Chương 36: Vòng Sau

Không lâu sau,  khi thời gian điểm đúng chính ngọ (11h00)  thì quản gia Liễu  gia bước lên lôi đài,  ra hiệu vòng đầu của cuộc tỷ võ chiêu thân kết thúc,  toàn bộ những ai  đạt được mười thắng liên tiếp sẽ bước vào vòng sau.

Lúc này bên trên khán đài Thiên Minh cũng đã khôi phục nguyên khí vài phần,  hiện tại cậu đã có thể chiến đấu tiếp. 

Nhưng đâu đó trên cái khán đài này lại có một ánh mắt thăm độc nhìn về phía cậu,  người này không ai khác chính là thiếu gia Tiêu gia Tiêu Thiệt Hải. Bên cạnh đó cũng có một ánh mắt mê ly đang quan sát lấy cậu, đó là vị tiểu thư Liễu gia kia,  trách ai chứ, bởi vì cậu quá anh tuấn,  cùng với màng chiến đấu giữa cậu cùng với tên kiếm sĩ lúc trước vô cùng gây cấn, khiến ai cùng phải reo hô thế kia thì làm sao không chú ý cho được,  đã vài lần ánh mắt của vị Liễu tiểu thư này cứ chăm chú nhìn lấy Thiên Minh đang vận công chữa thương.

  Điều này càn làm cho tên Tiêu thiếu gia kia cay cú hơn,  với cái đấu khí mà gia tộc đưa cho hắn thì hắn ta chắc chắn bản thân là kẻ cuối cùng,  có thể lấy Liễu tiểu thư làm vợ,  như hiện tại Liễu tiểu thư kia lại đang nhìn người nam nhân khác,  không điên mới lạ.

Không lâu sau,  lôi đài đã được dọn sạch,  tiếp đó quản gia Liễu gia bước lên lôi đài, ra hiệu cho những người bên dưới ngừng lại,  lên tiếng giới thiệu cho cuộc chiến thứ hai trong hội tỷ võ chiêu thân này.

Lần này sẽ là những trận đấu loại trực tiếp,  những người có được mười thắng được bước vào vòng sau, bọn họl sẽ chiến đấu đối kháng với nhau,  kẻ nào thắng thì đi tiếp vào vòng sau,  ai thua thì phải ra về.  Trận đấu sẽ quyết định bằng vào việc rút thăm,  bên trong thùng thăm sẽ có hai con số giống nhau,  ai có cùng số sẽ chiến đấu với nhau.

Từ bên dưới lôi đài một gia nô bước lên trên tay hắn ta lúc này là một thùng thăm,  tiếp đó lão quản gia mời những người bên trên khán đài bước xuống. Từ bên trên khán đài vô số thân ảnh nhảy xuống lôi đài, ai náy cũng đều bước đến thùng thăm mà bóc lấy một lá thăm cho riêng mình.

Đến lượt Thiên Minh cậu cũng đưa tay vào bên trong mà bốc  lấy lá thăm của bản thân,  sau đó lại lui ra sau nhường người khác bước lên,  khi lui ra Thiên Minh mở lấy lá thăm trên tay ra,  bên trên là số ba, vậy cậu sẽ chiến đấu ở trận thứ ba,  còn một ít thời gian để cậu khôi phục lại nguyên khí bản thân.

Toàn bộ những người trên lôi đài đã bốc xong thì lão quản gia liền lấy ra một tấm bản lớn,  sau đó lại lên tiếng kêu mọi người đọc điểm số trên lá thăm của bản thân, khi họ đọc ra chử số trên lá thăm của mình thì ông ấy liền viết tên cùng số lên tắm bản phía sau

Tiếp đó toàn bộ người bên trên lôi đài đều rời đi chỉ chừa lại hai người có số thăm là số một ở lại để chiến đấu với nhau.  Thiên Minh cũng bước xuống lôi đài,  theo sau cậu là tên Trương Tinh Phong đang như một cái đuôi mà theo cậu,  miệng thì không ngừng nói liếu riếu như bà bán cá ngoài chợ vậy.

Thiên Minh ngó lơ tên này qua một bên mà tập trung khôi phục nguyên khí bản thân,  bằng vào Hồi Khí đan cậu đã khôi phục được bảy phần,  có thể chiến một trận sóng mái với Đấu Tôn Nhất phẩm,  còn cái tên Thạch Hùng của Mãnh Hổ ban kia thì bỏ đi,  theo cảm nhận lúc trước của cậu, tên kia ít nhất cũng là Đấu Sư thất phẩm trở lên.

Không lâu sau, bên trên lôi đài một tên thanh niên sử dụng hai thanh cự trùy đã dành chiến thắng trước đối thủ của mình.  Sau đó một cặp khác cũng bước lên mà chiến đấu với nhau. 

Thiên Minh lúc này cũng đứng dậy quan sát hai tên thanh niên đang chiến đấu trên lôi đài,  cậu cũng chuẩn bị cho trận chiến sắp đến của bản thân. Cả hai người bên trên lôi đài đều là người dùng kiếm để làm vũ khí,  cả hai vừa lên đã rút kiếm mà chiến đấu với nhau,  từng tiếng va chạm phát ra,  cả hai đều đánh ra những chiêu kiếm đẹp mắt trên lôi đài khiến người xem bên dưới vô cùng mãn nhãn,  nhưng với những kiếm tu thì hai người này đang chiêu chiêu kích sát đối phương.

Đến cuối cùng thì một người vì kém một nữa thức mà bị đối phương đánh trúng thân thể mà thua cuộc,  vì đã có quy định không được giết người nên cả hai đến điểm là ngừng.

Thiên Minh lúc này cũng tiến lên lôi đài,  chờ hai tên kia bước xuống thì cậu cũng đi lên lôi đài chiến đấu. 

Lão quản gia tuyên bố người thắng rồi lên tiếng cho cặp đấu số ba lên bên trên lôi đài để chiến đấu. 

Thiên Minh bước lên,  cùng với đó đối diện cậu là một thiếu niên khác cũng đi lên lôi đài,  đấy là đối thủ của Thiên Minh trong trận này,  cậu đã nhìn thấy người này chiến đấu,  cậu ta sử dụng vũ khí là đao,  đối thủ khi chiến đấu với cậu ta thì vô cùng trật vật với những đường đao mà cậu ta đánh ra.

Sau khi lên lôi đài Thiên Minh cùng cậu thiếu niên kia cùng chào nhau,  sau đó thiếu niên kia chỉ nói hai từ " cẩn thận" rồi rút đao đánh đến,  đao của cậu ta thuộc dạng loan đao,  loại đao này thường các bổ khoái làm việc cho quan phủ thường dùng,  nó khá là nhẹ nên người sử dụng loại đao này thường là kẻ tu luyện khoái đao pháp,  đao nhanh như gió.

Vừa rút đao thì thân ảnh của thiếu niên liền tiếp cận Thiên Minh,  đao trên tay như gió mà chém đến thân cậu.  Thiên Minh vận nguyên khí vào cánh tay, Nghịch Thiên đưa lên mà cản lại lưỡi đao,  cánh tay còn lại của cậu tụ lại thành quyền mà đánh đến bụng dưới của thiếu niên.

Một đao không thành công thiếu niên liền rút đao chuyển công thành thủ mà cản lại quyền đầu của Thiên Minh,  đấu khí truyền vào thân đao.  Quyền đầu cùng thân đao chạm vào nhau,  uy lực trong quyền đầu của Thiên Minh bị cản lại nhưng cũng đẩy lui thiếu niên kia về phía sau vài bước,  Thiên Minh cũng lấy đà nhảy về phía sau. 

Cả hai xem nhưng thăm dò đối thủ đã xong,  trên thân thanh loan đao có sắc lam hiện ra,  nhìn thấy cảnh này Thiên Minh cũng nhận ra thiếu niên trước mắt này có được phong linh căn,  một trong tứ đại dị nguyên( phong,  lôi,  quang, ám).  Theo như hiểu biết của Thiên Minh thì tốc độ của người sở hữu phong nguyên kinh căn vô cùng quỷ dị,  họ có thể dễ dàng lướt qua thân thể đối thủ mà không làm cho đối thủ hay biết,  vô cùng phù hợp những loại công pháp chuyên về tốc độ.

Thiên Minh cũng vận Hắc Ám nguyên lực vào hai tay,  hai đầu hùng sư hiện ra.

Tiếp đó cả hai người lao vào nhau,  tiếng kim thiết va chạm,  hỏa hoa tung bay,  hùng sư rít gào. 

Lưỡi đao như gió mà áp sát thân thể Thiên Minh,  nhưng giác quan của Long tộc không phải bỏ không cùng với đó, sở hữu Tiên hồn khiến cảm ứng của Thiên Minh với thay đổi xung quanh tăng lên,  rất nhẹ nhàng cậu có thể né tránh được lưỡi đao của vị thiếu niên kia.  Thiên Minh lúc này phải nói là cậu đang ở thế bất bại. 

Không nói nhiều thì chưa tới trăm chiêu trận chiến giữa cả hai đã kết thúc,  người thắng không ai khác chính là Thiên Minh. 

Trong toàn bộ trận chiến thanh loan đao của thiếu niên không thể chạm vào thân của Thiên Minh,  đến cuối cùng cậu chỉ cần một quyền liền đánh cho thiếu niên kia lui đến mép lôi đài,  vừa ổn định thân hình thì quyền đầu của cậu đã ở trước mắt thiếu niên, ép cậu ta chịu thua.

Bước xuống lôi đài, Thiên Minh tìm một gốc mà ngồi xuống tiếp tục quan sát lôi đài chờ đến vòng sau. 

Không lâu sau thì cũng có một trận chiến hấp dẫn Thiên Minh,  đó là trận chiến của cái tên Trương Tinh Phong kia.

Nhìn hắn ta anh tuấn thế kia, nhưng khi lên đài thì chả khác nào hung thú hình người. 

Tên này vừa lên lôi đài thì đấu khí trên người như thác lũ mà cuộng trào,  hai chân được đấu khí dồn vào mà hiện ra màu đỏ nhạt nhưng sắt nung. 

Tiếp đó hắn ta đá cho đối thủ không trượt phát nào,  không nhầm đâu,  hắn là dùng cước pháp mà đá cho đối thủ không đường chống đỡ, phải bay xuống lôi đài, nhưng trên mặt hắn ta không một chút mồ hôi nào hay mệt mõi quá sức,  nụ cười vẫn ở trên môi,  đều này cũng khiến một số tỷ muội bên dưới lôi đài ngất ngay theo hắn ta. 

Cùng với đó Thiên Minh cũng nghe được vài người bàn tán về tên này.

-- Không hổ danh là Thiết Cước Tinh Phong,  chỉ cần vài cước có thể đánh bay đối thủ của bản thân,  còn nữa nghe nói vị Thiết Cước này còn là một Ngự Trù Sư nữa đấy,  món ăn của cậu ta làm ra cũng không kém mấy vị đại sư Ngự Trù khác đâu.

Đôi lời của Lão tác: Ngự Trù sư là một chức vụ bên trong thế giới này,  nó cũng giống với Đan Sư,  cũng là tạo ra sản phẩm cho việc tu luyện nhưng thay vì biến tinh hoa của vật liệu thành đan dược thì Ngự Trù sư biến nó thành món ăn cho tu sĩ nhẹ nhàng hấp thụ được năng lượng bên trong.  Nhưng rất ít người có thể làm Ngự Trù sư,  ngoài đống kiến thức về nguyên liệu ra thì Ngự Trù sư phải có được một bàn tay khéo léo cùng một cái vị giác nhạy bén để tạo ra những món ăn ngon,  nếu không thì xin lỗi về làm đan sư đi.

Tiếp tục với câu chuyện,  sau khi Trương Tinh Phong bước xuống lôi đài thì liền tiến đến bên cạnh Thiên Minh.

-- Thấy sao hả Thiên Minh công tử,  ta có mạnh không?

-- Mạnh gần bằng ta rồi,  tiếp tục phát huy là được. 

Thiên Minh lạnh nhạt nói ra,  tuy cái cảm giác chán ghét tên này vẫn còn nhưng sau thời gian tiếp xúc thì cậu thấy tên này vẫn rất tốt, chỉ là ánh mắt của tên này  khi nhìn gái thì không thể nào chịu được,  cái tên này nhìn vào nữ nhân nào cũng thế,  vẫn chăm chú vào hai trái đào của các nàng. " làm như ngươi không nhìn ấy,  cái này gọi là có gan làm giàu đó,  thử hỏi thằng đàn ông chân chính nào lại không muốn ngắm nhìn tạo hóa thiên nhiên ban tặng như thế chứ,  chỉ là Trương Tinh Phong này có can đảm thể hiện thôi".

-- Ta không tin,  thế này đi, chúng ta cược một ván.

Trương Tinh Phong ra vẻ không tin tưởng Thiên Minh,  còn đề xuất một vụ cá cược.

-- Được cược thế nào?

-- Dễ thôi ,  với trình độ của hai chúng ta thì đều có thể gặp nhau trong một trận đấu,  vậy nếu ai thắng trận thì người thua phải làm cho người thắng một việc trong khả năng của mình.

Thiên Minh nghe xong cũng không thấy vấn đề gì liền đồng ý. Tiếp đó hai người cùng nhau quan sát những trận đấu còn lại trên lôi đài.

Không lâu sau thì trận chiến giữa Thiên Minh cùng Trương Tinh Phong cũng diễn ra,  đây là trận chiến tứ kết giữa những người tham gia hội tỷ võ chiêu thân này,  cả hai cùng nhau bước lên lôi đài,  trên mặt của Trương Tinh Phong khi nào cũng là nụ cười tươi, còn Thiên Minh thì mặt có chút tái nhợt vì những vết thương còn chưa khôi phục từ trận chiến với tên của Mãnh Hổ bang kia, nhưng cũng không ảnh hưởng mấy đến chiến lực lúc này của cậu.

Cả hai sau khi hành lễ với nhau, thì lúc này Trương Tinh Phong lên tiếng với Thiên Minh.

-- Thiên Minh thiếu gia,  đừng quên cuộc cá cược của chúng ta đó,  ai thua thì phải làm cho người thắng một việc.

-- Ta không quên, đánh đi rồi nói tiếp.

Thiên Minh không quan tâm đến cuộc cá cược kia cho lắm,  chỉ qua loa trả lời Trương Tinh Phong.

-- Được.

Nói rồi hai chân của Trương Tinh Phong được đấu khí chuyền vào hóa thành đỏ hồng như than,  đây là trạng thái nghiêm túc của cậu ta,  một khi đã bật trạng thái này thì xem như cậu ta đã đánh ra toàn lực với đối thủ của mình.

Thiên Minh cũng vận nguyên lực cùng Long lực ra khắp cơ thể,  cậu cũng không thể xem thường cái tên chỉ thích cười cùng ngắm ngực phụ nữ này được, hai cánh tay của Thiên Minh có hắc khí bao phủ,  hai quyền đầu hóa thành hai đầu cuồng sư. 

Thiết Nham Nhất Cước.

Cuồng Sư Quyền.

Ầm...

Thân ảnh của hai lao vào nhau,  quyền cước va chạm,  đấu khí tung bay,  khói bụi mù mịt. 

Trên lôi đài lúc này từng làn sóng đấu khí phát ra,  thân ảnh cả hai thấp thoáng bên trong đám khói kia.

Khi khói bụi bay đi thì những người bên dưới lôi đài không thể không há hốc miệng mà nhìn,  thân ảnh của cả hai như hai tia chớp mà va chạm lẫn nhau, với ánh mắt của người thường hay những Đấu Sĩ cảnh thì không thể quan sát được chuyển động của hai người,  chỉ những Đấu Sư lục thất phẩm trở lên mới có thể cố gắng theo kịp được.

Đôi chân của Trương Tinh Phong như hai thanh sắt nóng mà thiếu đồt lấy không khí xung quanh chân khiến chúng bay hơi vô cùng huyền ảo, nhìn hắn ta lúc này cứ như đang chuyển động bên trong mây mù,  còn hai đầu cuồng sư trên cánh tay Thiên Minh như hai cái đầu Hắc Ám Cuồng Sư thật sự,  từng quyền đánh ra liền có tiếng sư hóng phát ra.

Cả hai tên này đánh nhau nhưng lại khiến cho những người quan sát bên dưới lôi đài vô cùng mãn nhãn,  hôm nay đúng là một ngày để những người này rữa mắt một lần với những trận chiến đấu đầy kịch tính,  từ đầu đến giờ không ít lần những thiếu niên thiên tài trên lôi đài xuất ra vô số chiêu thức đẹp mắt nhưng lại không làm cho những khán giả này cảm thấy huyết mạch sục sôi nhưng lúc này. 

Trương Tinh Phong cùng Thiên Minh cũng cảm nhận được huyết khí bên trong cơ thể bản thân đang sôi lên khi chiến đấu với nhau,  thân thể của hai người như có được sức mạnh vô tận không thể sử dụng hết.  Thiết Nham Cữu Thiên Cước của Trương Tinh Phong thi triển  toàn lực đối đầu với Hắc Ám Cuồng Sư Quyền của Thiên Minh.

Cả hai tha hồ thi triển võ kỹ bản thân không lo đã thương đối thủ vì hai tên này cảm nhận được đối thủ vẫn đang giấu nghề chưa phát huy ra ngoài,  một khi chơi hết công suất thì chỉ có đồng quy vu tận mới hình dung được.

Nhưng hai tên này không muốn thua nên liền chơi tiêu hao chiến với đối phương, tên nào hết năng lượng trước thì thua,  nhưng Trương Tinh Phong không ngờ rằng công pháp Thiên Minh luyện là tối cao công pháp nên năng lượng của Thiên Minh vô cùng dồi dào,  thứ cậu không sợ nhất chính là tiêu hao chiến.

Chuyện gì đến cũng đến,  Trương Tinh Phong vì không trụ được mà tạo ra sơ hở trong cước pháp bản thân,  Thiên Minh chớp lấy cơ hội mà đánh bại hắn ta.

-- Chịu thua chưa?

Đứng thở như một con trâu đực vừa mới làm chuyện ấy xong,  Trương Tinh Phong khó khăn lên tiếng.

-- Được.. Được rồi,  tôi thua...thua....  Thiên Minh công tử, cậu đúng là mạnh thật.

Đưa tay ra hiệu bản thân nhận thua với trọng tài trên lôi đài,  sau đó cả hai cùng mĩm cười trước sự tung hô của những người bên dưới.

Sau đó là những trận đấu khác,  Thiên Minh cũng tranh thủ khôi phục thể lực cùng nguyên khí của bản thân,  chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.  Không lâu sau thì danh sách của những người chiến đấu vòng bán kết được thông báo,  đối thủ của Thiên Minh lại là thiếu niên sử dụng ba chiêu kiếm mà kết thúc đối thủ lúc trước. 

Thiên Minh cũng đã quan sát tên này chiến đấu nhưng hắn chỉ cần ba chiêu kiếm liền khiến đối thủ không thể phản ứng mà kết thúc trận đấu, không tìm thấy dấu vết để phá chiêu.

Bước lên lôi đài,  thiếu niên kia cùng Thiên Minh hành lễ với nhau,  sau đó thì. 

Kiếm rời khỏi vỏ một tia quang kiếm bắn ra khiến ánh mắt Thiên Minh bị mù tạm thời trong khoảng thời gian chưa đến một hơi thở nhưng lại là điểm chí mạng để chiêu thứ hai của tên kia xuất ra, mnl? .

Vừa mới lấy lại được tầm nhìn thì Thiên Minh đã thấy được lưỡi kiếm chém đến.  Nguyên lực truyền vào tay,  Thiên Minh dự định cản lại một chiêu kiếm này.

Nhưng khi quyền đầu của Thiên Minh chạm vào lưỡi kiếm thì cậu nhìn thấy bản thân đang đứng trước một khu chợ sầm uất,  theo trí nhớ của Thiên Minh thì nơi đây là nơi cậu thường đi qua để bán vé số,  thường xuyên có những người đi qua rất thuận tiện cho việc cậu chào khách mua vé số. 

Trong lúc Thiên Minh chưa nhận biết được chuyện gì diễn ra thì đầu óc của cậu trở nên đau đớn,  sau đó cậu liền mở mắt ra.  Nhưng thứ lúc này cậu nhìn thấy lại là lưỡi kiếm của thiếu niên kia đang đâm đến người của cậu,  bản năng của Thiên Minh hoạt động nhanh chóng mà lùi về phía sau,  may mắm né được đòn này.

Nhìn lại thiếu niên kia thì Thiên Minh nhìn thấy sự bất ngờ bên trong ánh mắt của cậu ta,  lúc này cậu ta mới lên tiếng.

-- Người có thể nhanh chóng tỉnh lại, xem ra linh hồn của người cũng không yếu, điều này làm ta rất thích thú.

Nói rồi trên thanh kiếm kia có dao động đấu khí phát ra.

-- Mười kiếm,  nếu nhận được mười kiếm của ta mà không bị thương thì ta cho người một lễ vật gặp mặt.

Nói rồi lưỡi kiếm kia đánh ra, không khác gì với những chiêu kiếm bình thường nhưng bên trong đó lại có một loại đạo vận khó hiểu khiến Thiên Minh khó bề nhận biết.

Thiên Minh nhìn thấy thế, cùng với những gì vừa diễn ra cậu liền tập trung tinh thần, toàn bộ cơ năng trên cơ thể được mở ra, nguyên lực nhưng thủy triều chạy vào tứ chi bách hải, cùng với Đại Việt Trấn Thiên Trận bên trong thức hải lền vận chuyển bảo vệ linh hồn, khiến cho nó trở nên thanh minh trước các diễn biến sắp diễn ra. Thiên Minh cảm nhận được nguy hiểm trước nay chưa từng có đối với bản thân từ cái tên đối thủ trước mắt này.

Còn tiếp...

Cảm Ơn Ủng Hộ

I LOVE YOU 😘😘😘