Tham dự Luận Võ Đại Hội lần này, gồm có Thanh Ngọc, Cung Hà Trang, Dương Điệp và Trần Phi Quỳnh, cùng chín mươi sáu đệ tử trẻ xuất sắc nhất trong Nguyễn gia.
Ngoài hai huynh đệ Nguyễn Anh và Nguyễn Trường, số đệ tử này đều có tu vi Hóa Thần sơ kỳ tới Hóa Thần hậu kỳ, và đều chưa tới năm trăm tuổi.
Ở những phương thế lực kia, bọn họ vô cùng có lợi thế khi sở hữu chủ soái tu vi Luyện Hư sơ kỳ. Thông thường, một tu sĩ Luyện Hư có thể đối kháng với mười tu sĩ Hóa Thần, cho thấy sự chênh lệch khủng khiếp giữa cách biệt một đại cảnh giới.
Không phải ai cũng có thể trực tiếp vượt qua một đại cảnh giới mà giết địch giống Thanh Ngọc.
Những trận chiến trước đây hắn trải qua với đám Quỷ Ảnh tộc, đa phần đều là do sự trợ giúp của Chân Thân và Thiên Hỏa áp chế toàn diện đối phương.
Nếu để mà nói đối kháng với tu sĩ bình thường cao hơn một đại cảnh giới, thì lợi thế của Thanh Ngọc là gì?
Thứ nhất, hắn không hề sợ bất cứ một loại uy áp nào cả. Khả năng này hình thành lên do rất nhiều yếu tố, từ công pháp Đạo Nguyên Kinh khủng bố cho tới việc Thanh Ngọc đã nắm bắt được Thế của riêng mình. 【Diệt Kiếm Thế】 có thể tiêu trừ bất cứ loại áp chế nào đối với thực lực của hắn.
Thứ hai, chân khí Thanh Ngọc nhiều hơn và tinh khiết hơn so với tu sĩ bình thường. Tuy bây giờ bản thân hắn là Hóa Thần trung kỳ, nhưng lượng chân khí trong đan điền có khi phải tương đương với Luyện Hư sơ kỳ.
Cuối cùng, Thanh Ngọc không những chỉ là tam tu Tinh, Khí, Thần, hơn nữa hắn còn sở hữu Hồn lực, một khái niệm sức mạnh hoàn toàn mới mẻ ở Hằng Thiên Tinh.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ sử thi “Tư thái Đế Quân”, yêu cầu thiếu gia chiến thắng Luận Võ Đại Hội, phần thưởng là Bí kiếm Cửu Nguyên Quy Vị, 10000 điểm tích lũy.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ thần thánh “Đệ nhất Thiên Kiêu”, yêu cầu thiếu gia đánh bại Tần Ba trong Luận Võ Đại Hội, đăng lâm Thiên Kiêu Bảng đệ nhất năm nay, phần thưởng là chín viên Tấn Khí Thạch, 20000 điểm tích lũy.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ thần thánh “Truyền bá Ma Đạo”, yêu cầu thiếu gia thu phục Trần Kiều Ân và nắm Thiên Ma Cung vào tay, nhanh chóng truyền bá Ma Đạo Vĩnh Hằng cho ma tu Hằng Thiên Tinh, phần thưởng là Hồn khí phi hành Thiên Khung Vũ, 40000 điểm tích lũy. Lưu ý, sau khi hoàn thành nhiệm vụ này Hệ thống sẽ tiến hàng nâng cấp!
- Đinh! Hằng Thiên Tinh cho thiếu gia biết, hiện tại có hai nhóm nhân thủ đang chuẩn bị khai mở truyền tống trận vượt vị diện tới đây, hiện thực lực của người chưa thể đối kháng với những người này, đề nghị thiếu gia nhanh chóng đề thăng tu vi!
Thanh Ngọc còn đang mải sắp xếp chiến lược trong đầu thì đã nghe thấy thanh âm thông báo nhiệm vụ liên tiếp vang lên.
Có người muốn vượt vị diện tới đây?
Là ai?
Không xong!
Chẳng lẽ là phụ thân của tên tiểu tiên nhân ở Hà Quang Tiên Trạm kia tới báo thù sao?
Bản nguyên tinh cầu nói có hai nhóm người muốn tới đây?
Hai nhóm người đó từ đâu đến và tới Hằng Thiên Tinh này có mục đích gì?
Bắt đầu từ từ tiếp nhận và phân tích thông tin, Thanh Ngọc lâm vào trầm tư. Nhân thủ Nguyễn gia lúc này thì đã tiến vào trong Lam Vương Hành Cung, xếp hàng ngay ngắn chờ đợi hắn phân phó.
Thanh Ngọc tạm thời chưa thể nào quản được những đại sự to lớn kia, nên hắn quyết định bình tâm xử lý toàn bộ vấn đề trước mắt đã.
- Nơi này cho tới khi hết Luận Võ Đại Hội ta sẽ đặt tên là Nguyễn Uyển. Nguyễn Anh từ nay sẽ tiếp nhận vị trí Phó Uyển chủ, Lạp Ma và Nguyễn Trường đảm nhiệm Hộ pháp, còn Trang Nhi, nàng lo liệu toàn bộ nội vụ trong uyển. Phân công xử lý ra sao chắc nàng sẽ rõ ràng hơn ta. Mọi người nhanh chóng ổn định nơi ở đi, đêm nay chắc chắn không an ổn!
Sau khi hắn phân phó xong, Cung Hà Trang bất giác kéo tay Thanh Ngọc vào đại chính điện. Đám đệ tử Nguyễn gia xung quanh vội vàng biết ý, tránh đi dành lại không gian cho đôi thần tiên quyến lữ.
Ai, đi đánh đấm mà có mỹ nhân tháp tùng thật là thoải mái a!
Bọn họ thấy hai người Dương Điệp và Trần Phi Quỳnh đứng cười mỉm, phong tư trác tuyệt, thướt tha duyên dáng, cả đám nhìn đến lác mắt, thầm khen Ngọc thiếu gia diễm phúc không nhỏ, trong tình cảnh này vẫn còn được hưởng mỹ nhân chi phúc.
Đi vào trong đại chính điện với Cung Hà Trang, khóe miệng nàng mỉm cười, liếc mắt nhìn qua Thanh Ngọc nói:
- Xem ra, chàng đã có tính toán trong lòng rồi phải không?
- Tính toán gì?
Thanh Ngọc quay đầu nhìn nàng.
- Còn giả ngốc với thiếp!
Cung Hà Trang khẽ xụ mặt, túm lấy ngực áo Thanh Ngọc, hầm hừ nói:
- Sao chàng lại để cho thiếp quản lý nội vụ? Để cho một thị nữ bên người quản lý nội vụ, chàng nghĩ đám đệ tử kia sẽ tin phục thiếp sao?
- Ở đây ta nói mới tính?
Thanh Ngọc nhíu mày.
Cung Hà Trang làm bộ bất đắc dĩ nói thẳng luôn:
- Không phải thiếp đã nói với chàng rồi hay sao, việc thế sự thiếp không quản, cũng không dám quản, thiếp chỉ tới đây hầu hạ chàng mà thôi.
Thanh Ngọc nhìn Cung Hà Trang bằng ánh mắt đầy thâm ý. Sau đó hắn bất ngờ đưa một bàn tay lên bóp nghẹt cái cổ trắng nõn thon dài của nàng, lực siết có hơi mạnh, nhưng Cung Hà Trang vẫn đứng im chịu đựng, không hề kêu ca chút nào.
Thanh Ngọc ghé sát miệng vào tai Cung Hà Trang mà nói:
- Nàng tưởng nàng nghĩ gì ta không biết sao?
Cung Hà Trang đang bị bóp cổ, có hơi khó thở nhưng mà vẫn nhẹ nhàng đáp:
- Chàng không biết đâu.
Thanh Ngọc liền cười một điệu hung ác, thần sắc như ác ma giáng thế, nhìn xuống Cung Hà Trang, ánh mắt dần dần lộ ra chút sát cơ, bàn tay cũng bóp chặt hơn:
- Vậy nàng nói cho ta nghe?
Nhìn ra sát cơ đáng sợ trong ánh mắt Thanh Ngọc, nghe ra hàm ý đe dọa trong lời nói của hắn, Cung Hà Trang vẫn tỏ ra một bộ dạng không để tâm, nhắm mắt lại khó khăn mà nói:
- Nếu thiếp không nói… cho chàng nghe, chàng sẽ… giết thiếp sao?
- Không.
Thanh Ngọc thả tay ra, nghiêm túc lắc đầu.
Cung Hà Trang lấy tay xoa xoa cổ, ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao không? Thiếp mang tâm tư đến ở bên cạnh chàng mà chàng không giết thiếp sao?
Thanh Ngọc nhìn thẳng vào mắt nàng mà hỏi:
- Nàng sẽ hại ta sao?
- Sẽ không. Tuyệt đối không.
Cung Hà Trang nhẹ nhàng quay đầu sang hướng khác:
- Thiếp đã là người của chàng. Chàng rất ưu tú, là người trẻ tuổi lợi hại nhất thiếp từng gặp cho tới hiện tại, nên xung quanh chàng sẽ càng ngày càng có nhiều nữ nhân. Nhưng thiếp là nữ nhân, cũng biết ghen, cũng muốn tranh giành!
Thanh Ngọc nâng cằm Cung Hà Trang lên:
- Trang Nhi, nàng quá thông minh, ở cạnh nàng, ta lúc nào cũng phải cẩn thận đề phòng.
Cung Hà Trang ngẩn ra, hàng mi dài rơi xuống một giọt lệ, bỗng nhiên che miệng cười khổ:
- Hóa ra thiếp có thể khiến chàng phải đề phòng à?
Thanh Ngọc ôm lấy vòng eo thon nhỏ nhắn kia, đưa tay lên gạt đi giọt lệ long lanh trên mặt nàng mà thì thào nói:
- Ta biết nhiều thứ về nàng hơn nàng tưởng đấy, Trang Nhi à.
Cung Hà Trang cười điềm nhiên, dường như cảm thấy, mình có thể khiến một đại ma đầu như Thanh Ngọc luôn phải cẩn thận, cũng là chuyện đáng mừng.
- Thiếp không muốn chàng đề phòng thiếp chút nào cả. Dù sao thiếp cũng sẽ không làm hại chàng, cùng lắm thì…
Thanh Ngọc nhếch miệng, cười một cách tự tin:
- Chúng ta một đêm là phu thê, cả đời là phu thê. Ta cho nàng một cơ hội tranh giành. Còn về chuyện nàng có tranh giành được hay không, đó là do chính bản thân nàng rồi. Tuy nhiên, nếu để ta biết nàng dùng bất cứ một thủ đoạn nào hãm hại những nữ nhân khác của ta, vậy thì…
- Chàng an tâm. Thiếp biết giới hạn của chàng.
Thanh Ngọc vỗ vào mông Cung Hà Trang một cái thật kêu, nghe đánh “Đốp” một tiếng:
- Đi an bài nội vụ cho thỏa đáng đi, nếu có bất kỳ việc gì, thì tới nghị sự điện tìm ta, ta nghĩ rằng nếu ta nhường cho nàng làm chủ soái, có khi Nguyễn gia vẫn chiến thắng đúng không?
…
Trong nghị sự điện, Thanh Ngọc, Nguyễn Anh, Nguyễn Trường và Lạp Ma đang ngồi đàm luận.
Gần đây chàng bàn tử Nguyễn Anh này đi theo Trọng Tần lão nhân gia khổ công rèn luyện, tu vi vô cùng có tiến bộ, giờ đã tiến cảnh Nguyên Anh sơ kỳ.
Nguyễn Trường thì không phải học quốc sự, tuy cũng mới đột phá Nguyên Anh trung kỳ, nhưng lại có thể vượt cấp chiến đấu với Nguyên Anh hậu kỳ.
Còn Lạp Phó Uyển chủ của chúng ta thì thời gian này do xách xô nước đứng nhiều nên bắp tay to ra trông thấy, nghe nói gần đây Trọng Tần lão nhân gia còn tiếp tục cho hắn không sử dụng chân khí, vác đá nặng ngàn cân chạy quanh Nguyễn gia thủ phủ mỗi ngày. Tu vi của Lạp Ma cũng tiến bộ vô cùng nhanh, hiện tại đã tấn thăng Hóa Thần sơ kỳ, thực lực đối kháng chính diện với Hóa Thần hậu kỳ cũng không lâm vào hạ phong.
Xem ra đi lau bàn hàng ngày cũng có lợi ích không nhỏ đấy.