Một người bước từ bên dưới lôi đài lên, trên người hắn ta phát ra một cổ khí tức khiến người đối diện phải lạnh sóng lưng.
Sát khí, một người khi giết chóc quá nhiều sẽ tạo một loại khí thế lãnh sát quanh thân, loại khí thế này gọi là sát khí, sát khí đến một mức nhất định thì có thể hóa thành một loại áp lực đối với người xung quanh hay trấn áp đối thủ trong khi chiến đấu.
Tên vừa mới bước lên lôi đài này lại có được một loại sát khí dày đặc phát ra, không biết hắn ta đã phải giết bao nhiêu người mới có thể có được loại sát khí thế này cơ chứ.
Người này là một thanh niên, gương mặt của hắn ta được che lại chỉ chừa đôi mắt, mái tóc dài được búi cao, cọt gọn ở sau người, mặc trên thân một bộ hắc y bó sát ngươi, sau lưng còn mang theo một thanh kiếm.
Vừa bước lên đã rút kiếm chỉ đến Thiên Minh, thanh kiếm trên tay hắn ta vô cùng kì lạ, thân kiếm này lại cong lên không thẳng giống với các loại kiếm khác, nếu nhìn không sai thì loại kiếm này giống với katana của Nhật Bản ở kiếp trước.
-- Đoán không sai đâu, cái này cũng có thể xem như là katana, phía đông đại lục có một quốc đảo to lớn, mọi người thường gọi nó là Thiên Nhật Đế Quốc, nhưng nó còn một cái tên khác là Thiên Quỷ Đảo. Trên hoàng đảo kia có những người sử dụng kiếm chiến đấu, kỹ thuật rèn kiếm ở đó được kết tinh vô cùng khác biệt với những nơi khác, lưỡi kiếm cong như đao nhưng lại gọn nhẹ như kiếm, còn độ sắc bén thì phải nói là vô địch thủ trong kiếm, nó có thể chém đứt một vũ khí khác cùng cấp như chém rau, còn một điều khác biệt với những kiếm tu khác là bên trong kiếm của họ sẽ liên kết với một Quỷ hồn ở Minh Giới, hoặc là một linh hồn tà ác nào đó vì một số nguyên nhân mà hình thành, chúng giúp cho sức mạnh của người dùng kiếm mạnh mẽ hơn với những tu sĩ bình thường, nhưng có những quỷ hồn tà ác đến mức khiến kẻ dùng kiếm biến thành kiếm nô của nó giống với Hung khí.
Giọng nói thanh thót của U Nhi phát ra bên trong thức hải của Thiên Minh, giải thích về thắc mắc của cậu.
-- Vậy sao, cảm ơn tiểu U Nhi.
-- Hư.
Nói rồi thì thanh âm của cô nàng cũng biến mất, Thiên Minh thì cũng chỉ có thể thể cười cho qua chuyện, phải tìm thời điểm dỗ dành cô gái này mới được.
Còn tên kia sau khi nhắm đến Thiên Minh thì không nói một lời, thân ảnh của hắn cũng biến mất, tốc độ của hắn ta cũng thuộc đẳng cấp khác biệt với người thường, hắn di chuyển mà không lưu lại tàn ảnh trong không khí, thế này thì không thể bắt được chuyển động của hắn ta rồi, một câu hỏi khó đối với Thiên Minh lúc này.
Thiên Minh nhìn thấy thân ảnh của đối thủ biến mất thì cũng bất ngờ nhưng cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, dựa vào giác quan của rồng mà phán đoán hướng di chuyển của hắn ta.
Hắc ám nguyên khí truyền vào hai cánh tay, Long lực thì phân đều ra khắp toàn thân, cơ thể của cậu lúc này như một dây cung được kéo căng, chỉ cần có động tĩnh từ đối thủ thì cậu có thể phản ứng nhanh chóng mà chống lại hắn ta.
Xẹt.....
Trước mắt Thiên Minh một thân ảnh hiện ra, trong ánh mắt rét lạnh kia có chút tiếu ý, thanh kiếm trên tay hắn ta nhưng một thanh đao mà bổ xuống người Thiên Minh. Từ trên thanh kiếm một cổ hàn ý rét lạnh đến thấu xương đánh thẳng vào tinh thần của Thiên Minh, đấy cũng là một tác dụng khác của những thanh kiếm này, bên trong chúng vì được liên kết với Quỷ Hồn nên bên trên thân kiếm luôn có được sát khí của Quỷ , Nếu sát khí trên thân kiếm đến một mức nhất định thì một khi rút kiếm chém người còn mang theo hiệu ứng trấn áp linh hồn của đối phương.
Nhận thấy được uy hiếp của lưỡi kiếm chém đến, thân hình Thiên Minh như mũi tên mà bay ngược ra sau, còn cái sát khí trên thân kiếm thì cũng chả là gì với cái Đại Việt Trấn Thiên Trận bên trong thức hải của cậu cả, vừa mới bước vào cửa, còn chưa chạm vào thức hải đã bị trấn nát, còn yếu hơn cả muỗi cắn inox
Thanh kiếm trên tay tên kia chém trượt Thiên Minh thì theo đà mà bổ xuống lôi đài, nghĩ rằng sẽ ngừng lại nhưng khi lưỡi kiếm chạm vào lôi đài thì như chém bùn mà đâm sâu vào bên trong nó.
Nhìn thấy cảnh này thì vô số người trong đó có Thiên Minh vừa mới né được một kiếm này cũng lạnh cả sóng lưng, nuốt một ngụm nước miếng vào cổ họng, Thiên Minh suy tư nghĩ, nếu vừa nảy cậu né trễ thêm chút thì chắc cái thân này hóa thành hai phần bằng nhau rồi.
Một kiếm chém hụt, tên kia liền rút kiếm ra khỏi lôi đài nhắm đến Thiên Minh mà đánh đến, thân ảnh của hắn lại biến mất lần nữa vào bên trong không khí.
Thiên Minh lúc này đề cao 200% tinh thần mà đối phó với tên kia. Nhưng cậu lại không bắt được thân ảnh của hắn ta ở đâu, cứ như là hắn ta đã tan vào bên trong không khí vậy, không một chút dấu vết, chỉ khi nào hắn ta muốn tấn công cậu thì mới có một chút khí tức phát ra để giác quan Long tộc bên trong cơ thể cậu phát hiện thì mới có thể phản ứng được, vô số lần chỉ một chút nữa là cậu bị tên kia chém trúng thân thể vô cùng trật vật, cứ thế này thì vô cùng bị động trong trận chiến này, mà nếu bị ép vào thế bị động quá lâu thì đến cuối cùng cậu sẽ bị thua cuộc, mà thua cuộc thì cái mạng của cậu không còn mất, Thiên Minh vô cùng không muốn chỉ mới trọng sinh có vài tháng mà phải lên bàn thờ ngắm gà hỏa thân với ăn chuối xanh đâu.
Không lâu sau, Thiên Minh liền phát hiện thân ảnh của tên kia, lần này là bên cạnh cậu, một lưỡi kiếm như từ hư không đánh ra chém đến bên người.
Lần này Thiên Minh liền đánh ra một quyền đối đầu với lưỡi kiếm kia, cánh tay của cậu được Nghịch Thiên bao bọc va chạm với lưỡi kiếm.
Chennnn.....
Tiếng va chạm phát ra, khán giả bên dưới lôi đài cùng với nhóm người Liễu gia bên trên khán đài ai náy cũng đều nít thở nhìn lấy một cảnh này, họ không nghĩ Thiên Minh sẽ trực tiếp đối đầu với lưỡi kiếm kia sau khi đã nhìn thấy độ sắc bén của nó.
Nhưng điều mọi người không ngờ đến là nắm đấm của Thiên Minh lại có thể cản lại lưỡi kiếm kia mà không hề trầy xước.
Điều này cũng làm cho tên kia vô cùng bất ngờ, hắn không nghĩ rằng lưỡi kiếm của bản thân lại bị chặn lại, bằng vào kỹ thuật rèn đặc biệt của Thiên Quỷ Đảo mà lưỡi kiếm của họ vô cùng sắc bén, ngay cả Đấu khí nhất nhị phẩm thì hắn cũng có thể chém đứt như thường nhưng không ngờ đôi bao tay kia của Thiên Minh lại có thể cản được.
Nhân lúc tên kiếm sĩ này bất ngờ vì việc bản thân cản được kiếm của hắn thì Thiên Minh liền vận Hắc Ám nguyên khí vào chân mà tung ra một cước vào bụng của hắn ta.
Tên kiếm sỉ kia cũng không phải đèn cạn dầu mà nhanh chóng lấy lại tinh thần né tránh, một cước kia của Thiên Minh sượt qua người hắn.
Thân ảnh lại biến mất lần nữa, cứ như hăn ta sát nhập với hư không khiến Thiên Minh vô cùng khó nắm bắt được. Đúng vào lúc này cậu liền nghĩ ra một cách, cậu tập trung tinh thần của bản thân vào bên trên lôi đài, bật hết công suất tinh thần lực, đều này khiến cho mọi chuyển động cho dù là nhỏ nhất bên trên lôi đài đều nằm trong sự kiểm soát của cậu, chỉ là với cách này thì lượng tinh thần lực của cậu sẽ tiêu hao vô cùng nhanh chóng.
Vào lúc này Thiên Minh liền bắt được một giao động nhỏ bên trong không khí, tiếp đó Hắc Ám nguyên lực truyền vào cánh tay mà đánh ra.
Ầm.
Nhất kích chí mạng, Thiên Minh đánh trúng tên kiếm sĩ kia, khiến hắn ta không thể tiếp tục thi truyển thân pháp kia nữa.
Sau khi bị đánh bay, tên kiếm sĩ kia liền đứng đối diện với Thiên Minh.
-- Xem ra nhà người cũng không phải dạng vừa, có thể phá giải thân pháp này của ta xem như người có tài, nhưng còn chưa đủ để người chiến thắng đâu, cái mạng của người hôm nay là của ta.
Nói rồi hắn ta tiến đến trước người Thiên Minh, kiếm trên tay chém đến, đấu khí trên thân được gia trì lên bên trên thân kiếm.
Thiên Minh cũng không yếu thế, Hắc Ám nguyên lực truyền vào hai cánh tay mà đánh ra quyền đầu.
Cả hai đang muốn va chạm với nhau thì thân ảnh của tên kia lại biến mất lần nữa, lúc này từ bên người Thiên Minh lại hiện ra ba bóng người đánh về phía cậu.
-- Người nghĩ phá được thân pháp của ta là có thể khắc chế ta sao, nếu thế thì ngươi để mạng lại được rồi.
Ba bóng người đánh đến, cùng đồng thanh mà lên tiếng, Thiên Minh bất ngờ nhưng tinh thần vẫn ở trạng thái tỉnh táo nhất mà phân tích tình hình lúc này. Cả ba thân ảnh này chắc chắn có một cái là thật, chỉ cần cản lại là có thể thoát khỏi một chiêu này. Nhưng hiện tại cậu lại không biết tên nào là thật cả.
Đang không biết làm gì thì tính ngu người của cậu trỗi dậy, máu liều nhiều hơn máu não mà đánh thẳng đến một tên bên trong cả ba tên này, mọi việc đành phải xem may rủi vậy, cậu đặc cược vào một quyền này, nếu trúng thì cậu có thể đánh bại tên kia, còn không thì đành phải đi ngắm gà hỏa thân vậy. Tên cậu chọn là thân ảnh đang đánh từ bên hông cậu, không biết vì lý do gì nhưng tên này làm cậu ngứa mắt nhất.
Nhiều lúc dựa vào bản năng mà chúng ta có thể thoát khỏi nguy cơ chí mạng, và lần này bản năng cùng với nữ thần may mắn là bạn của thằng tác nên đã phù hộ cho Thiên Minh, thân ảnh mà cậu chọn lại chính xác là bản thể của tên kia.
Tiếng hai vật kim thiết va chạm lẫn nhau phát ra, lần này không đơn giản chỉ là lực phản chấn, Thiên Minh lần này liều mạng thì liều đến cùng, Hắc Ám nguyên lực gia trì trên cánh tay của cậu vô cùng nồng đậm, khi đánh trúng vào bản thể của tên kiếm sĩ, Long lực truyền vào chân mà làm trụ, Hắc Ám nguyên lực như cuồng triều mà truyền vào cánh tay của Thiên Minh, khiến tên kiếm sĩ trở tay không kiệp.
Lạc Long Chiến Kỹ- Hắc Ám Cuồng Sư Quyền.
Trên hai quyền đầu của Thiên Minh hóa thành hai đầu sư tử hắc sắc, đây là sự kết hợp giữa Lạc Long quyền với Hắc Ám nguyên lực.
Hai đầu sư tử trên quyền đầu của Thiên Minh như hai con cuồng sư mà đánh đến người tên kiếm sĩ.
Tên kia vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy Thiên Minh có thể nhận ra được bản thể của mình, hắn ta không nghĩ đến thanh niên trước mắt hắn ta lại có cách phát hiện được bản thể của hắn, phải biết là với kỹ thuật này hắn ta đã giết chết vô số người bởi những kẻ kia không thể phân biệt được đối thủ của mình mà bị hắn một kiếm chém đôi. Nếu hắn ta biết được Thiên Minh là nhờ may mắn đoán đại mà trúng hắn thì sao nhỉ, có hộc máu mà chết tại đương trường không ta.
Thiên Minh theo đà mà ra quyền, hai đầu cuồng sư hắc ám trên quyền đầu của cậu liên tục tấn công đến người của đối thủ, ép hắn ta không ngừng lùi lại mà tiến sát đến mép của lôi đài.
Nhưng với một kẻ sống trên lưỡi đao mưa máu như tên kiếm sĩ này thì không dễ gì có thể đưa hắn ta rời khỏi lôi đài. Vừa tiến gần đến mép lôi đài thì hắn ta liền quỷ mị mà né được một quyền của Thiên Minh lợi dụng cơ hội mà thoát khỏi thế bị động.
Thân pháp triển khai, hắn ta liền cách xa Thiên Minh, đứng đối diện mà quan sát lại cậu.
-- Người làm sao có thể phát hiện ra bản thể của ta?
-- Cái này, ta không nói đấy làm sao.
Thiên Minh đứng đối diện hắn ta, nghe thấy câu hỏi thì ra vẻ đắc ý mà lên tiếng trả lời, cũng chỉ là giả trang bức, chẳng nhẽ giờ lại nói ra là cậu đón lụi hả.
Nghe thấy thế thì tên kia bán tín bán nghi mà đề phòng Thiên Minh, sau đó hắn ta liền chờ cơ hội mà ra chiêu tiếp tục chiến đấu với Thiên Minh.
Hắn ta là một sát thủ lưu vong đến từ Một ngôi làng nhỏ của Thiên Quỷ Đảo. Hắn được Tiêu gia mời về để làm sát thủ cho gia tộc bọn chúng, vào nữa tiếng trước hắn nhận được lệnh của đại thiếu gia Tiêu gia đi lên lôi đài giết chết tên thiếu niên trước mắt này, nhưng không ngờ tên này lại khó nhằn đến thế, có thể phá được cả thân pháp của hắn ta khiến hắn phải đề phòng Thiên Minh, phòng ngừa tên này phản lại mà giết hắn.
Đang di chuyển thì tên kiếm sĩ đưa ra hai ngón tay, rạch một đường vào lưỡi kiếm lấy máu rồi sau đó lại bôi lên bên trên thân kiếm, sau khi thân kiếm được máu bôi lên liền nhanh chóng hút vào bên trong, sau đó toàn bộ thân kiếm hóa thành huyết hồng, cùng với đó một cổ hung sát chi khí từ bên trong thanh kiếm kia phát ra, cứ như hung thú muốn xé xác con mồi.
Đối diện với một màng này, Thiên Minh vận Hắc Ám nguyên lực cùng Long lực ra khắp toàn thân, cả hai cổ năng lượng nhưng lưu thủy mà chuyển động nhịp nhàng bên trong kinh mạch Thiên Minh, không xung đột lẫn nhau, Long lực sát nhập vào từng thớ da thịt trên thân thể, Hắc Ám nguyên lực chạy khắp tứ chi bách hải. Toàn thân Thiên Minh lúc này vô cùng tràng đầy năng lượng.
Tiếp đó cậu liền múa một bộ quyền pháp, từ sau lưng cậu một hư ảnh mờ nhạt của một con thú hiện ra.
Khi tên kiếm sĩ kia đánh đến Thiên Minh cũng đánh ra được quyền cuối trong bộ quyền pháp cậu đang múa.
Huyết Sát.
Hắc Ám Cuồng Sư Nộ.
Ầm.... Ầm..... Ầm.....
Cả hai bên va chạm, khói bụi bay lên che lắp toàn bộ lôi đài, khiến những người bên dưới lôi đài phải rút lui một khoảng xa.
Sau khi khói bụi vơi đi thì hình ảnh trên lôi đài cũng hiện ra. Bên trên đó, hai thân ảnh đang xoay lưng với nhau, trên cánh tay của Thiên Minh có từ giọt máu nhỏ xuống đất, đầu gối khụy xuống đất, ra vẻ không chịu nỗi, còn tên kiếm sĩ thì vẫn đang dữ tư thế vung kiếm.
Tưởng chừng Thiên Minh đã thua nhưng tên kiếm sĩ lại hộc ra máu tươi sau đó bất tỉnh nhân sự bên trên lôi đài. Cùng với đó là tiếng hò reo của những người bên dưới khi thấy trận chiến kịch liệt này đã kết thúc.
Nhưng không ai biết bên trên khán đài kia. Có một người đang vô cùng tức giận khi thấy một màng này.
-- Vô dụng.
Người lên tiếng không ai khác chính là đại thiếu gia của Tiêu gia, Tiêu Thiệt Hải. ( đừng thay dấu hỏi thành dấu chấm nha).
Còn Thiên Minh lúc này thì, ối giời ơi, nguyên khí mới khôi phục đã tiêu hao hết vì một trận đấu, chỉ đành tốn điểm của Trấn Khí Thạch mà mua vài viên Hồi Khí Đan nuốt vào lấy sức qua trận sau thôi, cũng may cho cậu là cậu đã thắng mười trận có thể vào vòng sau.
Tiếp đó người của Liễu gia cho người đến dọn dẹp lôi đài, Thiên Minh cũng được đưa đến bên trong khán đài để trị thương cùng nghĩ ngơi.
Đến nơi đây cậu gặp lại người thanh niên lúc trước cùng với những người đạt được liên thắng mười trận có tư cách vào vòng sau giống với cậu, ở đây còn có người của Liễu gia cùng với vị Liễu tiểu thư kia.
Đến gần nữ nhân này Thiên Minh càn cảm nhận được khí chất của nàng. Một cảm giác như một đóa hồng liên tươi đẹp phát ra sức sống mãnh liệt nhất, càn ngắm nhìn thì sẽ càn muốn gắt lấy nó cho riêng mình.
Nhưng nhanh chóng Thiên Minh lấy lại tinh thần, chặt đứt ý nghỉ kia trong đầu của cậu, cùng với đó cậu đặt ra một ghi vấn. Từ khi mở ra Tiên hồn Thiên Minh chưa hề có cảm giác bị mê mẩn như thế này trước sắc đẹp của nữ nhân, nhưng khi nhìn thấy Liễu gia tiểu thư này thì lại khác, có vấn đề chắc chắn có vấn đề, Thiên Minh suy nghĩ trong đầu là thế nhưng cậu cũng không chắc lắm với suy đoán của bản thân. Và với đầu óc lười không muốn nghỉ của Thiên Minh thì cậu không muốn quan tâm đến vấn đề này nữa, cậu tiếp tục quan sát lấy lôi đài bên dưới cùng với đó là quan sát những đối thủ bên trong khán đài này, toàn bộ những tên này hiện tại cũng có thể tính là tình địch của cậu.
Đúng lúc này phía sau lưng Thiên Minh lại có một bàn tay đánh đến, bằng trực giác của Long tộc bên trong người Thiên Minh liền phát hiện ra, sau đó quay người lại, tay nắm thành quyền ý định xử luôn kẻ nào dám đánh lén cậu, nhưng khi quay lại thì bàn tay kia liền đứng lại trên hư không, nắm quyền của Thiên Minh cũng ngừng lại, cả hai ánh mắt nhìn nhau.
Gương mặt điển trai, hào hoa phong nhã đúng kểu công tử ca, trên môi lúc này đang có một nụ cười tươi. Người này Thiên Minh biết, hắn tên Trương Tinh Phong, vào vài ngày trước Thiên Minh cùng Bạch Chu dạo phố vô tình Bạch Chu va vào tên này, sau đó tên này lại dán mắt vào vòng một của Bạch Chu không rời đi khiến Thiên Minh khó chịu mà lên tiếng, muốn đuổi hắn đi.
-- Ấy, chào Thiên Minh công tử, ta không nghĩ huynh cũng tham gia đó. Này, không sợ Bạch Chu cô nương đánh ghen sao, con nữa sao gương mặt của ngươi thây đổi rồi, có phải là định cải trang trốn nàng ấy mà đi ko.
Tên Trương Tinh Phong liền chào hỏi Thiên Minh còn nhỏ giọng hỏi thăm.
-- Không cần người phải lo đâu, ta đến đây Bạch Chu nàng ấy biết, còn cho ta đi nữa cơ, như người sao lại có thể nhận ra ta.
Thiên Minh liền không mấy vui vẻ mà trả lời tên này, không biết vì cái lý do gì như Thiên Minh lại không ưa được cái tên này mặc cho hắn vô cùng lịch sự đối với cậu.
-- Ai, thật vậy sao, có bí kíp nào không, người có thể chỉ cho ta được không, ta còn chưa thấy nữ nhân nào không ghen tuông cả, con việc ta nhận ra huynh thì đó là bí mật nha, như ta có thể khẳng định vơi huynh, dưới đấu vương cản không ai nhân ra huynh đâu.
Trương Tinh Phong nghe thấy Thiên Minh nói thế thì liền trợn mắt ra vẻ không thể ngờ, tiếp đó còn tiến sát với Thiên Minh mà lên tiếng hỏi thăm bí kiếp để nữ nhân không ghen tuông, cùng với đó cũng lên tiếng giai thích cho Thiên Minh về viện hắn có thể nhận ra cậu.
-- Đơn giản lắm, làm nàng ấy không còn sức để xuống giường, cùng với đó là phải cầu xin người ngừng lại là được, bảo đảm cô nàng phải tự nguyện kêu ngươi tìm thêm nữ nhân mới để phụ nàng ấy chịu trận, còn việc gương mặt này của ta thì mông người đừng tiết lộ ra ngoài.
Sau khi nghe xong thì đến một lúc lâu sau Trương Tinh Phong mới hiểu ra, tiếp đó liền đưa ngón tay cái mà ra hiệu khâm phục, cũng ra hiệu đông ý dử bí mật về gương mặt này của Thiên Minh.
Còn tiếp
Cảm ơn ủng hộ
I LOVE YOU 😘😘😘😘