Chương 599: Quân đoàn 31, Faset

Quyển 8 - Chương 69: Quân đoàn 31, Faset

Bước lên tàu tuần dương Red Sea (biển đỏ) lớp {Hạo Kiếp}, ngồi xuống chiếc ghế da rộng rãi trong phòng khách khoang nghỉ ngơi được bố trí đặc biệt, mập mạp và Mễ Lan quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ mạn tàu. Cảng vũ trụ số 22 Thương Lãng tinh hình xoắn ốc đang lơ lửng treo cao trên tinh cầu màu trắng xanh. Ánh đèn trên cảng khẩu nhấp nháy trong vũ trụ màu đen, vô số các chiến hạm và các loại phi thuyền ra ra vào vào trên cảng khẩu.

Toàn bộ bến cảng thoạt nhìn giống như một con ốc biển nổi đầy sinh vật phù du.

Theo khoảng cách chiến hạm rời cảng càng lúc càng xa, đoàn người đưa tiễn trên bến cảng cũng trở nên nhỏ dần. Có điều, xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu vẫn như trước có thể nhìn thấy rõ ràng các sĩ quan đứng ở hàng đầu đang không ngừng vẫy vẫy tay, vẫn như trước có thể nhìn thấy từng khối phương trận màu xanh thẫm đang cúi chào chỉnh tề ở phía sau bọn họ. Đó là lão nguyên soái Lý Tồn Tín, Bùi Lập Đồng, Balmer cùng với tất cả các chiến sĩ của sư đoàn thiết giáp số 13 và sư đoàn số 51.

Cho đến khi phi thuyền đột nhiên tăng tốc, bến cảng biến thành một điểm sáng nhỏ bên quả bóng cao su màu trắng xanh, mập mạp mới quay đầu lại, bĩu môi nói: "Hai ngày nữa bọn họ cũng sẽ quay về Hán Kinh, tiễn đưa long trọng như thế làm quái gì, chẳng khác nào sinh ly tử biệt ấy."

"Ngươi thật là..." Mễ Lan nhẹ nhàng đấm cho mập mạp một cái, lườm mắt nói: "Người ta đến tiễn ngươi ngươi còn không cảm ơn đi."

"Ai bảo bọn họ tiễn hả?" Mập mạp trợn mắt, phiền muộn nói: "Vất vả lắm mới có mấy ngày nghỉ ngơi, đám người này cứ năm lần bảy lượt tới thúc đẩy, bảo ta phải mau chóng tới Hán Kinh, nói cái gì mà Bộ chỉ huy tối cao muốn ta đi. Thật là, Bộ chỉ huy tối cao thì liên quan quái gì tới ta, có chừa cho người ta đất sống không kia chứ!"

Nói xong, cánh tay mập mạp bắt đầu cọ cọ vào cánh tay Mễ Lan, mặt mày hớn hở: "Hai ngày này, suối nước nóng ta còn chưa ngâm đủ đâu."

Mễ Lan xấu hổ quá độ, mặt đỏ bừng như lửa thiêu, thuận tay véo cho mập mạp một cái. Đôi mắt quyến rũ, mị nhãn như tơ, phảng phất như xuân thủy ngấn nước, ánh mắt nhìn khiến cho một viên sĩ quan Trenock vừa mới vào cửa phải ngẩn ngơ như bị cuốn mất hồn.

" Tướng quân." Mắt thấy ánh mắt bất thiện của mập mạp, viên sĩ quan Trenock liền phục hồi lại tinh thần, nhấc tay cúi chào nói: "Yêu cầu liên lạc của ngài đã được thực hiện, qua điểm Bước nhảy là có thể chuyển kết nối được."

"Ừm." Mập mạp gật đầu, nhìn qua thời gian một chút. Từ nơi này đến điểm Bước nhảy cần 6 giờ đồng hồ nữa. Trong 6 giờ này vẫn còn rất nhiều công tác phải làm.

ĐỨng dậy, nhiệt tình đưa viên sĩ quan ra khỏi cửa, dùng mật mã khóa trái cửa tự động lại, mập mạp quay đầu, nhìn Mễ Lan cười hắc hắc không ngừng.

"Mơ đi..." Mễ Lan làm sao mà không biết trong lòng gã mập mạp này đang nghĩ cái gì, liền cười duyên một cái, vừa mới quay đầu sang chỗ khác, đột nhiên liền kêu lên một tiếng kinh sợ. Thân thể mềm mại với đường cong yểu điệu đã bị mập mạp ôm lấy.

Mập mạp bước vào trong phòng ngủ bên trong khoang nghỉ ngơi.

Mễ Lan ôm cổ mập mạp, vừa cười vừa thở hổn hển, nói: "Không được, mập mạp chết tiệt, lát nữa ta còn phải đi họp với thầy... A..."

Lời còn chưa dứt, nàng đã bị mập mạp quăng xuống chiếc giường lớn mềm mại.

Chiếc giường với ga giường hình caro đang tỏa ra mùi vị thơm tho sạch sẽ. Quần áo của Mễ Lan bị lột ra từng cái một, làn da trắng nõn mềm mại giống như một chú dê non trắng đang từ từ phơi bày ra trước không khí.

"Đồ chết tiệt... Ngươi dám bắt nạt ta." Mễ Lan nắm lấy bàn tay to của mập mạp đang không ngừng di động trên bộ ngực mềm mại của mình, dâng lên đôi môi thơm, cất tiếng nỉ non.

"Có bản lĩnh thì bắt nạt lại ta đi." Ngón tay linh xảo của mập mạp khẽ gẩy một cái, áo ngực của Mễ Lan liền không cánh mà bay. Hai ngọn núi ngọc nõn nã trắng như tuyết khẽ bật ra.

" Mập mạp chết tiệt, tới Trenock rồi, xem chúng ta thu thập ngươi thế nào..." Bởi vì có hệ thống cân bằng không khí trong phòng làm mát, làn da trơn nhẵn như lụa của Mễ Lan liền nổi lên từng hạt li ti. Nàng hơi nâng lên bờ mông, để cho mạp mạp cởi chiếc váy và đôi tất dài của mình ra. Phía trên cặp đùi thon dài chỉ còn lại một chiếc quần lót hoa văn màu đen mới bị kéo ra một nửa, lộ ra phần lớn bờ mông đẹp tròn đầy.

Ngón tay mập mạp men theo một vệt khe mờ nhạt trên lưng Mễ Lan, mò vào trong chiếc quần lót, bắt lấy bờ mông trơn mềm nở nang.

An Lôi, Bonnie, Helen, Mỹ Đóa, Nia...

Mễ Lan mị nhãn như tơ, cắn môi uy hiếp, đổi lấy vậy mà lại một thanh lửa nóng dưới bụng mập mạp. Trong cái loạn thế này, các nàng chính gia đình của mình, là cuộc sống của mình, là những bộ phận quan trọng nhất trong hành trình sinh mệnh của mình.

Hai cơ thể trần trịu cuốn lấy nhau trên chiếc giường trải caro. Sau một lát, tiếng mưa giây gió giật cùng với từng tiếng ai nha của Mễ Lan liền vang vọng cả gian phòng.

" An Lôi từ trước đến nay vẫn cùng chúng ta ở Học viện quân sự số 1 Trenock..." Kích tình qua đi, trên khuôn mặt tuyệt mỹ còn sót lại nét ửng hồng động lòng người, Mễ Lan úp vào lồng ngực của mập mạp, mím môi cười: "Người theo đuổi nàng có thể xếp hàng đến cả thành phố Hán Kinh. Có học viên, có giảng viên, có người trong ngành tình báo của nàng, còn có các sĩ quan trong quân đồng minh. Mập mạp chết tiệt, ngươi phải cẩn thận rồi."

"Cẩn thận?" Mập mạp gãi nhẹ vào dưới nách Mễ Lan một cái, làm rộ lên một hồi cười vang yêu kiều, vỗ ngực nói: "Thế giới này, kẻ có thể làm địch nhân của ta vẫn còn chưa sinh ra đâu."

"Khoác lác không biết ngượng!" Mễ Lan giữ chặt lấy bàn tay của mập mạp, không có hắn làm chuyện xấu, thân thể trơn nhẵn uốn éo trong lòng mập mạp giống như một con cá chạch: "Ta xem những người đó, người nào người nấy đều hơn ngươi gấp vạn lần. Vừa đẹp trai anh tuấn vừa hài hước văn nhã. Có một số người còn là thiên tài quân sự của các quốc gia, đài truyền hình đã làm bài đưa tin, không biết có bao nhiêu thiếu nữ khóc thét đòi gả cho bọn hắn cơ đấy."

"Được rồi..." Nói xong, Mễ Lan động thân ngồi dậy, một tay vỗ về khuôn mặt của mập mạp, chăm chú nói: "Có một kẻ là trung tướng Daniel Faset của Phỉ Dương theo đuổi chặt chẽ nhất. nghe nói, hắn là môn sinh đắc ý của thượng tướng Phỉ Dương Lý Phật, được xưng là tiểu Lý Phật."

"Lý Phật bố ta còn mắng cho văng xích chó, Lý Phật con thì tính là cái gì?" Trên mặt mập mạp tuy rằng coi khinh, thế nhưng trong lòng lại có chút cảnh giác: "Hắn ta đến Trenock làm gì?"

"Hắn là quân đoàn trưởng quân đoàn 31 lục quân Phỉ Dương, trước là sĩ quan liên lạc cao cấp của Đồng minh hợp tác quân sự được phái đến căn cứ đóng quân của Phỉ Dương tại Trenock, bởi vì cần tham gia lớp huấn luyện chỉ huy quân sự một năm một lần nên mới đến Học viện quân sự số 1. Sau khi thấy An Lôi thì liền theo đuổi không bỏ, cả học viện đều biết." Mễ Lan nâng cằm nói: "Được rồi, ngày hôm trước trong số các đơn vị bộ đội trong đợt tăng phái mới tới Thương Lãng tinh của Phỉ Dương vừa mới công bố, có cả quân đoàn 31 Phỉ Dương."

"Quân đoàn 31, là người của Lý Phật sao?" Mập mạp nhíu mày.

Trong tình báo lục quân tăng phái của Phỉ Dương nhận được khi trước, mình vẫn luôn đặt nhiều ánh mắt vào quân đoàn số 6 Phỉ Dương vốn xưng danh là thuộc dòng chính của Hastings, rồi bộ đội chủ lực Song Đầu Ưng ( Two-headed Eagle, chim ưng hai đầu) thần bí của Phỉ Dương, rồi mấy sư đoàn Phỉ Dương đã từng giao tiếp qua tại Mosky Gatralan. Những đơn vị này, ngoài trừ sư đoàn Song Đầu Ưng số 2 không thể nào hiểu rõ ra, những cái khác mập mạp có thể khẳng định đều là do Margaret điểm danh mà phái tới. THế nhưng không ngờ rằng, trong đội ngũ tiếp viện này vậy mà lại có một quân đoàn 4 sư đoàn là thuộc dòng chính của Lý Phật.

Hastings, đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì vậy?!