Chương 110: Gặp Cướp

Thiên Minh nhìn thấy Lục cười tươi như thế liền muốn chọc cái tiểu tử này, lại từ trong tay nó mà lấy mất miếng cá đang ăn, liền bị lục tý của Lục đánh đến, rượt cậu chạy vòng vòng, Thu Uyên cùng Lôi Kim thú đứng một bên mà cười lớn.

Thiên Minh nháo trò cùng Lục một thời gian liền trả lại cá cho nó, sau đó đôi mắt của cậu nhìn về hướng của cái thông lộ này, bên trong thần thức Thiên Minh lại có một nhóm người đang tiến đến, chưa biết nhóm người này chỉ là thuận đường mà chạy ngang qua hay là nhắm đến dị tượng vừa rồi của Lục mà đến.

Thiên Minh chuẩn bị sẵn sàng cho những gì sắp diễn ra, không bao lâu nhóm người kia cũng đến, Thiên Minh nhìn thấy những người này liền biết được ý định của bọn chúng, cướp.

Đứng trước mắt Thiên Minh là một cái tổ hợp với vô số tu vi khác nhau, còn có trăng phục của bọn chúng cũng đủ để nói lên cái việc mà bọn chúng muốn làm.

- Các người muốn cướp sao.

- Tiểu tử, người cũng rất thông minh đấy, nếu như đã biết được mục đích của chúng ta thì ta cũng mong người hợp tác mà đưa ra những thứ có giá trị trên thân để mà dữ mạng, nếu không đừng trách tại sao đao kiếm trên tay chúng ta vô tình.

Một tên có vẻ là đầu lĩnh của mấy tên cướp này lên tiếng, trên tay hắn ta cầm lấy một cái loan đao, gương mặt xấu xí, trên thân còn có một chút huyết khí phát ra, xem ra cũng đã giết không ít người.

Thiên Minh cảm nhận lấy tu vi của những tên này sau đó nhìn đến Thu Uyên bên cạnh lên tiếng.

- Nha đầu, đánh tàn phế, còn lại sư phụ sẽ xữ lý.

Những tên cướp trước mắt này chỉ có Đấu Sĩ cùng Đấu Sư, đủ để Thu Uyên luyện tay, Thiên Minh liền để cho tiểu nha đầu này tiến lên mà chiến đấu, xem như rèn luyện sau bữa cơm vậy.

Nhìn thấy thiếu niên trước mắt không quan tâm đến lời nói của bản thân còn đưa ra một tiểu nha đầu, nghe ý của thiếu niên thì hắn ta muốn để cho tiểu nha đầu này đến đánh bại nhóm người của mình, nghe thế tên đầu lĩnh cùng nhóm người của hắn điên lên muốn đánh đến Thiên Minh.

Nhưng tên đầu lĩnh còn chưa tiến lên thì trước mắt hắn ta đã hiện ra một cái vỏ kiếm đánh đến, Thu Uyên lúc này với tu vi Đấu Sư cảnh có thể dễ dàng mà nghiền ép nhóm cướp này, tiểu nha đầu lướt nhẹ như tia chớp ở giữa nhưng tên cướp, kiếm không ra khỏi võ nhưng đấu khí cũng đủ khiến cho nhóm cướp này một bước tiến đến Quỷ Môn Quan, chỉ trong nháy mắt thì nhóm cướp trước mắt liền bị Thu Uyên đánh bại toàn bộ, tiếp theo tiểu nha đầu nhìn đến Thiên Minh chờ cậu đưa ra lời khen.

Thiên Minh nhìn đến thành quả của Thu Uyên, trên tay liền có Thổ nguyên khí hội tụ, tiếp theo sau liền chôn sống toàn bộ những tên  này, cùng với đó cũng lên tiếng khen ngợi Thu Uyên có tiến bộ khiến cô bé vui vẻ nhảy cẩn lên.

Đến khi nhìn lại thì đã không thấy nhóm cướp kia, Thu Uyên liền thắc mắc với Thiên Minh nhưng chỉ nhận lại chỉ là câu nói nhóm cướp kia đã bỏ chạy mà thôi, Thiên Minh chưa muốn tiểu nha đầu này tiếp xúc với việc giết người sớm, cô bé chỉ mới sáu bảy tuổi mà thôi.

Thiên Minh lại nhìn đến một hướng.

- Các hạ người muốn trốn ở đấy đến khi nào, người chưa nhìn đã sao?

Theo lời nói của Thiên Minh thì từ hướng Thiên Minh nhìn đến có một thân ảnh bước ra.

- Tại hạ tên Mạc Vô Âm, cũng chỉ là tiện đường đi ngang qua, vô tình nhìn thấy nhóm cướp kia tiến đến, cũng có ý định quan sát sau đó giúp đỡ nhưng không nghĩ đến đệ tử của huynh đài lại mạnh mẽ dễ dàng đánh bại những tên cướp kia, nên cũng chỉ là náng lại lâu một chút mà quan sát, mong huynh đài thứ tội.

Thiên Minh nghe lời Mạc Vô Âm nói ra như không có gì, sau đó nhẹ giọng mà nói.

- Nếu không còn gì thì người có thể đi, thứ lỗi ta không muốn tiếp.

Thiên Minh tỏ vẻ bàng quan, thẳng lời muốn Mạc Vô Âm rời đi.

- Được tại hạ xin cáo lui, nhưng trước khi đi có thể cho tại hạ biết quý danh của huynh đài được không, ta đây rất thích kết bạn bốn phương, nếu đã hữu duyên gặp thì cũng mong quen biết một phen.

Mạc Vô Âm chấp tay lễ phép mà lên tiếng, phong độ mười phần, không làm người đối diện khó chịu với yêu cầu của hắn, cũng không tỏ vẻ khó chịu với thái độ của Thiên Minh.

- Minh Phong.

- Đa tạ, vậy tại hạ cũng xin rời đi.

Nói rồi Mạc Vô Âm cũng xoay người, vận chuyển bộ pháp mà rời đi.

- Sư phụ ca ca, người nói dối, còn nữa sao người lại có vẻ lạnh nhạt với vị ca ca kia vậy.

Thu Uyên nhìn thấy Mạc Vô Âm rời đi liền lên tiếng hỏi Thiên Minh.

- Sau này ra đường phải đưa cao sự chú ý của ngươi, không nên tin người lạ mới quen, chỉ tin năm phần lời nói của người khác, cũng nên tạo cho bản thân một thân phận giả, đừng dại dộp mà nói ra thân phận thận của mình,  còn nữa trên thân hắn ta phát ra khí tức khiến ta khó chịu, được rồi thu dọn chúng ta tiếp tục đi.

Thiên Minh nói rồi cũng tiếp tục lên đường, Thu Uyên liền nhanh chóng nhảy lên lưng Lôi Kim thú mà theo sau.

ta lười rồi, các người nhai tạm. xin lỗi nha.

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi. chán quá đi, ta lại lặng tiếp, không ai quan tâm ta á.

có nhóm fb ai vào chơi ko