"Chị Diệp Luyến thật xinh đẹp nha" Vũ Vũ thấy Diệp Luyến thay đồ xong thì khen lấy khen để, sau khi đi bị Thanh Minh đánh bại thì Diệp Luyến, Vũ Vũ thấy Diệp Luyến không nơi để đi nên cũng dẫn nàng theo, Diệp Luyến cũng ngoan ngoãn đi theo.
Vũ Vũ thấy bộ váy kia dính máu không đẹp, nên trở về trung tâm mua sắm, cả hai cũng lấy nước trai để tắm rửa, Thanh Minh thì đứng bên ngoài canh, sau đó Vũ Vũ lựa chọn đồ cho Diệp Luyến Mặc.
Vũ Vũ lần nữa dẫn cả hai đi ra bên ngoài, Diệp Luyến muốn đi đường khác với Vũ Vũ nhưng thực lực vi tôn, Thanh Minh chỉ nhìn một cái thôi mà Diệp Luyến đã ngoan ngoãn đi theo.
...bên khác.
"Cái gì bọn tang thi đã tiến hóa ư" cầm tờ giấy và viên tinh thạch vàng trên tay cha của Dũng Khôi, Dũng Khải, ông kinh ngạc cực kì, tang thi bình thường đối phó cũng không khó vì chúng khá chậm và yếu, nhưng theo bản xét nghiệm thì tốc độ lẫn sức mạnh của bọn này đã tăng lên rất nhiều, Dũng Khải là một thức tỉnh giả, ông cũng phát hiện ăn tinh thạch trong đầu của tang thi sẽ tăng cấp sức mạnh dị năng của mình, Dũng Khải có dị năng là hóa một cái tay thành một cánh tay quái vật lông lá.
Dũng Khải nuốt viên tinh thạch xuống không ngoài dự đoán, sức mạnh của Dũng Khải đang bùng nổ, cánh tay biến đổi lan rộng ra sức mạnh truyền đi khắp cơ thể của ông.
Sức mạnh của ông tăng cao lên, cánh tay kia đã tăng cũng to hơn, đây chẳng lẽ là tăng cấp rồi ư, sức mạnh của Dũng Khải tăng mạnh, ông thử dùng cánh tay kia đấm vào cái tường.
Đùngggg.
Cái tường thủng một lỗ lớn, xung quanh bức tường cũng nứt toác ra, nếu là lúc trước thì tường chỉ nứt ra một chút và cũng không thể xuyên thủng qua bức tường được.
"Quả nhiên đã tiến hóa" Dũng Khải nhìn sức mạnh của cánh tay của mình nói, sức mạnh đã đăng lên rất nhiều,nhưng ông cũng biết lũ tang thi đã trở mạnh lên rồi.
...bên khác.
"Chết tiệc, tại sao bọn này lại biến mạnh như vậy" một nữ sinh đang cầm một cây katana chém bọn tang thi, nàng là Minh Hạ, là con lai, cây katana này là quà của ông ngoại nàng bên nhật.
"Cứu với" Bạn của nàng Ninh Quang đang bị lũ tang thi quay xung quanh tấn công, Ninh Quang chỉ cầm một cây gậy đinh và chỉ là một người bình thường mà thôi, Minh Hạ hết cách.
Chân khí trong cơ thể sôi sục, trong 1 khoảng khắc những đường kiếm lưu loát xuyên qua cắt đứt đôi thân người của những con tang thi trên đường đi của lưỡi kiếm sắc bén kia.
Đây không phải dị năng mà là chân khí, khi một người tập luyện võ thuật, đả thông các huyệt vị trên cơ thể, kinh mạch lưu thông và tập võ thuật sẽ sinh ra khí công thay gọi đúng hơn chân khí, việc sinh ra được chân khí phải trải qua nhiều năm chứ không phải luyện cái có ngay, nhưng đó chỉ là cách đầu tiên để có chân khí.
Cách hai dễ dàng hơn được truyền lại, khi các cao thủ sắp chết họ sẽ truyền chân khí cả đời mình vào người con cháu, giúp chúng đả thông kinh mạch, sở hữu sức mạnh kinh thiên động địa, nhưng cái giá phải trả là cái chết, vì khi luyện được chân khí thì chân khí kia đã gắn liền với sinh mệnh của họ, truyền cho người khác thì chả khác nào truyền sinh mệnh của mình cho họ.
Mà Minh Hạ chính là ví dụ cho trường hợp thứ hai, ngoại nàng đã tặng nàng cây katana quý giá của mình cũng như truyền chân khí cả đời của ông cho nàng, nhưng vì cơ thể này không thích ứng được với chân khí của ông để lại, vì dù sở hữu chân khí nhưng nó không phải của mình, cần thời gian để nó quen thuộc cơ thể mới, nên trong 1 ngày, Minh Hạ chỉ sử dụng tối đa 5 lần chân khí, nếu lần thứ 6 thì cái chết chắc chắn là điều khó tránh khỏi, hôm nay đã sử dụng 4 lần, thêm lần này nữa sẽ là 5.
Một đường kiếm hoa mỹ quét ngang toàn bộ tang thi, thân trên và thân dưới của bọn nó bị cắt đứt ra, Ninh Quang thấy cảnh này cũng chạy ra khỏi vòng vay của bọn tang thi.
"Gàooo" rất nhiều tang thi lại chạy đến, Minh Hạ cùng Ninh Quang chạy đi, nàng cũng không còn có thể sử dụng thêm chân khí để cường hóa sức mạnh nữa, vác thêm cái balo chứa đầy nhu yếu phẩm kia càng làm tốc độ của cả hai giảm xuống đáng kể, Minh Hạ muốn bỏ lại cái balo xuống để chạy.
Nhưng nhớ lại những khó khăn đã trải qua để lấy đống thức ăn và nước uống bên trong thì Minh Hạ có chút không nỡ lòng nào vứt đi.
"Anh ơi, thì như có hai anh chị kia bị quái vật tấn công, anh có thể nào cứu họ không, đánh bại lũ quái vật đi được không" một âm thanh trẻ con thu hút cả hai nhìn theo, có ba người đứng đằng xa, hai người lớn một nam một nữ, cùng một tiểu khả ái đáng yêu đang được người nàng bế, cả ba ăn mặc rất đẹp và trẻ chung.
Người nam đang bế tiểu khả ái kia, hắn nhìn người nữ một cái, nàng kia cũng hiểu ý của người nam kia, lao lên với tốc độ một cái chớt mắt, những con tang thi kia chợt đứng yên bất động cho người nữ kia đánh, chỉ một cào thôi mà những con tang thi đã thành ba khúc.
"Mạnh quá" Ninh Quanh hốt lên, thậm trí còn mạnh hơn của Minh Hạ nữa, nếu bầy tang thi lúc này mà Minh Hạ bật sức mạnh kia thì cũng chỉ giải quyết được một nửa là cũng thôi.
"Anh, chị có sao không" người nam bế tiểu khả ái đã xuất hiện trước mặt hai người rồi, tiểu khả ái kia nói, nàng thật sự rất dễ thương, người nữ kia cũng trở về.
"Cảm ơn ba người giúp đỡ" Ninh Quang và Minh Hạ cuối người xuống cảm ơn, trong tận thế như này mà chịu giúp người không quen không biết như thế là rất hiếm.
"Không có gì, mà anh, chị có thấy một người như thế này hông" tiểu khả ái kia lấy ra một bức ảnh ra đưa cho hai người xem, bên trong ảnh là một người thiếu nữ xinh đẹp, có nét chút giống tiểu khả ái kia.
"Đây là chị em Vũ Dao, hai anh chị từng thấy chị ấy không" tiểu khả ái đáng thương nói, cả hai nhìn ảnh lắc đầu làm tiểu khả ái kia thất vọng, thấy nàng ủ rũ Minh Hạ an ủi:
"Em yên tâm, nếu chị thấy cô ấy sẽ nói cho cô ấy là em đang tìm cô ấy, mà em cùng hai bạn đây tên gì, chị tên Minh Hạ, còn đây là bạn chị Ninh Quang" Minh Hạ giới thiệu.
"Em tên Vũ Vũ, đây là hai anh, chị bạn của chị em, anh ấy tên là Thanh Minh, chị ấy là Diệp Luyến" Vũ Vũ cũng giới thiệu.
"Rất vui được làm quen hai bạn" Ninh Quang dơ tay ra chào hỏi, Thanh Minh cùng Diệp Luyến nhìn nhau rồi nhìn Ninh Quang rất khinh thường, đối với giống loài biến dị tang thi mạnh mẽ như hai người bọn họ thì rất khinh thường kẻ yếu, tôn trọng kẻ mạnh.
Minh Hạ trong mắt cả hai còn có chút tôn trọng vì cả hai có thể thấy sức mạnh chân khí đang chảy trong người của nàng, còn Ninh Quang thì khác hoàn toàn yếu đuối, ánh mắt nhìn hắn như nhìn một con kiến mà thôi.
Ninh Quang quê độ vì cả hai lơ mình đi cũng rút tay về, Minh Hạ thấy bầu không khí có chút gì đó khó xử mới nói:
"Lâu như vậy mới gặp người sống, thay cả ba về chỗ của bọn tôi nghỉ ngơi đi, trời cũng sắp tối rất nguy hiểm,".
"Được, nhưng có làm phiền chị không" Vũ Vũ lâu rồi cũng chưa nói chuyện vì hai người kia rất ít nói, thậm trí là không nói gì, khá cô đơn, nàng muốn đi theo Minh Hạ nhưng sợ làm phiền nàng.
"Không phiền không phiền, lúc nãy không nhờ Diệp Luyến tỷ cứu thì bọn chị chết rồi, có gì đâu mà phiền cơ chứ, xem như giúp đỡ lẫn nhau thôi" Minh Hạ nói, làm Vũ Vũ không không ngại ngần gì nữ mà đi theo, sau đó họ đi về căn cứ của Minh Hạ.
Đi vào bên trong một khách sạn, lên tầng hai sau đó đi đến một căn phòng, Minh Hạ gõ cửa căn Phòng, sau đó nó được mở ra bởi một nữ sinh khác.
"Minh Hạ, chị cuối cùng cũng về" nữ sinh kia nói rất mừng rỡ khi thấy trên vai của Ninh Quang và Minh Hạ là túi đầy thức ăn, nhưng chợt nhận ra có thêm ba người nữa.
"Cậu lại nhận thêm ba người à" nữ sinh kia nói, bên trong đã rất chật chội rồi, thức ăn cũng chả có nhiều lại nhận thêm người, thức ăn lại phải chia ra thì làm sao mà no đây.
"Ừm" Minh Hạ nói lại một cách lạnh nhạt rồi dẫn ba người Vũ Vũ vào bên trong, nữ sinh kia cũng chả nói thêm gì với Minh Hạ cả, Ninh Quang cũng đi vào khoe túi thức ăn với nữ sinh kia.
Bên trong là một đám học sinh đang ngồi, nằm dài chờ đợi thức ăn về đến, khi thấy Minh Hạ về thì vui mừng, nhưng khi thấy đám người Vũ Vũ thì mặt bí xị lại.
"Đây là ai vậy Minh Hạ" một nam sinh nói, hắn là Khôi Vĩ học cùng lớp với Minh Hạ, cũng là người cầm đầu ở trong đám học sinh nam.
"Giới thiệu với mọi người đây là vài người bạn đã giúp đỡ bọn tôi, người này là Thanh Minh, người này là Diệp Luyến, và cuối cùng là Vũ Vũ" Ninh Quang chặn họng của Minh Hạ giới thiệu.
"Giúp đỡ? Haha Minh Hạ ra ngoài còn cần ai giúp đỡ, Ninh Quang tìm lý do cho người khác ăn chực thì cũng hợp lý chút chứ, đúng không mọi người" Khôi Vĩ nói, sau đó có thêm vài đứa nói thêm:
"Đúng vậy, có Minh Hạ thì ba người kia giúp gì được chứ".
"Đúng vậy".
"Hừ, đám phế vật các người thì biết gì chứ, ăn không ngồi rồi núp sau lưng chị Minh Hạ, đúng là vừa phế vật vừa hèn mà" Không để Minh Hạ giải thích thì Vũ Vũ được Thanh Minh thả xuống đã chạy lại nói với Khôi Vĩ.
"Nhóc con, mày nói ai phế vật, mày nói ai hèn, không ai dạy mày thì để tao dạy" bị chạm chúng chỗ ngứa nên Khôi Vĩ tức giận lên, hắn không có sức mạnh gì, mỗi lần đi lấy thức ăn luôn chạy như chó, hắn muốn mình là trung tâm, nhưng luôn bị Minh Hạ dành, chỉ núp sau bóng của Minh Hạ thôi, càng làm hắn thấy mình giống phế vật, bị nói là phế vật cùng hèn làm Khôi Vĩ tức điên, tay hắn dơ lên định tát Vũ Vũ một cái.
Minh Hạ quá xa không ngăn được, nếu thật sự đánh trúng cô bé chọc giận hai người kia thì chắc chắn Khôi Vĩ khó sống, Vũ Vũ sợ hãi nhắm mắt lại.
"A...a...thả....ra....khặc...a" Thanh Minh đã dịch chuyển tức thời bóp cổ của Khôi Vĩ lên, trên tay xuất hiện ra cây long thương, chuẩn bị xuyên Khôi Vĩ đến nơi, cũng may Vũ Vũ kéo cây thương lại sau đó nói:
"Bỏ qua đi anh, hắn cũng chưa đánh em, giết hắn cũng không đáng" nghe vậy Thanh Minh cũng ném bay Khôi Vĩ vào tường, cây thương cũng thu lại.
Mọi người thấy màn này xong cũng không nói gì, mấy ngày đầu dị biến còn có mạng xã hội có nghe nói qua một loại người sau khi biến dị có được sức mạnh dị thường, họ tưởng chỉ có Minh Hạ nhưng hôm nay cũng mở rộng tầm mắt không ít.
Chỉ trong tích tắc mà anh ta đã di chuyển đến bóp cổ của Khôi Vĩ, hư không triệu hồi một cây thương, bây giờ họ cũng tin là mấy người này giúp Minh Hạ và Ninh Quang.
"Mọi người bình tĩnh không có chuyện gì mà" Ninh Quang cố gắng xoa dịu tình hình, hắn biết hai người kia rất lợi hại không trêu chọc nổi.
"Hừ, bọn tôi cũng chả muốn ăn chực của anh đâu, giữ lấy mà gặm phế vật hèn hạ" Vũ Vũ miệng lưỡi độc ác nói với Khôi Vĩ đang bận thở trên mặt đất.
"Chị Minh Hạ, còn phòng nào không ở đây có thứ chướng mắt quá" Vũ Vũ nói sau đó Minh Hạ kéo tay của Thanh Minh cùng Diệp Luyến và Vũ Vũ đi.
Khôi Vĩ tức giận cùng nhục nhã không thôi, hắn thề sẽ trả thù...