Nhất kiếm đánh ra, Thiên Minh trong trạng thái mở ra toàn bộ sức lực mà cản lại một kiếm, từ bên trên thân kiếm của thiếu niên có một cổ giao động năng lượng kì lạ.
Nhưng bằng vào bản năng Long tộc cùng với linh hồn lực được cậu tỏa ra toàn thân liền có thể né tránh một kiếm này.
Một kiếm qua đi, thiếu niên kia không ngừng lại mà đánh tiếp kiếm thứ hai, thân kiếm của thiếu niên có một luồng năng lượng huyền bí bám vào, di chuyển theo một quy luật nào đó mà đánh ra.
Trường kiếm trên tay tiến đến mi tâm Thiên Minh mà đâm đến, cùng với đó tinh thần của Thiên Minh cũng bắt đầu mơ hồ khi cổ năng lượng kia đánh đến.
Nhân thấy bản thân đang dần mất đi cảm giác cùng ý thức với mọi thứ xung quanh, Thiên Minh vận hồn lực, xoay chuyển Đại Việt Trấn Thiên Trận bên trong thức hải, cố gắng làm bản thân tỉnh táo trở lại.
Sau khi đã lấy lại tinh thần, Thiên Minh nhanh chóng tránh đi kiếm thứ hai của thiếu niên, nhưng bộ pháp của cậu vẫn bị ảnh hưởng với cổ năng lượng bên trên trường kiếm, khiến cậu loạng choạng muốn ngã xuống lôi đài.
Thiếu niên kia nhìn thấy như thế thì sắc mặt cũng không mấy biến đổi mà thu lại trường kiếm, bắt đầu đánh ra kiếm thứ ba đến Thiên Minh.
Lần này cổ năng lượng bên trên trường kiếm được gia cố thêm, nếu ai đó nhìn kỹ thì có thể thấy quanh thân kiếm, ánh sáng đang bị vặn vẹo.
Kiếm thứ ba, lần này hư ảnh một con tiểu mãng xà hiện ra trên thân trường kiếm mà cắn đến, nó há ra miệng máu, bên trong còn có một hố đen muốn hút hết tinh thần của Thiên Minh vào trong.
Lần này Thiên Minh không thể cản lại được cổ năng lượng bám trên trường kiếm của thiếu niên, tinh thần cùng linh hồn của cậu bị lổ đen bên trong miệng mãng xà hấp vào.
Khi tỉnh dậy Thiên Minh không biết nơi này là ở đâu thì bản thân Thiên Minh lại bị đưa đến một khung cảnh khác, phía trước cậu là một đôi nam nữ trung niên.
Nam thì có dáng vẻ anh tuấn nhưng không kém phần oai nghiêm, nữ nhân kia thì có được một vẻ đẹp đoan trang.
Cả hai người lúc này đang bị một đám người hắc y bao quanh.
-- Võ Thiên Nhân, người còn muốn trốn bọn ta bao lâu nữa đây, người nghĩ có thể trốn thoát được Tinh Thiên Giáo bọn ta sao?
Một tên bên trong đám người lên tiếng.
-- Hư, lũ ác ôn các người lại giám tán tận lương tâm hạ sát toàn bộ người bên trong dự án nghiên cứu kia, người nghĩ các người sẽ trốm thoát được pháp luật sao.
Nam nhân kia lúc này lên tiếng phản bác lời nói của tên kia.
-- Haha, ta không biết pháp luật có tìm đến bọn ta không nhưng chúng ta thì đã tìn thấy đôi gian phu dâm phụ nhà các ngươi rồi. Khôn hồn thì nói ra nơi cái thí nghiệm kia ở còn không thì các người sẽ sống không bằng chết.
Khung cảnh trước mắt Thiên Minh thay đổi, trước mặt cậu lúc này là một mật thất tối đen, nam nhân trung niên kia lúc này đang bị trối trên một cái cột sắt, đôi mắt vô hồn, toàn thân có các dấu vết bị trọng hình, lúc này ông ta gần như tuyệt vọng mà nhìn đến phía trước.
Phía trước ông ta, nữ nhân kia đang bị vô số nam nhân cưỡi lên thân thể mà cưỡng hiếp, trên thân không còn một mảnh vải, đôi mắt vô hồn còn cảm giác hay linh hồn bên trong, toàn bộ những nơi có thể đưa dương căn của nam nhân vào bên trong đều bị lắp kính, đôi mắt trợn trắng vì ngột thở, nước dãi không kiềm chế mà chảy ra, trên thân còn có những chổ bầm tím vì bị lực mạnh đánh vào, nhìn nàng ta lúc này không thể nào liên tưởng đến nữ nhân xinh đẹp đoan trang lúc trước.
Khung cảnh trước mắt thay đổi khi lúc này người nam nhân kia đang điên cuồng khi thấy nữ nhân kia đang bị một con quái vật hành hạ, con quái vật này như một cục thịt mọc ra tua tủa những xúc tu, nó không ngừng sử dụng xúc tu của bản thân mà ra vào thân thể nữ nhân.
Cùng với đó trên thân của nam nhân lúc này đang có vô số kim châm đâm vào, dương căn bên dưới đang cương cứng như sắt, những đường mạch máu bên trên đó căn phòng vô cùng dữ tợn.
-- Haha, Võ Thiên Nhân người thấy sao khi thấy vợ của mình bị hành hạ đến thế này hả, nàng ta lúc này chỉ còn biết đến tình dục cùng dương căn, chắc người rất vui nhỉ, khi những cái lỗ trên thân nữ nhân này đều đã được bọn ta chơi qua. Haha, sao nào người đã từng làm thế với nàng ta chưa, còn nữa bọn ta còn làm điều này trước mắt của ngươi, còn cho người uống vào thuốc kích dục mạnh nhất, sử dụng thủ pháp khiến dương căn bên dưới của người luôn trong tình trạng cương cứng, sao có muốn xả ra không, nếu không xả thì người sẽ liệt dương đấy, hahaha.
Một tên hắc y bước ra trước mặt nam nhân lên tiếng giễu cợt.
-- Chỉ cần người nói ra nơi thí nghiệm đang ở thì người sẽ được một cái chết thanh thản còn không thì....
Nói rồi, con quái vật phía sau đang ra vào thân thể nữ nhân kia liền như nỗi điên mà gia tốc, tiếng kêu rên ư ử bên trong cổ họng nữ nhân phát ra, cùng với đó máu từ bên trong hậu đình cùng âm đạo cũng nhỏ giọt chảy ra.
-- Tiếp tục nhìn nữ nhân của người bị bọn ta hành hạ đến chết đi sống lại, người biết tổ chức này là gì mà, haha.
-- Ta nói.
Nam nhân kia lúc này thì thào lên tiếng.
-- Cô nhi viện Bình An, cầu người... Cầu người... giải thoát cho chúng ta.
-- Haha, vậy có phải hay hơn không, nhớ kiếp sau không nên cứng đầu làm gì.
Nói rồi cùng một lúc tên hắc y rút ra một thanh đao chém đôi thân thể nam nhân, con quái vật phía sau hắn ta thì xé xác nữ nhân kia thành nhiều phần.
Nhìn thấy toàn bộ cảnh này Thiên Minh vô cùng ớn lạnh, nhưng cậu lại không điều khiển được bản thân chỉ còn cách quan sát diễn biến của những sự việc này.
Khung cảnh lại chuyển đổi, lần này một nhóm người bao quanh cô nhi viện Bình An, không gớm tay diết sạch toàn bộ người bên trong, cùng với đó trên tay một hắc y nhân là một cậu bé tuồi tầm bốn năm tuổi đang gào khóc khi thấy cảnh này.
Nhưng khi những người này muốn rời đi thì đứa bé trên tay bọn chúng lại không gào khóc nữa.
Đôi mắt của nó trở nên trắng trạch, vô hồn, tên áo đen đang ôm nó cũng nỗ tung thành bọt máu, những kẻ đứng quanh đó cũng không biết lý do gì liền bị nhấc bổng lên không trung.
-- Nói ra, ai đưa các người đến đây.
Đưa bé phát ra một giọng nói âm trầm, dùng đôi mắt trắng không có con ngươi nhìn những người áo đen xung quanh.
Vài người bên trong đang định lên tiếng thì bổng nhiên đứa bé kia lại đổi ý.
-- Không cần các người nói.
Nói rồi đứa bé kia nhắm lại đôi mắt sau đó khi mở ra thì toàn bộ người quanh cậu liền biến thành sương máu tản vào không khí.
Khung cảnh lại chuyển biến, đứa bé kia đang lơ lững trên không trung của một tòa nhà.
Tòa nhà bên dưới lúc này đã bị biển lửa bao quanh, người bên trong, không một ai còn sống sót.
-- Nơi cuối cùng, từ nay không kẻ nào biết đến ta hay sự tồn tại như ta nữa.
Nói rồi đưa bé kia không biết hữu ý hay vô ý mà nhìn đến phía Thiên Minh đang đứng, nó nở ra một nụ cười, sau đó biến mất.
Còn Thiên Minh lúc này thì vô cùng không biết chuyện gì diễn ra, vì cậu nhìn thấy dung mạo của đứa bé kia lại giống cậu lúc còn nhỏ, cùng với đó cậu lại không biết bản thân đang ở đâu khiến cậu vô cùng bất an.
Trong lúc Thiên Minh đang bất an không biết làm gì thì cậu liền ôm đầu, từ bên trong đầu cậu một cổ đau đớn phát ra, kéo cậu thoát ra khỏi không gian trước mắt.
Khi Thiên Minh mở mắt thì phía trước cậu lúc này đã là mũi kiếm của thiếu niên đang đâm đến.
Nói thì chậm nhưng những gì Thiên Minh vừa thấy chỉ diễn ra tích tắc, trường kiếm của thiếu niên vẫn đang hướng đến Thiên Minh.
Chỉ trong gang tấc thì mũi kiếm sẽ đâm đến ngực của cậu.
Vận chuyển Long bộ, cố sức nghịch chuyển long lực bên trong cơ thể mà tránh né.
Mũi kiếm lướt qua cơ thể Thiên Minh, nhưng trên môi của cậu một đường tơ máu chảy ra, bên trong cơ thể có vài đường kinh mạch đã bị tổn thương khó mà chữa trị.
Nhìn thấy Thiên Minh né được kiếm thứ ba của bản thân thì thiếu niên kia lại nở một nụ cười.
-- Ta cứ tưởng trận chiến này kết thức ở đây chứ, không ngờ người lại có thể nhanh chóng thoát khỏi ảo thuật của ta.
-- Những thứ ta thấy lúc nãy là như thế nào?
Thiên Minh không quan tâm đến thương thế của bản thân, cậu quan tâm hơn là những hình ảnh cậu vừa nhìn thấy lúc nãy là thật hay giả, và tại sao cậu lại có thể nhìn thấy được bọn chúng.
-- Muốn biết sao, chờ người có thể đỡ được kiếm thứ mười của ta rồi hay nói.
Tứ kiếm.
Trường kiếm múa một đường kiếm hoa trên không trung, sau đó thân hình thiếu niên chuyển động đánh ra chiêu kiếm thứ tư.
Trường kiếm hiển hóa thành một con chân long mà đánh đến người Thiên Minh, cổ năng lường kì lạ trên thân kiếm lúc này trở nên đày đặt đến mức hóa thành sương mù nhàn nhạt bên trên thân kiếm.
Nhìn thấy kiếm thứ tư của thiếu niên đánh đến Thiên Minh liền muốn tránh đi, nhưng cổ năng lượng huyền ảo trên thân kiếm lại tấn công vào thức hải của cậu, ý định đưa cậu vào ảo giác một lần nữa.
Đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thì bên trong thức hải của Thiên Minh lại có một đoạn cổ ngữ truyền vào đại não của cậu.
" Vạn linh chi hồn, vạn niệm chi ý, vạn thế bất biến, vạn thiên trấn áp, Tiên Hồn Thánh Điển, Trấn Thiên Hồn Thuẫn, Mở"
Thiên Minh bất giác niệm theo đoạn cổ ngữ kia, bên trong thức hải của cậu hồn lực như thủy triều mà biến thành một lồng bảo hộ toàn bộ thức hải không cho bất cứ thứ gì xăm nhập vào bên trong.
Cổ năng lượng kia bên trên thân kiếm của thiếu niên sau khi qua chạm với lồng bảo hộ này liền như không khí mà tan rả.
Nhận được sự bảo hộ của Trấn Thiên Hồn Thuẫn, Thiên Minh dễ dàng tránh đi chiêu kiếm thứ tư của thiếu niên.
Điều này khiến thiếu niên bất ngờ, bởi kiếm thứ ba của hắn đã làm cho Thiên Minh nhập vào ảo cảnh trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng chiêu kiếm thứ tư này lại không thể ảnh hưởng đến Thiên Minh, chỉ nhìn thấy Thiên Minh nhẹ nhàng né đi một kiếm này của hắn.
Không tin tà, thiếu niên liền vận đấu khí đánh ra chiêu kiếm thứ năm, cùng với đó bộ pháp của hắn ta trở nên khó nhận biết hơn.
Thiên Minh lúc này vận Long lực vào cánh tay, hai đầu giao long hiện ra, cậu không muốn đứng yên mà để thiếu niên kia đánh bản thân, Long bộ chuyển, thân ảnh Thiên Minh hóa hư ảnh mà bám sát người thiếu niên.
Ầm... Ầm... Ầm.....
Cả hai va chạm với nhau, thiếu niên đánh ra kiếm thứ năm, thứ sáu cùng kiếm thứ bảy nhưng đều được Thiên Minh chặn lại dễ dàng.
-- Người có thể chống lại hồn kỹ của ta sao, người cũng là kẻ tu hồn?
Đứng trước người Thiên Minh, thiếu niên nắm lấy trường kiếm trên tay, chỉ xéo mặt đất mà lên tiếng.
-- Xem như thế đi.
Thiên Minh đứng đối diện thiếu niên trả lời.
-- Không ngờ ta lại có thể gặp được một hồn tu, lại còn có thể cản đượng hồn kỹ của bản thân, xem ra ta xem nhẹ người rồi.
Thập Thiên Ảo Mộng Giới.
Quanh thân thiếu niên hiện ra mười vòng xoáy, từ bên trong đó , những tia năng lượng huyền bí trên thân kiếm đang phát ra.
-- Nhận lấy.
Từ bên trong mười cái hố đen kia từng tia năng lượng bay ra, xoay tròn trên thân kiếm.
Sau khi chúng đến một giới hạn nào đó thì thiếu niên liền đánh ra một chiêu kiếm toàn lực.
Thiên Minh lúc này đang vận toàn bộ sức mạnh trên người hòng cản lại một kiếm kia của thiếu niên, hồn lực gia cố Trấn Thiên Hồn Thuẫn bên trong thức hải, Hắc Ám nguyên lực cùng Long lực chảy khắp thân thể.
Lúc này cậu có chút hối hận khi đến hội tỷ võ chiêu thân này rồi, không biết có được mỹ nhân không nhưng bị đánh cho bầm giập là có rồi.
Đến cuối cùng cả hai xông vào nhau, một tiếng nỗ trấn động lôi đài phát ra, thân ảnh của cả hai đứng đối diện nhau không hề nhúc nhích.
Lúc này Thiên Minh cùng thiếu niên kia cả hai đang bị năng lượng huyền bí đưa vào ảo giác.
Không biết tên kia nhìn thấy gì nhưng Thiên Minh lúc này đang ngắm nhìn một đại mỹ nhân phía trước mặt.
Một cô gái có mái tóc đen dài xõa ra sau người, gương mặt có chút mơ hồ nhưng lại mang cho người nhìn một cảm giác gương mặt kia vô cùng xinh đẹp, là tạo vật đẹp nhất của tạo hóa.
Trên thân mặc một cái yếm hồng, cùng một chiếc váy dài phủ đến gót chân, đôi chân trần không một tì vết, phía sau người nàng ta còn có một cặp cánh màu đồng nâu, có các hoa văn tinh xảo được in dấu bên trên.
Từ nữ nhân này lại có một cổ thân thiết với Thiên Minh, một cổ cao quý chi khí, một cổ ôn nhu chi khí, một cổ tự nhiên chi khí, .... vô số cảm giác từ nữ nhân phát ra, nhưng điều khó hiểu nhất là, Thiên Minh lại muốn quỳ xuống trước người của nữ nhân này, muốn nàng ôn nhu vuốt ve lấy hắn ta nhưng một đứa con xa sứ trở về bên vòng tay mẹ.
Lúc này nữ nhân kia lên tiếng.
-- Thiên địa vạn vật đều có hồn của chúng, người là kẻ có được Tiên Hồn của Tiên tộc chúng ta, phải có trách nhiêm bảo vệ cùng giữ gìn trận tự của vạn linh.
Sau đó một chỉ điểm ra vào giữa mi tâm Thiên Minh, một đoạn khẩu quyết in vào đại não của Thiên Minh.
Khi Thiên Minh tỉnh lại đã thấy bản thân đứng trên lôi đài cùng với sự hoan hô của những khán giả bên dưới.
Cùng lúc đó thiếu niên kia cũng tỉnh lại, nhìn thấy Thiên Minh tỉnh lại trước mình thì cậu ta chỉ biết trách bản thân kỹ không bằng người mà đã thua.
Tiếp đó cậu hành lễ với Thiên Minh, nói ra cổ năng lượng huyền bí kia là hồn lực của cậu chuyển hóa mà thành, nó có thể khiến người chạm phải sẽ bị đưa vào ảo giác, còn ảo giác mà người trúng chiêu nhìn thấy thì cậu không kiểm soát được, tùy vào mỗi người mà hình ảnh họ nhìn là khác nhau, còn món lể mà thiếu niên nói chính là hồn kỹ này.
Môn hồn kỹ này có tên, Bách Thiên Mộng Giới, nhưng đây chỉ là tàn quyển chỉ có tác dụng với người không phải hồn tu, hay hồn tu dưới Hồn Sư cảnh.
Nhận lấy môn hồn kỹ này Thiên Minh cũng tạ ơn thiếu niên kia, cả hai khách sáo với nhau vài câu, sau đó thiếu niên kia cũng chào tạm biệt mà bước đi, rời khỏi nơi đây.
Sau khi trở lại khán đài, Thiên Minh liền gặp Trương Tinh Phong đang mỉm cười chào đón.
-- Thiên Minh công tử, cậu đúng là quá ngầu, liền có thể bước vào chung kết, sắp có thể đưa mỹ nhân về nhà rồi.
-- Người có làm quá không.
-- Haha, ta tinh tưởng vào người mà, nếu không phải là huynh thì còn là ai nữa đây, ta chúc mừng người trước thôi.
Trương Tinh Phong cười ha hả mà lên tiếng, gương mặt vô cùng là gian manh nhưng lại không đánh mất vẻ anh tuấn của bản thân.
-- Vô sự bất ân cần, người muốn gì đây.
-- Haha.
Trương Tinh Phong nghe thế thì chỉ cười, sau đó mới lên tiếng.
-- Chỉ là ta là một Ngự Trù sư muốn bắt một con hung thú bên trong Hung Thú Sâm Lâm làm một món ăn, nhưng cảm thấy bản thân không có đủ sức để bắt nó, nên muốn Thiên Minh huynh giúp một tay ấy mà, ta có thể cho huynh thưởng thức tay nghề ngự trù của ta, bảo đảm không ngon không lấy tiền.
-- Hư, được rồi, dù sao ta cũng rất là rảnh, đến lúc đó chỉ cần người lên tiếng thì chúng ta cùng đi.
-- Được, được...
Thiên Minh cũng bắt đầu công nhận tên Trương Tinh Phong này là bằng hữu với bản thân, tên này cái gì cũng tốt chỉ có chút gian manh cùng ánh mắt khi nhìn nữ nhân là không ổn tí nào.
Không lâu sau trận trung kết cũng bắt đầu, đối thủ của Thiên Minh không ai khác chính là Tiêu đại thiếu gia, Tiêu Thiệt Hải.
Cả hai bước lên lôi đài, đối diện lẫn nhau mà hành lễ, vừa mới rút ra binh khí tên Tiêu thiếu gia kia liền lên tiếng.
-- Tiểu tử, khôn hồn thì mau nhận thua bước xuống lôi đài đi, người không có cơ hội thắng bổn thiếu gia đâu.
Nghe thấy những lời này Thiên Minh nhíu mày, cậu không nghĩ còn chưa chiến đấu mà tên Tiêu thiếu gia này lại khuyên cậu nhận thua, muốn cậu nhận thua, mơ đi.
Thiên Minh chỉ chấp tay với tên Tiêu thiếu gia.
-- Còn chưa chiến đấu người dựa vào đâu nói thắng ta.
-- Hư, dựa vào ta có được Lục phẩm Đấu Khí.
Nói rồi trên tay hắn ta hiện ra một cái lưỡi hái( giống của thần chết ấy), bên trên còn phát ra giao động đấu khí.
Nhìn thấy vũ khí của tên Tiêu thiếu gia mọi người đều ồ lên kinh ngạc với nó, nếu không có điều gì bất ngờ thì trận này xem như đã định trước Thiên Minh sẽ thua.
Còn tiếp
Cảm ơn ủng hộ
I LOVE YOU 😘😘😘