Chương 108: Đánh Cược

Thiên Minh cười lớn khiến cho nữ nhân bên dưới vô cùng uất ức nhưng không là gì, ôm lấy đầu nữ nhân Thiên Minh lại biến khoang miệng của nàng thành một cái cốc tự sướng thêm một lần nữa,  dương căn không ngừng tiến sâu bên trong cổ họng nữ nhân.

Nữ nhân lúc này chịu trận trước hành động thô bạo của Thiên Minh, đôi mắt trợn trừng vì khó thở, khóe miệng tràng đầy nước dãi bị dương căn ép ra bên ngoài, nàng cố đẩy lấy thân thể Thiên Minh ra ngoài nhưng không thể, lực lượng đã suy yếu không khác nào người thường, còn Thiên Minh vẫn còn tràng trề sức lực, không cân sức, nữ nhân lúc này tiệc vọng đến cùng cực.

Thiên Minh rút dương căn ra khỏi khoang miệng nữ nhân, ôm lấy thân thể nữ nhân liền ném nàng lên chiếc giường bên cạnh, sau đó chính là thân thể tráng kiện của Thiên Minh đè lên bên trên, dương căn lúc này đang nằm ở giữa khe mông của nữ nhân, nhờ vào việc bú liếm của nữ nhân dương căn đã cứng chắt trở lại, làm nữ nhân cảm thấy nóng cùng sự ấm áp lên mông.

Thiên Minh căng chỉnh lấy dương căn vào âm hộ, sau đó dùng lực đẩy dương căn vào bên trong âm đạo nữ nhân một lần nữa, nữ nhân rên lên từng tiếng rên khẻ khi mà nhịp điệu ra vào của Thiên Minh rất chậm rãi, nhưng lần nào cũng chạm đáy tử cung mới chiệu rút ra

- ư      ư     ưm.

Thiên Minh muốn nữ nhân cảm nhận lấy một chút thanh thản để mà chịu đựng lấy những gì sắp diễn ra ở phía sau.

Không bao lâu sau Thiên Minh tăng tốc độ ra vào, ôm lấy eo nữ nhân mà nâng lên, Thiên Minh biến thân thể nữ nhân thành một chiếc xe đẩy, từ phía sau dương căn đóng từng cú mạnh bạo vào bên trong thân thể nữ nhân.

- A...a....a....ngừng lại....ngừng lại...ta chịu không được...bên trong...bên trong như muốn bị xuyên qua...a...a....

Nữ nhân dùng một chút khí lực còn lại mà cầu xin Thiên Minh nhưng cậu thì không mấy quan tâm cho lắm.

Vẫn như một cái máy mà đóng lấy từng cú mạnh bạo vào bên trong âm đạo nữ nhân, dương căn lúc này được dâm thủy của nữ nhân bôi trơn nên dễ dàng mà ra vào âm đạo.

Bên trong âm đạo nữ nhân, từng thế cơ co bóp mãnh liệt, ép lên trên thân dương căn, kẹp chặt như muốn dữ yên nó ở bên trong này mãi mãi, nhưng bởi dâm thủy cùng khí lực của Thiên Minh mà những thế cơ này chỉ có thể để cho dương căn tiến vào rồi lại rút ra mặc cho chúng nó có cưỡng ép ngăn lại như thế nào.

Rút lấy dương căn ra ngoài Thiên Minh nhìn lại âm đạo nữ nhân, nhìn thấy nơi đó đã biến thành một cái hố sâu không thể khép lại được, nữ nhân cố gắng dùng sức mà muốn khép lại nó một cách nhanh chóng nhưng dù có dùng sức đến cở nào thì nơi đấy vẫn không thể khôi phục lại nhanh chóng được.

Thiên Minh ôm lấy thân thể nữ nhân, cho nàng chống người mà đứng bằng hai tay hai chân lên giường, còn cậu thì từ phía sau mà cho dương căn vào hậu đình của nàng, theo sau chính là từng cú nhấp hong vào bên trong trực tràng, hậu đình càn co bóp mãnh liệt thì Thiên Minh càn phấn khích mà ra vào bên trong đó hơn.

Nữ nhân thở ra từng hơi thở nặng nhọc, bởi cổ họng của nàng cũng đã đau buốt do la hét cùng rên rỉ.

Đến khi nữ nhân tưởng chừng bản thân đã chết đi khi bản thân đang bị dâm nhục thì một cổ chất lỏng nóng ấm bắn thẳng  lên thân thể của nàng, mang lại một cổ cảm giác ấm áp cho tâm linh đang bị tàn phá kia của nàng.

Nhưng nàng không biết rằng bản thân đã bị khắc lên nô ấn, biến thành một cái công cụ cho tên nam nhân vừa mới cưởng hiếp nàng, cũng khắc sau hình bóng của hắn vào sâu tâm trí nàng, biến hắn thành thứ duy nhất nàng tôn thờ bên trên thế giới này.

- Chủ nhân.

Nữ nhân đứng dậy, cung kính chào Thiên Minh, nhưng nàng nhanh chóng ngã xuống bởi vì hai chân lúc này đã vô lực, trên thân lúc này tràng đầy dâm thủy cùng dương tinh pha trộn với nhau, tạo thành một lớp dầu bóng phủ lên hai đùi nữ nhân.

- Người tên gì?

- Tiện thiếp tên Kỳ Duyên.

Thiên Minh nghe thấy cái tên này thì cười diễu mà nghĩ tên đẹp nhưng lòng thì như rắn rết.

- Được rồi, hiện tại ta cũng chưa muốn đụng chạm đến Liệt Trùng Môn, người cứ theo kế hoạch của người mà làm đi, từ nay người cứ theo lệnh của Liễu gia gia chủ mà làm việc.

Nói rồi thân ảnh Thiên Minh biến đi, để lại một nữ nhân thất thần trần truồng trên giường.

- Tiện thiếp xin nghe.

Sau đó Kỳ Duyên mặc lại quần áo, liên hệ với Liệt Trùng Môn mà xữ lý việt phụ nhân Đấu Vương bị sát hại, nói rằng nàng ta bị phục kích mà đồng quy vu tận với gia tộc kia, sau đó nói bản thân đã nắm được tình hình ở Lục Lâm Vương Quốc, sẽ đưa tài nguyên trở về tông môn.

Thiên Minh lúc này đang trở về Liễu Gia, Liễu phu nhân hiện tại vẫn đang hôn mê, dược cao cũng đã bôi lên thân thể của nàng, chỉ chờ đúng thời gian thì có thể làm đến bước tiếp theo cho nàng phục dụng đan dược chữa trị đan điền cùng thức hải.

Thiên Minh tiến bước trở về Liễu Gia, không bao lâu cũng đã trở về, bước vào bên trong gian phòng của mình liền tiến thẳng đến Ma Thiên Giới.

Nhìn thấy Liễu Tình đang tận tụy mà chăm sóc cho Liễu phu nhân, Thiên Minh đến gần nàng mà tặng một cái ôm ấm áp.

- Đi nghỉ ngơi một chút đi, còn lại để ta xử lý.

Bất ngờ khi có người ôm lấy bản thân nhưng Liễu Tình liền nhận ra khí tức quen thuộc.

- Không sao, thiếp vẫn có thể.

Liễu Tình cố sức tỏ ra bản thân vẫn ổn nhưng sắc mặt của nàng đã tố cáo tình trạng của nàng, tuy người tu luyện sẽ không bị mệt mỏi thông thường như tình cảm cũng có thể ảnh hưởng đến thân thể mà thể hiện qua gương mặt.

Nhìn thấy Liễu Tình như thế Thiên Minh liền nhẹ nhàng mà an ủi, đến cuối cùng cũng khuyên được Liễu Tình đi nghỉ ngơi.

Nhìn thấy Liễu Tình cũng đã nghe lời bản thân mà tìm lấy một nơi để nghỉ ngơi thì Thiên Minh cũng nhìn đến Liễu phu nhân đang hôn mê bên trong bồn dược dịch.

Thân thể lúc này đều được dược cao bao phủ, màu sắc của dược cao cũng đã chuyển từ trắng tinh khiết biến thành xám trắng, đến khi toàn bộ phần dược cao này chuyển toàn bộ thành đen liền có thể bắt đầu bước tiếp theo của việc trị thương.

Thiên Minh quan sát lấy Liễu phu nhân, chắc bởi vì vừa rồi đã được phát tiếc dục hỏa nên bản thân lúc này của Thiên Minh vẫn còn dữ một chút thanh tịch mà không nghĩ đến thân thể của Liễu phu nhân, Thiên Minh hiện tại cũng không biết làm gì liền xếp bằng mà tiến vào trạng thái một nửa nhập định, dữ một tia thần thức mà quan sát lấy tình hình của Liễu phu nhân.

Không bao lâu Thiên Minh liền mở mắt nhìn đến hướng bồn dược dịch ở trước người, lúc này dược cao trên thân Liễu phu nhân đã toàn bộ chuyển hóa thành hắc sắc, đã đến lúc triển khai bước tiếp theo.

Thiên Minh tiến đến bên bồn dược, sau đó lấy ra hai viên đang dược mà cho vào bên trong miệng của Liễu phu nhân.

Thiên Minh liền mở ra Bạch Nhãn mà quan sát lấy tình trạng thân thể Liễu phu nhân, kinh mạch trên thân đã được dược cao kết nối lại với nhau, có thể lưu thông dễ dàng. 

Lúc này Tạo Hóa Đan tiến vào bên trong cơ thể, dược lực nhanh chóng mà tan ra, sau đó tiến đến đan điền Liễu phu nhân, theo sau chính là hình ảnh từng lổ hổng bên trong đan điền liền được dược lực tu bổ lại, không bao lâu đang điền của Liễu phu nhân liền được Tạo Hóa Đan chữa trị lại như cũ.

Biến Thần Đan cũng làm đúng theo tác dụng của nó, nhanh chóng mà điều trị thức hải của Liễu phu nhân, nhưng hiện tại nàng vẫn còn chưa thể tĩnh dậy được, thân thể của nàng cần ôn dưỡng thêm một khoảng thời gian để mà thích ứng, nói không quá thì thân thể Liễu phu nhân hiện tại cũng đã thay thế hơn 80 %, xương cốt, da thịt, nội tạng, cùng với đan điền và thức hải, cùng với đó dược liệu cùng đan dược chữa trị còn có thể để cho thiên phú của nàng hơn xa lúc trước.

Liễu Tình lúc này sau khi nghĩ ngơi cũng đã tiến đến bên cạnh Thiên Minh, quan sát lấy trạng thái của Liễu phu nhân.

Bỗng nhiên có một bàn tay bắt lấy bàn tay của nàng, kèm theo đó là thanh âm của Thiên Minh bên tai.

- Nàng muốn thưởng cho ta thế nào đây, ta muốn để nàng phải rên rỉ cả một ngày mới bù lại tổn thất của ta nha.

Nghe thế hai bên vành tai của Liễu Tình liền ửng đỏ cả lên, e thẹn mà ôm lấy Thiên Minh, sau đó chính là một nụ hôn mãnh liệt lên đôi môi nam nhân.

- Chàng muốn làm thiếp thế nào cũng được, ta nợ chàng quá nhiều, toàn bộ thân thể cùng linh hồn của ta đều là của chàng, cho chàng hết, ta hiện tại không còn gì để trả ơn cho chàng nữa.

Nói rồi Liễu Tình liền dùng hỏa diễm mà thiêu đốt lấy y phục bản thân, để lộ ra thân thể tuyệt mỹ trước đôi mắt nam nhân mà nàng yêu cùng tin tưởng.

Nhưng Thiên Minh thì lại có chút bất ngờ, sau đó chỉ là hôn lên tráng nữ nhân một nụ hôn tràng đầy yêu thương.

- Nha đầu ngốc, ta chỉ đùa với nàng, nàng lại cho là thật, mà hiện tại cũng không phải là lúc nữa cơ chứ, ta nói rồi chữa trị xong cho mẫu thân của nàng thì mới đòi tiền công sao, mẫu thân của nàng còn chưa tỉnh thì ta đâu thể lấy tiền công cơ chứ, mặc vào y phục đi.

- Nhưng ta vẫn muốn ứng trước cho phu quân một ít tiền công nha.

Nói rồi Thiên Minh liền nhận thấy dương căn bản thân bị một bàn tay nắm lấy, sau đó chính là Liễu Tình quỳ gối trên mặt đất, bàn tay uyển chuyển mà vuốt lên xuống dương căn.

Sau đó một cảm giác ấm nóng truyền từ đầu dương căn đến đại não Thiên Minh, khi mà Liễu Tình đang mở ra môi thơm mà bú mút lấy dương căn của cậu.

 Thiên Minh lúc này chỉ biết tận hưởng nữ nhân phục vụ mà thôi, tuy cũng là bú liếm như cảm giác của cậu với Liễu Tình lại khác với Kỳ Duyên, bởi một bên chính là tình cảm nuông chiều, một bên chỉ đơn giãn chính là dục vọng bản thân.

Một lúc lâu sau, Liễu Tình nhã ra dương căn Thiên Minh, hai tay ôm lấy hai bên ngực căng tròn của bản thân mà ép lấy dương căn vào giữa, dùng lực ép chặt dương căn nhưng vẫn còn dư một nữa ra ngoài, Liễu Tình lại tiếp tục mà mở ra khoang miệng, ngậm lấy quy đầu cùng một phần dương căn một lần nữa.

Thiên Minh nhìn thấy như thế thì càm sung sướng hơn, không bao lâu cậu cũng không bế tinh mà cứ để cho nó tự nhiên bắn ra bên ngoài, nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ gương mặt cùng hai bên ngực Liễu Tình, dương căn bắn được hai ba lần thì cũng đã ngưng lại nhưng Liễu Tình thì đã được bao bọc bên trong dương tinh trắng đục.

Liễu Tình đưa ra đầu lưỡi mà liếm hết toàn bộ dương tinh đang bám lên trên thân thể bản thân, sau đó dùng tay mà quét lấy toàn bộ dương tinh không để soát một chút nào.

Sau đó cả hai liền chỉnh đốn lại y phục, Thiên Minh thì cười lên vô cùng vui vẻ, nhưng Liễu Tình thì lại thành một trái gấc chính rồi, khép nép mà đứng một bên.

Thiên Minh nhìn qua bồn dược dịch, liền nhìn thấy dược cao trên thân Liễu phu nhân đã có dấu hiệu nứt ra.

Không bao lâu thì dược cao cũng đã nứt ra từng mãng lớn để lộ da thịt trắn hồng bên trong đó.

Thiên Minh nhìn lại tình hình thân thể Liễu phu nhân một lần nữa, sau đó phân phó với Liễu Tình một số việc.

Đến lúc này đã xem như trị liệu thành công cho Liễu phu nhân, chỉ cần chờ nàng tỉnh dậy  nữa là được.

Không bao lâu, Thiên Minh cùng Liễu Tình đã đưa Liễu phu nhân ra khỏi Ma Thiên Giới, trở về gian phòng của nàng để chờ nàng tỉnh dậy.

Mọi người bên trong Liễu gia cũng tiến đến, sau khi đã quan sát thấy tình trạng của Liễu phu nhân thì đại trưởng lão lại cúi người với Thiên Minh lần nữa, cùng với đó cũng kéo theo tộc nhân Liễu gia cúi người hành lễ .

Liễu phu nhân cuối cùng cũng đã tỉnh dậy, nàng nhìn đến mọi người sau đó chính là bản thân, sau khi tra xét lấy tình trạng bản thân một lần thì nàng vô cùng bất ngờ, bởi nàng nhớ bản thân đã dùng đến cấm thuật, mà tác dụng của cấm thuật này ít nhất chính là kinh mạch đứt đoạn, đan điền tàn phế, thức hải tan vỡ, nhưng hiện tại nàng nhìn thấy bản thân vô cùng tốt, còn có thể tốt hơn cả khi bản thân dùng đến cấm thuật.

Liễu phu nhân sau khi nhìn thấy tình trạng bản thân liền thắc mắc muốn hỏi mọi người xung quanh.

Nhưng khi nàng nhìn qua liền nhìn thấy một thân ảnh thanh niên, sở hữu một gương mặt tà mị, anh tuấn cùng một nụ cười mỉm trên môi thì nàng liền hiểu ra đôi phần.

- Người đã chữa trị cho ta?

Nàng nhìn thẳng đến Thiên Minh mà lên tiếng.

- Không làm nhục mệnh, ta đã chữa toàn bộ thương thế trên người của phu nhân, người không cần lo lắng.

Thiên Minh vẫn dữ nụ cười mỉm chấp tay trả lời.

- Đa tạ người.

Nói rồi Liễu phu nhân liền chóng người muốn đứng dậy, Liễu Tình bên cạnh cũng liền đỡ lấy nàng.

Sau đó Liễu phu nhân liền truyền lện muốn họp lấy hội nghị gia tộc, nàng muốn nắm lấy tình hình của Vương Đô cùng gia tộc trong quá trình nàng hôn mê.

Nhanh chóng bên trong đại điện Liễu Gia, các trưởng lão cùng chấp sự của Liễu gia đều được tập hợp lại, hội nghị này liền kéo dài đến hai ba tiếng đồng hồ.

Cho đến khi hội nghị này kết thúc thì lại có người hướng đến Thiên Minh mà nói.

- Thưa cô gia, gia chủ có lệnh mời người đến thư phòng của nàng.

Nghe thế Thiên Minh liền theo người này dẫn bước mà tiến đến phòng của Liễu phu nhân.

Cũng vào lúc này từ bên trong Vương Cung lại có một cái phông thư hướng đến Liễu Gia mà tiến đến.

Thiên Minh tiến đến thư phòng của Liễu phu nhân, mở cửa bước vào bên trong liền nhìn thấy một nữ nhân đang ngồi bên bàn sách mà quan sát lấy một số báo cáo từ những chấp sự đưa lên.

Phát hiện Thiên Minh đã đến thì Liễn phu nhân cũng ngừng lại công việc, ra lệnh cho những nha hoàng cùng thủ hạ xung quanh rời đi, chỉ còn lại Thiên Minh cùng nàng ở bên trong gian phòng.

- Người ngồi xuống đi, ta có một số việc muốn nói chuyện với người một chút.

Thiên Minh nghe thế thì cũng tìm cho bản thân một cái ghế mà ngồi xuống chờ Liễu phu nhân trả lời.

- Người là ai?

Liễu phu nhân bỗng nhiên gằng giọng mà hỏi Thiên Minh.

Thiên Minh nghe thấy câu hỏi của Liễu phu nhân liền bất ngờ.

- Ta chính là Võ Thiên Minh, là con rể của người là một tán tu thôi mà.

Liễu phu nhân liện ra một cái ngọc giản về phía Thiên Minh, cũng với đó nàng lại lên tiếng.

- Võ Thiên Minh, thiếu gia của Võ gia ở Ninh Xuân thành, cha là Võ Thiên Hạo, mẹ là Lạc Hồng Nhiên, ông nội cũng là gia chủ Võ gia Võ Chiến Thần, vào một tháng trước toàn bộ gia tộc bên trong vòng một đêm liền diệt tộc, tộc nhân bên trong gia tộc không rỏ tung tích, sau đó toàn bộ trạch viện Võ Gia đều biến mất không còn ai nhìn thấy.

- Người Võ Thiên Minh, tuy từng là thiên tài nhưng đã bị tàn phế, không thể tu luyện kinh mạch đứt đoạn, nhưng người đang đứng trước mặt ta, lại là một Đấu Vương ngũ phẩm, thân man huyền bí, rốt cuộc người có ý định gì với Liễu Gia ta.

Nghe đến đây Thiên Minh như hiểu ra điều gì đó, khóe miệng cười càn tươi hơn.

- Ta muốn biến Liễu Gia thành bá chủ Lục Lâm Vương Quốc, muốn điều khiển Liễu Gia trong lòng bàn tay.

Thiên Minh đứng dậy tiến gần đến Liễu phu nhân, dùng ánh mắt sắt bén mà nhìn đến nàng, tạo cảm giác cậu rất nham hiểm.

Nhưng khi đến gần gương mặt Liễu phu nhân liền cười tươi như một đứa trẻ.

- Không cần nghĩ sâu xa như thế đâu, ta chỉ là thích cảm giác của Liễu gia nên mới ra sức mà hổ trợ thôi, hơn thế nữa ta cũng muốn Liễu Gia là hậu phương cho ta mà thôi.

- Người muốn làm việc gì.

Liễu phu nhân bình thản hỏi.

- Điều tra kẻ thù diệt tộc ta, sau đó chính là trả thù.

- Nhưng Liễu gia ta chỉ là một gia tộc nhỏ, liệu có thể hổ trợ được người không.

Liễu phu nhân lại tiếp tục lên tiếng.

- hahaha, ta tin người nhạc mẫu phu nhân, người có bí mật của mình ta cũng có chỉ là ta tin người có thể giúp được ta thôi, giác quan của ta nói thế.

- Người đặt sai niềm tin rồi.

- Cược đi, xem ta có đặt sai không, tới lúc phải tạm biệt nhạc mẫu người rồi, thứ này nhờ người giúp ta hổ trợ một số chuyện.

Nói rồi Thiên Minh liền rời đi, để lại trên bàn một cái nhẫn trữ vật.

Nhìn theo bóng lưng của thanh niên kia, Liễu phu nhân như nhìn thấy bóng hình nào đó.

- Ta lại động tâm rồi sao, chẳn nhẻ ta lại muốn sai lần nữa sao .

Còn tiếp

cảm ơn ủng hộ

momo: 0337602562( tùy lòng hảo tâm, cho hay không tác vẫn lười)

I LOVE YOU..

Xin đề cử đi 😋😋, xin bình luận đi. chán quá đi, ta lại lặng tiếp, không ai quan tâm ta á.

có nhóm fb ai vào chơi ko