Chương 56: Nữa Đêm Tra Tấn I

Ầm.

Băng trụ như một mũi tên mà lao đến, nếu chạm phải thì chỉ có thể chịu được cảnh tan xương nát thịt.

Nhưng đối với Thiên Minh thì băng trụ này không tính vào đâu.

Lạc Long Chiến Kỷ - Hỏa Long Quyền

Cánh tay được nguyên khí truyền vào, hóa thành đỏ hồng như than cháy, từng tia sóng nhiệt tỏa ra huyển hóa thành một đầu hỏa long bao lấy cánh tay.

Ầm.

Quyền đầu đánh nát băng trụ, nhiệt độ cũng khiến cho băng trụ tan thành sương khói trong tích tắc.

Đúng vào lúc này cánh tay còn lại của Thiên Minh bốc lên hàn khí, tiếp đó bên trong bàn tay một cái đại trùy hiện ra.

- Bất ngờ chưa?

Băng Trùy.

Trên miệng lộ ra nụ cười, Thiên Minh đưa cao băng trùy mà đánh đến Minh Nguyệt.

Còn Minh Nguyệt cũng bất ngờ khi Thiên Minh có thể điều động được băng nguyên lực.

Băng trùy đánh đến trước người Minh Nguyệt, nàng liền điều khiển Bích Thải Thiên Lăng hóa thành trường thương mà đối cứng với Thiên Minh.

Băng trùy cùng băng thương va chạm với nhau, vụn băng bắn ra khắp mọi nơi bên trong chiến thất, thân ảnh của Minh Nguyệt bị man lực đánh lùi về sau, theo sau nàng thân ảnh của Thiên Minh cũng hiện ra, trên cánh tay lúc này hiện ra hắc ám mà đánh đến thân thể giai nhân.

Nhưng lúc này ánh mắt Minh Nguyệt lưu chuyển, mị lực liền đánh đến tinh thần của Thiên Minh khiến thân thể của cậu bị khựng lại, nhận lấy cơ hội mà Minh Nguyệt liền thi chuyển bộ pháp thoát ra tầm tấn công của Thiên Minh.

Khi lấy lại tinh thần thì Thiên Minh nhận ra thân ảnh giai nhân đã biến mất, dưới tinh thần lực của Thiên Minh cậu liền có thể tìm thấy Minh Nguyệt, nhưng lúc này phía sau lưng Minh Nguyệt, Bích Thải Thiên Lăng đang lượng quanh người nàng, cùng với đó hư ảnh của một con tử xà với vô số băng sương bao phủ hiện ra.

Minh Nguyệt nhẹ nhàng chỉ tay đến hướng của Thiên Minh, theo ngón tay thon chỉ đến Bích Thải Thiên Lăng mang theo hư ảnh tử xà đánh đến Thiên Minh.

Thiên Minh lúc này đang quan sát lấy hư ảnh tử xà kia và cậu nhận ra hư ảnh tử xà này lại giống như một sinh vật sống hơn là một cái hư ảnh.

Nhưng không bao lâu cậu liền phải thu lấy suy nghĩ của mình vì hư ảnh tử xà đã đánh đến trước mắt, tử xà há ra miệng rộng, bên trong đó vô số băng châm bay ra muốn xuyên Thiên Minh thành một cái sàn.

Hóa băng nguyên lực thành băng thuẫn chặn lại băng châm của tử xà, sau đó trên cánh tay còn lại của cậu hiện ra một cái hỏa thương mà đánh ra.

Hóa năng lượng thành thực chất là khả năng của những Đấu Tôn hậu kì mới có thể nắm dữ, nhưng vì Thiên Minh có được tinh thần lực hơn người nên chỉ với tu vi Đấu Sư hậu kì liền có thể lĩnh ngộ.

" ba cấp đầu(1,2,3) là sơ kì, ba cấp giữa(4,5,6) là trung kì, ba cấp cuối(7,8,9) là hậu kì, không được thắc mắc, mà có thì vô bình luận nói, lâu lâu có người bình luận tui vui(>_<)"

Hỏa thương đâm đến tử xà, tưởng chừng sễ đánh tan nó, nhưng tử xà như có linh trí mà uốn người quấn lấy thân hỏa thương, nhiệt độ trên thân tử xà tiếp xúc với hỏa thương liền có hơi nước bốc lên.

Cùng với đó tử xà liền há ra miệng rộng mà cắn đến cánh tay Thiên Minh.

Tinh thần lực quét qua, nhận thấy ý đồ của tử xà, Thiên Minh chỉ mỉm cười tiếp đó trên cánh tay cậu được một lớp băng tinh bao lại, ngăn lấy cú cắn của tử xà, tiêp đó Thiên Minh hóa băng thuẫn thành trường kiếm, nhắm đến thân tử xà mà chém đến.

Khi băng kiếm chuẩn bị chém đến thân tử xà, thì trước người Thiên Minh lại hiện ra một thân ảnh, toàn thân khoát lấy Cữu Tuyệt Thanh Y, trên tay lại có một cổ hắc ám mà đánh đến ngực của cậu.

- Phu quân quên ta rồi sao?

Một nụ cười như trăm hoa đua nở hiện ra, cùng với nhan sắc tuyệt mĩ khiến bao người điêu đứng, không ai khác chính là Minh Nguyệt, lấy tử xà đánh lạc hướng Thiên Minh, còn nàng lựa đúng thời cơ mà đánh đến.

Thiên Minh không nhận ra nàng tiến đến bởi vì nàng dùng chính là độc môn bộ pháp của Cửu U Mị Thiên Thể, dùng mị lực của mình đánh lừa cảm giác của đối phương sau đó dung hòa mình vào hắc ám mà di chuyển đến gần người đối phương, tốc độ khi hòa vào hắc ám của Cữu U MỊ Thiên Thể như cá vào nước vô cùng nhanh chóng, dưới ánh mắt của mọi người giống như là thuần di.

Nhận lấy một chưởng bất ngờ của giai nhân, Thiên Minh liền bị đánh bay ra sau, huyết khí trên người sáo trộn.

Bích Thải Thiên Lăng bao lấy người Minh Nguyệt, ánh mắt nàng lúc này đang nhìn lấy Thiên Minh, trên môi hiện ra nụ cười của người chiến thắng.

- Phu quân người yếu quá nha.

Minh Nguyệt nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng nàng không biết rằng, đừng bao giờ nói nam nhân yếu.

- Yếu sao!

Thiên Minh đứng thẳng người, miệng nở ra nụ cười khẻ, trên thân cậu bổng có một cổ khí thế tà mị pha lẫn bá khí phát ra.

- Nương tử nàng cũng mạnh đấy nhưng ta còn chưa thua mà.

Nói rồi thân hình Thiên Minh biến mất trước ánh mắt của Minh Nguyệt, sau đó từ bên người nàng một hỏa cầu bắn đến.

Minh Nguyệt nghiên người né tránh lấy hỏa cầu, khi nàng vừa nghiên người thì liền cảm nhận được sau lưng có thứ gì đó chạm vào, điều này làm nàng vô cùng bất ngờ, nhưng chưa dừng ở đây, thứ kia liền ôm lấy vòng eo thon của nàng, tiếp đó dùng lực kéo nàng ra sau, dưới chân lại có vật gì đó cản lấy nàng khiến toàn thân mất thăng bằng, toàn bộ thân hình theo lực đạo thần bí mà ngã người theo.

Ầm.

Toàn thân Minh Nguyệt bị đập thẳng xuống mặt lôi đài, nhưng nàng không thấy đau cho lắm, chỉ hơi ê ê khi va chạm với lôi đài.

- Giám nói ta yếu, nàng cũng to gan lắm, ta còn chưa dùng toàn lực mà nàng đã lên mặt, vậy có phải sau này nàng liền lên đầu ta ngồi hay không.

Đối diện Minh Nguyệt lúc này là một gương mặt dương cương, áp sát lấy gương mặt của nàng, cùng với đó theo lời nói của hắn, nàng nhận ra trước mắt từng cổ khí tức mạnh mẻ theo không khí mà truyền đến nàng, trái tim loạn nhịp vào giây phút này, gương mặt đỏ bừng vì ngại ngùng.

- Không..không...có, thiếp..thiếp làm sao có thể .....

Con ngươi nhìn về một hướng tránh đi gương mặt anh tuấn đối diện, Minh Nguyệt ấp úng trả lời.

- Được rồi, bỏ qua chuyện đó đi, ai bảo nàng là nương tử của ta cơ chứ.

Nói rồi Thiên Minh bất ngờ công kích lấy đôi môi giai nhân, cánh tay xiết chặt không cho nàng giãy dụa, sau đó đầu lưỡi liền luồn lách mà tiến sau vào khoang miệng giai nhân, cạy lấy hàm răng của nàng mà tìm đến chiếc lưỡi nhỏ bé bên trong, sau đó không ngừng mà quấn lấy nó, thời gian trôi qua, nụ hôn này của hai người lâu đến mức nào thì thằng tác méo biết.

" chưa có hôn môi đứa nào bao giờ, tả cảnh này thấy muốn đập đầu vô gối chết cho rồi"

Khi Thiên Minh buôn tha cho đôi môi mềm mại của Minh Nguyệt thì gương mặt của nàng đã đỏ bừng vì ngợp thở, bị tấn công bất ngờ cô nàng này cũng quên luôn bế khí, kết quả là mặt đỏ như gấc.

Thiên Minh mỉm cười nhìn nàng, còn lên tiếng trêu chọc.

- Trừng phạt nàng tội giám đánh phu quân không thương tiết, còn nữa giám giấu tu vi của mình, không ngờ đến tiểu nha đầu hơn một tháng trước còn là phàm nhân như nàng lại lột xác thành Đấu Tôn Bát Phẩm nha.

- Huynh cũng có hỏi đâu mà ta nói, chỉ kêu người ta luận bàn thôi mà, ta đâu biết huynh mạnh bao nhiêu nên chỉ có thể ra toàn lực ứng phó thôi.

Minh Nguyện nói nhỏ, cứ như tiếng muỗi kêu mà trả lời Thiên Minh, nếu là người thường thì chắc gì có thể nghe thấy mấy lời này của nàng.

- Vậy nàng giải thích cho ta cái hư ảnh kia là gì, theo ta thấy thì thứ ấy không đơn giản là một cái hư ảnh nha.

Thiên Minh đưa tay chỉ đến Bích Thải Thiên Lăng được hư ảnh tử xà bao bọc, đang lượn vòng xung quanh hai người, từ ánh mắt của hư ảnh tử xà còn có một tia linh tính.

- Nó là một tia phân hồn của một tồn tại mà ta gặp khi thức tỉnh Cữu U Mị Thiên Thể, có thể xem như khế ước thú của ta, lúc chiến đấu với huynh ta đã thử đưa nó vào bên trong Bích Thải Thiên Lăng, không ngờ lại thành công, hiện tại xem như là khí linh của Thiên Lăng rồi, nó còn truyền ý niệm cho ta rằng bên trong Thiên Lăng còn có thể giúp nó bồi bổ linh hồn nữa.

- Vậy sao!

Thiên Minh khẻ nhíu mày, tồn tại thần bí đưa tử xà cho Minh Nguyệt là ai, liệu có âm mưu nào phía sau, Thiên Minh là được Lão Ma hồi sinh để truy tìm manh mối của Thiên Thư, và cậu biết tồn tại giống với Lão Ma tuy không nhiều nhưng củng không phải thưa thớt.

Sau một lúc lâu không tìm thấy kết quả thì Thiên Minh cũng đành ném nó ra sau đầu, phương chăm không nghĩ được thì vứt ra sau đầu, chờ nước đến chân mới nhảy của Thiên Minh vẫn là đạo lý chân chính sống của cậu.

" Thằng tác cũng viết thêm mấy chử câu chương cho dài ra, dù gì thì cũng ít người đọc mà chắc không ai ý kiến đâu há (^_^)"

- Được rồi, xem như luận bàn nhiêu đó thôi, nàng thu lại Bích Thải Thiên Lăng rồi chúng ta ra ngoài.

Nói rồi Thiên Minh diều Minh Nguyệt dậy, cả hai chỉnh đốn lại trang phục trên thân sau đó nắm tay mà dịch chuyển ra bên ngoài Long Điện.

Bên trong Vương Đô của Lục Lâm Vương Quốc, lúc này bầu trời đã tối đen, chỉ có những lính tuần tra cùng vài người dân đi lại.

" ta cảm thấy phần này có hơi vô nhân đạo một tí nên mấy người rán chịu nha"

Bên trong một căn nhà, một nam nhân đang nằm ngủ bên cạnh nương tử của hắn, nhưng vào lúc này một bóng đen hiện ra bên cạnh giường nơi hai vợ chồng hắn ta đang ngủ.

Sau đó bóng đen kia đưa ra một cánh tay thô gày, bóp lấy cổ của nam nhân kia.

Từ trong mơ man nam nhân kia nhanh chóng vì thiếu dưỡng khí mà tỉnh dậy, cánh tay của bóng đen xiết chặt lấy cổ của nam nhân, khiến hắn không thể lên tiếng.

Nam nhân cố gắng nhíu mắt lại, muốn nhìn lấy người áo đen này là ai, thì hắn bất ngờ nhận ra bóng đen chính là kẻ chiều hắn gặp ở cổng thành, còn hoảng sợ hơn là hắn nhìn thấy gương mặt của bóng đen đang dần dần bị thối rữa, hóa thành một gương mặt ghê tỏm cùng gớm ghiếp.

- Người nhớ ta không?

Bóng đen hé ra nụ cười trên gương mặt xấu xí của hắn, tiếp đó hắn ta lấy từ trong người ra một viên dược hoàn, đưa thẳng vào miệng của nam nhân, bàn tay che lấy miệng của nam nhân, bóng đen vận chuyển đấu khí mà đánh vào giữa ngực, đánh nát toàn bộ xương cốt thành mãnh vụn, chỉ chừa lại hộp sọ nơi chứa đại não là còn nguyên vẹn.

- Để ta cho người thưởng thức sự bi thương, người rất may mắn vi hôm nay linh hồn của người sẽ góp phần cho ta mạnh hơn haha.

Lấy trong người ra sáu cây đinh sắt màu đen, bóng đen di chuyển đến gần tường, đối diện với chiếc giường nơi nương tử của nam nhân đang say giấc nồng, không hay biết phu quân của mình đang thôi thót giữa sống chết.

Đưa thân thể của nam nhân dính vào bức tường, ánh mắt bóng đen ước lượng lấy khoản cách rồi nhanh như chớp hắn ta đâm ra một chiếc đinh vào một bên vai của nam nhân, máu tươi liền theo nơi bị đâm mà chảy ra, gương mặt nam nhân trở nên vặn vẹo vì đau đớn nhưng điều kì lạ là nam nhân lại không phát ra tiếng, chỉ há miệng muốn thét lên nhưng lại không có bất cứ thanh âm nào phát ra.

Ánh mắt của nam nhân lúc này chứa đầy tơ máu mà nhìn đến bóng đen, bên trong chứa đựng sự tức giận cùng sợ hải của nam nhân.

- Không cần nhìn ta như thế đâu, bởi vì còn chưa đến lúc, haha.

Nói rồi bóng đen nở một nụ cười tà ác, tiếp đó hắn ta tiếp tục dùng đinh sắt mà cấm vào vai còn lại của nam nhân, tứ chi cùng hai đầu gối của nam nhân cũng bị đinh sắt cấm vào, nam nhân chỉ cảm thấy đau đớn đến chết đi sống lại ngoài ra đại não cũng vô cùng thanh tịnh, ánh mắt gần như đỏ rực vì những mạch máu bên trong đã căng phòng lên, nhưng nam nhân lại không thể phát ra bất cứ thanh âm nào cả, vô cùng bất lực.

- Xong rồi, tiếp đó ta sẽ cho người một kinh hỷ á.

Bóng đen xoay người tiếng gần đến bên cạnh giường, nơi vị nương tử của nam nhân đang say giấc, lấy ra từ trong người một lọ dược dịch, sau đó bóng đen vận đấu khí khiến nó hóa thành một làn sương bay đến bao lấy thân thể của vị nương tử.

Không lâu sau, trên gương mặt nữ nhân đỏ bừng, toàn thân trở nên nóng rực, nàng đưa tay vén đi tấm chăn đang đấp trên người ra, để lộn một thân thể trắng nõn cùng thon gọn, trên thân chỉ có một chiết quần cùng một chiến yếm lụa che lấy thân thể.

Ánh mắt nam nhân nhìn thấy cảnh này liền biết chuyện gì xảy ra, cùng với đó bên tai còn có tiếng của bóng đen.

- Thân thể của nương tử người thật là đẹp á, người biết thứ vừa rồi ta sử dụng là gì không, đó không phải là xuân dược đâu, đó là độc dược đấy, nó sẽ khiến cho nàng ta ham muốn được giao hoan với nam nhân , nhưng nếu càn giao hoan thì chất độc kia càn phát tác mạnh hơn, dần dần nàng ta sẽ mất đi nhận thức, chỉ cần là thứ bên trong tầm mắt của nàng đều sẽ bị nàng biến thành nơi phát tiết, đến cưới cùng nàng sẽ chết, chết rất thê thảm vì âm đạo xé toạt, ha ha ha ha ha....

Bóng đen cười dài trong thỏa mản, gương mặt cùng ánh mắt của hắn vô cùng tà ác cùng điên loạn.

- Không nên trách ta, có trách thì trách người lại vô ý mà lọt vào mắt ta thôi.

Lúc này nữ nhân trên giường đã đưa tay vô thức bóp lấy một bên bầu ngực căng đầy của mình, một tay khác thì đặt lên hạ thể cách một lớp lụa cùng nội khố mà vuốt ve.

Từ miệng nàng, những tiếng rên khẻ phát ra, làm không khí bên trong phòng bắt đầu trở nên dâm mị.

Không lâu sau toàn thân nàng đã tràn ngập những giọt mồ hôi, chiếc yếm đã bị nàng vén ra một bên, để lộ hai quả đào căng mịn, cùng nhủ hoa cương cứng đỏ hồng, cánh tay bên dưới đã luồn vào bên trong quần, đẩy ra nội khố mà đưa một ngón tay vào bên trong âm đạo, bên dưới quần nàng dâm thủy đã ướt hết một mảnh.

Bóng đen đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì nụ cười của hắn càn thêm mở rộng, hắn bắt đầu tiến đến bên cạnh giường, đưa tay chạm vào một bên ngực của nữ nhân, cùng với đó gương mặt xấu xí của hắn trở nên anh tuấn hơn, đến cuối cùng hóa thành gương mặt của Mã Thiếu Sinh.

Trong sự kích thích của độc dược, khi cánh tay của bóng đen đặt lên bầu ngực của nàng khiến nàng cảm nhận được khí tức dương cương, tiếng rên trở nên cao vút lên.

Bóng đen nhẹ nhàng vuốt ve lấy bầu ngực của nữ nhân, ánh mắt nhìn đến nam nhân đang bị định trụ trên tường với vẻ trêu tức.

Bóng đen bắt đầu vuốt ve lấy thân thể của nữ nhân, bàn tay của hắn ta vuốt đến đâu đều khiến cho nữ nhân cảm giác được sung sướng, tiếng rên không ngừng mà phát ra,

Bên dưới hạ thân nàng dâm thủy không ngừng chảy ra, ngón tay theo từng lần ra vào của nàng mà phát ra tiếng nhót nhét.

" chờ chương sau đi, ta mệt rồi haha"

còn tiếp.

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười, haha)

I LOVE YOU...