"Ba người đừng để ý cậu ta nhé, cậu ta nói vậy thôi cũng không có ý gì xấu đâu" Minh Hạ nói khi dẫn cả ba san một phòng khác, rồi nàng định trở về phòng bên kia.
"Hông có gì đâu chị, chị ở lại ăn cùng bọn em đi" Vũ Vũ kéo tay của Minh Hạ lại nói, Minh Hạ cũng không biết từ chối tiểu khả ái này thế nào nên cũng ngồi xuống, Vũ Vũ lấy ra 2 hộp đồ ăn bên trong balo của Thanh Minh đang đeo.
"Đây là thức ăn hộp ở trung tâm mua sắm đúng không" Minh Hạ cầm hộp thức ăn trong tay nói, trung tâm mua sắm có rất nhiều thức ăn nhưng rất nguy hiểm vì bên trong có 1 con tang thi siêu siêu mạnh, cô cũng theo dõi mấy ngày hầu như người sống vào không có đi ra nên cô cũng không giám mạo hiểm.
"Ừm".
"Bên trong có gì đặc biệt không" Minh Hạ hỏi, nàng cũng có ý định lấy chỗ thức ăn của trung tâm mua sắm rồi nhưng cứ nghĩ đến con quái vật bên trong thì lại bỏ, thấy Vũ Vũ đem được thức ăn trong hộp từ trung tâm mua sắm thì ý định lấy thức ăn chợt lé lên.
"Có nha, bên trong dưới sàn là đầy máu, bên trong khá lộn xộn, nhưng có anh và chị nên em không sợ" Vũ Vũ nói, nàng vẫn giấu đi một số chuyện như là Thanh Minh chui ra từ kén, Minh Hạ nghe vậy cũng suy ra rằng con quái vật kia đã bỏ đi hoặc sợ hai người kia nên ko ra, chỉ cần có hai người kia thì không sợ con bên trong nữa.
Nhưng xung quanh trung tâm mua sắm vẫn còn rất nhiều tang thi, những không sao, quan trọng là hai người kia, nàng nhìn Thanh Minh và Diệp Luyến đang ngồi xuống bên cạnh của Vũ Vũ, rồi nàng nói:
"Hai người có thể giúp tôi bảo vệ người vận chuyển vật tư từ cửa hàng được không, chỉ cần bảo vệ mấy người kia thôi không cần một vận chuyển vật tư đâu" Minh Hạ nói với Thanh Minh và Diệp Luyến, Diệp Luyến chỉ là biến dị trung cấp cấp 2, trí thông minh cũng chỉ ngang tầm đứa trẻ 1 tuổi mà thôi nên cũng không hiểu Minh Hạ nói gì, thường là Thanh Minh truyền đạt ý nghĩ bằng ánh mắt cho nàng để hành động các thứ thôi.
Còn Thanh Minh thì khác là là biến dị cao cấp nhất của loài lại là cấp 3, trí thông minh của hắn cũng so được với trí thông minh của một đứa trẻ 5-6 tuổi cũng hiểu được sơ sơ đều mà Minh Hạ nói, Vũ Vũ quay lại nhìn hắn như muốn nói giúp chị ấy đi mà.
"Được" Thanh Minh hết cách nói, Minh Hạ vui mừng không thôi, lấy hộp thức ăn mở ra cho Vũ Vũ và Mình ăn, nhưng chợt nhớ ra hai người kia không ăn nhỉ.
"Sao hai người không ăn" Minh Hạ hỏi, tức nhiên là vì cả hai đâu phải nhân loại, giống với tang thi ngoài kia không cần ăn như sinh vật bình thường, bọn chúng chỉ thèm khát thịt sống để thúc đẩy tiến hóa cũng như lắp lại cơn đói thôi, nên bình thường cả hai sẽ không ăn chỉ Vũ Vũ ăn thôi, Vũ Vũ cũng chả biết nói sao.
"Bọn tôi...ăn...rồi" Thanh Minh nói, nhưng càng làm Minh Hạ nghi hơn, từ lúc gặp nhau đến giờ có thấy họ ăn đâu, nhưng nhớ ra Vũ Vũ, thì Minh Hạ suy nghĩ có thể họ ăn ít dành phần cho Vũ Vũ, Nghĩ đến mình đang ăn phần của họ làm Minh Hạ có chút ngại ngùng, nàng ăn nhanh rồi đi về phòng bên cạnh, chỗ bọn học sinh kia đang ở.
Bọn chúng đang ăn thức ăn thấy Minh Hạ quay về thì cũng lấy thức ăn ra, nhưng Minh Hạ xua tay đi.
"Mọi người ngày mai chuẩn bị đi toàn bộ sẽ ra ngoài để lấy đồ ăn ở trung tâm mua sắm" Minh Hạ quay nói, mấy người bên trong có chút sợ hãi, mấy lần ra ngoài mấy chỗ nhỏ lấy thức ăn đã rất nguy hiểm, Minh Hạ cũng chỉ bảo vệ được 2 người mà cùng, nên để đảm bảo an toàn mọi người sẽ thay phiên lấy thức ăn với Minh Hạ mỗi lần phải ra ngoài.
Bọn họ nghe Minh Hạ nói toàn bộ phải đi thì sợ Minh Hạ sẽ không thể bảo vệ an toàn cho tất cả bọn họ, hiểu được tiếng lòng của bọn chết nhát này, Minh Hạ nói:
"Lần này đi còn có thêm hai người kia nữa, bọn họ rất mạnh nên các cậu yên tâm".
Nghe Minh Hạ nói họ cũng yên tâm phần nào rồi, hai người kia một người, thì một người thấy trực tiếp sức mạnh, người còn lại được Ninh Quang kể rằng chỉ một phát toàn bộ tang thi đều thành ba khúc, họ cũng nhanh chóng nghỉ ngơi, nam về phòng nam, nữ về phòng nữ để nghỉ ngơi lấy sức.
Phòng bên cạnh, Vũ Vũ nằm trên chiếc giường hai bên nàng là hai con tang thi gần như mạnh nhất thời điểm tận thể này, thể biến dị thượng cấp Thanh Minh và thể biến dị trung cấp Diệp Luyến.
Tang thi thì tối là thời gian hoạt động của bọn chúng, tang thi không ngừng tiến hóa chúng loại bỏ dầm hết điểm yếu, không cần ăn để cung cấp năng lượng hoạt động cho cơ thể, tự sản sinh năng lượng cần thiết cho cơ thể, không cần ngủ để tối ưu thời gian, không thể bị tấn công khi ngủ vì không ngủ.
Diệp Luyến mở mắt nhìn lên trần của căn phòng, rồi nhìn sang Vũ Vũ đang ngủ ngon lành bên trong lòng của Thanh Minh, thậm trí con bé ngủ chảy cả nước bọt ra, thấy hắn nhắm mắt lại thì Diệp Luyến biết thời cơ đến rồi, vuốt sắc bén đâm đến, nhưng bỗng nhiên sức mạnh bị giảm xuống, vuốt của nàng bị tayThanh Minh bắt lại.
Hắn ném tay của nàng rồi tiếp tục ôm lấy Vũ Vũ, Thanh Minh luôn luôn đề phòng Diệp Luyến nếu không phải nàng được Vũ Vũ nói thì chắc chắn nàng đã trở thành năng lượng của hắn, một thể biến dị có đặc trưng mạnh như vậy không hấp thu đúng uổng phí, nhưng vì Vũ Vũ nên hắn bỏ qua con mồi này vậy.
Hắn mở mắt nhìn thẳng mắt nàng như muốn nói, 'nếu cô tiếp tục tấn công thì Thanh Minh ta không ngại giết cô đâu', như hiểu được câu nói trong ánh mắt của Thanh Minh nên nàng lại bò lại chỗ cũ nằm xuống.
Sáng hôm nay, những học sinh mang theo balo chuẩn bị lên đường, Vũ Vũ sau khi đánh răng vệ sinh thì cũng cùng với hai người kia xuất hiện trước đám học sinh.
Thường thì Thanh Minh sẽ bế Vũ Vũ nhưng hôm nay hắn để Diệp Luyến bế Vũ Vũ, nàng cũng biết thứ mình đang bế là thứ kìm chân cho việc tên kia không giết mình, nàng cũng bế nó cẩn thận.
"Khởi hành thôi mọi người" Minh Hạ nói, đoàn người bắt đầu di chuyển về phía của trung tâm mua sắm, trên đường đi cũng không thấy nhiều tang thi.
Thanh Minh thấy đám kiến này có chút gai mắt đám này, bọn tang thi trên đường bắt đầu cảm thấy mùi thơm của thịt sống bọn chúng bắt đầu tập trung lại để tấn công.
Thanh Minh triệu hồi hai cây thương ra, bắt đầu chém giết mấy cơn tang thi này, Minh Hạ cũng bật chân khí lên, katana sắc bén chém mấy con tang thi lại gần, đám vô dụng kia chỉ biết núp sau lưng chạy trốn mà thôi.
Không nói thì cũng biết Diệp Luyến giết tang thi nhiều nhất rồi, Diệp Luyến thì vừa bế Vũ Vũ vừa đánh, chỉ dùng một tay thôi mà bọn tang thi đã tang xác, đặc trưng của nàng quả thật là một trong những đặc trưng hàng đầu, nếu nàng mà là thể biến dị thượng cấp thì vô địch luôn rồi, tăng 12 lần sức mạnh × 3 lần nữa thì có ai có thể đánh bại nàng nữa.
Tốc độ diệt tang thi không bằng tốc độ tang thi xuất hiện, càng lúc càng nhiều, Thanh Minh hết cách sử dụng kỹ năng thống lĩnh tang thi làm bọn nói chậm lại, đoàn người cũng di chuyển nhanh hơn đến trung tâm mua sắm.
"Mọi người lấy thức ăn nhiều vào rồi chúng ta di chuyển ra khỏi đây" Minh Hạ nói, chỗ thức ăn trong đây bằng cả đống thức ăn cô mạo hiểm ra ngoài để lấy cả tháng đấy.
Bọn họ chia ra lấy thức ăn, mà Thanh Minh cũng cảm nhận được một luồng năng lượng của một tang thi như nó không như tang thi bình thường nó mạnh hơn, nhưng nó cũng chả phải thể biến tang thi vì so với thể biến dị thì nó quá yếu, có thể vì Thanh Minh đi nó mới đến đây.
Thanh Minh cũng chả bận tâm với nó vì chỉ cần 1 đấm thì hắn dễ dàng giết chết nó, Minh Hạ và Diệp Luyến đang bế Vũ Vũ đi xung quanh, kiểm tra xem có gì bất thường không.
"Cứuuuuuu!!!!!!" Tiếng một học sinh thu hút chút ý của mọi người, Thanh Minh cảm nhận được tiếng hét cùng hướng với cái sinh vật tang thi mạnh bất thường kia.
Thanh Minh nhìn vào bên trong là hai thằng phế vật, một thằng không biết, thằng còn lại có chút quen mắt à hình như nó tên Khôi Vĩ, thứ đang tấn công là một con tang thi mập gân xanh nổi đầy trên cổ.
Tên:???
Loài: tang thi thức tỉnh.
Cấp:2
Chiến lược tông: 46.
Dị năng: hơi thở axit, kỹ năng cấp 1 bằng cách tích trữ axit và bên trong bụng có thể phóng ra axit từ miệng, kỹ năng cấp 2 tăng lượng axit tích trữ lên một chút.
Kỹ năng:tăng cường giác quan.
Khôi Vĩ kinh dị nhìn bạn mình bị xé xác bởi con quái vật kia, người kia ánh mắt cầu xin sự cứu giúp của mình trong sợ hãi tột cùng, Khôi Vĩ cố gắng chạy ra khỏi đó
Khôi Vĩ thấy Thanh Minh thì cầu cứu nhưng Thanh Minh chỉ nhìn thôi, con tang thi kia rõ ràng lúc hắn đi thì nhân cơ hội chiếm địa bàn đây, con tang thi kia ăn một nửa thân người của cậu bạn kia, nó thấy con mồi thứ hai đang chạy thì lão nhanh đến cắn một phát, nhưng nó bỗng nhiên cảm nhận được tồn tại mạnh hơn mình.
Thanh Minh cảm giác được đám người kia chạy đến rồi thì triệu hồi cây thương ra, ném chuẩn, thẳng đến đầu của con tang thi kia, nó xé rách vai của Khôi Vĩ, nhưng bị cây thương xuyên đầu kéo đi.
Theo lực quán tính thì con tang bị bay ra, cấm lên tường cây thương được hắn triệu hồi quay lại tay của Thanh Minh, hắn chầm chậm đi lại con tang thi hấp hối, dù đầu bị phá hủy 70% thì nói vẫn còn sống sức chống chịu của nó hơn tang thi bình thường rất nhiều.
Thanh Minh dơ tay xuyên thủng đầu của nó lấy viên tinh thạch màu vàng trong nó trong suốt hơn bình thường, bỏ vào bên trong miệng của mình trước khi đám người kia chạy đến.
[Hấp thu thi thạch cực phẩm cấp 2, hấp thu thất bại mãnh vở ký ức, thôn phệ thất bại dị năng hơi thở axit, 20% năng lượng cần cho thăng cấp].
"Xảy ra chuyện gì" đám người kia chạy đến thì chỉ nhìn thấy một người còn sống nhưng bị ăn một nửa, một người bị cắn ở vai gớm máu và cuối cùng là Thanh Minh đã giết được con quái vật kia, đám người cũng thở phào vì quái vật đã bị giết.
"Cứu tôi...a..cứu với" cậu bạn kia nói, cậu ta vốn dĩ phải chết nhưng cơ thể đang dần biến thành tang thi nên được kéo dài thêm sự sống, nhưng là sống không bằng chết.
Minh Hạ thở dài một hơi rồi đi lại đâm xuống kết thúc cậu bạn kia, kết thúc sự đau khổ của hắn, rồi quay sang Khôi Vĩ, hắn biết Minh Hạ muốn làm gì, Minh Hạ đã nhìn thấy vết cắn của tang thi trên vai mình.
"Không đừng mà để mình tự làm được không" Khôi Vĩ Hoảng sợ lùi về sau, Minh Hạ gật đầu ném cho hắn một con dao rồi quay đi đám người nhìn nhau rồi cũng quay đi.
"Tự lo cho mình đi" Minh Hạ nói rồi lạnh lùng, đám người chỉ đi theo Minh Hạ cũng chả nói thêm lời nào.
"Khặc...khặc...khặc" Thanh Minh trước khi đi thì cười khẩy lên, Khôi Vĩ tức giận, trong đầu nghĩ đến cảnh lúc đó trong đầu nghĩ, 'rõ ràng rõ ràng hắn có thể cứu mình rõ ràng là có thể'.
Càng nghĩ càng làm Khôi Vĩ tức giận hắn muốn báo thù, muốn trả thù, từ vai của Khôi Vĩ bắt đầu lan truyền ra khắp cơ thể sự đau đớn, chấp niệm kia chấp niệm muốn báo thù của Khôi Vĩ giữ cho ý thức của hắn, đánh bại được con quái kia.
Sau hồi hắn tỉnh dậy cảm nhận được lan truyền ra toàn cơ thể là sức mạnh, cầm lên con dao, sự hận thù phùng cháy lên bên trong lòng của hắn, đứng dậy đi tìm đám người kia...