Nói chẳng chơi chứ ở trái đất Thanh Ngọc cũng là điều hành qua một công ty rồi đấy, mấy thủ đoạn kinh doanh này chưa thấm vào đâu.
Khi cửa hàng đan dược được đi vào khuôn khổ, Thanh Ngọc sẽ từ từ chơi với tên Quách An kia, rồi cả bọn Mai Dương tông kia nữa.
Kẻ địch ngoài sáng, ta trong tối, ta nắm tiên cơ!
Ngay tối ngày hôm đó, Thanh Ngọc dịch dung tự mình chủ trì phiên đấu giá. Quy tắc tham gia vô cùng rõ ràng, tu sĩ mạnh không được dùng tu vi áp chế tu sĩ yếu, hơn nữa ai mua được đan dược có thể trực tiếp bế quan đột phá trong Vạn Hoa đan các. Có tu sĩ Đại Thừa ở đây, đừng ho he cướp của giết người làm gì.
Sau buổi đấu giá, Thanh Ngọc thu về được gần bốn trăm vạn linh thạch thượng phẩm. Hắn còn trực tiếp tặng riêng cho vị Thành chủ của Minh Hồ thành hai viên Duẩn Ích đan, làm lão vui mừng không thôi.
Vị Thành chủ này tên Trần Nghiệp, xuất thân Trần gia, khi tu vi đạt đến Luyện Hư sơ kỳ thì thấy không còn hy vọng tranh giành ở Trung đô nữa, nên nhất quyết đi tới Thiên Long Vực quản lý sản nghiệp.
Trần Nghiệp đối với Thanh Ngọc vô cùng khách khí, hơn nữa cũng không cậy tu vi cao mà ỷ thế làm kiêu.
Thanh Ngọc nghe Trần Nghiệp nói, mới biết cả tòa thành này là sản nghiệp Trần gia!
Tay với thật dài a!
Trước đây Thanh Ngọc nghe Trương ma ma nói, mẫu thân kiếp này của hắn cũng họ Trần, không biết có phải là Trần gia này hay không.
…
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ba năm sau.
Bây giờ Vạn Hoa Đan Các đã là thánh địa đan dược của toàn bộ Thiên Long Vực. Quy củ của Vạn Hoa Đan Các chưa từng thay đổi qua, vẫn hàng ngày chỉ bán đúng số lượng đó, rồi không kinh doanh nữa.
Nhiều người không quản ngại đường xa mà đến, chỉ để mua cho bằng được đan dược cực phẩm.
Bây giờ ở phía dưới lầu, đã hình thành bốn khu vực Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, cũng khá ồn ào náo nhiệt.
Ở khu chữ Hoàng, Thanh Ngọc bày ra quầy hàng cho người khác thuê, tự mình chào bán, hình thành một khu hắc thị cỡ nhỏ. Trước đó, Thanh Ngọc đã thông báo với Trần Nghiệp, hơn nữa còn trích ra một phần tiền thuê hàng tháng đưa cho hắn. Trần Nghiệp dĩ nhiên là vui mừng rồi, không có lý gì để từ chối.
Ở khu chữ Huyền Thanh Ngọc lại mở ra một khu vực thu mua. Tất cả những nguyên liệu, khoáng thạch, linh dược, thiên tài địa bảo thậm chí cả thi thể yêu thú, chỉ cần ngươi dám bán, Vạn Hoa Đan Các dám mua, hơn nữa giá cả hợp lý, không lừa già gạt trẻ.
Còn ở phía chữ Địa là khu vực luyện chế đan dược theo yêu cầu. Tất cả đan dược dưới Vương cấp, tu sĩ tới đây chỉ cần đưa hai phần tài liệu kèm theo một số linh thạch, sau một tuần là có thể quay lại nhận hàng.
Sôi nổi nhất vẫn là khu vực chữ Thiên, người đi kẻ lại tấp nập vô cùng. Đây là một chợ tin tức. Có người tới tìm kiếm người quen, có kẻ lại cần truy tung kẻ chạy trốn… Nhưng mà đắt giá nhất vẫn là các loại thông tin về động phủ cường giả để lại, hoặc bí cảnh nào ở đâu sắp mở ra…
Mới vỏn vẹn ba năm mà Vạn Hoa Đan Các đã thu vào số linh thạch thiên văn sổ tự!
Khi Đàm Bách Hương ngỏ ý muốn tiếp tục khai mở thêm các cửa tiệm khác, Thanh Ngọc lập tức từ chối. Bây giờ Vạn Hoa Đan Các còn non trẻ, đừng tưởng có chút thành công mà đã tranh phong với các thương hội lớn.
Huống chi Vạn Hoa Đan Các còn đang mở ngay trong một địa bàn của Trần gia Trung đô, nhất cử nhất động vẫn bị Trần Nghiệp thu vào trong mắt đấy.
Thanh Ngọc hiện tại đã có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, cũng đã củng cố vững vàng cảnh giới, trong đan điền hắn lại có thêm một đoàn Hỗn nguyên mộc khí, chứng tỏ đạo cơ vô cùng vững vàng.
Tu sĩ bình thường nếu muốn từ Trúc Cơ sơ kỳ tới Trúc Cơ hậu kỳ ít nhất cũng phải dùng hai mươi năm trở lên, còn Thanh Ngọc thì chỉ mất có gần tám năm mà thôi.
Nhưng vì thế, Thanh Ngọc lại cần tài nguyên tu luyện nhiều hơn tu sĩ bình thường gấp mười lần.
Hắn có phù văn Hỗn Độn giúp tinh lọc linh khí a!
Chính vì lý do này mà Thanh Ngọc mới có thể tự tin tung hoành trong đám tu sĩ cùng cấp, thậm chí vượt cấp khiêu chiến cũng là bình thường.
Tuy vậy, nếu bây giờ để Thanh Ngọc khiêu chiến một tu sĩ Ngưng Chân kỳ thì cũng khó mà nói được, bởi vì chênh lệch nhau tới tận một đại cảnh giới.
Mấy năm nay, ngoài việc tu vi Tinh cảnh tăng đến Khai Mạch tầng tám, mở thêm được một huyệt Tiểu Hải, thì tu vi Thần cảnh vẫn dậm chân tại chỗ.
Luyện Thần càng về sau càng gian nan, mặc dù Thanh Ngọc có Ma Hồn Châu ngày đêm ôn dưỡng thần hồn nhưng hiệu quả cũng không đủ.
Muốn tu luyện thần hồn, chính là cần hấp thu tinh thần lực.
Cái gì là tinh thần lực?
Mặt trời và mặt trăng, bao gồm cả Hằng Thiên tinh chẳng qua là ba tinh thể nhỏ bé mà thôi, vô số tinh thể nhỏ bé như vậy hợp thành những ngôi sao trên bầu trời đêm mênh mông. Cho nên, cái gọi là tinh thần lực thật ra chính là nhật nguyệt tinh hoa.
Thanh Ngọc không biết do mẹ hắn đã phong bế tinh cầu này lại, khiến tinh thần lực ở đây vô cùng mỏng manh, không thể dồi dào như bên ngoài.
Bây giờ muốn tu luyện Thần cảnh chỉ có thể dựa vào đan dược và bảo vật mà thôi!
- Ly Ly, mở ra thông số.
.
Chủ nhân: Thanh Ngọc
Linh căn: Cửu linh căn
Tư chất: Thượng giai
Thể chất: Không được tiếp cận thông tin
Huyết mạch: Không được tiếp cận thông tin
Chức nghiệp: Kiếm sư
Tinh cảnh: Khai Mạch tầng tám
Khí cảnh: Trúc Cơ hậu kỳ
Thần cảnh: Hồng Cung nhất tinh
.
Kiếm sư! Mức độ lĩnh hội đối với kiếm đạo của Thanh Ngọc lại tăng thêm một bước!
Sau khi trao đổi được một số khoáng thạch quý hiếm ở khu chữ Huyền, Thanh Ngọc đã lần nữa nâng cấp hai thanh trúc kiếm lên tới pháp khí thượng phẩm.
Cứ ở lại Minh Hồ thành cũng không phải cách hay, có lẽ đến lúc hắn nên ra ngoài lịch luyện rồi.
Nơi này còn có Trương ma ma tọa trấn, không sợ bọn Quách An có dị động.
Nếu cứ yên vị mãi ở đây, trăm năm là không thể nào thống nhất Hồng Trần lâu được. Qua điều tra, bên phía Quách An có ba tên Hóa Thần, mười lăm tu sĩ Nguyên Anh, Kim Đan có ba chục người, phía dưới nữa thì nhiều vô số kể.
Muốn đạp đổ một lực lượng hùng hậu như vậy không phải chuyện ngày một ngày hai.
Thanh Ngọc chuyển lại gần hết số linh thạch của mình lại cho ba người Lý Mỵ Nương, Hạ Tuyết và Mai Sương Sương, dặn các nàng an tâm tu luyện.
Đại sự chưa thành, vẫn chờ gió đông.
…
Sau khi bàn giao hết tất cả mọi sự tình cho Trương Phù Hoa, lại chia tay tam nữ, Thanh Ngọc lại bắt đầu đi ra ngoài rèn luyện. Qua thông tin ở khu chữ Thiên, Thanh Ngọc biết được hiện tại ngoài Đông Hải gần đây có dấu tích của một đàn Lôi Cương Giải. Loại yêu thú cua này thì toàn thân là bảo vật.
Mai Lôi Cương Giải có thể chế ra Vương khí phòng ngự, vô cùng bền chắc, thậm chí có thể dùng để ngăn chặn lôi kiếp.
Huyết nhục của Lôi Cương Giải vô cùng bổ dưỡng, chỉ cần ăn một chút thôi là sẽ thấy linh khí trong đan điền tăng lên rõ rệt.
Thứ mà Thanh Ngọc quan tâm nhất chính là cặp càng của loại cua này. Hai chiếc càng là tài liệu luyện khí cực phẩm, vô cùng trân quý. Nếu dùng càng Lôi Cương Giải để thêm vào hai thanh trúc kiếm, khi chém ra sẽ có uy lực khó tưởng tượng nổi.
Lôi Cương Giải thường sống theo đàn, tuy tu vi chúng chỉ dao động trong khoảng từ Trúc yêu tới Chân yêu, nhưng cứ thử tưởng tượng xem, mấy vạn con cua giơ càng phóng lôi điện về phía ngươi là cái cảnh tượng gì?
Lần này, nghe nói có một đàn Lôi Cương Giải đang tràn qua Bích Như đảo trên Đông Hải, cũng may trên đảo đó không có người, chứ không thì cũng là một hồi thảm họa.
Đông Hải rộng lớn vô biên, bên trong có vô số nguy hiểm.
Nhưng nguy hiểm cũng song hành cùng với tài phú, tài nguyên ở Đông Hải vô cùng nhiều, hơn nữa thiên tài địa bảo lại là xuất hiện thường xuyên, nên cũng đã có một vài thương hội lớn đã đặt chân trên các hòn đảo gần đất liền, khai khẩn đất đai, hình thành nơi tu sĩ nhân loại có thể dừng chân.
Sau khi tới lân cận Bích Như đảo, Thanh Ngọc mới hít một ngụm khí lạnh.
Cả hòn đảo hoang tàn xác xơ, không có một chút sức sống nào, đất đai đen sì cháy xém như thể bị thiêu đốt qua vậy.
Sau khi tỏa thần thức bao quanh cả hòn đảo, Thanh Ngọc xác định ở đây không có thứ gì tồn tại.
Đàn cua này đi đâu rồi?
Tiếp tục phi hành tìm kiếm thêm nửa tháng, cuối cùng Thanh Ngọc cũng đã tìm thấy phương hướng nhất định. Hắn tìm được một hòn đảo khác cũng bị tình trạng giống hệt Bích Như đảo.
Tiếp tục lần mò theo hướng đó, Thanh Ngọc đã đi tận sâu vào trong Đông Hải lúc nào chẳng hay.
Cuối cùng, một tháng sau, Thanh Ngọc cũng tìm được.
Trên một hòn đảo có ngọn núi lửa to lớn mênh mông, đỉnh núi vẫn còn bốc ra hơi khói mờ nhạt, Thanh Ngọc phát hiện một rừng Lôi Cương Giải!