Chương 598: Ngôi sao sáng

Quyển 8 - Chương 68: Ngôi sao sáng

Tháng 10 năm 2063, chiến tranh vũ trụ như lửa bỏng dầu sôi.

Dưới thế tiến công mùa đông do Soberl phe Tây Ước phát động, thủ đô của các quốc gia thành viên Phỉ Minh đều đã cảm thấy một áp lực cực lớn. Ở chiến khu phía bắc, phía tây, phía tây bắc và phía tây nam của bản đồ vũ trụ mặt phẳng của loài người, quân đồng minh đã rút lui trên toàn tuyến. Trong vòng một tháng, tổng cộng đã ném đi sáu tinh hệ và hai mươi hai điểm Bước nhảy. Bộ đội tổn thất cao tới hơn mười triệu.

Ở chiến khu tinh hà Carleston ở khu vực trung bộ trung tâm nhất, hạm đội Cộng hòa Phỉ Dương lại càng rời bỏ một khoảng lớn cứ điểm chiến lược quan trọng , toàn quân lui về phòng ngự ở hành lang hướng Tây ngoài điểm Bước nhảy tinh hệ Thiên Nga ở rìa biên giới, lấy cứ điểm làm trung tâm, chống đỡ sự xâm lấn của hạm đội Binalter.

Trong lúc nhất thời, nội bộ Phỉ Minh như con thuyền bấp bênh trong mưa gió. Đối mặt với thế cục nghiêm trọng như vậy, trong lòng tất cả dân chúng đều nóng như lửa đốt. Các quốc gia diễu hành mít-tinh không ngừng, yêu cầu quân đồng minh thực thi hành động thiết thực, hiệp đồng tác chiến, tiếng hô ngăn chặn xu hướng suy tàn của Phỉ Minh trên chiến trường càng ngày càng cao. Đồng thời, tiếng nghi vấn đối với Bộ chỉ huy tối cao, Bộ thống soái tối cao quân đồng minh cũng không ngừng kéo lên.

Dưới trạng thái chiến tranh nghiêm trọng như vậy, lực lượng mới xuất hiện của tập đoàn quân Lý Phật tại chiến khu trung bộ Ryan đã trở thành điểm sáng lớn nhất trong liên quân Phỉ Minh.

Kết thúc ngày 26 tháng 10, tinh hệ Catalunya đã bị quân đoàn Lý Phật chiếm lĩnh toàn biên cảnh. Dưới thế tiến công của lục quân và hạm đội Lý Phật, quân đội Liên bang Naga hết lùi lại lùi, chiến hạm và robot bị bắt làm tù binh đã xếp thành một hàng dài. Vì thế mà đã khiến cho chính phủ Ryan vốn không kịp chuẩn bị cho cuộc thắng lợi đã phải khẩn cấp điều phái lực lượng vận chuyển, xây dựng trại tù binh.

Tại Cộng hòa Ryan và quốc nội Phỉ Dương, danh vọng của Lý Phật nhất thời giống như mặt trời ban trưa. Quân đoàn dưới trướng cũng đã trở thành một lá cờ át chủ bài trong cuộc chiến tranh này của Phỉ Minh.

Tất cả các quân nhân trên cánh tay có thêu dấu hiệu hai con sói đỡ khiên của quân đoàn Lý Phật đều đã trở thành đối tượng tôn kính và yêu mến của dân chúng. Trong nhà hàng kín chỗ thì sẽ có người chủ động nhường chỗ. Trên đường phố có thiếu nữ ôm mộng tương tư anh hùng mà đỏ mặt đưa lên bức thư tỏ tình ghi tên và phương thức liên lạc của mình. Trên TV dài lê thê đều là các bản đưa tin về mỗi một vị sĩ quan dưới trướng quân đoàn Lý Phật.

Những quân nhân có vẻ mặt lãnh khốc, nói cười nghiêm túc, ngay cả bước đi đều có trật tự này đã trở thành tấm gương cho người quân nhân trong lòng tất cả dân chúng. Sĩ quan tướng lĩnh trong đó thì lại càng trở thành thần tượng của các thanh niên trong thời đại này. Trong khi lời đồn về sức khỏe càng ngày càng sa sút của Hastings càng ngày càng truyền rộng, tiếng hô hi vọng Lý Phật trở thành người lãnh đạo thực tế của quân đội Phỉ Dương, dẫn dắt quân đội làm chủ tinh hà Tinh hà Carleston cũng càng ngày càng cao.

Tựa hồ là không muốn khiến cho Lý Phật đoạt riêng danh tiếng. Ngày 28 tháng 10, dân chúng Phỉ Minh rốt cục đã nhận được một tin tức chờ mong từ lâu.

Theo sư đoàn thiết giáp 125 Jaban bị rơi vào trong vòng vây của quân đồng minh tại khu vực 220 km về phía nam vùng núi Thakrall mà bị tiêu diệt toàn quân. Từ đó, trận đổ bộ Thương Lãng tinh kéo dài đến mười một ngày đã tuyên cáo thắng lợi.

Tin tức này từ ngày 22 khi TV Trenock lần đầu tiên quay trực tiếp trận chiến cứu viện cảm tử đến nay, đã sớm lưu truyền sôi sùng trong dân chúng. Chỉ có điều, quân đội và phủ Tổng Thống vẫn giữ cẩn thận nên không có thông cáo chứng thực từ phía chính phủ. Cho đến ngày 28 khi chiến sự ở vùng núi Bắc Bộ kết thúc toàn diện, tin tức này cuối cùng mới được công bố.

Trong chiến dịch này, quân đồng minh tổng cộng đã xuất động ba mươi sáu sư đoàn thiết giáp và hai mươi sáu sư đoàn bộ binh cơ giới hoá, tiêu diệt mười một sư đoàn thiết giáp và ba sư đoàn bộ binh Jaban, bắt tù binh năm sư đoàn thiết giáp và sáu sư đoàn bộ binh với tổng số gần 180 nghìn người, chỉ trong một lần đã khống chế vững vàng một khu vực rộng lớn từ phía tây thành phố Đường Thai đến phía đông thành phố Bắc Quan của Thương Lãng tinh, đặt nên nền móng kiên cố cho quân đồng minh mở ra chiến trường thứ hai tại Thương Lãng tinh.

Bộ đội Jaban với tổng binh lực tổn thất lên tới 26% đã bị ép phải từ bỏ phần lớn các thành phố đã chiếm lĩnh, lấy thành phố cỡ cực lớn Yến Phổ làm biên giới, phòng ngự co cụm, khu vực khống chế thực tế đã giảm mạnh về còn 50% so với trước đó.

Đồng thời, bởi vì chịu ảnh hưởng của thế cục từ Thương Lãng tinh, thế tiến công ở Lôi Phong tinh của Tây Ước cũng gặp phải sự ngăn cản cực lớn. Dưới sự chỉ huy của Chamberlain, liên quân Phỉ Minh giai đoạn trước vẫn luôn co đầu rút cổ phòng ngự đã tiến hành phản công quy mô, thu phục ba tòa thành thị quan trọng, xoay chuyển trạng thái bị động chịu đòn. Mà quân Tây Ước ở đại bản doanh Thương Lãng tinh vì không thể phái ra binh lực nên chỉ có thể rút lui về phía sau, đợi viện quân quốc nội đến.

Nếu như không phải hạm đội liên hợp Tây Ước do Mikami Yujin chỉ huy vẫn còn đang chiếm ưu thế ở chiến trường vũ trụ, sợ rằng chiến dịch Reske ngay từ đầu cũng đã xuất hiện cục diện nghiêng về một phía.

Tròn một tuần, dân chúng Trenock đều đã rơi vào trong sự cuồng hoan.

Vô số pháo hoa được đốt lên trong bầu trời đêm, vô số quán rượu kín hết chỗ. Trên đường cái, mọi người diễu hành vừa múa vừa hát, chúc mừng thắng lợi. Trên báo đài TV liên tiếp đều là tin tức về chiến dịch lần này.

Trận chiến lần này đồng thời cũng mau chóng được truyền đi khắp thế giới loài người. So với thắng lợi ở chiến khu trung ương Ryan, thắng lợi trong chiến dịch đổ bộ lên Thương Lãng tinh liên quan đến toàn bộ tinh vực Đông Nam này lại càng thêm chói mắt.

Cộng hòa Trenock vẫn luôn có danh xưng là bất khuất, trong trận chiến này đã bày ra lực lượng khiến cho tất cả dân chúng Phỉ Minh đều vững tin rằng, cái quốc gia này đã thức tỉnh. Sức mạnh của nó đang bộc phát.

Có điều, giống như tỳ vết trên viên ngọc đẹp chính là, trong tràng chiến dịch này, dáng vẻ khúm núm mà viên thiếu tướng Leray Điền Hành Kiện kia bày ra khiến cho tất cả dân chúng đều không thể tiếp nhận được.

Trong đợt đưa tin sau đó, toàn cảnh của nhánh quân có tên là Phỉ QUân này cũng dần dần xuất hiện ở trước mắt dân chúng. Một đám tội phạm và hải tặc đến từ thế giới Tự Do Mars dưới sự dẫn dắt của một gã mập mạp hèn mọn mà tạo thành quân đội, khi so sánh với quân đoàn Lý Phật, đơn giản chính là một đống rác rưởi.

Dân chúng rất tự giác mà quên đi cái nhánh quân này. Đài truyền hình cũng rất tự giác mà quên đi hình ảnh nịnh nọt đầu hàng của gã mập mạp.

Trong tràng thắng lợi phấn chấn nhân tâm này, mọi người chỉ quan tâm đến những kinh lịch truyền kỳ của sư đoàn thiết giáp số 13 và sư đoàn cơ giới số 51. Rơi lệ vì cuộc chạy trốn gần một tháng của cái đội ngũ này, hoan hô vì kỳ tích mà bọn họ đang tạo ra.

Điều mà rất nhiều người không biết chính là, trong mỗi lần phỏng vấn, bất kẻ là sĩ quan hay là binh sĩ, chuyện nói nhiều nhất về chiến dịch lần này thì đều là về vị Điền tướng quân kia cùng với cơ sĩ Phỉ Quân dưới trướng của hắn.

Đó là một sự sùng bái gần như là thành kính, đó là một sự cảm kích phát ra từ nội tâm.

Có thể là bởi vì một mệnh lệnh khiến cho người ta khó hiểu từ bên trên, có thể là vì tỉ suất xem và nhu cầu tuyên truyền, thế cho nên rất nhiều hình ảnh về Phỉ Quân đều đã bị cắt bớt.

Dân chúng đều đã quên mất nhánh quân này, thế nhưng các phóng viên khi thâm nhập sâu vào trong quân đội để phỏng vấn thì không giây phút nào lại không cảm thấy khiếp sợ về một hiện tượng kỳ lạ. Có phóng viên hiếu kỳ đã không ngừng đào móc và thu thập tất cả thông tin về Phỉ Quân và Điền Hành Kiện. Thậm chí có người còn tập hợp các tư liệu bị cắt bớt thành một bộ phim tài liệu thật dài.

Nhìn những hình ảnh bị loại bỏ này, nhìn các sĩ quan và binh sĩ đang hàm chứa nước mắt ở trên màn ảnh, trong lòng mọi người đều là sự rung động không gì sánh được. Sư đoàn thiết giáp số 2 Jaban vì sao lại đầu hàng đã trở thành một bí mật giữ kín như bưng của quân đội. Có người nói, đây là lệnh giữ kín do quân thần, nguyên soái Hastings đích thân hạ xuống.

Thế nhưng, từ trong miệng những binh sĩ này, các phóng viễn vẫn có thể phác họa ra được những gì đã trải qua của sư đoàn thiết giáp số 13 và sư đoàn cơ giới số 51. Bất kể là cao điểm 347 hay là ba tiểu đoàn thiết giáp bị tiêu diệt toàn bộ trong một đêm, hay là ở cao điểm 415, ở Ôn Tuyền trấn... Người đóng vai trò then chốt nhất, đều là Phỉ Quân.

"Khi đó, phi thuyền rơi xuống vị trí cách trận địa của chúng tôi không xa. Tôi phái người đi qua, khi đưa về vậy mà lại là một đám tay mơ ngay cả súng cũng không biết cầm." Sĩ quan Nash trước màn ảnh hiển nhiên là đang rơi vào trong hồi ức: "Thế nhưng không ngờ tới, chính là đám tay mơ trong mắt bọn tôi này sau đó trong chiến đấu đã trợ giúp một đại đội không đến ba mươi người bao gồm cả bệnh nhân của chúng tôi hoàn thành một lần đại nghịch chuyển kinh thiên, lại bắt đầu từ cao điểm 347, dẫn dắt chúng tôi đi tới thắng lợi."

"Người mà tôi biết ơn nhất?" Trong màn ảnh, trung tá Anthony nhìn phóng viên, không chút do dự nói: "Đương nhiên là thiếu tướng Điền Hành Kiện và các chiến sĩ Phỉ Quân của anh ấy. Không có anh ấy, không chỉ không có trận thắng này, mà ngay cả cái nhánh quân này của chúng tôi cũng không còn tồn tại nữa. Đối với cá nhân tôi mà nói thì lại càng là như vậy. Chính là anh ấy đã cứu thoát tôi và hơn hai trăm chiến sĩ Trenock bị bắt làm tù binh, cũng chính là anh ta đã dẫn chúng tôi chiến đấu trong vùng địch hậu, và cũng chính là anh ấy đã dẫn chúng tôi ngăn chặn sư đoàn thiết giáp số 2, cuối cùng chiến thắng được chiến dịch này..."

"..."

"Không không không..." Trung tá Anthony lắc lắc đầu: "Tôi không thể nói cho anh biết được trong chiếc robot chỉ huy kia đã xảy ra chuyện gì. Đây là mệnh lệnh. Ngay cả nhắc tới cũng không được. Có điều, tôi có thể vỗ ngực mà nói cho anh biết, sự thực tuyệt đối không phải là những gì các anh đã thấy hoặc là tưởng tượng ra được. Nếu như anh hiểu rõ Điền tướng quân mà nói, anh sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì tất cả những gì anh ấy đã làm... Chiến tranh còn lâu mới kết thúc, mặc dù đoạn phỏng vấn này bây giờ không thể truyền bá ra, thế nhưng tôi tin tưởng rằng, sẽ có một ngày nó được truyền ra. Có lẽ đến lúc đó, đã không cần phải giải thích gì nữa rồi."

" Lúc đó, tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng." Trong một đoạn phỏng vấn khác, mấy chiến sĩ robot đang ngồi cùng với nhau, ở giữa là trung đoàn trưởng Lawn của bọn họ.

Cơ sĩ đang nói quay đầu sang nhìn Lawn rồi nói: "Khi đó, chúng tôi tuyệt đối không có hi vọng xông ra được. Lúc đó trung đoàn trưởng đang xung phong ở ngay đầu tuyến. Thế nhưng, robot của anh ấy bị thương, ngoại trừ di chuyển và tấn công tầm xa ra, căn bản không thể áp sát cận chiến được, mà các robot Jaban ở xung quanh thì càng ngày càng nhiều, bộ binh theo sau chúng tôi cũng đã bắt đầu xuất hiện chen chúc...."

"..."

"Tôi?" Lawn trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Tôi chỉ có thể nói, tôi vĩnh viễn cũng không bao giờ quên được Ôn Tuyền trấn, không bao giờ quên được cái hình ảnh kia. Điền thiếu tướng cùng với các chiến sĩ robot của anh ấy xuất hiện giống như một cơn gió. Bọn họ chạy qua bên người tôi, xông vào trong khu vực dày đặc nhất của quân địch, dẫn theo chúng tôi không ngừng đột phá, đột phá, rồi lại đột phá! Chúng tôi cứ thế mà đi theo anh ấy, cho đến khi đội ngũ đang chen lấn trở nên trơn tru, bắt đầu ào ào chạy về phía tây..."

"Anh biết cảm giác khi từ trong tuyệt vọng mà đi tới Thiên đường là như thế nào không?" Đoạn cuối phỏng vấn, Lawn hỏi phóng viên với đôi mắt đỏ bừng.

Phóng viên lắc đầu.

"Quên những gì các anh đã thấy đi." Lawn nói: "Đó không phải là sự thật. Nếu như anh hiểu Điền tướng quân, nếu như anh tập trung xem xét kĩ càng những gì mà anh ấy đã làm từ trước tới nay, anh sẽ biết được, tất cả những nghi vấn với anh ấy, đối với những người quân nhân chúng tôi mà nói, đó là một sự sỉ nhục nghiêm trọng tới mức nào. Đúng vậy, đó không chỉ là sự sỉ nhục đối với anh ấy, mà còn là sự sỉ nhục với những người quân nhân đã từng theo anh ấy chiến đấu."

"Không, cậu không cần làm gì cả."

Trong đoạn cuối của phim tài liệu, lão nguyên soái Lý Tồn Tín mỉm cười nói: "Tương lai, tất cả đều sẽ rõ ràng chân tướng. Dân chúng đều sẽ biết được vào tháng 10 năm 2063, ở Thương Lãng tinh tới cùng là đã xảy ra chuyện gì. Mà bây giờ chỉ cần phủ Tổng Thống và bộ chỉ huy biết được những thứ này là đã đủ rồi. Điền thiếu tướng, à không, Điều trung tướng sẽ không thèm quan tâm đến những chuyện này..."

"..."

"Ta không thể đánh giá được Lý Phật." Lý Tồn Tín lắc đầu: "Có điều, ta tin rằng, tương lai không lâu sau, cậu sẽ hiểu rõ sự khác biệt giữa hai ngôi sao của Phỉ Minh này. Bọn họ không phải là cùng một loại người."

"Tin tưởng ta, sự hi sinh, tuyệt đối không chỉ có một ý nghĩa."