Chương 41: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Nghĩ tới viễn cảnh mình nắm quyền Hồng Trần lâu, Quách An vẫn là cười không khép mồm lại được.

Thanh Ngọc lúc này đang lau mồ hôi cho Lý Mỵ Nương:

- Nàng vất vả rồi.

Mỵ Nương mỉm cười nhìn hắn:

- Không vất vả, ta rất thích luyện đan. Bây giờ ta có thể luyện chế ra Pháp cấp đan dược rồi, nhưng chất lượng chỉ được tới thượng phẩm mà thôi.

Thanh Ngọc âu yếm nói với nàng:

- Thượng phẩm là được rồi, không nên kinh doanh Pháp cấp cực phẩm. Cái gì quá nổi bật sẽ bị người ta nhìn chằm chằm vào. Hơn nữa nàng cũng cần dành thời gian tu luyện. Tới đây khi mọi việc ổn định, ta sẽ thuê thêm luyện đan sư phụ giúp nàng.

Thanh Ngọc nói:

- Mỵ Nương, gốc cây ta nhờ nàng chăm sóc có lớn lên không?

- Mới nảy một chút mầm thôi, còn chưa cao được bằng một đốt tay. Ta có nhờ Tiểu Phi chăm sóc rồi, chàng yên tâm.

Lý Mỵ Nương nhìn hắn, bỗng dưng đáy mắt lóe lên nỗi ưu sầu nhàn nhạt:

- Chàng nói thật cho ta biết đi, chàng có bao nhiêu nữ nhân rồi. Sao chàng mới đi ra ngoài có mấy năm mà đã phong lưu như thế, có phải chàng không thích ta nữa rồi hay không?

Thanh Ngọc thở dài, cái gì nên tới cũng phải tới a, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy Mỵ Nương:

- Bây giờ tính cả nàng thì ta có tới năm nữ nhân, nhưng ta chưa hề làm chuyện kia với ai cả. Mỵ Nương, nếu ta nói ta mà không thu các nàng, ta sẽ chết nàng có tin không?

Lý Mỵ Nương giật mình kinh ngạc:

- Chàng nói cái gì!

Những ngày này, ngoài sắp xếp công việc trong Mai phủ ra thì toàn bộ thời gian Thanh Ngọc vẫn dành cho tu luyện. Sáng sớm hắn vẫn luyện tập Lực Đỉnh đều đặn.

Dạo gần đây hắn có chút tâm đắc về việc dung hợp Hồng Mông Kinh, Hỗn Độn Kinh và Thiên Diễn Kinh.

Nhưng điểm mấu chốt nhất thì hắn tài nào cũng không nghĩ ra được.

- Hồng Mông tàn, Hỗn Độn khai. Hỗn Độn sinh Đại Đạo,…

Vừa tu luyện Thanh Ngọc vừa lầm nhẩm những gì ngoại công dạy hắn.

Nếu muốn dung hợp ba loại phù văn này vào với nhau thì phải tìm được một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh, nhưng Thanh Ngọc suy diễn mãi mà chưa được.

Cứ tưởng tượng đi, khi Thanh Ngọc dung hợp thành công ba loại công pháp, hắn luyện Khí thì Tinh, Thần cũng tự động tăng lên, có phải là vô cùng nhàn hạ, hơn nữa tốc độ tăng gấp ba lần?

Thanh Ngọc có một kinh hỉ nho nhỏ khi hai hôm trước hắn đã đả thông được huyệt Chinh Chính, thành công bước vào Khai Mạch cảnh tầng bảy.

Cảnh giới của luyện Tinh thì không có nhiều như luyện Khí, luyện Thần. Thanh Ngọc hiện tại mới biết được có năm cảnh giới là Khai Mạch cảnh, Luyện Bì cảnh, Luyện Cân cảnh, Luyện Cốt cảnh và cuối cùng là Luyện Huyết cảnh.

Trong đó Khai Mạch cảnh có tới tận mười hai tiểu cảnh giới, còn về sau từ Luyện Bì cảnh trở lên cũng chỉ chia làm tiền, trung, hậu kỳ mà thôi.

Sau khi phục dụng Hồng La quả, bây giờ linh khí trong đan điền hắn đã được hơn nửa chặng đường, dự tính chỉ khổ tu ba năm nữa là tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ.

Ngày mai là ngày khai trương Vạn Hoa Đan Các, hắn phải chuẩn bị thật tốt, đề phòng bất kỳ trường hợp nào xảy ra.

Đàm Trưởng lão ở Vạn Hoa cốc khi nghe tin ở Minh Hồ thành có sản nghiệp sắp khai trương, đã trực tiếp dẫn theo một vị trưởng lão mới tấn cấp Nguyên Anh kỳ và hai mươi nội môn đệ tử tới đây hỗ trợ.

Khi tới nơi, Đàm Trưởng lão còn tài đại khí thô, trực tiếp trả cho Mai Sương Sương năm trăm vạn linh thạch thượng phẩm tiền mua nguyên liệu, đồng thời cam kết lời lãi khi bán đan dược sẽ được chia theo tỷ lệ Vạn Hoa cốc năm thành, Mai Sương Sương ba thành, Thanh Ngọc hai thành.

Hai thành tiền lời, trông có vẻ ít, nhưng không ít chút nào a!

Không có ai chê mình nhiều tiền cả!

Trong quy mô của Vạn Hoa Đan Các, Thanh Ngọc sử dụng lầu hai để kinh doanh đan dược, còn lầu một sau này hắn dự định buôn bán thông tin.

Thông tin ở trong giới tu hành là vô cùng quan trọng.

Nếu không có thông tin kịp thời, ngươi chết lúc nào cũng không biết!

Bí cảnh ở đâu mở ra cũng là thông tin, động phủ hạ lạc nơi nào cũng là thông tin, thậm chí thiên tài địa bảo xuất hiện các thứ cũng là thông tin!

Ai nắm thông tin trong tay, người đó chiếm được tiên cơ!

Thanh Ngọc không muốn cứ phải tiếp tục hành tẩu mà không có định hướng rõ ràng. Khi có tiền trong tay rồi, hắn sẽ để Mai Sương Sương tuyển thêm thủ hạ, đào tạo bài bản, sau đó tỏa đi khắp nơi, thu thập tình báo.

Sáng ngày hôm sau.

- Các vị đạo hữu, hôm nay Vạn Hoa cốc chúng ta vui mừng khai trương Vạn Hoa đan các, hoan nghênh các vị đạo hữu quang lâm,…

Âm thanh vị nữ trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Vạn Hoa cốc vang lên, làm đám người vây quanh hơi im lặng một chút.

Lúc này ở trong một phòng bao của Vạn Hoa Đan Các, Thanh Ngọc, Mai Sương Sương và Mai Âm trưởng lão ba người đang ngồi đây, nghe ngóng tình huống bên ngoài.

Thanh Ngọc hỏi:

- Sương Sương, nàng thấy ba thành tiền lời có ổn không? Nếu nàng thấy không ổn ta sẽ đứng ra nói giúp nàng?

Mai Sương Sương đáp:

- Không cần, ba thành tiền lời là được rồi. Chàng đừng quên ước hẹn của chúng ta, nếu chàng nói được mà không làm được, thì đừng hòng nhìn thấy mặt ta nữa.

Kể từ sau khi phụ thân nàng mất tới giờ, Mai Sương Sương vẫn luôn phiền muộn không thôi. Thanh Ngọc mặc dù có một chút suy đoán về cái chết của Mai Võ, nhưng cũng không định nói, hắn muốn tìm ra kẻ đứng đằng sau.

Người này giỏi sử dụng độc, vô cùng âm hiểm.

Thanh Ngọc đã có một chút manh mối, nhưng mà manh mối này nói ra chỉ càng khiến cho Mai Sương Sương tan nát cõi lòng.

Thanh Ngọc vốn tưởng rằng lâu chủ Hồng Trần lâu là một ả sát nhân bặm trợn, hóa ra cũng chỉ là một cô gái mệnh khổ mà thôi.

Bên ngoài, sau khi nghe thấy vị nữ trưởng lão kia nói mỗi tháng Vạn Hoa Đan Các sẽ bán đấu giá hai viên Trúc Cơ đan thì các tu sĩ đều ồ lên kinh ngạc.

Trúc Cơ đan a! Không phải ai cũng được dùng đâu!

Nguyên liệu luyện chế đan dược đề thăng đại cảnh giới bây giờ khó kiếm vô cùng!

Có người thọ nguyên sắp hết, đang kẹt ở Luyện Khí tầng chín lâu năm khi nghe thấy tin này mắt cũng là sáng lên thấy rõ.

- Ngoài ra hôm nay nhân dịp bổn các khai trương, tối nay chúng ta sẽ bán đấu giá một viên Phúc Chân đan cực phẩm. Không chỉ có vậy, còn có mười viên Duẩn Ích đan có tác dụng thanh tẩy đan độc cũng được đấu giá kèm theo…

Sau khi nàng nói xong câu này thì bên dưới đích thực là loạn rồi, từ khắp nơi có vô số tu sĩ nghe được thông tin mà tức tốc chạy đến.

- Sau đây không để mất thời gian của chư vị đạo hữu, xin mời tiến vào tham quan. Ở phía trong có bảng hiệu niêm yết giá cả rõ ràng, già trẻ không gạt. Hơn nữa, Phàm đan và Linh đan của Vạn Hoa Đan Các đều có chất lượng cực phẩm, Pháp đan toàn bộ là thượng phẩm, tinh khiết tuyệt đối! Các vị lưu ý, mỗi loại đan dược một ngày chúng ta chỉ bán có số lượng nhất định, nếu không mua nhanh…

Chưa để vị Trưởng lão này nói hết câu, vô số tu sĩ đã ùa vào bên trong. Sau khi nhìn lên bảng hiệu có tên rất nhiều loại đan dược và công dụng, lại được ghi rõ giá cả, vài người đã sớm chạy thẳng lên lầu, lớn giọng kêu:

- Cho ta mười viên Tụ Khí Đan!

- Cho ta năm viên Bổ Hoàn Đan…

- …

- Các vị, các vị, mời xếp hàng lần lượt, ai cũng có phần, nếu ai chen ngang Vạn Hoa Đan Các ta sẽ xin mời ra ngoài!

Một âm thanh kèm theo uy áp khổng lồ của Đại Thừa kỳ tràn ra, làm đám người đang xôn xao kia cũng có một phen hãi hùng khiếp vía.

Những cô nương trước kia oanh oanh yến yến của Lan Hương Viện tiếp khách đã quen, đối với việc giao tiếp là vô cùng thành thạo, khiến tu sĩ xung quanh vô cùng hài lòng.

Người đến kẻ đi, vào ra tấp nập, chỉ chưa đầy hai canh giờ mà đan dược trong ngày đã được bán hết.

Các cửa tiệm đan dược ở ngoài kia bán ra toàn là đan dược trung phẩm, thậm chí hạ phẩm, sử dụng nhiều đan độc sẽ tích lũy trong người, tu vi khó tăng.

Bây giờ ở đây lại có đan dược cực phẩm, ai mà chả thích!

Nhưng mà Thanh Ngọc cũng không ham nhiều. Bán đủ số lượng thì dừng, để những nơi khác còn có đường làm ăn. Hơn nữa hắn còn cho người đi tới các dược điếm nhỏ chào hàng, bán cho họ đan dược của Vạn Hoa Đan Các với giá rẻ hơn hai thành.

Có qua có lại, mọi người cùng vui.

Không ai có thể chê trách điều gì từ Vạn Hoa Đan Các, thậm chí có chủ dược điếm nhỏ còn chủ động xin làm chi nhánh phụ thuộc.