Chương 26: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Đứng trên lưng Thất Thải Tước, Thanh Ngọc mới làm quen được với các sư tỷ muội xung quanh.

Lớn nhất ở đây là Dư Hoa sư tỷ, nàng trông cũng vô cùng thanh tú, nhập môn trước Thanh Ngọc những mười mấy năm, theo hắn nhận xét thì đây là vị sư tỷ cẩn thận và trầm tính nhất.

Tiếp theo là hai chị em Bạch Tố Mi và Bạch Tố Hoa, hai nàng này cũng lớn tuổi hơn Thanh Ngọc, cả hai rất hồn nhiên phóng khoáng, cũng tươi cười nói chuyện với hắn mấy lần.

Còn lại mấy vị nữ đệ tử khác, hắn cũng không tiện dò hỏi họ tên, sợ khiến họ phản cảm.

Vạn Hoa cốc rộng lớn, có đến gần vạn nữ đệ tử, ai cũng xinh đẹp, mặt hoa da phấn. Thanh Ngọc xem cũng là đầu váng mắt hoa, không tài nào nhớ hết được.

Nữ nhân có linh căn và tư chất tu luyện thông thường sẽ không xấu, hơn nữa trải qua quá trình thuế phàm ở Luyện Khí kỳ, da dẻ lại càng mịn màng, ngũ quan cũng dần dần thay đổi trở nên thanh thoát, xinh đẹp hơn.

Nếu nói có ai nổi bật thì chính là cô bé Dạ Tố Mai cùng nhập môn với Thanh Ngọc, giờ nàng cũng đã lớn, nghe người ta nói cũng đã trở thành một mỹ nhân quốc sắc thiên hương, nhưng đã theo một vị nữ Trưởng lão đi lịch luyện bên ngoài, mấy năm chưa thấy trở về.

Đây là lần đầu tiên Thanh Ngọc bước chân ra khỏi Vạn Hoa cốc từ khi bái nhập tông môn này, cả quãng đường hắn đều nhìn ngó xung quanh, đánh giá thế giới này.

Quả thật vô cùng rộng lớn, đất rộng người đông.

Trương Phù Hoa vẫy hắn lại.

Thanh Ngọc đến gần nàng, hỏi:

- Ma ma, có chuyện gì?

Trương Phù Hoa vẻ mặt buồn bã nói:

- Ngọc nhi, hôm nay ma ma sẽ nói cho con biết tên thật của con. Tên con là Nguyễn Ngọc, nhớ lấy. Sau khi con Trúc Cơ thành công, ta sẽ không được phép bảo vệ con nữa, kể cả con có bị đánh chết trước mặt ta ta cũng không được nhúng tay. Đây là ba viên Trúc Cơ đan cực phẩm, con cầm đi.

Thanh Ngọc sửng sốt:

- Ma ma, người bỏ con mà đi sao?

- Không, ta vẫn sẽ ở lại Vạn Hoa cốc, nhưng sẽ không đi sát theo từng bước chân của con được nữa. Đó là quy định của gia tộc, Tiểu Ngọc phải thông cảm cho ma ma có biết hay không?

Thanh Ngọc chậm rãi gật đầu:

- Vâng, con hiểu, nhưng con sẽ tự mình Trúc Cơ, chứ không dùng đến đan dược.

Trương Phù Hoa nghe tới đây cũng là giật mình thon thót:

- Cái gì? Con là tư chất phàm giai làm sao tự Trúc Cơ được?

Thanh Ngọc nắm tay nàng an ủi:

- Ma ma đừng lo, con lớn rồi, con sẽ tự có biện pháp mà.

Trương Phù Hoa vỗ vỗ bàn tay hắn:

- Ta biết con có nhiều bí mật, nhưng ta sẽ không hỏi. Ma ma hứa với con, khi con đạt được Hóa Thần kỳ trong vòng hai trăm năm, ta sẽ nói hết những gì ta biết cho con. Nhưng Tiểu Ngọc cũng phải hứa với ma ma, không được đi khắp nơi dò hỏi gốc gác của mình, sẽ dẫn tới họa sát thân đó, nghe chưa?

- Vâng, Tiểu Ngọc hứa với ma ma. Ma ma à, người có trận bàn phòng ngự nào không?

Trương Phù Hoa cười với hắn rồi nói:

- Con không nói ta cũng sẽ đưa cho con. Đây là trận bàn Huyền Vũ tiểu trận, Ngưng Chân kỳ cũng không phá được, chỉ cần đặt linh thạch vào là sẽ tự động kích phát, con cầm đi. Hơn nữa, nhớ là trong bí cảnh có kẻ nào khiêu khích cứ thẳng tay chém giết, không cần lo hậu quả. Ma ma ở ngoài chờ con.

Thanh Ngọc nghe vậy cũng là vô cùng an tâm. Hắn khá tự tin về khả năng của mình, bây giờ kiếm khí của hắn đã có thể tùy tâm kích phát vô cùng thành thạo, ngoài ra hắn còn có một sát chiêu cường đại mà hắn mới tu tập được từ Huyễn Diệt Kiếm Quyết.

Trước đây, Thanh Ngọc sợ nhất là bị vây công, nhưng bây giờ hắn không sợ lắm. Hắn chỉ sợ những loại phù bảo có uy lực lớn như là Lôi Âm châu thôi.

Kiếm tu là một chức nghiệp cận chiến vô cùng cường đại, khi đơn độc đối diện với toàn bộ các tu sĩ cùng cảnh giới khác ít có khả năng chịu thiệt thòi.

Đừng thấy nữ đệ tử Vạn Hoa cốc dùng kiếm mà tưởng họ là kiếm tu, kiếm tu là phải tu luyện tâm pháp riêng biệt, ví như Thanh Ngọc vậy, chủ tu Huyễn Diệt Kiếm Quyết, dùng kiếm nhập đạo. Có nhiều người dùng kiếm là vì họ lấy nó làm linh khí, pháp khí để thi triển ra pháp thuật mà thôi.

Đến như Mai Dương tông, khắp tông môn sử dụng trường kiếm, nghe nói cũng chỉ có tông chủ, hai vị trưởng lão và một số đệ tử chân truyền mới là kiếm tu chân chính.

Kiếm tu trên thế gian này vạn người có một, đâu phải ai thích cũng có thể trở thành kiếm tu?

Song kiếm tu thì lại còn họa hoằn hơn nữa, chắc cả tinh cầu này cũng chỉ có một tên con ông cháu cha như Thanh Ngọc?

Lý do mà Tử Nhược không cho Thanh Ngọc phụ đạo thêm các chức nghiệp khác cũng chính là như vậy. Muốn trở thành đan sư thì phải dùng đan nhập đạo, đan kiếm khác biệt, kiếm tâm sẽ không được tinh khiết, sau này sẽ khiến con đường kiếm đạo của hắn trở nên vô cùng khó khăn, khó có thành tựu.

Thanh Ngọc gần đây vẫn là lo lắng về tài nguyên tu luyện của mình. Hắn có thể xin ma ma, nhưng hắn không làm vậy. Nếu cứ quá dựa dẫm vào người khác, đến cuối cùng bản tâm hắn sẽ sinh tính ỷ lại, khó có thể tiến nhanh.

Bây giờ lại không được phụ đạo thêm các chức nghiệp khác, làm hắn lo lắng không thôi.

Luyện đan bán lấy tiền cũng là tiền a!

Thôi, không nghĩ nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. Có suy nghĩ bây giờ cũng không giải quyết vấn đề gì.

Thanh Ngọc lập tức ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, suy tính về bí cảnh sắp mở ra kia.

Vụ Lăng sơn thuộc Đại Ấn quốc là một ngọn núi không cao cho lắm, cũng không có cỏ cây tươi tốt đẹp đẽ gì, mà xung quanh chỉ toàn đất vàng khô nứt nẻ. Nơi đây cũng không có sơn cầm tẩu thú, quanh năm vắng lặng, chuẩn xác là một ngọn núi chết. Chỉ là ở trên đỉnh sơn phong có một cái tế đàn, chính là lối vào của bí cảnh Sâm Dược cốc.

Xung quanh Vụ Lăng sơn bây giờ đã tụ tập vô số tu sĩ, có một vài tông môn quen biết nhau đã tiến tới chào hỏi xã giao.

Nếu kể tên những tông môn cường đại nhất Thanh Long vực này thì phải nói tới những cái tên như Phong Hoa Môn, Sơn Ma Lĩnh, Bắc Thái Tông, Yên Hoa Tông. Bốn tông môn lớn này đều là tông môn nhất lưu có Luyện Hư kỳ cường giả trấn giữ, Hóa Thần kỳ trong sư môn cũng phải có vài vị.

Vạn Hoa cốc ở Thiên Long Vực cũng chỉ được xếp vào tông môn tam lưu mà thôi, vì chuyện Đàm Trưởng lão trước đây bị trọng thương không ra mặt, dĩ nhiên người cầm lái tính lên đầu Lý Mỵ Nương rồi. Cốc chủ tu vi Nguyên Anh kỳ cũng không hiếm lạ gì mấy.

Đây là Thiên Long vực, Luyện Hư kỳ đã là đứng trên đỉnh phong của giới tu hành rồi, chứ không phải nơi địa linh nhân kiệt như Trung Vực, Hóa Thần đi đầy đất, Luyện Hư thấy đầy đường.

Đệ tử các môn phái đang đứng túm năm tụm ba trò chuyện hoặc luận đạo. Còn các trưởng bối trong tông môn đang mải xã giao với nhau. Nhưng bỗng chốc tất cả đều khiếp sợ nhìn lên bầu trời phía xa.

Một con yêu thú Thất Thải Tước Hóa Thần hậu kỳ to lớn, sải cánh dài tới mười mấy trượng đang tiến gần về phía họ.

- Nhìn xem, trên lưng yêu thú có người!

- Yêu thú Hóa Thần kỳ! Đây là tông môn nào mà ghê gớm như vậy, có thể thuần hóa cả yêu thú Hóa Thần kỳ?

- Hình như là đệ tử Vạn Hoa cốc! Đúng rồi! Làm sao Vạn Hoa cốc lại có yêu thú Hóa Thần kỳ?

Một đám người rất đông đang nghị luận xôn xao, kể cả các tông môn lớn trong Thiên Long Vực cũng cảm thấy kinh ngạc.

Lúc này, Thất Thải Tước từ từ hạ xuống, Trương Phù Hoa phất tay thu nó vào trong Thú nang, sau đó dẫn theo chín nữ một nam của Vạn Hoa cốc tiến dần về phía đỉnh núi.

Các nam trưởng bối và đệ tử tông môn khác nhìn thấy nhan sắc của Trương Phù Hoa thì đều là âm thầm nuốt nước bọt. Một nữ nhân thật xinh đẹp a! Mấy nữ nhân đằng sau cũng không tệ.

Còn các nữ đệ tử thì chăm chăm nhìn về phía Thanh Ngọc, ánh mắt như hổ đói muốn xông lên cào xé ngấu nghiến đè hắn ra ăn vậy.

Cái tên kia là ai? Không phải nói Vạn Hoa cốc đều là nữ nhân ư? Tên này từ đâu chui ra vậy?

Một tên lão giả đầu trọc già nua, mặt lão quắt lại không biết từ môn phái nào bỗng nhiên nhảy ra chặn đường:

- Vạn Hoa cốc uy phong thật lớn! Các ngươi dùng yêu cầm bay tới chân núi mới hạ xuống là không coi những tông môn trong Thiên Long Vực như chúng ta ra gì có phải hay không?

Mấy vị trưởng bối tông môn dẫn đoàn quay ra nhìn lão giả này, trong lòng vô cùng khinh bỉ, ngươi muốn gây sự thì tự mình gây sự, lại còn khéo lôi cả chúng ta vào?

Cũng khôn khéo đấy.

Mấy lão già ở đây toàn là loại sống đã thành tinh, làm sao không nghe ra ý tứ của hắn?

Nhưng mà chưa kịp để bọn hắn kịp tiếp lời mà bắt chẹt Vạn Hoa cốc, đã thấy lão giả kia bỗng nhiên cả thân người hình như bị một lực lượng vô cùng cường đại nào đó tác động, “phịch” một tiếng bay tít tắp ra đằng xa, rơi xuống đất, không rõ sống chết.

Một luồng uy áp kinh khủng tỏa ra, áp lên toàn bộ khu vực xung quanh tế đàn, khiến vô số trưởng lão tông môn kinh hồn táng đảm, dạt hết về phía sau, lập tức mở chân khí phòng hộ bao bọc đám đệ tử của mình.

- Tiền bối Hợp Thể kỳ!

- Vạn Hoa cốc có tiền bối Hợp Thể kỳ! Sao trước giờ chưa bao nghe thấy ai nhắc đến?

Tu vi luyện Khí trong giới tu hành từ thấp đến cao chính là: Luyện Khí, Trúc Cơ, Ngưng Chân, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Thừa Đỉnh, Hợp Thể, Đại Thừa, Hóa Chân, Độ Kiếp.

Đây chính là Thanh Ngọc thông qua Trương ma ma nói mà biết được.

Đại năng Hợp Thể kỳ a!

Ở Thanh Long Vực mà nói chính là tồn tại có thể quét ngang tất cả!