Chương 32: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

- Thất bại rồi sao?

Ở đằng xa, Lý Mỵ Nương òa lên ôm mặt khóc. Trương Phù Hoa không biết làm gì, chỉ đành ôm lấy nàng, mắt cũng rơi lệ nhìn đăm đăm về phía Thanh Ngọc, hy vọng kỳ tích xảy ra…

Không ai biết, thân xác của hắn còn đó, nhưng mà thần hồn đã bị hút vào khoảng không xa xôi vô tận. Hắn thấy từng tinh cầu, từng thế giới cứ từ từ lướt qua, nhanh như điện chớp, tinh thần hắn run lên, lúc mở mắt ra thì đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.

Đây là một khu vườn vô cùng rộng lớn, hoa đào hồng nhạt bay phấp phới, trước mắt hắn có một lão giả râu tóc trắng, mặc bộ trường bào màu đen, thân hình vạm vỡ đang ngồi xếp bằng. Tròng mắt của lão giả đỏ như lửa, vô cùng yêu dị, giữa tròng mắt chỉ thấy lốm đốm một chút màu đen. Lão giả ngồi trên một tòa hắc liên hoa rộng lớn, sau lưng còn có một vòng Thánh luân đang chầm chậm xoay, trên đó ghi khắc muôn vàn ký tự khó hiểu, tỏa ra ánh sáng đỏ như máu.

Thanh Ngọc lại nhìn về phía mình, hắn bây giờ chỉ là hồn thể, đang ngồi khoanh chân trên một chiếc bồ đoàn nhỏ. Hắn nhớ ra rồi!

Đây là lão giả trong hư ảnh mà Thanh Ngọc thấy khi lĩnh ngộ Huyễn Diệt Kiếm Quyết!

- Hài tử, thời gian không nhiều, bế thủ tâm thần, ngoại công dạy con học đạo.

Ngoại công!

Thanh Ngọc nghe ngay, vận chuyển Tĩnh Tâm thuật, chăm chú nghe từng lời lão giả đang bắt đầu nói:

- Phu đạo giả, kỳ thành, tiên thiên địa sinh, ngộ đạo nãi thiên địa tương tham, ức vạn hợp nhất, nhiên hậu khả dĩ khuy kỳ thành công.

Hồng Mông tàn, Hỗn Độn khai. Hỗn Độn sinh Đại Đạo, Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Đại Đạo tam thiên, chứng giả nan đắc ngộ,…

Thanh Ngọc nghe, chỗ hiểu chỗ không, nhưng tâm thần lại đắm chìm vào đó, bắt đầu khắc ghi từng lời từng lời lão giả truyền thụ. Kỳ biến xảy ra, hồn thể của Thanh Ngọc càng ngày càng ngưng thực, ở đằng sau lưng hắn bắt đầu hiện ra một vòng Phàm luân, nhưng không có ký tự gì, tỏa ra ánh sáng hồng nhạt.

Lão giả nhìn thấy vậy, vô cùng hài lòng, tiếp tục giảng đạo:

-Thái sơ hữu vân, kỳ đạo dữ thần đồng tại, thần tức thị đạo, thử mậu luận diệc. Phàm đạo, thiên hạ nhất trí nhi bách lự, đồng quy nhi thù đồ, vô pháp bất khả thành đạo. Vô căn vô hành, vô diệp vô vinh. Vạn vật dĩ sinh, vạn vật dĩ thành, mệnh chi viết đạo.

Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên…

Không biết bao nhiêu lâu sau, lão giả ngừng giảng. Thấy Thanh Ngọc vẫn còn đang đắm chìm vào trong trạng thái minh không, lão giả phất tay, hồn thể hắn biến mất.

Thanh Ngọc bừng tỉnh, hắn lại thấy mình xuyền qua thời không vô tận, xuyên qua ức vạn tinh cầu, ầm một cái lại trở về đúng căn nhà trúc nhỏ.

Lúc này, trên đỉnh Mẫu Đơn phong bỗng dưng xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ đỏ rực, ngập trời tinh tú sáng rỡ, tất cả chúng chậm rãi xoay tròn xung quanh nơi Thanh Ngọc đang ngồi xếp bằng.

Lý Mỵ Nương và Trương Phù Hoa đột nhiên ngưng khóc, lại nhìn chằm chằm về phía Thanh Ngọc. Đàm Trưởng lão thì giật mình nhìn thấy dị tượng, trong lòng cũng là khiếp sợ không thôi.

Tám bóng hình khổng lồ to lớn hư ảo bỗng nhiên hiện ra xung quanh Thanh Ngọc, rồi đột nhiên tám bóng hình đó mỗi người chỉ một ngón tay về phía hắn.

- Tán thành!

- Tán thành!…

Mấy thanh âm như mờ như ảo vang vọng khắp đất trời.

Ầm ầm ầm ầm…

Sức mạnh khủng bố bạo phát, cuồng phong gào thét, trời đất quay cuồng.

Một cánh hoa sen sáng lung linh bỗng hiện ra từ trong hư không, sau đó lại tiếp tục hai cánh hoa khác bay ra từ đan điền Thanh Ngọc, cuối cùng hợp lại thành một. Bông hoa ba cánh dần dần biến lớn, màu sắc từ trắng chuyển sang đỏ đậm, chậm rãi xoay quanh đỉnh đầu hắn, phủ xuống từng đạo, từng đạo hồng quang rực rỡ.

Vô số phù văn đang phá rồi lại lập kia bắt đầu đón nhận những đợt hồng quang, rồi bắt đầu tái sinh cơ thể cho Thanh Ngọc. Hắn từ một người da tróc thịt bong, máu tươi dầm dề bỗng nhiên như được lột xác vậy, huyết nhục bắt đầu tái sinh, đạo vận lưu chuyển, khuôn mặt càng là trở nên thần tuấn yêu dị, chỉ có điều mái tóc đã trở nên trắng bạc.

Đàm Trưởng lão ở đằng xa thốt lên:

- Tam Hoa tụ đỉnh! Thiên ý! Thiên ý a!

Tam Hoa tụ đỉnh, là thiên địa chúc phúc cho hoàn mỹ đạo cơ, chỗ tốt không thể nói một lần mà hết được!

Tám thân hình mờ ảo kia vẫn đang lẩm nhẩm, nhưng mà chỉ có Thanh Ngọc nghe được lời họ nói mà thôi.

- Chí Tôn Thiên Ma, Ma Đạo tán thành. Song kiếm nhập đạo, Tử Vi Tịch Diệt, chấp chưởng thiên ma, quân lâm thiên hạ…

Sau khi mấy câu nói này truyền vào đầu Thanh Ngọc thì tám bóng mờ hư ảo xung quanh bỗng nhiên biến mất, thiên địa trở lại bình thường.

Giọng của ngoại công hắn lại lần nữa vang lên:

- Chúc mừng con đúc được vô thượng đạo cơ, tiến vào Trúc Cơ kỳ, cố gắng tu luyện, lúc con đạt tới Hóa Thần kỳ ta lại tìm con!

Thanh Ngọc không vội mở mắt, hắn bình tĩnh xử lý từng thông tin một trong đầu mình.

Ngày hôm nay hắn đã trải qua một phen sinh tử trong gang tấc, hắn gần như đã chạm đến ranh giới tử vong.

Nhưng điều này lại giúp hắn thanh tỉnh hơn, sáng suốt hơn, đối với tâm cảnh của hắn có vô số chỗ tốt.

Không phải ai Trúc Cơ cũng cảm nhận được sinh tử luân hồi đâu!

Nhưng thu hoạch đó không phải là lớn nhất, thứ quý giá nhất chính là những kiến giải về đạo mà ngoại công lưu lại cho hắn. Tuy bây giờ hắn vẫn không hiểu được những lời lẽ thâm sâu khó dò đó, nhưng lại khiến hắn có cái nhìn sâu sắc hơn về con đường tu hành.

Đại đạo vô biên, con đường cường giả không có điểm cuối.

Lúc đi trên chiếc cầu độc mộc nối liền giữa ranh giới sinh và tử, hắn biết kiếm thuật của mình lại tăng lên một khoảng. Đồng thời, một chi tiết quan trọng nhất nữa mà hắn nắm bắt được, kiếm đạo chỉ là tiểu đạo dẫn đường, còn đạo mà hắn được tán thành, thì lại mà Ma đạo!

Theo chút da lông mà hắn nắm bắt được từ vẻ bề ngoài, hắn cảm thấy Ma đạo cũng không phải là giết chóc huyết tinh chi đạo, chỉ cần thủ vững bản tâm, thì Ma đạo cũng chỉ là một loại đại đạo mà thôi.

Kẻ tu Thần đạo có bất chính chi tâm, giết chóc vô số, còn đáng sợ hơn nhiều so với Ma đạo.

Kẻ tu Ma đạo có trượng nghĩa chi tình, phổ độ chúng sinh, vẫn tính là thiên đại hảo nhân.

Mặc dù hắn cũng chưa quyết định tu theo đạo nào, mà có vẻ như là bị ngoại công cố ý dẫn dắt vào con đường Ma đạo, nhưng hắn cũng không thấy tức giận gì nhiều.

Thần Ma cũng chỉ là trong ý nghĩ mà thôi, quan trọng là ngươi nhìn nhận thế nào.

Không phải nói, một tu sĩ vừa Trúc Cơ thành công như Thanh Ngọc lại có những kiến giải như vậy thật là đáng mừng.

Cũng không hoàn toàn là công lao của hắn, mà là hắn sở hữu Thiên Diễn Kinh, có thể giúp đỡ hắn suy diễn thiên cơ, thấu hiểu vạn sự.

Trong lòng hắn còn đang có một suy nghĩ to gan, nếu có ngày hắn dung hợp cả Hồng Mông Kinh, Hỗn Độn Kinh và Thiên Diễn Kinh vào thành một thì sẽ như thế nào?

Thanh Ngọc rùng mình!

Suy nghĩ táo bạo a!

Hắn quyết tâm phải dùng thời gian để nghiên cứu vấn đề này.

Nội thị vào trong thân thể, Thanh Ngọc mừng rỡ, khí hải của hắn bây giờ lớn lên gấp năm lần khi trước! Trôi nổi trên khí hải còn có một bông hoa ba cánh màu đỏ rực đang trôi nổi. Trong thức hải không biết từ lúc nào đã có thêm một cái kim luân màu tím nữa, bên trong đó còn có một ngôi sao!

- Ly Ly, kiểm tra thông số.

..

Chủ nhân: Thanh Ngọc

Linh căn: Cửu linh căn

Tư chất: Thượng giai

Thể chất: Không được tiếp cận thông tin

Huyết mạch: Không được tiếp cận thông tin

Chức nghiệp: Kiếm tu nhập môn

Tinh cảnh: Khai Mạch tầng sáu

Khí cảnh: Trúc Cơ sơ kỳ

Thần cảnh: Hồng Cung nhất tinh

..

Linh căn của Thanh Ngọc lại được tăng thêm một bậc! Huyệt Dương Lao trên cơ thể còn tự động giải khai!

Thanh Ngọc mừng rỡ, cảm thấy lực lượng bản thân mình tăng thêm một khoảng lớn.

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ Hồng Mông Kinh tầng thứ nhất, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ Hỗn Độn Kinh tầng thứ nhất, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ Thiên Diễn Kinh tầng thứ nhất, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ Huyễn Diệt Kiếm Quyết tầng thứ nhất, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ tư liệu “Nghệ”, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ “Trường Hồng thuật”, phải chăng muốn lĩnh ngộ?

Thanh Ngọc không vội vàng đứng dậy, hắn trực tiếp lấy ra linh thạch, tiếp tục củng cố tu vi, rồi trực tiếp lĩnh ngộ tất cả những gì mà Ly Ly hỏi.

Một lượng lớn thông tin bắt đầu tràn vào đầu hắn, cần thời gian rất lâu để hắn có thể từ từ tiêu hóa và cảm nhận.

Hóa ra trước đây hắn nhận được công pháp, tâm pháp hoàn toàn chỉ là da lông bên ngoài mà thôi, còn chưa chạm đến được cánh cửa nhập môn.