéo dài chạm tới sàn nhà, đúng là một cái khe tuyệt v----hông, ý tôi là một cái khe hẹp dâm đãng.

Dù khá là tê nhưng tôi vẫn khá ok, cảm giác rất sướng nhưng cơn dâm dục của tôi lại điên cuồng tăng mạng khiến tôi không tiếc thân xác dập ả tả tơi.

Tiếng rên rỉ vang vọng khắp căn phòng.

Con ả điên này, nếu là ai khác sợ là vừa la vừa khóc luôn rồi.

Đã điên còn mắc chứng M kiểu này.....

Tôi lo cho tương lai quá.

Cảm giác không mấy trơn tru như lỗ dưới nhưng được cái đau vl.

"Um,n! Mạnh lên đi! Ehehe~! Anh có còn là đàn ông hổng dzợ?? Không sướng tẹo nào hết lun á! HM!"

Ẻm vừa nói vừa rên, mắt ẻm điên này hơi nhiếp lại khi tôi ra vào, giấu kiểu nào thì nét mặt là cái mặt đang khá là tê, tôi hiểu mà, sướng mẹ gì? Chắc đau lắm ha! Thấy thế tôi lại hồng hộc như con trâu điên.

"ÁÁÁÁ!! Đau...rách rồi! Rách rồi!! Hậu môn tôi bị anh làm rách mất! KHÔNG!!!"

Ẻm nở nụ cười rồi la hét, khuôn mặt hiện lên nét biến thái cùng cực, thôi ca này tôi bó tay rồi.

Dù thế tôi cũng thấy hơi sướng, ẻm điên này thì bắn tung tóe dâm thủy ở cái khe bên dưới rồi.

"Sướng quá...haa...haa...."

Ẻm thở hổn hển sau khi ra, đôi cánh tay tôi nhẹ nhàng vuốt ve cái lưng trần đẹp đẽ khiến ẻm nhẹ run lên.

"Ưm..."

Vậy ra hiện tại ẻm khá nhạy cảm, chắc do rượu và sau khi ra nên độ nhạy cảm tăng mạnh.

Uhahaa! Tôi lại tìm hiểu được một việc khá thú vị ha!

Rút khúc côn ra khỏi hoa cúc của ẻm, tôi đè ẻm nằm sắp xuống rồi đè lên. Nghiền ép ẻm nên dưới rồi thưởng thức cái âm hộ ướt mèm say xỉn của em.

Tôi hơi quá tay---ý tôi là nhấp hơi mạnh nên tiếng "phạch---!" vang vọng trong căn phòng, không biết có thốn không nhưng tôi thấy ẻm lè lưỡi trợn mắt.

"Uuuuummmm-----"

Kênh người ẻm bĩu môi khoái chí, đôi mắt mê muội quay lại nhìn tôi.

Nói thật tôi hơi hoa mắt, sau tôi nhìn thấy hai trái tim màu tím ẩn hiện lên xuống trong mắt ẻm thế???

Phạch! Phạch! Phạch!

Tôi ra sức dập, sàn nhà bằng gỗ nên tôi cũng hơi sợ, không biết nó có sụp xuống hay không nhưng kệ đi, sướng con c-------trước, mấy cái khác tính sau.

"Ứ! Ứ! Ứ! VÂNG!! Như vậy! Mạnh lên đi! Mạnh lên! Yá-----nn!"

Tôi có nghe lộn không? Sao tự dưng con điên này rên rỉ dễ thương thế?

"Ưm! Ưm! Ưm! Du Thiên! Du Thiên, Em yêu Anh!! Um---"

Nhiệt tình ghê, ẻm ưỡn ẹo mông luôn kìa, nhìn cứ như chú cún vẫy đuôi ấy.

Sau cứ cạ cạ ấn ấn cái cặp mông êm mại ấy lên bụng tôi thế!!

Sướng lắm biết không hả???

Hôm nay tự giác ẻm cho tôi chơi lút cán luôn kìa, cảm giác xuyên thấu bên trong khiến tôi sướng run.

Cái âm hộ của ẻm đang mềm mại co thắt mà bóp chặt lấy cây côn cứng ngắc của tôi.

Không chịu nổi nữa tôi bất ngờ dập mạnh cái, âm thanh va chạm lên rồi Lý Diễm Huỳnh hét to lè lưỡi.

"AAAAAAA!!"

Ẻm sụp xuống thở hổn hển rồi bất ngờ bật dậy như cái hồn ma, đôi tay lạnh ngắt giữ lấy hai bên mặt rồi hôn lấy.

Vị rượu vẫn còn động lại trên môi làm tôi cảm nhận nó một cách ngọt ngào.

"Em Yêu Anh Du Thiên! Yêu con Nguyền Long với bộ da cứng cáp ấy!"

Ẻm bộ điệu yêu mị quyến rũ, giọng ngọt ngào mị hoặc, như mật rót vào tai, như thì phì thầm của sự cám dỗ.

Mà nói thật thì đây yêu thương méo gì????

Vế sau đi đá đích vế trước, nói cũng như không!

"Nè anh yêu?

Sao anh không thử mạnh tay hơn với em?

Nếu anh có hứng thú với việc làm tình với thi thể thì tốt quá, hihi..."

Ẻm vừa nói một thứ hơi đang sợ với một dáng vẻ yêu nữ.

Đúng là tính điên khùng không bỏ được.

Nói xong ẻm kéo bàn tay tôi bóp cổ ẻm rồi nháy mắt.

"Nếu anh yêu có giết em thì cũng không sao đâu~ em đồng ý việc đó~"

Ý là không phải tôi thì có kêu cũng không chết hả? Nghe thì cũng vui đó mà sao tôi éo có vui xíu nào vậy cà?