Chương 54: Hội Đấu Giá II

Trong lúc Thiên Minh đang suy tư về ân oán giữa cậu cùng hai đại gia tộc thì ngoài kia hai gia chủ đang không ngừng ra giá để chiếm lấy thanh Linh Khí về.

- Bốn trăm ba mươi ngàn kim tệ, Tiêu Ngâm người còn muốn ra giá nữa sao, phải biết cái Linh Khí này vào tay ta mới phát huy toàn bộ sức mạnh của nó, người còn muốn tranh.

- Kẻ nào ra giá cao thì được thôi, chưa biết hưu chết vào tay ai đâu, bốn trăm năm mươi ngàn kim tệ.

Nói rồi Tiêu gia chủ liền tăng giá lên hai mươi ngàn kim tệ.

- Hư, bốn trăm sáu mươi ngàn kim tệ.

Mã gia chủ hừ nhẹ một tiếng rồi tiếp tục tăng giá, không khí trong hội trường đấu giá cũng vì hai người mà nóng lên, Tiêu Ngọc cũng không hé miệng chen vào giữa hai người này, vật đấu giá càn có giá cao thì lợi nhuận thương hội nhận lại càn tăng, nàng đang cười thầm trong bụng chứ hơi sức đâu lại chen vào cuộc chiến của hai người này cơ chứ.

Nhưng Tiêu Ngọc không chen vào lại có kẻ khác chen vào.

- Năm trăm kim tệ.

Một giọng nói phát ra từ một căn phòng khách quý khác, nghe thấy giọng nói này thì có thể phán đón đây là giọng của một người thanh niên, trận pháp khai mở, hiện ra bên trong là một thanh niên anh tuấn, ngủ quan tinh tế , mặc trên thân một bộ tử y, trên thân phát ra một cổ vương khí nhàng nhạt.

Bên dưới liền có người nhận ra thanh niên này, đại hoàng tử của Lục Lâm Vương Quốc, nghe đâu tu vi đã đến Đấu Sư cữu phẩm viên mãn, chỉ cần bước vào bí cảnh liền nắm chắc trăm phần trăm thành Đấu Tôn, còn có thể một bước thăng hoa mà tiến vào Đấu Tôn nhị phẩm.

Khi đại hoàng tử vừa hiện thân thì hai lão gia chủ cũng không lên tiếng gì, phải biết tuy nói là đại gia tộc như bọn họ lại không đủ sức chống lại hoàng thất, bởi bên trong hoàng thất có một thái thượng hoàng tu vi đạt đến Vương cảnh, có thể diệt sát gia tộc bọn họ trong một đêm.

Không lâu sau cảm thấy hai vị gia chủ không lên tiếng nữa thì Tiêu Ngọc đành gỏ búa lần thứ nhất tuyên bố cái giá mà đại hoàng tử đưa ra, nhưng lúc này lại có tiếng kêu giá phát ra.

- Năm trăm mười ngàn kim tệ.

Mọi người lại bất ngờ khi thanh âm này phát ra, không ai nghĩ đến khi đại hoàng tử đã ra giá thì lại có người kêu giá nữa, không nhìn thấy hai vị gia chủ của hai đại gia tộc cũng phải im lặng không giám ra giá sao, mặc cho lúc trước hai người không ai nhường ai.

Trận pháp bên trong căn phòng vẫn còn đang vận chuyển nên không ai nhìn thấy người ra giá là ai, lúc này đại hoàng tử nhìn đến gian phòng kia mà lên tiếng.

- Không biết vị nào bên trong phòng có thể cho Lâm Tương ta biết đại danh quý tánh của các hạ được không .

- Tại hạ chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt, nhưng có việc cần đến thanh trường đao Linh Khí này nên xin đại hoàng tử thứ lỗi.

Một tiếng nói phát ra từ bên trong phòng khách quý, giọng nói có vẻ e ngại với đại hoàng tử nhưng không có ý nhường thanh Linh Khí cho đại hoàng tử, còn tránh đi câu hỏi mà đại hoàng tử hỏi đến.

- Năm trăm năm mươi ngàn kim tệ.

Đại hoàng tử liền ra giá, biết được có người không nể mặt bản thân thì hắn ta cũng không cần khách khí làm gì, còn hướng ánh mắt ra hiệu cho người hầu sau lưng, ám chỉ điều tra lấy thân phận của khách nhân bên trong gian khách quý kia.

Còn bên trong gian khách quý lúc này đang có hai hắc y nhân một người đang đứng một người đang ngồi, người phục vụ của căn phòng này đã được hai hắc y nhân cho ra bên ngoài.

- Chủ nhân, tên kia đang muốn điều tra chúng ta, liệu có cần ... !

Hắc y nhân đang đứng sau lên tiếng.

- Không cần, sau khi đấu giá kết thúc chúng ta sẽ rời đi, cũng không cần rắc rối như thế.

- Vâng, nhưng tại sao ngài lại mua cái Linh Khí kia cơ chứ, đó chỉ là một cái Linh Khí nhất phẩm chả có giá trị gì.

- Giá trị của nó không nằm ở cấp bật mà là kẻ tạo ra nó, người không thấy bên trên Linh Khí đó có khắc một ký hiệu sao.

Nghe thế thì hắc y nhân đang đứng liền nhìn đến thanh Linh Khí trên đài đấu giá,để ý đến trên thân Linh Khí, nếu nhìn lướt qua thì đó chỉ là một thanh Linh Khí bình thường nhưng nếu nhìn kỹ liền nhận ra nó vô cùng tinh xảo, khí tức bên trên đó gần như nội liễn vào bên trong, đường nét hoa văn có vẻ tầm thường nhưng lại là do vô số đồ văn nhỏ bé tạo ra, đấy là trận pháp được luyện khí sư tạo ra, nhầm hấp thu đấu khí người dùng mà phát huy ra lực lượng mạnh mẻ hơn, tùy vào trình độ của người luyện ra Linh Khí mà độ tăng phúc của hoa văn bên trên Linh Khí là khác nhau, những đồ văn bên trên thanh Linh Khí này lại được sắp xếp thành một chữ "Đường".

Khi nhìn thấy chữ " Đường" này bên trong đầu hắc y nhân liền liên tưởng đến một người, một vị tông sư trong giới luyện khí mà ai cũng biết, người này nỗi tiếng vì những thứ hắn tạo ra đều mạnh hơn của luyện khí sư khác tạo ra, cùng với đó là hắn rất ít tạo binh khí cho người khác, chỉ tùy vào tâm tính mà làm việc, nhưng thứ nào hắn tạo ra cũng đều là chân bảo.

- Chủ nhân, là của người kia sao?

- Đúng, là của hắn ta, nếu ta dùng thanh đao này để nhờ hắn giúp ta rèn một cái Bảo Khí thì hắn sẻ giúp, thanh Linh Khí này cũng như một cái tư cách cho người kia để kẻ hữu duyên đến cho hắn rèn vũ khí vậy, nếu những người kia biết đến lần này đấu giá lại có thứ này thì cũng tranh đến vỡ đầu chảy máu mới thôi.

Nói rồi hắc y nhân đang ngồi nhìn đến thanh Linh Khí, lên tiếng báo giá.

- Bảy trăm ngàn kim tệ.

Nghe thấy báo giá của hắc y nhân thì đại hoàng tử liền nắm chặc lấy tay vịn của ghế, khiến nó có dấu hiệu bị bóp nát.

Cái giá của thanh Linh Khí chưa đến mức đó nhưng lại bị tên kia nâng lên khiến hắn không thể chịu được, vô cùng mất mặt trước những người bên dưới, nhưng đến cuối cùng hắn vẫn không lên tiếng ra giá.

Tiêu Ngọc nhận thấy đại hoàng tử đã không ra giá nữa cũng bắt đầu gỏ búa ba lần tuyên bố người sở hữu Linh Khí đao là vị khách bên trong gian khách quý kia.

Sau đó một chiếc khay phủ vải đỏ được đưa lên, đặt lên bàn đấu giá.

Lấy đi miếng vải đỏ ra ngoài hiện ra bên dưới là một quyển sách ố vàng, bên trên sách còn ba chữ " Phá Sơn Quyền".

- Lần này chúng ta đấu giá là một quyển chiến kỹ vương cấp" Phá Sơn Quyền' bộ quyền pháp này có thể giúp Đấu Tôn cảnh phát ra một quyền tương đương một kích của Đấu Vương, còn nếu Đấu Vương sở hữu bộ chiến kỹ này có thể vượt tối đa ba tiểu cảnh giới mà chiến đấu.

Nghe đến đây toàn bộ người bên dưới trở nên sôi trào, cùng với đó những người bên trong phòng khách quý cũng trở nên rục rịch, các gia chủ của các gia tộc lớn bên trong vương đô cũng không thể ngồi yên, đại hoàng tử cũng như thế, nói trước một cuộc đấu giá đầy điên cuồng.

- Giá khởi điểm là bốn trăm ngàn kim tệ, mỗi lần ra giá không dưới mười ngàn kim tệ, mời mọi người ra giá.

Sau khi cái giá được đưa ra hội trường bên dưới có chúc im lặng, tiếp đó trở nên sôi trào , không ngừng có người ra giá.

- Bốn trăm mười ngàn kim tệ.

- Bốn trăm ba mươi ngàn kim tệ.

- Bốn trăm sáu mươi ngàn kim tệ.

....

Bên dưới khán đài tiếng ra giá luôn vang vọng khắp nơi, nhưng đúng lúc này bên trong một cái phòng khách quý có tiếng kêu giá phát ra.

- Sáu trăm ngàn kim tệ.

Toàn bộ khán phòng bên dưới im lặng, cái giá này đã nhảy vọt hơn so với cái giá mà họ đưa ra, nhưng khi mọi người đang bất ngờ với cái giá này thì từ nơi khác lại có tiếng nói phát ra.

- Sáu trăm năm mươi ngàn kim tệ.

Tiêu Gia gia chủ với gương mặt âm trầm lên tiếng, hắn nhìn chăm chú vào quyển chiến kỹ kia, Linh Khí thì có người dùng thuận tay có người không, và chỉ có một người sử dụng, nhưng nếu lá một bộ chiến kỹ thì người trong gia tộc đều có thể tu luyện, nhanh chóng tăng cao chiến lực của gia tộc một mãng lớn.

- Bảy trăm ngàn kim tệ.

Những đại gia tộc cùng ý tưởng với Tiêu gia chủ cũng không thiếu, từ một gian khách quý cũng có thanh âm ra giá phát ra.

Đại hoàng tử cũng không chịu thua liền kêu giá muốn mang quyển chiến kỹ về tay.

- Bảy trăm năm mươi ngàn kim tệ.

Thiên Minh bên trong phòng nhìn thấy một cảnh này cũng khá bất ngờ, vì theo Thiên Minh quan sát thì quyển chiến kỹ kia bên trong Vạn Bảo Khố có thể lấy trăm triệu quyển để tính, chỉ cần cậu muốn thì có thể lấy ra mà tặng người nhưng không ngờ mấy đại gia tộc này lại muốn tranh nhau đến thế, nhìn khung cảnh như muốn tranh đến vỡ đầu chảy máu.

" Đúng là kẻ ăn không hết người tìm không ra."

Đến cuối cùng khi cái giá bảy Chín trăm bảy mươi ngàn kim tệ kêu ra từ miệng của Tiêu gia chủ, đại hoàng tử cùng Mã gia chủ đều tỏ vẻ tức giân với hắn ta mà bỏ cuộc, cả hai người không mang theo đủ kim tệ để đấu giá, tuy đã vận dụng quan hệ để mượn các tiểu gia tộc dưới chướng nhưng vẫn không theo kịp cái giá mà Tiêu gia chủ đưa ra, liền thất bại tại điểm mấu chốt.

Còn lần này Tiêu Gia chủ không nhường lại cho đại hoàng tử vì hắn nhận thấy được cơ hội quật khởi của gia tộc từ bộ Chiến Kỹ này, tuy vương cấp có thể đồ sát gia tộc hắn trong một đêm nhưng Vương cấp cũng không có trái ngon để ăn nên hắn cũng không e ngại lắm.

Tiếp đó trên khán đài một cái lồng sắt được vải đỏ phủ lên đưa ra ngoài, nhìn thấy lồng sắt đưa ra ngoài, bên dưới liền có tiếng bàn luận phát ra.

Tiêu ngọc không để mọi người chờ lâu, cô nàng bước đến chiếc lồng sắt mà mở ra vải đỏ, hiện ra trước mắt mọi người là một con ấu thú có hình dáng của một con mèo con, từ năng lượng phát ra thì đây là một con nhất giai yêu thú, nhìn vô cùng yếu ớt.

- Đây là một con yêu thú con non, được một vị Đấu Vương bắt được bên trong Hung Thú Sâm Lâm, đây là một yêu thú mang Kim hệ yêu khí, nếu người có Kim linh căn ký khế ước với nó có thể nâng cao chiến lực bản thân cùng tốc độ tu luyện, sau này còn có thể có thêm một cái giúp đỡ cường đại khi chiến đâu.

Thiên Minh bên trong phòng liền dùng tinh thần lực tra xét lấy con ấu thú trên khán đài, nhìn thấy đây là một con yêu thú giống với mèo, tứ chi săn chắc, nhưng trên thân lại có vài chổ mang thương, trong vô cùng trật vật.

Thu Uyên bên cạnh Thiên Minh lúc này nhìn thấy con yêu thú kia nàng cảm thấy một cổ thân thiết khó hiểu, cô nàng liền nhìn đến Thiên Minh, ánh mắt cầu khẩn mong sư phụ ra giá mua lấy con yêu thú kia.

Thiên Minh tinh thần lực quét qua khán đài sau đó vô tình nhìn đến tiểu nha đầu, trông thấy ánh mắt ngây thơ của nàng Thiên Minh mỉm cười nuông chiều.

- Ta sẽ cố sức nhưng không chắc có thể đem con yêu thú ấy về cho người, tùy duyên đi, nếu ta cố hết sức mà không thể đấu giá được nó thì duyên phận của hai người các người chưa đủ.

" ăn nói cao thăm cho cố vào, đơn giản là quỷ nghèo thôi"

Bên trên khán đài Tiêu Ngọc kêu ra cái giá quy định.

- Giá quy định để mua con ấu thú này là một trăm ngàn kim tệ, mời mọi người ra giá.

- Một trăm năm mươi ngàn kim tệ.

- Một trăm bảy mươi ngàn kim tệ.

- Hai trăm ngàn kim tệ.

-......

Thiên Minh bên trong phòng khách quý lựa đúng lúc liền đưa ra cái giá của mình.

- Ba trăm ngàn kim tệ.

Thiên Minh vừa ra giá xong thì từ bên trong căn phòng khách quý khác lại có tiếng người khác kêu giá.

- Bốn trăm ngàn kim tệ.

Một hơi tăng lên trăm ngàn kim tệ, điều này khiến toàn bộ hội trường đấu giá hít vào một ngụm khí lạnh, nhìn lại thì người ra giá này chính là người lúc trước tranh đoạt thanh Linh Khí với đại hoàng tử.

Toàn bộ người ở đây đều muốn biết người ngồi bên trong gian khách quý kia là ai mà có được lượng tài phú kinh người như thế.

- Bốn trăm năm mươi ngàn kim tệ.

Thiên Minh không quan tâm người kia mà tiếp tục ra giá.

Bên trong gian khách quý nơi hai hắc y nhân đang ở, hắc y nhân phía sau lên tiếng.

- Chủ nhân, con yêu thú kia có gì đặc biệt sao, tại sao người lại muốn ra giá cao mà mua nó thế?

- Nếu nhìn bên ngoài thì không có gì đặc biệt, nhưng nếu bên trong thể nội của tiểu gia hỏa này lại chứa một thứ khá là thú vị nha.

Hắc y nhân đang ngồi phát ra tiếng cười khẻ rồi lên tiếng trả lời thủ hạ của mình.

- Vâng, thế người có thể nói cho ta thứ đó là gì không ạ!

- Ta không rõ lắm nhưng thứ kia không đơn giản, ta đã dùng Linh Nhãn tra xét nhưng chỉ lờ mờ nhìn thấy một cổ năng lượng bên trong thể nội của nó mà thôi, nên ta mới có hứng thú mua nó về nghiên cứu.

Trong khi hai người đang nói chuyện thì tiếng kêu giá của Thiên Minh phát ra, hắc ý nhân đang ngồi có chút bất ngờ mà nhìn đến gian khách quý của Thiên Minh.

Đang ngồi bên trong gian phòng thì Thiên Minh cảm nhận được như có người đang nhìn chằm chằm bản thân cậu liền hướng theo cảm giác mà hướng đến gian phòng của hắc y nhân, lúc này như cả hai người đang đối mắt với nhau vậy.

- Năm trăm ngàn kim tệ.

Hắc y nhân mỉm cười sau chiếc khăn che mặt mà ra giá, sau đó nhìn đến hướng phòng khách quý của Thiên Minh một lần nữa lên tiếng.

- Xem ra vị bằng hữu bên trong gian phòng kia cũng nhìn ra được cái gì từ con ấu thú này?

Nghe thấy hắc y nhân nói thế Thiên Minh mỉm cười rồi cũng cất tiếng.

- Ta không biết gì cả, chỉ đơn giản đệ tử của ta thích con ấu thú này nên ta muốn mua tặng nàng thôi, vị bằng hữu kia đã suy nghĩ nhiều.

- Xem ra là ta suy nghĩ nhiều, được rồi nếu đồ đệ của người yêu thích thì ta xin tặng nàng vậy, xem như món quà ta muốn làm quen bằng hữu nhà người.

-- Đa tạ.

Nghe thấy hắc y nhân nói thế, Thiên Minh lên tiếng khách khí một phen.

- Sáu trăm kim tệ.

- Haha, tốt

Hắc y nhân cười vang sau đó để lại một tiếng tốt đứng dậy xoay người mà đi.

Bên dưới hội trường đấu giá Tiêu Ngọc gỏ búa tuyên bố người sở hữu được ấu thú sau đó lại đưa món đồ đấu giá tiếp theo lên đài, tiếp tục đấu giá.

Không lâu sau chiếc lồng kia được đưa đến gian phòng của Thiên Minh, bên trong vẫn là con ấu thú đang sợ sệt mà núp vào một gốc của lồng sắt.

Số kim tệ bên trong lệnh bài được trừ đi, nếu thiếu thì trước khi Thiên Minh rời khỏi nơi đây sẽ có người đến thông báo.

Dùng tinh thần lực hướng đến con ấu thú kia mà quan sát, tiếp đó cậu ra hiệu cho Thu Uyên tiến đến nhận ấu thú.

-Thu Uyên, không muốn ôm tiểu tử này sao?

Thu Uyên đang tò mò quan sát lấy ấu thú thì nghe Thiên Minh lên tiếng, tiểu nha đầu liền từ từ mà tiến đến bên cạnh lồng sắt, nhẹ nhàng đưa tay mở cửa lồng sắt ra, tiếp đó lại nhẹ nhàng mà chạm vào con ấu thú kia.

Khừ...

Nhưng khi bàn tay Thu Uyên sắp chạm tới ấu thú thì nó lại nhe ra hàm răng trắng sắt nhọn, ánh mắt sợ sệt nhìn đến Thu Uyên khiến cô bé giật mình, tưởng chừng cô bé sẽ bỏ chạy không muốn đến gần ấu thú nữa thì từ ánh mắt nàng một tia kiên nghị cùng quyết tâm hiện ra.

- Ta sẽ không làm hại ngươi đâu, ta chỉ muốn làm bạn với ngươi thôi, cho ta một cơ hội nhé.

Thu Uyên lạ tiếp tục hướng bàn tay non mịn của mình đến gần ấu thú.

Gừ...gừ....

Trong ánh mắt của ấu thú lúc này là sự hoản loạn cùng sợ hãi, khi bàn tay của Thu Uyên tiến đến từng hình ảnh nó bị hành hạ hiện ra trong đầu rồi như bản năng mà nó há ra miệng rộng cắn đến bàn tay kia của nàng.

Á....

Tiếng Thu Uyên đau đớn phát ra, bàn tay bắt đầu có máu chảy ra, nữ nhân phục vụ bên cạnh hoảng hốt chạy đến như lại nghe thấy tiếng của Thiên Minh ra hiệu cho nàng ngừng lại.

Bên trong mắt Thu Uyên đã có nước mắt chảy ra vì đau nhưng nàng sau khi kêu lên một tiếng liền im lặng chịu đựng, còn cố nở ra nụ cười với ấu thú, một bàn tay khác lại vuốt lấy đầu ấu thú.

Như một người thân mà nhẹ nhàng vuốt lấy chiếc đầu nhỏ của ấu thú, mặc kệ nó đang cắn lấy bàn tay nàng rỉ máu.

- Bình tĩnh nào, tỷ tỷ sẽ yêu thương người, ta sẽ chửa thương cho người, nếu sau này người không muốn ở chung với tỷ tỷ thì ta sẽ thả người đi.

Ấu thú lúc này như cảm nhận được tình cảm của Thu Uyên nên nó từ từ đưa ánh mắt sợ hãi nhìn nàng, sau đó dần dần giảm lực đạo đang cắn lấy bàn tay của Thu Uyên, tiếp đó cứ như một đứa bé làm sai mà cúi đầu, thân thể càn ép sát vào trong lồng sắt.

Bàn tay rúm máu nhưng ánh mắt của Thu Uyên vẫn nhu hòa tiến đến bên người ấu thú, từ từ ôm lấy nó vào lòng, cho nó cảm nhận lấy độ ấm bên trong lồng ngực phẳng lì của nàng.

Thiên Minh lúc này cũng mỉm cười, cánh tay đang tụ lực cũng nhẹ nhàng giải tán, vào lúc ấu thú cắn lấy bàn tay Thu Uyên, Thiên Minh đã tụ lực chuẩn bị đưa ấu thú về với tây thiên nếu nó dám làm gì hơn nữa.

Thiên Minh cảm thấy Thu Uyên cùng ấu thú có một mối quan hệ nào đó mà cậu không rỏ, cùng với đó bằng vào Bạch Nhãn toàn phần mà Thiên Minh có thể nhìn ra bên trong thể nội ấu thú này lại có hai quả cầu nguyên tố, một vàng một tím đang xoay tròn, nếu cậu đón không sai thì con ấu thú này lại có được hai loại linh căn đồng dạng với Thu Uyên là Kim hệ cùng Lôi hệ, nếu nó cùng Thu Uyên tu luyện cùng nhau thì có hiệu quả làm ít công to.

Sau khi được Thu Uyên ôm vào lòng ấu thú cảm nhận được hơi ấm như khi nằm trong lòng mẹ, liền nhẹ nhàng thả lỏng lấy cơ thể mà thiếp đi trong vòng tay của tiểu nha đầu.

- Được rồi người cùng nó vào bên trong Ma Thiên Giới, sau đó cả hai cùng nhau trị thương đi.

Nói rồi Thiên Minh phất tay đưa cả hai vào bên trong Ma Thiên Giới, cùng với đó ném một thanh Đấu Khí ngũ giai cho nữ nhân phục vụ.

- Tự biết mà làm.

Nói rồi thong dong mà bước ra khỏi phòng.

Còn tiếp

Cảm Ơn Ủng Hộ

I LOVE YOU bặc bặc..