Di chuyển về khách sạn, đoàn người thì cũng chỉ mất đi hai người nhưng đổi lại là đống thức ăn nhiều đến mức lắp đầy cả một căn phòng, chỗ thức ăn này đủ ăn cả nửa năm không chừng.
Minh Hạ hài lòng đến lúc thật hiện mục tiêu tiếp theo rồi, Vũ Vũ đang ăn cây kẹo lấy bên trong trung tâm mua sắm, bên trong balo mà Thanh Minh mang có thêm vài cây kẹo.
"Cảm ơn, hai người đã giúp đỡ cho chúng tôi nhiều đến vậy, tôi không biết sao mà trả ơn cho hai người" Minh Hạ nó đầy biết ơn Thanh Minh và Diệp Luyến.
"Không sao đâu(thức ăn dự trữ)" Thanh Minh nói, đám người kia cũng bắt đầu ăn mừng vì thành công lấy được chỗ thức ăn kia, họ cũng rất nhanh quên đi cả hai người bạn bị bỏ lại trong trung tâm mua sắm.
Sau một ngày ăn chơi, đến ngày hôm sau, Minh Hạ đã cùng hai người bạn đi đến trường, nàng cũng không muốn nhờ vả Diệp Luyến và Thanh Minh thêm nữa, vì đã làm phiền họ đủ rồi.
"Minh Hạ cậu thực sự muốn đến trường không vậy đã 1 tháng, thức ăn để lại bên trong cùng lắm chỉ đủ cho vài ngày, họ cũng sẽ sớm chết đói rồi" một người bạn đi cùng nói, Minh Hạ đang đi thật hiện lời hứa 1 tháng trước rưỡi trước.
1 tháng rưỡi trước, khi tận thế bắt đầu, bên trong trường có hơn 32 người sống sót tập trung lại, Minh Hạ dẫn 1 nhóm gồm 14 người ra bên ngoài, và hứa khi có chỗ ngủ cùng thức ăn thì sẽ đến đón họ, dù đã 1 tháng thật sự liệu họ còn sống không, nhưng đã hứa thì phải làm.
"Chúng ta hứa với họ rồi, dù chết thì phải thấy xác" Minh Hạ nói, đây là chấp niệm bên trong lòng của nàng mà khó buông bỏ được, Minh Hạ cũng kéo theo hai người và chút thức ăn thôi, để xem họ còn sống không.
Minh Hạ và hai người kia di chuyển vừa đi vừa ẩn nấp tránh giao tranh với tang thi dù sao dẫn theo hai người, nàng cũng không thể bảo đảm an toàn nên tránh né vẫn là cách tốt nhất, đi khá là chậm, nhưng chậm mà chắc còn hơn nhanh mà không bền.
ngôi trường cũng cách khá xa chỗ khách sạn kia, trên đường đi cũng có vài lần buộc phải giết tang thi nhưng cũng không quá thu hút bọn chúng, mất vài tiếng thì cũng đến.
Minh Hạ nhìn vào bên trong ngôi trường kia, tang thi bên trong trường cũng không còn nhiều hầu hết đã di chuyển ra bên ngoài, số ít còn lại còn ở bên trong nhưng cũng không khó giải quyết, cả ba đi đến vào bên trong, những con tang thi xuất hiện Minh Hạ dễ dàng chém chết mấy con tang thi kia.
"Gần đến rồi, hai người cố gắng lên" Minh Hạ vừa chém một con tang thi vừa nói, một trong hai người đi theo Minh Hạ là Ninh Quang, cậu ta không tin đám người kia còn sống nhưng thấy đây là chấp niệm trong lòng của Minh Hạ nếu không đến thì đây sẽ là khúc mắc là hối hận sau này nên Ninh Quang kéo thêm một người cùng đi cầm theo thức ăn.
Ninh Quang là người hiểu Minh Hạ nhất, cô nàng là người giữ trữ tính, tính cách rất trượng nghĩa, vào 2 năm trước lúc đó cậu đang bị bắt nạt thì Minh Hạ xuất hiện nhưng một vị anh hùng đánh bại lũ bắt nạt kia.
Trái tim của Ninh Quang từ đó rung động trước vị mỹ nhân đã cứu mình, 2 năm hắn chỉ âm thầm quan sát nàng từ xa, hắn cũng không đủ dũng khí để nói ra lời trong lòng của mình với nàng, chỉ giữ tình yêu của mình dòng cho Minh Hạ trong lòng.
Sau khi chém chết hết toàn bộ tang thi trên hành lan, cả ba đã đi đến trước cửa của lớp, cả ba càng lúc càng đi lại gần nơi đó hơn, nhưng lòng ai cũng nặng nhọc hơn khi càng đến gần.
Ba người cũng đến trước cánh cửa gỗ kia, trước cánh cửa lòng Minh Hạ nặng trĩu không biết sau cánh cửa thì chuyện gì sẽ xảy ra, những xác chết vì đói, thay bạn bè thầy cô nàng đang ốm yếu sắp chết.
Minh Hạ thở dài một hơi rồi nàng gõ cửa, tiếng động như thu hút những người bên trong, một người ra mở cửa cho Minh Hạ.
"Tốt quá mọi người còn sống" cả ba vui mừng khi thấy có người mở cửa, người mở cửa là người thầy U50, nhưng gương mặt hiền hậu xưa đã không còn, bên trong ánh mắt hiện rõ nét thú vật, quần áo người thầy kia rất lộn xộn như mặc vội vàng, thậm trí là máu dính trên đó.
"Em đến rồi Minh Hạ" ông ta nói, từ bên trong phòng kia lan tỏ ra một mùi tanh hôi nồng đậm, hôi thối nhưng có xác chết, mùi từ bên trong truyền ra từ bên trong, có thêm hai người xuất hiện sau lưng ông ta, nhưng Minh Hạ nhìn ra bọn chúng chỉ mặc quần lót đang mặc đồ, Minh Hạ bắt đầu suy nghĩ, những dòng suy nghĩ đen tối xuất hiện bên trong đầu của nàng, bọn họ ăn gì, tại sao lại bán khỏa thân thế kia.
"Tại sao chỉ còn vài người, rõ ràng lúc tụi em đi còn hơn 18 người" Minh Hạ nói, cả hai người kia cũng nhận ra cái gì đó, nhìn vào dù ông thầy kia che cũng không thấy nhiều người hơn.
"Em nghe tôi giải thích tất cả tất cả là hiểu lầm, tôi cũng không muốn, là bắt buộc" ông ta hoảng loạn nói, càng làm Minh Hạ nghi ngờ hơn.
đẩy ông ta ra rồi bước bên trong, hai người kia cũng nhìn bên trong, Ninh Quang và cậu bạn khi nhìn vào thì kinh tởm và sợ hãi tột cùng.
"Ọe ọe...các người...các...ọe lại...ọe" cậu bạn khi vừa ói vừa nói, cảnh tượng kia thật sự quá kinh tởm và kinh dị thậm trí còn hơn bọn tang thi, Ninh Quang cũng đang ói ra thức ăn vừa ăn lúc sáng, Minh Hạ thì mạnh mẽ hơn nàng không ói mà tức giận, phẫn nộ mà thôi.
Bên trong căn phòng kia chỉ còn 5 người và những xác chết, những xác chết không còn nguyên vẹn vì bị ăn, mà công cụ để lóc thịt cũng như là giết những người kia là những con dao rọc giấy, nó dính đầy máu, chân tay của vài người kia bị chặt khỏi thân mình rơi vãi khắp xung quanh, trên đó còn có vết cắn, những con giòi bò lút nhúc bên trong hốc mắt của những cái xác cũ vừa chết.
Thậm trí thứ kinh tởm nhất trong căn phòng lúc này là hai nam sinh đã quan hệ với cái xác chết của một người giáo viên nữ để thỏa mãn nhu cầu, một người đang quan hệ với miệng, một người đang quan hệ với âm vật, nhìn thì người giáo viên cũng chỉ mới chết, không hề có vết thương trên cổ như các xác chết cũ, nên chắc chắn là bị thay nhau hãm hiếp đến chết.
Thậm trí có những cái xác nữ bị chặt rời tay chân cũng có chất lỏng trắng đục chảy ra từ âm vật của xác chết đó, ánh mắt của cái xác kia như cầu xin họ đừng giết cô ấy, nhưng đổi lại là gì, cô ấy vừa bị bọn cầm thú này giết, xác vừa bị ăn vừa bị hãm hiếp.
Thấy Minh Hạ và hai người kia nên cả hai nam sinh mới dừng lại hành động của thú vật kia, bọn chúng nuốt nước bọt xuống.
"Minh Hạ cậu tới thì tới quá, bọn tôi làm vậy chỉ do nhu cầu thôi, sau này không làm như thế nữa" bọn chúng bắt đầu giải thích hành động của mình.
"Các em có thức ăn không, cho chúng tôi một ít đi, lâu rồi bọn tôi chưa ăn thức ăn bình thường" ông thầy kia hỏi khi nhìn thấy balo phía sau lưng của Ninh Quang và cậu bạn kia.
"Hahaha tôi hiểu rồi tôi hiểu ra" Minh Hạ nhìn phát điên lên vừa cười vừa nói, chưa kịp hỏi chuyện gì thì ông thầy kia đã bị Minh Hạ đá một cái bay đi văng vào tường.
"Em điên à" ông ta đứng dậy nói.
"Có chân, có tay, mà thà ăn thịt uống máu của đồng loại cũng không ra ngoài tìm thức ăn, hãm hiếp cả xác chết, các người còn hơn cả lũ quái vật ngoài kia" Minh Hạ lạnh lùng nói.
"Đó chỉ là nhu cầu thôi" một kẻ nói lại, càng làm Minh Hạ tức giận hơn bao giờ hết.
"Nhu cầu?, hahaha các người không biết trái phải, không biết đúng sai, thậm trí cho đó là chuyện đương nhiên, nhân cách các người còn đáng sợ hơn quái vật" Minh Hạ nói rồi quay người đi.
"Tự sinh tự diệt đi" Minh Hạ nói rồi kéo hai cậu bạn kia đi, không giết đám quái vật này đã là nhân từ với chúng lắm rồi.
Nghe những từ này xong đám kia điên còn điên loạn hơn, bọn chúng đã sắp phát điên đến nơi rồi nghe câu nói của Minh Hạ càng làm bọn chúng phát điên hơn bao giờ hết.
"Con đĩ bọn tao chờ mày lâu như vậy mày lại bỏ rơi bọn tao, tao muốn xé xác rồi hiếp mày đến chết" bọn người kia lao lên như bọn quỷ đói đang nhìn thức ăn.
Nhưng bọn chúng quên trên tay của Minh Hạ là gì rồi, chân khí trong cơ thể lưu chuyển ra, thanh katana sắc bén quay lại sau lưng rồi chém, đầu của một kẻ rơi xuống.
Minh Hạ chưa xong di chuyển nhanh đến nổi chém thêm hai kẻ, đầu của cả hai rơi xuống đất, máu bắn lên thân người ngã xuống, hai kẻ kia không mặc đồ bắt đầu hoảng sợ chạy đi nhưng Minh Hạ đã chém rơi đầu cả hai, Minh Hạ không còn chút thứ gọi là nhân từ được nữa rồi.
Minh Hạ bước ra khỏi căn phòng đầy ám ảnh kia, nàng bước đi không nói gì nữa, cậu bạn và Ninh Quang cũng đi theo Minh Hạ, chợt Minh Hạ quỳ xuống ôm đầu.
Trong đầu của Minh Hạ, xuất hiện những dòng suy nghĩ, 'mình đã làm sai ở đâu sao, tại sao họ lại làm thế, rốt cuộc là sao', càng nghĩ càng làm Minh Hạ đau đầu hơn.
Những dòng suy nghĩ xuất hiện còn lúc càng nhiều hơn, chân khí bên trong cơ thể của nàng bắt đầu loạn nhịp hơn, kinh mạch rối loạn hơn, Minh Hạ bắt đầu hoa mắt những ảo ảnh xác chết kia hiện lên bên trong đầu của nàng, đây chính là tẩu hỏa nhập ma trong truyện kiếm hiệp chăng, chân khí cùng lực lượng đang dần hỗn loạn hơn.
Minh Hạ cuối cùng cuối cùng cũng ngộ ra điều gì đó, 'mình không làm gì sai, họ cũng không làm gì sai, đây là thế giới kẻ mạnh thống trị, nếu quá yếu thì chỉ làm mồi cho kẻ địch, nếu mình quá yếu thì chỉ làm mồi, sức mạnh vi tôn, đúng sức mạnh vi tôn, kẻ chết vì quá yếu, kẻ chết vì quá yếu'.
Một dòng lực lượng như sóng sung kích phát ra từ bên trong cơ thể Minh Hạ, đẩy lùi cả hai người của Ninh Quang và cậu bạn kia, sức mạnh của Minh Hạ đã được nâng cao hơn, chân khí cùng kinh mạch hồi phục nhanh chóng và tăng mạnh.
Chân khí kia nó đang hòa hợp với cơ thể của nàng hơn, đây chính là ngộ đạo theo lời của ông ư, sức mạnh của nàng tăng lên, chân khí gần như đã hòa vào cơ thể của nàng 50% rồi, sức mạnh càng nâng cao hơn.
"Đi thôi, về khách sạn thôi" Minh Hạ đứng lên lạnh lùng nói, Ninh Quang biết tính cách của nàng đã thay đổi mãi mãi không còn là thiếu nữ anh hùng năm xưa nữa rồi.