Đan dược thì không cần phải nói, vì Lý Mỵ Nương cho hắn hay, đan dược nàng luyện chế ra tuy là đan dược thượng phẩm, nhưng vẫn có một phần đan độc. Nếu hắn cứ lạm dụng đan dược, số đan độc kia tích lũy dần dần, hắn không có hy vọng Trúc Cơ.
Mà người thường muốn Trúc Cơ thì có thể sử dụng Trúc Cơ đan, tăng thêm ba thành tỷ lệ đột phá, nhưng hắn lại không được dùng.
Vì nếu dùng Trúc Cơ đan, hắn chắc chắn mất đi cơ hội ngưng tụ ra Thiên Hoa.
Thiên Địa Nhân tam hoa là tinh hoa do thiên địa ngưng tụ, có thể nói là phần thưởng tiên thiên, không thể nào do dùng đan dược mà dẫn phát được.
Ăn gian với thiên địa, ngươi ăn gian được cái rắm a!
Mà muốn tự mình Trúc Cơ, hắn bắt buộc phải có tư chất Thượng giai!
Bao nhiêu lâu nay Ly Ly không cho hắn nhiệm vụ, làm hắn sốt ruột không thôi! Chẳng lẽ giờ phải dùng nam nhân kế đi đẩy ngã Lý Mỵ Nương lấy điểm tích lũy?
Bần tăng gần xuống núi rồi, chờ bần tăng một tý!
Đang trong lúc tâm tình bất định thì hắn lại nghe được lời truyền âm của Lý Mỵ Nương, kêu hắn tới Lãnh Vân Phong tập hợp.
Thanh Ngọc không biết có chuyện gì, chỉ đành tất tả chạy đi.
…
Trên Lãnh Vân Phong.
Khi Thanh Ngọc vừa mới tới đây đã thấy có hai mỹ phụ cung trang xinh đẹp đến dao động lòng người đã đứng sẵn ở trước đạo đài, phía dưới còn có chín đệ tử nội môn khác đều đang đứng chờ.
Quào.
Từ khi nào mỹ nhân đi đầy đất vậy!
Đây là ai?
Thanh Ngọc nhìn về phía mỹ phụ cung trang mặc áo đỏ, người này khuôn mặt tinh tế, mặt phượng mày ngài, eo thon lả lướt, dáng người tuyệt mỹ, ở mi tâm còn có một dấu chấm đỏ xinh đẹp, theo như quan niệm của Tôn Ngộ Không chính là “yêu quái điển hình”.
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt người này Thanh Ngọc lại cảm thấy vô cùng quen thuộc và ấm áp.
Nàng còn nhìn hắn, đôi mắt him híp thành vầng trăng bán nguyệt mang theo ý cười nữa.
Khi hỏi Ly Ly thì Thanh Ngọc được một câu trả lời khiến hắn vô cùng mừng rỡ!
Đây là Trương ma ma của hắn a!
Sao ma ma lại tới đây?
Sao tự nhiên ma ma lại xinh đẹp như này? Vậy hóa ra trước đây là ma ma dịch dung?
- Tiểu Ngọc sư huynh!
- Tiểu Ngọc sư đệ!
Không kịp để Thanh Ngọc điều chỉnh tâm tình, đã nghe thấy các vị sư tỷ sư muội nhao nhao chào hỏi hắn.
Trong Vạn Hoa cốc bây giờ hắn rất nổi danh, thứ nhất là vì vẻ bề ngoài của hắn, thứ hai… vẫn là vì vẻ bề ngoài của hắn, không có gì khác.
Nói thì nói vậy, nhưng cũng là do hắn vô cùng biết điều, hài hòa dễ mến, thường xuyên chỉ điểm kiếm thuật cho các đệ tử mới nhập môn.
Tiếng lành đồn xa, giờ một tiểu dược đồng như hắn cũng được người ta gọi một tiếng “sư huynh”.
Bao ngầu!
Đàm Trưởng lão Đàm Bách Hương sau khi nhận được đan dược chữa thương của Trương Phù Hoa cũng là vô cùng vui mừng, không những thương thế lâu ngày khỏi hẳn, tu vi còn tiến thêm một bước, tiến vào Đại Thừa sơ kỳ, dứt khoát tháo bỏ dịch dung, lộ ra dung nhan điên đảo chúng sinh.
Hôm nay nàng mặc một bộ cung trang vàng nhạt, tóc dài để xõa về phía sau, mi thanh mục tú, dáng người không được “yêu quái” như Trương ma ma của Thanh Ngọc, nhưng cũng được hắn đánh giá hai chữ mỹ nhân.
Đàm Bách Hương thấy Thanh Ngọc đã tới, nàng cất lời:
- Tất cả tập trung lại đây đi, ta có một việc muốn phân phó.
Mấy vị nữ đệ tử và Thanh Ngọc đứng thành một hàng, sau khi nghiêm chỉnh hành lễ thì chờ đợi xem Đàm Trưởng lão nói chuyện gì.
- Bí cảnh Sâm Dược cốc còn tám ngày nữa sẽ mở ra, chỉ có tu vi dưới Trúc cơ mới được đi vào, bí cảnh này ngàn năm mới mở ra một lần, bên trong có vô số linh dược và các loại cơ duyên. Từ xa xưa nghe nói bí cảnh này là của một vị Đế dược sư vô cùng cường đại, đoạt công tham tạo hóa, về sau muốn tìm được truyền nhân, nên mới luyện hóa một phương không gian, tạo thành bí cảnh.
Nghe lời Đàm Trưởng lão nói xong, mấy nữ đệ tử cũng là âm thầm nhìn nhau. Còn Thanh Ngọc thì nghe xong mà thần tình hoảng hốt.
Đế dược sư a!
Dựa theo sự cường đại của các chức nghiệp giả đối với chức nghiệp mà sẽ theo đó nhận được các phong vị từ thấp đến cao: Tạp, Phàm, Linh, Pháp, Vương, Hoàng, Tôn, Đế.
Đế dược sư, đó đã là Luyện đan sư đứng trên đỉnh phong nhất của Tinh cầu này. Lão bà hờ hững Lý Mỵ Nương của hắn cũng mới chỉ là Linh dược sư mà thôi, còn cô nha hoàn không nên thân Tử Nhược kia của hắn đã là Pháp cơ nhân rồi.
“Truyền thừa của vị tiền bối này từ mấy ngàn năm nay vẫn chưa có ai lấy được, không biết nguyên do tại sao. Sau khi tiến vào truyền thừa, nếu truyền thừa không thành công sẽ bị xóa đi ký ức về nội dung truyền thừa, nên đến giờ vẫn chưa ai giải được đoạt được phen tạo hóa này.
Nhưng mà ở phía bên ngoài của Truyền thừa điện thì lại có vô vàn linh thảo, linh dược để thu thập, trong đó như các ngươi cũng biết có cả Trúc La Tham, Dương Thủy Diệp, Mã Tâm Đằng. Đây đều là những loại linh dược quý hiếm mà ở bên ngoài giới tu hành không thể kiếm được.
Có thêm một nhánh Trúc La Tham là sư môn có thêm sáu người có cơ hội Trúc Cơ, lần này các ngươi được chọn để tiến vào bí cảnh. Gánh nặng đường xa, các ngươi vẫn là chuẩn bị cho tốt.
Nên nhớ, linh dược chưa thành thục ở trong bí cảnh tuyệt đối không được hái, nếu không sẽ bị quy tắc thiên địa trong bí cảnh mạt sát, chết không thể nghi ngờ!”
Nói đến đây, Đàm Trưởng Lão lại nhìn sang phía Trương Phù Hoa. Trương Phù Hoa gật đầu:
- Lần này ta sẽ dẫn các ngươi đi, khi vào trong bí cảnh sẽ do Tiểu Ngọc lĩnh đội. Các người phải nghe lời sư huynh, những lần bí cảnh mở ra trước đây Vạn Hoa cốc ta luôn luôn bị ba phái khác vây công, không thiệt người cũng thiệt của, một lần có đệ tử còn bị lăng nhục, tự sát mà chết. Các ngươi chuẩn bị cho tốt, sáng sớm mai chúng ta lên đường.
Sau khi nghe lời Trương Phù Hoa nói xong, mấy nữ đệ tử kia trong mắt hiện lên một tia hốt hoảng, nhưng nhanh chóng bình tâm lại, rồi nhao nhao hành lễ cáo lui. Chỉ còn mỗi một mình Thanh Ngọc đứng đó, nhìn thẳng vào Trương Phù Hoa, không nói câu gì.
Đàm Trưởng lão cũng là hiểu ý, lắc mình biến mất.
Trương Phù Hoa đứng nhìn Thanh Ngọc, mắt nàng hơi hoe đỏ, chẳng biết làm gì, chỉ biết giang hai tay ra chờ đợi, một giọt nước mắt lăn dài chảy xuống.
Thanh Ngọc đến lúc này sao còn không biết là mình phải làm gì, kêu to hai tiếng ma ma sau đó lao lên đạo đài, ôm chầm lấy Trương Phù Hoa.
- Ma ma, người tới đây từ khi nào, tại sao không cho con biết?
Thanh Ngọc vừa ôm chặt nàng, vừa cảm nhận thấy cơ thể nàng ngan ngát hương thơm, nhưng không có chút dục niệm nào, vì hắn coi nàng như là mẫu thân của hắn.
Khó khăn lắm hai kiếp sống hắn mới cảm nhận được tình thương của người mẹ, làm sao hắn nỡ buông tay.
Thanh Ngọc nhớ rõ ràng khi đó chia tay ở Lâm Hòa thôn, ma ma từng rơi lệ mà nói với hắn rằng:
- Hay là thôi con đừng đi nữa, hay ho gì cái việc tu luyện đâu, con về ở với ma ma, ma ma không cần con tu luyện!
Lúc đó sâu trong đáy mắt Trương Phù Hoa Thanh Ngọc cảm nhận được một tia cưng chiều yêu mến, mà đến hôm nay hắn mới nhận ra trong đó còn một tia thương xót vô hạn.
Trương Phù Hoa lúc này cũng là vui mừng không thôi, nàng lấy tay lau nước mắt, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn:
- Tiểu Ngọc ngoan. Giờ lớn cao hơn ma ma rồi. Yên tâm đi, giờ ta ở đây với con, ta không đi nữa. Nhưng mà Tiểu Ngọc phải hứa không được hỏi ma ma bất cứ chuyện gì, nếu không ta sẽ lập tức đi ngay.
Thanh Ngọc đáp ngay:
- Vâng, Tiểu Ngọc không hỏi, Tiểu Ngọc không hỏi.
Từ phía xa, Lý Mỵ Nương thấy vậy cũng âm thầm mừng rỡ, lắc mình biến mất, trong lòng nàng cũng đang dần dần in sâu bóng hình của hắn.
Nếu Thanh Ngọc biết mà nói, sẽ lắc đầu kêu khổ:
- Chờ bần tăng đi vệ sinh đã mới xuống núi được!
…
Sáng tinh mơ ngày hôm sau, Lý Mỵ Nương dẫn theo mười đệ tử Vân Hoa cốc đứng lên lưng một con yêu thú Thất Thải Tước Hóa Thần hậu kỳ, bay về hướng Tây, tới Vụ Lăng sơn, thuộc Đại Ấn quốc, nơi bí cảnh khai mở.
Cảnh giới của yêu thú sau Trúc yêu chính là Chân yêu, ngang với Ngưng Chân kỳ của nhân loại. Từ đó trở lên, bắt đầu từ Kim Đan kỳ thì đường lối tu luyện của cả nhân loại và yêu thú đều giống nhau. Tu vi đến Kim Đan kỳ, bên trong đan điền của nhân loại sẽ hình thành Kim Đan bằng chân khí, cũng giống như bên trong yêu thú sẽ hình thành Yêu Đan, nên giới tu hành không gọi là Đan yêu, mà gọi là yêu thú Kim Đan kỳ.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ phụ tuyến “Bình bình an an”, phải chăng thiếu gia muốn tiếp nhận?
- Tiếp nhận.
“Sâm Dược cốc bí cảnh lần này mở ra sẽ dẫn tới vô số đệ tử trẻ tuổi chưa Trúc Cơ của toàn bộ các tông môn trên Thanh Long Vực tới tham dự, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới một hồi tranh đoạt đẫm máu. Nhiệm vụ của thiếu gia là dẫn toàn bộ đệ tử Vạn Hoa cốc thu thập linh dược trở ra thành công, không được thiếu một người nào, phần thưởng là 50 điểm tích lũy, đồng thời nhận được một tin tình báo liên quan đến mẹ ruột của thiếu gia.”
Thanh Ngọc mừng rỡ! Rốt cuộc hắn cũng có nhiệm vụ! Hoàn thành nhiệm vụ xong hắn còn nhận được thông tin về mẹ mình!
Có hy vọng Trúc Cơ rồi!