Chương 55: Người Chết Sống Lại

Thiên Minh xoay người bước đi, không lâu sau thân ảnh của cậu đã là dạo bước bên ngoài hội đấu giá của Bách Bảo Thương Hội.

Từ đối diện Thiên Minh hai thân ảnh hiện ra, trên thân hai người này khoát đấu bồng cùng y phục màu đen, che đi toàn bộ gương mặt.

- Tại hạ Vương Tiêu, hôm nay hữu duyên gặp mặt xin được kết bạn với huynh đài.

Hắc y nhân đi đầu lên tiếng, hai tay chấp lại mà hành lễ với Thiên Minh.

- Ta chỉ là một kẻ vô danh, làm sao người ba lần bảy lượt lại muốn kết bạn với ta cơ chứ.

Thiên Minh đối diện hắc y nhân với gương mặt ung dung lên tiếng.

- Chả phải ta đã nói rồi sao, ta cảm thấy có duyên với người, nên muốn kết bạn với người thôi.

- Được, nếu người nói thế thì ta cũng không khách sáo, tại hạ Võ Thiên Minh, một tán tu hân hạnh gặp mặt.

Thiên Minh chấp tay báo tên với hắc y nhân xem như đáp lễ.

- Nếu đã thế hay là chúng ta tìm một tữu quán nhỏ ngồi lại mà nói chuyện đi.

- Được.

Thiên Minh thoải mái đồng ý, sau đó cả ba người tìm một quán nhỏ ven đường mà ngồi lại.

Sau khi phục vụ trong quán đưa lên bàn ba ly trà thì hắc y nhân bắt đầu lên tiếng.

- Thiên Minh huynh có biết tại sao ta muốn kết bạn với người không?

- Ta cũng muốn hỏi người lắm, người trong thiên hạ có ngàn vạn tại sao người lại ba lần bảy lượt muốn kết bằng hữu với một kẻ vô danh tiểu tốt như ta.

Thiên Minh đôi mày hơi nhiếu, thắc mắc hỏi ra.

- haha, bởi vì hai chúng ta là cùng một loại người, nói đúng hơn là hai chúng ta đều sở hữu một loại dị đồng.

Nghe đến đây Thiên Minh hơi bất ngờ khi hắc y nhân nói ra dị đồng, nhưng rất nhanh cậu liền bình tỉnh lại, hừ nhẹ một tiếng sau đó nói.

- Người cũng có dị đồng sao, vậy đúng là hai người chúng ta hữu duyên thật, nhưng ta không nghĩ người lại chỉ vì cái này mà muốn kết bằng hữu với ta đâu! Người có dị đồng trong thiên hạ không thiếu.

- Ta chỉ đơn giản như thế thôi, con người của ta rất thích kết bạn bốn phương nên nếu gặp phải người hợp ý liền muốn kết bằng hữu với người đó thôi.

Thiên Minh hơi giãn đôi mày, vì cậu cảm nhận hắc y nhân nói câu này là thật lòng không phải là để che dấu cái gì.

- Thế người muốn ở nơi đây để tiến vào bí cảnh sắp mở ra sao?

- Cái đó thì không, ta chỉ là đi ngang qua nơi này thôi, nếu không có gì bất ngờ thì ta sẽ rất nhanh phải rời đi.

Hắc y nhân hạ giọng nói ra.

- Đúng rồi Thiên Minh huynh lúc nãy trong hội đấu giá, người đã dùng dị đồng của bản thân để quan sát lấy con ấu thú kia đúng không, người có cảm nhận được gì từ thể nội của nó không.

Hắc y nhân dùng một giọng nói hứng thú nói ra.

- Ta không thấy gì hết, chỉ thấy bên trong thể nội của nó có một đoàn tử khí nhàn nhạt bên trong thôi.

Thiên Minh trả lời, nhưng cậu không nói sự thật về việc bên trong thể nội của con ấu thú kia có chứa một cái Lôi căn.

-- Vậy sao, ta cũng thấy như thế, đang có ý định đem yêu thú kia về nghiên cứu, thì Thiên Minh huynh lại muốn ra giá nên ta đành nhường lại vậy.

Thiên Minh khẻ cười xem như đáp lời, sau đó cả hai người liền ngồi hàn huyên với nhau chừng hai giờ thì Vương Tiêu mới rời đi, cùng với đó Thiên Minh cũng cảm thấy tên Vương Tiêu này không hề đơn giản, kẻ này có được kiến thức rất yên bát về mấy thứ kỳ bí trong thiên hạ, cùng với đó Thiên Minh cũng nhận ra tên này đúng là thuần túy có hứng thú với cậu mà tiến đến kết bằng hữu.

Bên ngoài Vương Đô, có một bóng người mặc một bộ áo choàng mang theo mũ rộng vành che đi gương mặt tiến đến, toàn thân người này phát ra một cổ khí tức hắc ám khiến người nhìn khó chịu, âm u tà ác.

Bóng người bước đến trước cổng vương đô liền đưa mắt nhìn cổng thành một lúc lâu, cho đến khi có người chạm vào hắn ta thì mới nhìn lại.

-- Làm cái gì mà lề mề thế.

Người phía sau lên tiếng hối thúc.

Phía sau chiếc mũ của bóng người, một tia tà ác lóe qua, sau đó hắn liền tiến về phía trước, không quan tâm đến người phía sau.

Không lâu sau, bóng người đã tiến đến trước cổng lớn của Mã Gia, hai tên thủ vệ đứng canh cổng nhìn thấy bóng người này liền đề phòng cảnh giác, cho đến khi bóng người đưa tay tháo ra mũ chùm đầu của áo choàng, thì cả hai mới nhanh chóng cúi đầu chấp tay lên tiếng.

- Tham kiến nhị thiếu gia.

Nếu Thiên Minh hay Lý Họa ở đây thì liền có thể bất ngờ khi nhận ra người này, vì hắn ta chính là một kẻ đã chết, chết dưới tay Thiên Minh, Mã Thiếu Sinh.

Thiên Minh đã dùng Thập Bát Hùng Vương Quyền đánh tan kinh mạch cùng diệt tiệt sinh cơ của hắn ta, nhưng lúc này hắn ta lại đứng ở đây, trước cổng chính Mã Gia, cứ như chưa từng trải qua chuyện gì cả.

- Không cần.

Nói rồi Mã Thiếu Sinh tiến vào Mã Gia, để mặc hai tên thủ vệ vẫn đang cung kính bên ngoài.

Tiến đến đại sảnh Mã Gia, Mã Thiếu Sinh nhìn thấy một cái bàn đặt giữa đại sảnh bên trên còn có bài vị viết tên một người, Mã Tiệt Mệnh, đây là bài vị của tam thiếu gia Mã Gia, vì trêu chọc lấy Bạch Chu cùng khiêu khích Thiên Minh trên đường mà bị Thiên Minh giết chết.

Nếu theo thông thường, khi thấy bài vị của thân đệ đặt trên bàn như thế này thì Mã Thiếu Sinh phải vô cùng đau thương, nhưng ánh mắt hắn lúc này lại vô cảm đến lạnh lùng, từ bên trong đó không mang một tí cảm xúc nào.

Tiếp đó từ một bên lại có một phụ nhân bước ra, trên đầu mang khăn tan, người này chính là đại phu nhân của Mã Gia, là mẹ của hai anh em Mã Thiếu Sinh cùng Mã Tiệt Mệnh.

Sau khi bước ra, phụ nhân dùng tay áo lau lấy nước mắt, tiếp đó vô tình nhìn đến thân ảnh Mã Thiếu Sinh đang đứng.

Nhìn thấy Mã Thiếu Sinh, phụ nhân liền há hốc miệng mắt trợn trừng vì bất ngờ, sau đó liền nhanh chóng tiến đến trước mắt hắn, trên mắt không ngừng rơi lệ mà đưa tay muốn chạm vào mặt Mã Thiếu Sinh.

- Mẫu thân, ta đã về.

Không để phụ nhân chạm vào thân thể Mã Thiếu Sinh liền lùi người cúi đầu lên tiếng với phụ nhân.

- Về là tốt, về là tốt, nhưng....

Đang nói thì phụ nhân liền nhìn qua một hướng, đó là nơi để bài vị của Mã Tiệt Mệnh, nước mắt không tự chủ mà chảy ra.

- Đệ đệ ngươi...., Thiếu Sinh người phải trả thù cho đệ đệ ngươi.

Nghe đến đây thì hai đôi mày của Mã Thiếu Sinh nhíu lại, sau đó mới cất giọng hỏi.

- Mẫu thân, có chuyện gì diễn ra.

Một lúc lâu sau thì phụ nhân mới ngưng khóc lóc kể lại những gì diễn ra lúc trước, và tất nhiên kẻ có lỗi chính là hai người Thiên Minh cùng Bạch Chu.

Sau khi nghe xong thì Mã Thiếu Sinh khẻ gật đầu sau đó dìu phụ nhân dậy, từ từ an ủi bà ta, còn hứa hẹn sẽ trả thù cho đệ đệ hắn.

Còn lúc này Thiên Minh đã quay trở lại Liễu Gia, sau khi thông báo với Liễu Tình về hội đấu giá thì cậu liền tiến vào Ma Thiên Giới.

Bên trong Ma Thiên Giới, Thu Uyên đang chăm sóc lấy ấu thú, trên thân của nó đã được vô số băng vải trắng băng bó.

Bên cạnh còn có một nữ nhân xinh đẹp đang cùng nàng chăm sóc lấy ấu thú, nữ nhân này không ai khác chính là Minh Nguyệt, sau khi tỉnh dậy nàng đang dự định đi tìm Thiên Minh thì nhìn thấy Thu Uyên cùng ấu thú xuất hiện trước mặt mình, cùng với đó bên tai còn nghe thấy tiếng của Thiên Minh.

- Giúp ta chiếu cố cho tiểu nha đầu cùng con ấu thú này đi.

Nghe thấy thế Minh Nguyệt liền cùng Thu Uyên chăm sóc cho ấu thú.

Thiên Minh tiến đến mà không gây ra tiếng động, nhưng bằng vào trực giác của mình, Minh Nguyệt liền có thể nhận ra có người tiến đến gần bản thân, nàng vô giác xoay người, nhìn thấy nam nhân anh tuấn đang đứng sau lưng nàng.

- Tiểu bất điểm này thế nào rồi.

Thiên Minh nhẹ nhàng lên tiếng.

- Không có gì rồi, thiếp đã dùng linh khí để thúc đẩy quá trình chữa thương cho nó, còn lại chỉ là chờ nó khỏe lại thôi.

- Để ta xem.

Nói rồi Thiên Minh liền tiến đến gần bên ấu thú, bàn tay thon dài đặt lên thân của nó, nguyên khí bản thân xăm nhập vào thân thể của ấu thú mà tra xét.

Nguyên khí của Thiên Minh như một sợi tơ mà luồn lách toàn bộ thân thể của ấu thú, không lâu liền tiến đến đang điền của ấu thú, một sợi nguyên khí lúc này như bị cái gì đó kéo đến, tách ra khỏi sợi tơ nguyên khí của Thiên Minh.

Bạch nhãn mở ra, Thiên Minh liền nhìn thấy hai luồn đấu khí bên trong người ấu thú đang cố gắng hấp thụ lấy sợi nguyên khí Thiên Minh phát ra.

- Xem ra là đã ổn, có thể hâp thụ được năng lượng thì rất nhanh có thể khỏe lại rồi.

Thiên Minh nhìn đến Thu Uyên lên tiếng.

- Tiểu nha đầu, ôm tiểu tử này đến bên cạnh Hồng Ảnh để nó dễ dàng hấp thụ năng lượng đi, chắc không lâu nữa là có thể khỏe lại thôi, còn nữa người cũng nên đặc tên cho nó đi.

Thu Uyên nghe thế thì tiểu nha đầu liền suy tư, trong đầu đang nghỉ một cái tên cho ấu thú này, sau một hồi suy nghỉ tiều nha đầu liền đặt tên con ấu thú này là Tiểu Kim, vì bộ lông màu hoàng kim của ấu thú này.

Lúc này Thiên Minh cũng hỏi lấy U Nhi về lai lịch của tiểu yêu thú này.

Không lâu liền được U Nhi thông báo, đây là một con yêu thú có chứa huyết mạch của một thánh thú, mang tên Thiết Lôi Cuồng Sư, bên trong thiên địa này có những con yêu thú với huyết mạch cường đại mà từ khi sinh ra đã có được sức mạnh đạt đến đỉnh của kim tự tháp, những yêu thú ấy được gọi là thánh thú hoặc thần thú, mà huyết mạch chúng được truyền lại cho thế hệ con cháu cũng khiến cho những yêu thú này mạnh mẻ hơn những yêu thú cùng cấp, và tiểu ấu thú này cũng có cơ may như vậy, trong người có được một tia huyết mạch của thánh thú.

Thiên Minh gập đầu đồng ý rồi ra hiệu cho Thu Uyên tiến đến bên gốc Linh Khí Thụ.

Sau đó Thiên Minh nắm lấy cánh tay của Minh Nguyệt cả hai liền di chuyển vào bên trong Ma Long Điện, tiến vào Chiến Thất.

- Chúng ta luận bàn vài hiệp không nương tử, ta rất muốn biết sau khi được cải tạo thân thể thì nàng mạnh đến cở nào đấy.

Thiên Minh nhìn qua Minh Nguyệt mà lên tiếng, trên môi còn mang theo một nụ cười mỉm có chút tà mị.

- Chàng muốn thì thiếp xin chiều, nhưng ta không bảo đảm sẽ không đã thương chàng đâu nha.

Nói rồi thân ảnh của nàng đã tiến đến đối diện lôi đài, Thiên Minh cũng đã nói sơ với nàng về nơi này nên nàng cũng không mấy bất ngờ khi vào nơi đây.

Lúc này trên tay Thiên Minh lại hiện ra một bộ y phục cùng với một tắm lụa.

- Trước tiên nàng nên thay cái này vào, đây là một bộ bảo y có thể tăng cao phòng ngự cùng với tăng cao việt hấp thụ linh khí trên người nàng đấy.

Cữu Tuyệt Thanh Y, là một bộ bảo y giúp nâng cao phòng ngự của người mặc nó, đồng thời có thể giúp người sở hữu băng linh căn có thể dễ dàng hấp thụ linh khí nhanh hơn.

Tiếp đó trên tay Thiên Minh hiện ra một giải lụa thiên thanh, từ trên thân nó có từng làn sương mờ nhạt tỏa ra.

Bích Thải Thiên Lăng, dùng tơ của băng tằm mười vạn năm mà dệt thành, có được sự dẻo dai cùng bền bỉ , cộng thêm việc hấp thụ nhật nguyệt tinh lực khiến cho nó đạt đến tận cùng của bảo khí, tiến gần đến thánh khí.

Thiên Minh nhẹ nhàng mà ném đến trước người Minh Nguyệt, Bích Thải Thiên Lăng như có linh hồn mà bao quanh lấy nàng.

Lúc này sau khi mặc vào Cữu Tuyệt Thanh Y cùng Bích Thải Thiên Lăng thì hình dáng của Minh Nguyệt như cữu thiên hiền nữ hạ phàm, man trên thân một cổ tiên khí nhàn nhạt, khiến ai nhìn cũng phải cung kính, nhưng nếu ai đó nhìn vào đôi mắt của vị tiên tử này thì liền sẽ bị một cổ mị hoặc bao phủ, tâm thần bị thất thủ mà dõi theo nàng.

Hai cổ tiên khí cùng mị khí bao quanh thân Minh Nguyệt, khiến tâm thần Thiên Minh lúc này như rơi vào mê trận, thất thần đứng tại nơi kia, nếu lúc này có người tấn công thì chắc chắn cậu sẽ bị hạ sát không thể phản ứng.

Ưm

Minh Nguyệt đối diện khẻ cười vì gương mặt thất thần của Thiên Minh, nàng nhẹ hừ một tiếng cùng với đó gia cố vào bên trong thanh âm một tia linh khí mà đánh thức Thiên Minh khỏi sự mê mang.

- Haha, Minh Nguyệt nàng thật là đẹp, còn nữa mị lực trên thân của nàng mạnh mẻ đến mức ta không thể kháng cự được, nếu mà trong giao tranh thì chắc ta đã là quỷ dưới thân nàng rồi.

- Hư, thế hôm qua huynh không phải quỷ dưới chân bổn tiểu thư sao.

Minh Nguyệt cười mỉm, còn trêu chọc lấy Thiên Minh.

- Đúng rồi nhỉ, nhưng con quỷ này cũng đã ăn được tiên tử nhà nàng đến lên trời xuống đất nha.

Thiên Minh cùng không ngại mà đáp lời, làm cho gương mặt của Minh Nguyệt cũng phải đỏ ửng lên.

- Vô sỉ, xem chiêu.

Ngại không biết dấu vào đâu Minh Nguyệt liền xem Thiên Minh là bia ngắm mà đánh đến, Bích Thải Thiên Lăng được linh lực trên thân gia trì mà đánh ra, theo đường di chuyển của Bích Thải Thiên Lăng từng làng sương khói do hơi nước ngưng tụ bao quanh.

Thiên Minh thấy thế cũng thu lại nụ cười trên môi, hai tay được Hỏa nguyên lực gia trì hóa thành liệt diễm đối đầu với Bích Thải Thiên Lăng đang đánh đến.

Bích Thải Thiên Lăng va chạm với quyền đầu của Thiên Minh liền tạo ra sương mù dày đặc, vì hai loại nguyên tố tương phản phản ứng với nhau mà thành, lúc này tầm quan sát của cả hai đã bị hạn chế đến mức tối đa.

Ngoài việc thức tỉnh Cửu U Mị Thiên Thể, Minh Nguyệt còn được truyền lại một vài mảnh kí ức của những người sở hữu loại thể chất này trước nàng, bên trong còn có chứa những cách chiến đấu cùng ứng dụng thể chất này, nên lúc này nàng vô cùng tự tin chiến đấu với Thiên Minh.

Tay cầm Bích Thải Thiên Lăng, đưa linh khí bản thân vào trong khiến nó trở nên cứng chắc như sắt thép mà đánh đến hướng Thiên Minh.

" nữ nhân thật là cao thâm á, có thể hóa những thứ mền mại thành vật cứng chắc, khâm phục khâm phục"

Thiên Minh mở ra tinh thần quan sát xung quanh, làng sương này chỉ là do hơi nước cô động mà thành nên với người dùng tinh thần để nhìn đường như Thiên Minh thì chả có gì khác biệt cả.

Quyền đầu đánh ra, lần nữa va chạm với Bích Thải Thiên Lăng, Long bộ di chuyển tiếp cận Minh Nguyệt.

Nhưng lúc này Thiên Lăng lại hóa thành mền mại mà quấn lấy cánh tay của Thiên Minh, đầu còn lại biến cứng mà đâm đến thân Thiên Minh.

Bất ngờ khi bị Thiên Lăng trối chặt, nhưng Thiên Minh nhanh chóng lấy lại tinh thần, cánh tay còn lại hóa hắc ám mà đánh ra, nhầm suy yếu lực lượng trên thân Thiên Lăng kia.

Nhưng lúc này trên thân của Thiên Lăng lại có một hư ảnh trường xà hắc ám hiện ra, há ra miệng rộng thôn phệ lấy hắc ám trên tay Thiên Minh, Thiên Lăng cùng lúc mà đánh vào quyền đầu của cậu, một cổ đau đớn truyền về đại não báo hiệu cho cánh tay cậu đã bị thương.

Nguyên lực truyền vào cánh tay đang bị trối buột mà trấn ra, khiến Thiên Lăng nới rộng, dễ dàng Thiên Minh lui người về sau để quan sát tình huống lúc này.

Một tay ôm lấy cánh tay còn lại, lúc này cánh tay của cậu đã bị trật khớp, cậu cũng biết được Minh Nguyệt đã lưu tình nếu không thì cánh tay này của cậu không chỉ đơn giản là trật khớp.

- Tiên nữ nhà nàng ra mạnh tay quá á, ý định diệt khẩu hay sao đây.

- Hư, tên tiểu quỷ còn mạnh miệng, xem chiêu của bổn tiên tử.

Băng Trụ.

Sau người Minh Nguyệt hiện ra một trụ băng mà đánh đến.

Thiên Minh nhịn đau mà nắn lại khớp, tiếp đó mở ra bước chân mà tiến về phía trước đối đầu với băng trụ.

Còn tiếp.

Cảm ơn ủng hộ.

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, ko cho cũng chả sao, tác vẫn lười như thường)

I LOVE YOU......