Chương 109: Lục

Thiên Minh vừa mới rời đi thì phong thư bên trong Vương Cung cũng đến tay Liễu phu nhân, nhìn thấy nội dung bên trong phong thư Liễu phu nhân không thể tin vào mắt của mình.

- Thiếu niên này đúng là muốn biến Liễu gia ta độc bá Vương Đô này sao!

Còn Thiên Minh lúc này lại đang ung dung mà tiến ra khỏi Liễu gia, cậu muốn đến một nơi.

Không bao lâu cậu liền đứng trước cửa của Lý Gia, cậu muốn làm một việc bên trong.

Thủ vệ nhìn thấy Thiên Minh liền ngăn cậu lại, Thiên Minh cũng ngừng bước cho người vào thông báo.

Không bao lâu Thiên Minh liền nhìn thấy một nam nhân thanh tú, lục y phiêu dật bước ra chào cậu.

Thiên Minh nhìn thấy người này cũng mỉm cười.

- Tử Thanh thiếu gia đã lâu không gặp, hôm nay có dịp ta đến muốn thăm người.

Lý Tử Thanh có chút câu mày, cậu quen Thiên Minh chỉ là bèo nước gặp nhau, không ngờ Thiên Minh lại có thể đến tận nhà mà bái phỏng.

- Mời vào, không biết Thiên Minh công tử người có chuyện gì lại muốn đến gặp ta.

Lý Tử Thanh rất khách khí mà nhìn đến Thiên Minh nhưng trên gương mặt lại ghi rỏ hai chữ " đề phòng".

- Vào trong đi chúng ta nói chuyện.

Thiên Minh đến Lý gia chỉ có một mục đích, giúp cho cha của Lý Tử Thanh lên làm gia chủ, hiện tại cậu đã có được tu vi Đấu Vương cảnh, chỉ cần cậu lên tiếng ngỏ lời muốn đứng bên phía ai thì chắc chắn tộc nhân Lý gia cũng biết điều mà ủng hộ người đó, còn lý do sao, thì phải nói lão già này lại sinh ra một đứa con gái tốt lại có dây dưa với cậu chứ.

- Ta đến đây chính là muốn cầu hôn lấy Lý tiểu thư, Lý Họa, chỉ mong huynh cùng bá phụ đồng ý.

Thiên Minh vừa ngồi xuống liền không dài dòng mà lên tiếng muốn cầu hôn với Lý Họa.

Nghe thấy lời này của Thiên Minh, tròng mắt Lý Tử Thanh liền co lại, nhìn thẳng đến người Thiên Minh, ẩn ẩn có sự tức giận bên trong.

- Người đùa với ta sao, hay người không biết tiểu muội của ta đang có hôn ước với Mã thiếu gia.

Nói đến Lý Hoạ, Lý Tử Thanh như là con sói đụng vào vết thương mà gầm gừ, bởi hôn nhân của tiểu muội mà mình lại không thể có ý kiến, trơ mắt nhìn nàng phải gã cho người mà nàng không thích. Mã gia ỷ bản thân là tam đại gia tộc mà chèn ép muốn Lý Họa tiểu muội của hắn phải gả cho nhị thiếu gia Mã gia, Mã Thiếu Sinh.

- Ta biết nhưng hôn phu của nàng đã chết, gia tộc của hắn cũng đã tan, thì có chi ta lại không thể cầu hôn Lý Họa tiểu thư cơ chứ.

Lý Tử Thanh bất ngờ trước lời nói của Thiên Minh.

- Người nói gì?

- Ta nói hiện tại cái hôn ước kia của Lý tiểu thư chỉ là một tờ giấy rách, toàn bộ Mã gia cùng bị hôn phu của nàng đã chết. Ta còn muốn nói thêm một điều, nếu chịu mối hôn ước này ta có thể đưa bá phụ lên làm gia chủ Lý gia còn có thể giúp Lý gia trở thành tam đại gia tộc của Lục Lâm Vương Quốc này.

Nói rồi khí thế trên người Thiên Minh hiện ra, cậu nhìn đến Lý Tử Thanh một cách đầy sắc bén, nói cho Lý Tử Thanh về thực lực của mình.

Nhìn thấy uy áp trên thân Thiên Minh thì Lý Tử Thanh vô cùng khiếp sợ.

- Sao được chứ?

Thiên Minh nhẹ giọng hỏi thăm, nhưng trong lời nói của cậu lúc này như có trọng áp đánh lên thân Lý Tử Thanh.

- Ta cần nói chuyện với gia phụ.

Lý Tử Thanh cố gắng nói ra một câu trước uy thế của Thiên Minh.

- Được cứ tự nhiên, ta thật muốn nhanh chóng nghe tin tốt từ các người.

Tiếp đó Lý Tử Thanh liền xoay người rời đi, đến gặp phụ thân mà bàn bạc về chuyện này.

Thiên Minh thì đang nhấp lấy chén trà mà suy nghĩ.

' Ta có bá đạo quá không nhỉ, Lý Họa có đánh chết ta không, Lý huynh rất đáng sợ, ta cứ nghĩ bản thân gần thăng thiên rồi ấy"

ps: nhìn nhìn coi, hắn tí nữa là cho người ta thăng thiên còn hiện tại lại nói bản thân muốn thăng thiên, hay ta cho sét đánh hắn mấy đường nhĩ, Tác cười nham hiểm.

Không bao lâu Lý Tử Thanh liền tìm đến phụ huynh mà báo cáo.

- Phụ thân ta có việc muốn nói. 

Từ bên trong gian phòng có tiếng nói của một nam nhân phát ra.

Lý tử Thanh đẩy cửa tiến vào bên trong, bên trong một trung niên nhân đang ủ rủ nhìn đến một hướng.

- Có chuyện gì sao.

- Thưa phụ thân, có người đến cầu hôn Lý Họa.

Nghe đến đây nam nhân nhìn đến Lý Tử Thanh cùng một vẻ mặt chả khác gì cậu lúc trước với hàm ý người đùa ta đấy hả.

- Thưa phụ thân, người này nói Mã gia đã tan rã lời hứa hôn lúc trước đã không còn hiệu nghiệm, cùng với đó người này có thực lực rất mạnh mẻ, hắn ta hứa sẽ giúp người tranh giành gia chủ chi vị.

Trung niên nhân nghe thế thì trở nên trầm mặt, hắn đang đứng trước một quyết định khó khăn, suy nghĩ một lúc lâu sau thì hắn ta đứng dậy cùng Lý Tử Thanh tiến đến nơi Thiên Minh đang ở.

Không bao lâu cả hai người cũng đến, nhìn thấy thiếu niên anh tuấn trước mắt, trung niên nhân cũng có chút hảo cảm với người này.

- Người muốn cầu hôn con gái của ta.

Trung niên nhân vừa gặp mặt đã vào luôn vấn đề.

- Vâng, ta đã gặp qua Lý tiểu thư một lần, đã nhất kiến trung tình, mong bá phụ thành toàn.

- Người gặp qua nhi nữ, nếu thế thì ta cũng không có ý kiến gì nhưng ta lại không biết được nhi nữ có chịu người hay không, mà hiện tại nhi nữ của ta đã đến Thủy Liên Môn để học tập tu luyện.

Thiên Minh nghe đến đây thì cũng biết được chuyện gì, trung niên nhân này chính là đổ hết vấn đề cho Lý Họa, nói nàng đã không có mặt thì người có muốn ta cũng không đồng ý được, nhưng Thiên Minh nghe thấy lời này thì cũng đã yên lòng, hắn chiếm toàn bộ thân thể cùng linh hồn của nữ nhân rồi, thì lời nói này chả khác nào ván đã đóng thuyền không thể gỡ ra.

- Việc này bá phụ cứ yên tâm, ta chỉ là đến hỏi thăm gia môn, xem như đánh nhịp trước, còn quyền quyết định vẫn nằm ở chổ Lý tiểu thư, nếu ta gặp được nàng sẽ hỏi nàng, còn nữa cũng nhờ bá phụ nói với nàng một tiếng đến khi hai chúng ta gặp nhau cũng ít bỡ ngỡ.

Thiên Minh cuối người hành lễ, miệng phun lời khách sáo.

- Còn cái này xem như là quà gặp mặt của ta với bá phụ, nếu có gì cũng có thể dùng truyền âm ngọc bên trong mà liên hệ với ta, ta sẽ giúp người một tay. 

Thiên Minh lấy ra một cái nhẫn trữ vật, đưa đến trước mặt trung niên nhân, sau đó xoay người rời đi.

- Còn nữa, chúc ngài sớm lên làm chủ Lý gia.

Nói rồi Thiên Minh rời đi, để lại hai người Lý Tử Thanh cùng trung niên nhân đứng tại chổ, chờ Thiên Minh đi khuất thì trung niên nhân mới nhìn đến trữ giới chỉ trên tay, không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền hoảng sợ, bên trong có  vô số bảo vật, còn có một số dược liệu cần thiết để đề cao tu vi, dựa vào những thứ này trong thời gian ngắn có thể để cho trung niên nhân tiến vào Đấu Tôn cữu phẩm, dễ dàng tranh được vị trí gia chủ Lý gia, cùng với đó nếu như theo lời của Thiên Minh nói thì rất có thể hắn có thể dễ dàng đưa Lý gia lên địa vị tam đại gia tộc.

Thiên Minh rời đi khỏi Lý gia thì thở ra một hơi, mọi chuyện đã xong, ta chỉ có thể làm đến đây, cũng đến lúc rời đi rồi .

Ps: hết phó bản rồi.

Thiên Minh trở về Liễu gia, sau đó hội ý với Liễu Tình hỏi nàng muốn cùng hắn rời đi hay muốn ở lại Liễu gia.

Sau đó được nàng trả lời muốn ở lại Liễu gia một thời gian giúp mẫu thân, sau đó sẽ đi tìm hắn.

Nghe thế Thiên Minh đưa cho nàng một cái truyền âm ngọc, cùng một số tài nguyên tu luyện.

Tiếp theo đó chính là cáo từ Liễu  phu nhân, hai người gặp mặt lại như  hai cái đại lão đang tính kế lẫn nhau, âm trầm đến đáng sợ.

Thiên Minh sau khi cáo từ Liễu phu nhân thì cũng bắt đầu lên đường rời đi Lục Lâm Vương Quốc, tiếp tục hành trình đi đến Võ Thần Học Viện.

Theo thông tin thì còn nữa năm nữa thì Võ Thần Học Viện sẽ chiêu sinh, Thiên Minh muốn dùng thân phận bình thường để tiến vào, nếu không được thì có thể dùng đến bức thư kia của ông nội.

Ps: chuyển phó bản.

- Sư phụ ca ca, chúng ta đi đâu đây?

Thu Uyên ngồi trên mình Lôi Kim thú mà lên tiếng hỏi lấy Thiên Minh.

Tiến đến Võ Thần Học Viện, trong quá trình ấy chúng ta cũng có thể đi du ngoạn một ít.

Thiên Minh lúc này đang dạo bước bên trong một cánh rừng đi xuyên qua sơn mạch, đường đi hơi cô độc nên Thiên Minh mới để cho tiểu nha đầu Thu Uyên ra ngoài mà đi chung.

Không bao lâu Thu Uyên chơi mệt mỏi lền tiến đến bên người Thiên Minh mà xin cậu ngừng bước nghỉ ngơi.

Sau đó hai người liền tìm một gốc cây mà ngồi xuống, Thu Uyên chơi với Lôi Kim thú, Thiên Minh thì tìm cá để nướng lên, không bao lâu mùi cá nướng đã bao trùm khắp xung quanh, Thu Uyên cùng Lôi Kim thú chạy đến mà muốn ăn.

- Đi rữa tay đi.

Nhìn thấy hai cái tên tham ăn này, Thiên Minh cười mỉm mà kêu cả hai đi rửa tay mới được ăn.

Cả ba cùng nhau ăn cá nướng, hưởng thụ lấy cảm giác đi dã ngoại thanh bình.

Đúng vào lúc này  bên trong Ma Thiên Giới, tại cái cây đại thụ, một cái bọc trứng đang lơ lững nơi đây một cách yên bình thì có dấu hiệu nứt ra.

Thiên Minh đang ăn lấy một con cá vừa mới nướng lên liền cảm nhận dị động bên trong Ma Thiên Giới, đưa tinh thần lực vào bên trong xem xét liền nhìn thấy một cảnh này.

Nhìn thấy quả trứng kia chuyển động có dấu hiệu muốn nở Thiên Minh liền nói một tiếng với Thu Uyên bên cạnh sau đó thân ảnh của cậu đã hiện ra bên trong Ma Thiên Giới.

Từng vết nứt liền hiện ra bên trên quả trứng kia, Thiên Minh chờ đợi lấy thứ bên trong đó hiện thân, cậu muốn xem thứ mà năm xưa chư thần muốn tiêu diệt, để lại lời nguyền khiến chư thần hoảng sợ phải ra lệnh cho sinh linh vạn giới giết chết thứ này từ trong trứng nước là như thế nào.

Không bao lâu sau, từ bên trong quả trứng đang lơ lững trên không trung kia, một cái bàn chân nhỏ đạp lấy vỏ trứng mà đưa ra ngoài, bàn chân này nhìn như của một đứa bé hai ba tháng tuổi, nhưng thay vào màu sắc tươi sáng mịn màng thì cái bàn chân này lại có màu đen.

Tiếp theo sau, từng mảnh trứng vở  rơi xuống mặt đất bên dưới, đến khi vỏ trứng cuối cùng rơi ra thì toàn bộ vỏ trứng này lại phát sáng mà hóa thành những luồn sáng bay ra sau lưng của đứa bé kia, biến thành một cái đồ án hình tròn.

Thiên Minh quan sát đứa bé kia, toàn thân không khác mấy với một đứa bé bình thường, chỉ là thêm hai đôi tay, phía sau có hai cái cánh một trắng một đen, sau nữa thì có một cái đồ án đang xoay tròn, bên trên đồ án kia có in lấy sáu hình nhỏ tượng trưng cho sáu giới của lục đạo.

- Đây là Lục Đạo Chi Tử sao, nhìn xấu thế.

Thiên Minh lãm nhãm với U Nhi, nhưng giọng nói thì không có ý tứ lại để cho Lục Đạo Chi Tử nghe thấy.

Thế là Thiên Minh liền cảm nhận thấy có thứ gì đó đang đánh đến bản thân, Nhìn lại liền nhìn thấy một cái chân đạp lên mặt.

- Bi bi bi bi....( dám nói ta xấu)

Cho Thiên Minh một cước tiếp theo sau chính là sáu cánh tay như sáu cái máy đóng cột mà nhắm đến mặt Thiên Minh đánh đến.

- Cái gì thế, đừng đánh mặt, đánh đâu cũng được không được đánh mặt của ta.

- Bi bi bi bi( Không thích, ta đánh)

Một lúc lâu sau Thiên Minh mới có thể tách Lục Đạo Chi Tử ra một bên, tiểu bất điểm này vẫn còn đang vơ lấy sáu cánh tay của mình về hướng Thiên Minh, thề không đánh Thiên Minh biết  mùi thì không ngừng.

Thiên Minh ôm lấy Lục Đạo Chi Tử ra trước mắt, quan sát thật kỷ cái tên này, nhìn đi nhìn lại thì thấy cái tên này cũng có chút manh, cũng dễ thương, gương mặt bầu bỉnh, tay chân như búp măn, mắt to, trên đầu còn có hai cái sừng nhu nhu.

- Được rồi, nói chuyện một chút. Tiểu bất điểm, hiện tại người là do ta nuôi, cha mẹ của người đã giao phó người cho ta thì người phải nghe lời ta.

- Bi bi bi bi bi bi bi ....( Người là người xấu ta không nghe)

Thiên Minh tuy là không hiểu được tiểu bất điểm này nói gì, nhưng theo âm điệu cùng tần suất thì cũng cảm nhận được, hai ba phần ý nghĩa.

- Người chê ta, đừng tưởng người có lịch sử huy hoàng mà lên mặt với ta nhé, ta đây cũng có một quá khứ huy hoàng không kém người đâu.

- Bi bi bi( không tin ngươi)

Lục Đạo Chi Tử nghe thấy lời nói của Thiên Minh thì hiện ra vẻ mặt khinh người, làm cho Thiên Minh tức điên lên, nếu không phải cha của tên này đưa một số tiền lớn để hắn nuôi thì đã liện cái quả bom nổ chậm này đi lâu rồi.

- Không nói chuyện với người nữa, nghe người bi bi miết ta cũng đau đầu lắm, người mới sinh ra thì cần có tên để gọi, tên Lục Đạo Chi Tử của người khá là dài nên từ này ta gọi người là Lục thôi, dễ nhớ dễ hiểu.

- Bi bi bi...

Lục Đạo Chi Tử nghe thấy Thiên Minh gọi mình chỉ có một chữ liền không chấp nhận mà dãy dụa không ngừng.

Thiên Minh không quan tâm đến sự phản kháng của Lục Đạo Chi Tử mà cũng đưa nó ra ngoài.

Cả hai hiện ra bên ngoài thì bổng nhiên  bầu trời trong xanh liền hóa thành hắc ám, mây đen cùng lôi điện che phủ khắp bầu trời, cảm giác như có thứ gì đó cấm kị hiện thân làm cho Thiên Đạo phẩn nộ muốn chu diệt lấy thứ kia.

Thiên Minh nhìn thấy cảnh này liền vổ đầu mà nói bản thân sơ suất, lấy ra sáu cái vòng đeo lên trên sáu cánh tay của Lục.

Lục là tồn tại bị chư thần truy sát, Thiên Đạo của tiểu thế giới Thiên Minh đang ở cũng chịu phải ảnh hưởng của chư thần, nên khi cảm nhận được khí tức của Lục liền có hiện tượng này.

- U Nhi, liệu mấy tên kia có phát hiện ra không.

- Có, nhưng chắc là không cảm nhận được vị trí cụ thể đâu, khí tức chỉ vừa lộ ra đã được phong ấn lại nên cũng không ảnh hưởng lắm, nhưng thiếu gia người cũng cẩn thận, hiện tượng vừa rồi tuy không để chư thần tìm đến nhưng mấy tên khác thì đến đó.

Thiên Minh nghe thế thì cũng thở ra một hơi, sau đó lại nhìn đến tiểu bất điểm trên tay đang mân mê mấy cái vòng đang đeo trên tay của mình

- Nhìn cái gì, là quà của cha ngươi mừng ngươi sinh ra đấy,  lúc nãy người đánh ta nên ta quên đưa cho người, tý nữa thì có chuyện rồi.

Sáu chiếc vòng trên tay của tiểu bất điểm này chính là sáu kiện Thần Khí, chỉ có tiểu bất điểm mới sử dụng được, là do Ma Long luyện chế để trấn áp khí tức của Lục Đạo Chi Tử, ban đầu Thiên Minh định biển thủ nhưng thấy phản ứng của Thiên Đạo dữ quá nên phải nhanh tay mà trả lại cho chính chủ thôi.

Lục ngắm nhìn lấy sáu cái vòng tay, như có cảm ứng gì đó mà cười vui vẻ, hình dáng này mới giống một đứa trẻ mới sinh chứ, đâu như vừa rồi như một con thú hoang gặp đâu đánh đó.

- Ăn cá không?

Thiên Minh đưa một con cá đến trước mặt Lục, theo sau chính là gương mặt của Thu Uyên cùng Lôi Kim thú.

Nhìn thấy cá tiểu bất điểm liền lấy tay bắt lấy đưa vào miệng, đôi mắt trong sáng lắp lánh mà nhìn đến hai gương mặt một người một thú trước mắt, vui vẻ mĩm cười.

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi. chán quá đi, ta lại lặng tiếp, không ai quan tâm ta á.

có nhóm fb ai vào chơi ko