Chương 72: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Ta là Trọng Khải, một Thái Thượng Chính Tu Giả, nếu có ai có cơ duyên tìm được đến đây, chỉ cần là nhân ma lưỡng tộc, và thề với Đại Đạo sẽ giải phong cho tinh cầu này, tất cả mọi tài sản nơi đây, cùng chiếc nhẫn này sẽ là của người đó. Chiếc nhẫn này là biểu tượng cho thân phận Thánh tử Chính Tu giới, chỉ khi nào ngươi hoàn thành việc giải phong tinh cầu này, thì chiếc nhẫn mới có hiệu lực.

Trong chiếc nhẫn có tư liệu về ba điểm bị phong ấn trên Hằng Thiên tinh, nhưng nên chờ khi đạt tới Hóa Chân kỳ hãy đi phá giải, vì đường vào đã bị Tiên tộc bố trí vô cùng nhiều sát cục nguy hiểm. Nhớ lấy, nhớ lấy!”

- “Đinh! Phát hiện nhân quả có sự cải biến, xin mời thiếu gia đưa ra lựa chọn:

Một, giúp đỡ Hằng Thiên tinh giải phong, để tinh cầu phục hồi sự sống, sau đó bảo vệ Hằng Thiên tinh khỏi xâm lăng của Tiên tộc, chấp nhận thân phận Thánh tử Chính Tu giới.

Hai, bỏ qua việc giúp đỡ Hằng Thiên tinh, nắm chắc thời gian tu luyện tiến về ma giới, đề cao thực lực, sau đó tìm kiếm cha mình, phục sinh mẹ mình.

Lưu ý, cha của thiếu gia có quan hệ vô cùng mật thiết với Chính Tu giới.”

Thanh Ngọc đứng im lặng mà suy nghĩ hồi lâu. Lựa chọn bây giờ để mà nói thì vô cùng khó khăn. Hắn hỏi Trúc Tố My:

- My Nhi, Chính Tu giới là nơi nào?

- Chủ nhân, Chính Tu giới cũng tương tự như ma giới mà thôi, nhưng họ không ngưng tụ ma nguyên, mà ngưng tụ chính nguyên. Nói nôm na cho dễ hiểu thì ở những tinh cầu khác, sau khi đạt tới Độ Kiếp kỳ, có ba sự lựa chọn, chính là Tiên giới, Chính Tu giới và Ma giới, tương đồng với Tiên nguyên, Chính nguyên và Ma nguyên.

Nhưng Hằng Thiên tinh thì không thế, chỉ có thể chọn Tiên Ma lưỡng giới mà thôi, hơn nữa bây giờ tinh cầu hoàn toàn bị phong bế, tu sĩ không thể tiến lên Độ Kiếp kỳ được.”

Thanh Ngọc chậm rãi gật đầu, trong lòng đã có suy đoán sơ bộ tại sao cha mẹ mình lại phải đem mình gửi tới trái đất rồi. Hắn trầm ngâm hồi lâu, lại hỏi Ly Ly:

- Ly Ly, tinh cầu chi tâm là cái gì?

- Thiếu gia, tinh cầu chi tâm chính là bản nguyên sự sống của một hành tinh. Người cứ tưởng tượng nếu mất đi tinh cầu chi tâm thì Hằng Thiên tinh sẽ không còn người sống là được rồi. Nếu người quyết định giải phong Hằng Thiên tinh thì nó sẽ đền đáp người vô cùng xứng đáng, có khi còn muốn nhận người làm chủ nữa. Những điều phía sau thì hiện tại Ly Ly không thể nói.

Thanh Ngọc tiếp tục hỏi:

- Ly Ly, có phải sư công lão nhân gia cũng đến từ Chính Tu giới không?

- Ly Ly không thể nói.

Hắn bèn quay sang hỏi Trúc Tố My:

- My Nhi, trong Chính Tu giới có ma tộc hay không?

- Chủ nhân, chỉ cần không mang trong mình Tiên nguyên hoặc Thần nguyên, thì hoàn toàn có thể tự do ra vào Chính Tu giới.

Thanh Ngọc ngẫm nghĩ một lúc, xác định con đường mà mình phải tiến bước, rồi âm thầm chọn lựa trong đầu:

- Ta lựa chọn điều một.

Ly Ly hỏi:

- Thiếu gia xác nhận lựa chọn điều số một? Lưu ý sau khi lựa chọn không thể thay đổi.

- Xác nhận.

Thanh Ngọc khẳng định một câu vô cùng chắc nịch. Nếu suy đoán của hắn không lầm, thì tất cả những gì hắn đã gặp từ trái đất đến cho tận bây giờ đều nằm trong một lòng bàn tay thao túng. Thanh Ngọc không tin là bản thân mình có thể gặp may mắn tới vậy. Từ câu chuyện được đầu thai vào Nguyễn gia ở Trung đô kia, mang theo thân phận hiển hách, rồi gặp được Lý Mỵ Nương ngất đi trong chính vườn dược thảo của mình, rồi tất cả những nữ nhân mà hắn từng gặp qua, đến cả việc Tô Thượng Khiêm cho không hắn lượng tài sản kếch sù… Thanh Ngọc cảm thấy mình không thể may mắn tới cái mức mà gặp được liên tiếp bảy tám nữ nhân mang trong mình thể chất song tu tuyệt đỉnh được!

Đang có người vô cùng mong muốn Thanh Ngọc mạnh lên, nhưng để sau đó làm gì thì hắn không hề biết được.

Mặc dù có thể chủ ý của người ta là tốt, nhưng Thanh Ngọc không hề muốn vận mệnh của mình nằm trong tay kẻ khác, rồi bị thao túng như một con cờ được.

Nghĩ đến đây mà lưng áo Thanh Ngọc ướt đẫm mồ hôi lạnh, nếu quả thật như vậy thì bố cục này đã phải sắp đặt từ vô vàn năm về trước, tạo thành một vòng nhân quả không thể chối cãi!

Quá kinh khủng!

- Đinh! Phát động nhiệm vụ thần thánh “Giải phong Hằng Thiên tinh”, đây là hướng đi thiếu gia đã lựa chọn nên từ nay trở đi nhiệm vụ mặc định là tiếp nhận, thiếu gia không thể từ chối. Yêu cầu nhiệm vụ là hoàn toàn giải khai Hằng Thiên tinh, nhiệm vụ không có thời hạn, phần thưởng là một Tinh Quang Thánh Long Trảo, 50000 điểm tích lũy.

- Đinh! Phát động nhiệm vụ thần thánh “Tiến lên Độ Kiếp kỳ”, yêu cầu nhiệm vụ là tìm cách khai mở pháp tắc thiên địa đang bị phong bế để chính bản thân thiếu gia và tu sĩ Hằng Thiên tinh có thể tiến vào Độ Kiếp kỳ, nhiệm vụ không có thời hạn, phần thưởng là một An Bang Băng Tinh Thạch Hạng Liên, 50000 điểm tích lũy.

- Đinh! Phát động nhiệm vụ siêu việt thần thánh “Bảo vệ Hằng Thiên tinh”, yêu cầu nhiệm vụ là tiến vào Hà Quang Tiên Trạm, phá hủy toàn bộ tiên trạm và lối đi hư không liên kết giữa Tiên Vực và Hằng Thiên tinh, nhiệm vụ không có thời hạn, cảnh giới đề nghị khi thi hành nhiệm vụ là Khai Nguyên cảnh, nhiệm vụ không có thời hạn, phần thưởng là một Định Quốc Tử Đằng Hộ Uyển, 200000 điểm tích lũy.

- Đinh! Phát động nhiệm vụ chí tôn “Chấp chưởng Đế Quân”, yêu cầu nhiệm vụ là chấp chưởng Ma đạo, tự quyết định vận mệnh bản thân mình, nhận được sắc phong Phong Hào Đế Quân, nhiệm vụ không có thời hạn, phần thưởng là một bộ Hồn Khí Đế Quân Thần Trang, 1000000 điểm tích lũy.

Thanh Ngọc đứng ngây ngốc hồi lâu, cảm thấy lời sư công nói là đúng sự thật, đến trình độ như lão nhân gia cũng chỉ là mới bước chân vào đạo lộ mà thôi!

Hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, Thanh Ngọc cảm thấy nhân sinh của mình không còn là đặc sắc nữa rồi, mà phải nói là vô cùng kịch tính!

- Ly Ly, nàng không có gì muốn nói với ta sao?

Thanh Ngọc bỗng dưng hỏi một câu trong tiềm thức.

Im lặng hồi lâu.

Đây là lần đầu tiên Thanh Ngọc cảm thấy Ly Ly trả lời một vấn đề lâu tới vậy. Sự im ắng của Ly Ly đã phần nào khẳng định dòng suy nghĩ của hắn. Thanh Ngọc lại một lần nữa hỏi:

- Pháp tắc của Đại Đạo thì không thể nào sinh ra linh trí được. Để ta đoán, nàng là một tia thần niệm dung hòa với hệ thống này đúng không? Ta nghĩ hệ thống mà sư công tạo ra chắc chắn không hề có tinh linh nào cả, mà nàng là người cường đại tới mức có thể cưỡng ép thay đổi được cả quá trình hình thành hệ thống mà lão nhân gia không hề biết được, có đúng không?

Ly Ly vẫn lâm vào yên lặng.

Thanh Ngọc lại tiếp tục tâm niệm trong đầu:

- Ta không biết nàng có mục đích gì, nhưng từ trước tới giờ nàng vốn chưa bao giờ hại ta. Nếu ta đoán không sai thì hiện tại ta còn đang là nô lệ của nàng, một ngày nào đó khi ta cường đại đến trình độ nhất định, nàng sẽ dùng trói buộc trong thức hải để áp chế ta nữa, có đúng không?

Qua mấy câu hỏi, lần đầu tiên Ly Ly đáp lại:

- Xin lỗi Tiểu Ngọc, thực ra ta không hề có ý định dùng hệ thống để áp chế chàng. Thực ra ta chỉ cũng muốn lợi dụng chàng để thực hiện được mục đích của mình mà thôi, nhưng ta xin cam đoan với chàng mục đích đó không hề gây ra tổn thất đối với nhân ma lưỡng tộc, cũng không hề ảnh hưởng tới chàng hay những người thân bên cạnh chàng. Xin lỗi chàng, nếu bây giờ chàng đồng ý ta sẽ lập tức rút lui khỏi hệ thống này.

Thanh Ngọc lại nói:

- Trước khi quyết định, ta cần biết những nhiệm vụ từ trước tới giờ là do nàng sắp xếp, hay là do sư công sắp xếp? Và một điều nữa, khi nàng rút lui rồi nàng sẽ đi đâu?

Ly Ly trả lời mang theo một âm điệu buồn bã:

- Thực ra nhiệm vụ mà sư công chàng sắp xếp chỉ tính được tới mức thu Lý Mỵ Nương và Mai Sương Sương thôi, còn tất cả về sau này đều có sự tham gia của ta. Nếu ta rút lui khỏi hệ thống này, có lẽ ta sẽ biến mất vĩnh viễn. Xin lỗi chàng, Tiểu Ngọc, ta không thể nói cho chàng nhiều thêm những gì mà ta biết. Chàng chọn lựa đi, ta sẽ không trách chàng.

Thanh Ngọc đứng im, trầm tư hồi lâu. Trúc Tố My ở bên cạnh cũng không biết phải nói điều gì.

Ly Ly bỗng nhiên nói:

- Nếu chàng để ta ở lại, có nghĩa chàng sẽ gánh trên vai trách nhiệm vô cùng nặng nề, phải trải qua vô vàn khó khăn thử thách, sinh tử một đường, những gì từ trước tới giờ chàng thể nghiệm qua chỉ là phù phiếm mà thôi.

Thanh Ngọc đột nhiên hỏi một câu:

- Chuyện trách nhiệm gì đó ta chưa nói đến. Thanh Ngọc ta sinh ra lần nữa ở thế giới này vốn dĩ đã là việc cả đời ta chưa thể nào tin nổi. Ta chỉ hỏi nàng thêm một câu nữa, nàng có muốn ở lại hay không?

Giọng Ly Ly âu sầu vang lên trong đầu Thanh Ngọc:

- Ta muốn.

Thanh Ngọc khẳng định:

- Vậy nàng ở lại đi.

- Tiểu Ngọc, sức mạnh càng nhiều, biết càng nhiều, thì trách nhiệm lại càng lớn. Chàng thật sự muốn ta ở lại sao?

Thanh Ngọc nói:

- Nàng ở lại đi, nàng cũng biết một khi ta đã nói thì sẽ không thay đổi. Chỉ là ta có điều hơi thắc mắc, nàng là tồn tại cường đại như vậy sao lại nâng đỡ một người nhỏ bé như ta làm gì?

- Bản thể của ta đã chết, hơn nữa tất cả sức mạnh của thần hồn ta vì sắp xếp nhân quả cho chàng mà gần như đã tiêu hao toàn bộ. Ta bây giờ chỉ còn một luồng tàn hồn mỏng manh mà thôi.

Thanh Ngọc nghe mà hít một hơi khí lạnh. Xem ra nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

- Nàng có động tay chân vào cơ thể hay thức hải ta không?