Hồn bàn vô cùng quý hiếm và đắt đỏ, nó không phổ thông như trận bàn ở thế giới thực. Nghe đám huynh đệ Thiết Ma tộc nói, rất ít ai sở hữu Hồn bàn, nếu có cũng chỉ là thiên kiêu từ các đại tộc mà thôi.
Thanh Ngọc cũng không để ý nhiều nữa, bởi vì đang có mười mấy tên Quỷ Ảnh tộc đang tiến vào hẻm núi. Không để lỡ thời cơ, hắn triệu hồi ra Chân Thân đứng sau lưng mình, rồi bắt đầu công kích.
Vô Ngã Vô Kiếm liên tục bay đi, hôm nay Thanh Ngọc không cần sợ tiêu hao, bởi vì Chân Bá Thiên cho hắn đặc quyền vô hạn Hồn lực.
Thái Phi ở đằng sau cũng không nhàn rỗi, nàng cũng huy động Băng Tuyết Tiên Tử ở sau lưng liên tiếp bắn ra từng đạo băng nhận sắc bén về phía quân địch.
Đám Quỷ Ảnh tộc mới xông vào bị diệt sát dễ dàng, nhanh chóng tan biến thành vô số điểm sáng li ti nhập vào trong thân thể hai người. Nhưng vô số đoàn bóng mờ từ đằng sau vẫn lúc nhúc tiến lên, không hề sợ chết.
Đại Ma Chân Thân thì vừa tung ra lôi kiếm, vừa quăng ra dây xích, liên tục kéo đám quỷ hồn lơ lửng ở trên không xuống mà cắn nuốt. Thanh Ngọc thở phào một hơi, nếu tình hình cứ thế này thì tốt.
Nhưng lúc này, dị biến xảy ra.
Một con Nhân Diện Ảnh Thù ở ngoài hẻm núi bỗng dưng móc ra một tấm lưới màu đen kịt, mồm niệm chú rồi tung vào phía trong. Lập tức, cái lưới đen khổng lồ kia biến lớn, rồi chụp lấy Thái Phi còn đang điên cuồng tấn công. Nàng không hiểu sao bị định thân trong nháy mắt, mà cái lưới kia đang co lại dần.
Hồn bàn lơ lửng trên đầu hai người không có tác dụng phòng ngự gì trước chiếc lưới đen này. Bên ngoài, mười mấy con Nhân Diện Ảnh Thù đang quây nhau lại, trong mồm chúng lẩm bẩm những thứ âm thanh khó hiểu.
Thanh Ngọc nhìn về phía Thái Phi, lúc này chiếc lưới màu đen kia đang từ từ quấn lấy nàng, càng ngày càng chặt hơn. Trên chiếc lưới quỷ dị này có gắn rất nhiều con dao sắc bén, đang chuẩn bị cắt thẳng vào da thịt Thái Phi, nếu cứ vậy chỉ một lúc nữa thôi nàng sẽ bị phân thây.
Đại sự không ổn!
Nếu cứ để mấy con nhện chết tiệt kia thi pháp một lúc nữa, Thái Phi phải chết không thể nghi ngờ!
Thanh Ngọc đầu óc xoay chuyển, chưa biết làm thế nào cho tốt. Lúc này, Thái Phi đã bị cố định đứng im không thể cử động, chỉ nhìn hắn rồi lắc lắc đầu, ý nói ngươi mặc kệ ta đi.
Thanh Ngọc không hề nghĩ ngợi, gầm lên một tiếng, xông ra khỏi phạm vi phòng hộ của Hồn bàn, lao thẳng về phía ngoài hẻm núi.
Phải nhanh chóng giết chết mấy con Nhân Diện Ảnh Thù kia, nếu không Thái Phi phải chết, hắn chỉ còn một mình, vô cùng nguy hiểm. Bọn Quỷ Ảnh tộc chỉ chờ hắn lao ra, lúc này mười lăm con quỷ hồn màu đỏ gào lên giận dữ, phóng ra những luồng âm ba công kích cực mạnh về phía Thanh Ngọc.
Gaoo…Gaoo…
Những đạo công kích âm ba này Thanh Ngọc đã từng gặp qua ở bí cảnh Ty Tràm sâm lâm rồi, nhưng hiện tại có mười lăm con quỷ hồn màu đỏ đang cùng lúc công kích.
Thất khiếu hắn tiếp tục tràn ra máu tươi, ở trong hẻm núi đang có quá nhiều Quỷ Ảnh tộc, tưởng như chúng vô biên vô hạn, đánh mãi không hết vậy.
Bên kia, Thái Phi lúc này đã lâm vào tình huống vô cùng nguy hiểm. Mấy con dao sắc nhọn trên tấm lưới đen đã đâm vào trong thân thể nàng, nhưng Thái Phi vẫn cắn răng chịu đựng.
Thanh Ngọc nhanh chóng nghĩ cách, bây giờ muốn ngăn mấy con nhện khốn kiếp kia thi pháp thì chỉ có một cách duy nhất. Đó là diệt hết toàn bộ số quỷ hồn màu đỏ của chúng, lập tức sẽ khiến đám Nhân Diện Ảnh Thù bị thương.
Trong Vạn Hồn Chiến Trường, Thanh Ngọc không thể sử dụng Thần kỹ, mà chỉ có Chân Thân thi triển được mà thôi. Nhưng chắc chắn, bọn Quỷ Ảnh tộc đã có phương án chuẩn bị, đám quỷ hồn màu đỏ kia không thể diệt sát dễ dàng.
Thanh Ngọc động, hắn vung hắc kiếm chỉ lên trời.
Lập tức, từ trên không lại xuất hiện vô số thanh kiếm mang theo lôi điện lập lờ trắng rỡ bắt đầu lao thẳng xuống đám Nhân Diện Ảnh Thù đang vây tròn thi pháp.
Đám Quỷ Ảnh tộc tu vi Đại Ma ở ngoài thấy vậy, nhanh chóng thi triển Hồn kỹ phòng ngự, tạo nên một lớp lá chắn trên đầu bọn Nhân Diện Ảnh Thù, muốn ngăn cản đòn tấn công của Thanh Ngọc.
Lôi kiếm trên không mau chóng lao xuống, một hóa hai, hai hóa bốn… đâm ầm ầm vào lớp lá chắn phòng ngự kia. Nhưng bất ngờ lại xảy ra, Đại Ma Chân Thân của Thanh Ngọc tiêu biến tại chỗ.
Thanh Ngọc mau chóng diệt sát đám Quỷ Ảnh tộc trước mặt, còn tâm trí thì vẫn quan sát cơn mưa lôi kiếm đang lao xuống đằng xa. Hắn liên tục thôi động Kiếm Phi Kình Thiên, cũng may là do Hồn lực vô biên, chứ nếu không thì thi triển chiêu này được đúng một lần Thanh Ngọc đã cạn kiệt rồi. Hồn kỹ này tiêu hao vô cùng lớn, với tu vi Đại Ma kỳ như Thanh Ngọc chỉ xuất được đúng một chiêu mà thôi.
Vô số lâu la đứng xung quanh mười lăm con Nhân Diện Ảnh Thù bị lôi kiếm diệt sát, hóa thành những đốm trắng li ti bay tới nhập vào thân thể hắn.
- A…
Thái Phi ở đằng sau bất giác kêu lên thảm thiết. Nàng lúc này đã bị tấm lưới kia quấn chặt lấy, vô số con dao sắc bén đã đâm sâu vào thân thể, cả người tràn ra máu tươi, nguy trong sớm tối.
Lúc này, bất ngờ Đại Ma Chân Thân của Thanh Ngọc bỗng dưng xuất hiện. Nó liên tiếp tung ra mười lăm chiêu Toái Hồn Đao khổng lồ về phía đám quỷ hồn màu đỏ.
Không ngoài dự đoán của Thanh Ngọc, đám quỷ hồn này được một lớp lồng phòng hộ vô hình bằng Hồn lực bao xung quanh, Toái Hồn Đao lập tức bị đánh bật ra ngoài.
Thanh Ngọc không hề nao núng, lập tức truyền ý nghĩ cho Đại Ma Chân Thân, để nó phóng ra mười lăm đạo Trảm Hồn Đao, nhanh chóng bay về phía đám quỷ hồn.
Trảm Hồn Đao trông giống y hệt Toái Hồn Đao, nhưng mà uy lực của nó lớn hơn gấp nhiều lần.
Thanh Ngọc đầu tiên dùng kế điệu hổ ly sơn, hắn thả mưa kiếm xuống đầu bọn Nhân Diện Ảnh Thù, để đám Quỷ Ảnh tộc phải chú tâm bảo vệ chúng.
Sau đó, hắn mới điều động Đại Ma Chân Thân rảnh tay đi công kích mấy con quỷ hồn màu đỏ này. Bọn Quỷ Ảnh tộc kia thấy lượt Toái Hồn Đao đầu tiên không gây được bất lợi cho chúng, nên sẽ tiếp tục khinh thường đến đạo công kích tiếp theo.
Thanh Ngọc đã đánh cược.
Cược rằng uy lực của Trảm Hồn Đao có thể phá vỡ đi lớp phòng ngự bằng Hồn lực của đám quỷ hồn màu đỏ kia.
Ầm…!Ầm…!
Không hề để hắn thất vọng, từng thanh đao bằng Hồn lực tinh thuần mau chóng bổ đám quỷ hồn kia ra làm đôi, sau đó Đại Ma Chân Thân dễ dàng quăng xích ra lôi bọn chúng về mà cắn nuốt.
Grahhhh….
Đám Nhân Diện Ảnh Thù ở bên ngoài đang thi pháp, thì bỗng dưng gào lên đau đớn, vì Chân Thân của chúng là đám quỷ hồn màu đỏ đã bị tiêu diệt rồi.
Lập tức, Thái Phi có thể cử động trở lại, nàng mau chóng vùng lên, dùng song kiếm cắt tấm lưới đen kia làm hai mảnh, sau đó gục xuống đất nằm thở hổn hển. Có vẻ Thái Phi bị thương rất nghiêm trọng.
Thanh Ngọc sau khi đắc thủ thì lại mau chóng trở về bên trong lồng phòng hộ. Hắn biết bọn Nhân Diện Ảnh Thù có Hồn kỹ trói buộc, chỉ cần nhìn vào ai thì người đó sẽ bị định thân, nên không hề ham chiến làm gì.
Sau khi trở vào, Thanh Ngọc không thả mưa kiếm xuống đầu đám Nhân Diện Ảnh Thù nữa, mà mau chóng đổi mục tiêu.
Từng làn Kiếm Phi Kình Thiên trải rộng ra khắp chiến trường, nhanh chóng diệt sát đi vô số Quỷ Ảnh tộc lâu la xung quanh. Nhưng số lượng của bọn chúng quá nhiều, mãi mà không giảm bớt đi được bao nhiêu cả.
Tu vi Hồn cảnh của Thanh Ngọc tức tốc tăng lên, hiện đã chạm tới đỉnh phong của Đại Ma, nhưng lại không thể đột phá. Hắn biết đây là do Chân Bá Thiên giở trò, nếu bây giờ Thanh Ngọc tấn cấp thì sẽ lập tức bị truyền tống tới nơi khác.
Đại Ma Chân Thân vẫn đang lao thẳng vào giữa vô vàn đoàn bóng mờ, tung hoành như chỗ không người vậy. Bát Cập Nhi Phục, Thiên Địa Vô Cực liên tiếp được đánh ra, tạo nên những cơn lốc lôi điện khổng lồ trên mặt đất.
Đám Nhân Diện Ảnh Thù kia không hề cam chịu, tất cả bọn chúng tập hợp lại, sau đó tung ra sáu viên đá đen trên mặt đất, không biết có ý định gì.
Thanh Ngọc cảm thấy đại sự không ổn, mau chóng gào lên:
- Mau chữa thương!
Bên kia, Thái Phi nghe vậy, dùng hết sức bình sinh lấy ra ba viên đan dược bỏ vào miệng, rồi nhanh chóng vận công luyện hóa.
Thanh Ngọc vẫn còn đang điên cuồng chém giết, nhưng không xuể. Vô số quỷ hồn trong không trung vẫn liên tục gào thét, phóng âm ba công kích về phía hai người.
Tai Thanh Ngọc ù đi, không còn nghe được gì nữa, hắn đang làm hết sức những gì có thể rồi.
Nhưng lúc này, sáu viên đá dưới chân đám Nhân Diện Ảnh Thù lại phát ra những đạo hắc quang tối tăm, sau đó chúng tự bay lên, vây lấy Đại Ma Chân Thân của Thanh Ngọc vào giữa.
Đại Ma Chân Thân lập tức bị cố định lại một chỗ, không thể di chuyển được. Thanh Ngọc ở trong hẻm núi thì vô cùng kinh ngạc. Nhưng mà không sợ, vì tâm thần của Đại Ma và hắn vẫn còn tương liên.
Chẳng qua là bọn chúng muốn cố định Chân Thân của Thanh Ngọc một chỗ, để tràn lên tấn công mà thôi. Nhưng để bọn Quỷ Ảnh tộc thất vọng rồi, bởi vì Đại Ma Chân Thân đứng im cũng có thể bắn ra Thiểm Kích Mục Xạ đấy.
Thanh Ngọc điên cuồng thi triển Vô Ngã Vô Kiếm, sau đó dùng Thiểm Kích Mục Xạ, bắn về phía ngoài hẻm núi. Bên ngoài kia, Chân Thân của hắn cũng thi triển tương tự như vậy, không có chút cản trở nào. Nó chỉ là bị cố định lại một chỗ, không thể trở về bên Thanh Ngọc chiến đấu mà thôi.
Lúc này, một con Nhân Diện Ảnh Thù đầu tiên đã tiến vào trong hẻm núi. Vô Ngã Vô Kiếm của Thanh Ngọc đối với nó không có tác dụng gì, bởi vì lực phòng thủ của con nhện này quá ghê gớm.
Trong Vạn Hồn Chiến Trường Thanh Ngọc không thể thi triển được Thiên Diễn Tịch Diệt Thánh Tinh Luân, nên hắn còn đang chưa biết phải ứng đối ra làm sao.
Con Nhân Diện Ảnh Thù kia mở to sáu con mắt hung ác, nhìn thẳng vào Thanh Ngọc, nhưng không có chuyện gì xảy ra cả, hắn không bị định thân.