Chương 213: Chủ soái các phương

Thanh Ngọc thực sự muốn vỗ tay lên trán, trong đầu hắn lúc này đang có mấy nghìn con heo mẹ chạy qua. Người ta chỉ chào một tiếng thôi có được hay không?

Ai!

Nhiều nữ nhân có cái phiền phức như vậy đấy!

Ở bên ngoài, đám cường giả Hóa Chân liếc nhìn lão gia tử Nguyễn Nhạc và Tuế Ninh Tiên Tử đầy thâm ý.

Trước mắt bao người, một nam một nữ biểu hiện thân mật thế kia, cái này nhìn không giống chỉ đơn giản là minh hữu như vậy a, làm không tốt trong đó còn có thể lộ ra một tin tức cực kỳ đáng sợ.

Nguyệt Thần Điện đây là muốn thông hôn với Nguyễn gia sao?

Lão gia tử Nguyễn Nhạc nhanh chóng xoa tay vào nhau thần sắc bỉ ổi cười khà khà làm Tuế Ninh Tiên Tử cũng phải sởn hết cả gai ốc.

Nếu có gia chủ Nguyễn Thành ở đây mà nói chắc chắn sẽ phải hô lên: “Phụ thân! Chú ý hình tượng!”

Đối với việc cháu trai của mình được các cô nương sùng bái như vậy lão gia tử Nguyễn Nhạc cũng không có ý tứ gì cả, tựa hồ sớm đã biết rõ trong lòng rồi.

Đằng xa, đối lập với nhân thủ Nguyễn gia, thì Tần Ba lại lựa chọn khu vực phía chính Tây để xây dựng căn cứ cho Tần gia.

Phía Tây Bắc là nhân mã Hán gia, còn Tây Nam lại của Tề gia chiếm cứ.

Xem ra tam đại gia tộc này muốn liên kết lại chính diện đối kháng với Thanh Ngọc một phen.

Lúc này, toàn bộ các phương thế lực đều đã tìm được nơi chốn vừa ý cho mình.

Phía chính Bắc, Nhật Thần Điện và Chân Vũ Cung chiếm lấy hai khu vực cắm đại kỳ, còn phương Nam lại là của Thiên Ma Cung và Triệu gia.

Không biết vô tình hữu ý ra sao mà Thiên Ma Cung lại chọn khu vực bên cạnh Nguyệt Thần Điện, sát bên khu vực của Nguyễn gia.

Tất cả các phương thế lực đều đang tiếp nhận đội ngũ hạ nhân của mình, và xem xét quy củ Luận Võ Đại Hội giống Thanh Ngọc.

Khi toàn bộ nhân thủ các phương đã an định xung quanh khu vực đại kỳ của mình, thì giọng nói của Tuế Ninh Tiên Tử lại vang lên:

- Mỗi thế lực thương nghị cử ra một người làm chủ soái, một canh giờ sau thông báo tên của chủ soái nhà mình lên, sau đó tất cả có năm canh giờ để kiến thiết căn cứ. Tổng cộng sau sáu canh giờ nữa, giờ Tuất đêm nay, Luận Võ Đại Hội chính thức bắt đầu!

Ở một bình đài bên ngoài Luận Võ Thành, Hán Lương truyền âm vào tai Tần Hoằng và Tề Khâm Vi:

- Tần lão huynh, lần này có nắm chắc phế được tên tiểu tử kia hay không?

Tần Hoằng nghiêm nghị đáp lại:

- Nói thật là đến hiện tại không hề nắm chắc chút nào. Nhưng mà cái gai trong mắt này nhất định phải diệt trừ, nếu không ba nhà chúng ta còn đất mà sinh sống hay sao?

Nguyễn Nhạc lão gia tử lúc này nhìn về phía đội hình Hán gia, không khỏi một hồi âm dương quái khí mà nói to:

- Ồ, Hán lão huynh, Hán gia tham dự Luận Võ Đại Hội lần này không phải là chất nhi Hán Quốc của huynh dẫn đội à?

Những người khác cũng đều nghi hoặc nhìn Hán Lương, trong mắt lộ vẻ khó hiểu.

Hán Lương mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng thở dài:

- Ài, cháu ta lần này tự dưng lâm trọng bệnh, không thể tham dự được, nên đành để cho biểu huynh Hán Vũ Hà của nó làm chủ soái đấy.

Tất cả các cao thủ Hóa Chân ở đây đều âm thầm khinh bỉ, mẹ nó, sợ chết thì cứ nói là sợ chết đi, lại còn bày đặt lâm trọng bệnh?

Một tên tu sĩ đệ bát Thiên Kiêu Bảng, tu luyện tới Hóa Thần hậu kỳ rồi còn có thể lâm trọng bệnh?

Đùa ai vậy!

Nguyễn Nhạc lão gia tử làm ra bộ dáng hạo nhiên chính khí uy phong dạy đời nói:

- Chất tử lớn rồi, cũng nên để cho nó đi lịch lãm rèn luyện một chút chứ.

Triệu Phóng ha ha cười một tiếng:

- Đúng vậy, Luận Võ Đại Hội là cơ hội rèn luyện khó có được! Hán huynh bao bọc kỹ thế không sợ cái vòi nhỏ của cháu mình rụt vào sao?

Hán Lương lạnh lùng nói:

- Lão súc sinh! Bản tôn làm việc, không cần ngươi tới xen vào!

Tất cả các cường giả Hóa Chân ở đây đều muốn cười lắm nhưng cố nén lại. Dù gì xung quanh nơi này đang có vô số tu sĩ vây xem, nên cũng phải giữ ý một chút đấy.

Một canh giờ sau, lần lượt chủ soái của các phương thế lực lần lượt báo tên.

Chủ soái Tần gia không phải ai khác chính là đệ nhất Thiên Kiêu Bảng Tần Ba.

Bên phía Tề gia, thì lại là em ruột của Tề Khiếu Vân, đệ tứ Thiên Kiêu Bảng Trung Đô Tề Khiếu Trọng dẫn đội. Thanh Ngọc có đánh giá sơ qua người này một chút, trông vẻ mặt của hắn cũng âm hiểm không kém gì anh mình.

Hán gia thì lại không tung đệ bát Thiên Kiêu Bảng Hán Quốc vào sân, mà lại cử ra một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ có gương mặt khá lơ ngơ tên Hán Vũ Hà làm chủ soái.

Về phần Triệu gia, đệ tam thiên kiêu bảng Triệu Văn Hà nắm quyền thống lĩnh. Thanh Ngọc nhìn qua người này, hắn đem lại cho người ta cảm giác không thoải mái chút nào. Đôi mắt Triệu Văn Hà vô cùng thâm trầm, hẳn là người tâm cơ sâu đậm. Triệu Văn Hà còn nhìn qua, gật đầu chào hỏi với Thanh Ngọc, làm hắn cũng đành phải bất đắc dĩ trả lễ.

Chủ soái của Nhật Thần Điện là một tên đại hán, râu ria xồm xoàm tên Nhật Bách, có tu vi Luyện Hư sơ kỳ, vô cùng ngạo mạn. Tên này diện mạo bình thường, không có gì nổi trội, mà mắt mũi lại còn hếch hết lên trời, nên Thanh Ngọc cũng chẳng hề chú ý đến hắn lắm.

Dẫn đội Thiên Ma Cung là một tu sĩ áo choàng đen, nghe giọng nói thì có vẻ là một nữ nhân. Người này báo danh là Ma Cửu Cửu, tu vi Luyện Hư sơ kỳ. Cái Thiên Ma Cung này cũng quá là hài hước đi, diện nguyên một bộ y phục đen huyền bí cũng thôi, đằng này tên gì toàn đặt chữ “Ma” ở trước sau đó thêm số đếm vào đằng sau.

Nào là Ma Năm, Ma Tám, giờ thêm cả Ma Chín Chín?

Vậy càng về sau này có phải là có đến Ma Một Ngàn Không Trăm Bao Nhiêu Đó không?

Bên phía Chân Vũ Cung, một nam đạo sĩ tên Thái Tam, tu vi Luyện Hư sơ kỳ cũng đứng lên báo danh. Thanh Ngọc đánh giá người này chắc cũng giống y hệt tên trưởng lão Phương Hinh kia, tham tài tham sắc hơn mạng. Gương mặt hắn khá anh tuấn, nhưng mà nhìn hai con mắt đảo loạn khắp nơi thì không chạy đi đâu được. Thanh Ngọc còn nghĩ có phải Chân Vũ Cung này toàn bộ đều là đạo sĩ rởm hay không nữa.

Chủ soái của Hải Uyên Đảo thì là một tráng hán lưng hùm vai gấu tên Viễn Quý La, giống hệt vị đảo chủ Viễn An kia, thậm chí Thanh Ngọc còn thấy hai người này giống nhau tới mấy phần, chắc là có quan hệ gì đó. Viễn Quý La này có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, hơn nữa tỏ vẻ rất thân thiện với Thanh Ngọc.

Không ngoài dự đoán, chủ soái Nguyệt Thần Điện chính là yêu mỵ nữ nhân Nhan Như Ngọc có tu vi Luyện Hư sơ kỳ kia. Đúng là người cũng như tên, đẹp đến mức không thể chê vào đâu được. Nếu Nhan Như Ngọc mà có ở Trung Đô, hẳn là Bách Hoa Bảng phải xếp nàng vào trước đệ ngũ Bách Hoa Bảng.

Thanh Ngọc còn cố tình điều tra thông tin của nữ nhân này.

.

Giai nhân: Nhan Như Ngọc

Linh căn: Lôi linh căn

Tư chất: Đỉnh giai

Thể chất: Không

Huyết mạch: Không

Khí Vận: Không

Phong hào: Không

Hảo cảm: 89 (Yêu)

.

Khi nhìn thấy chữ “Yêu” kia Thanh Ngọc cảm thấy bản thân muốn té ngửa về sau!

Con mẹ nó!

Lão tử quá ngưu bức rồi!

Chưa gì đã sa vào lưới tình?

Ai, đúng là số hưởng à nhầm số khổ a!

Sau khi toàn bộ các phương thế lực đã báo tên chủ soái lên, thì thanh âm Tuế Ninh Tiên Tử lại truyền khắp Luận Võ Thành:

- Từ bây giờ trở đi, các ngươi có năm canh giờ để sắp xếp nội vụ và kiến thiết căn cứ thế lực của mình. Bốn canh giờ rưỡi sau các ngươi phải báo tên thủ phủ của mình lên, tiếp đó thì Luận Võ Đại Hội năm nay chính thức bắt đầu!

Thanh Ngọc cũng chả cần quan tâm đến những khu vực xung quanh, mà trực tiếp thả ra Lam Vương Hành Cung, bao vây xung quanh đại kỳ của Nguyễn gia. Tòa kiến trúc pháp bảo này hắn không hề giám định được, vậy nên sử dụng ở đây chắc chắn không có vấn đề.

Một là vừa che mắt được địch nhân, hai lại là không sợ hỏng hóc.

Lam Vương Hành Cung vô cùng rộng lớn xa hoa, bên trong nó có đầy đủ các tiện nghi hữu ích. Bên trên còn có một Tụ Thủy Thần Trận, nên không phải lo lắng gì đến việc thiếu nước cả.

Chính điện, nghị sự phòng, thư phòng, trù phòng, …đằng sau hành cung còn có một trăm lẻ tám tòa tiểu viện, không thiếu gì hết.

Thanh Ngọc bày ra một đại trận hộ môn Vương cấp cực phẩm Mãn Thiên Hoa Vũ Trận, sau đó an bài một số đại sự thiết yếu.

Hắn tỏa thần thức ra ngoài, mau chóng nắm bắt toàn bộ tình huống tu vi của nhân thủ Nguyễn gia.