Chương 172: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Thanh Ngọc một thân bạch y nhẹ nhàng phiêu dật, từng đường kiếm lăng không xuất trần, siêu việt phàm gian. Từ trên người hắn tỏa ra một thứ cuốn hút khó hiểu, càng làm tôn lên nét anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong.

Đứng đằng xa, vô số nữ nhân nhìn Thanh Ngọc múa kiếm mà mắt nảy lên ánh sao, sùng bái cuồng nhiệt. Cung Hà Trang thì nhẹ nhàng mỉm cười, xem ra nàng trao thân cho hắn không sai chút nào.

Cung Hà Trang lôi tay Hương Nhi còn đang đờ đẫn đứng đó, hai người ra ngoài, không muốn làm phiền Thanh Ngọc.

Mãi đến ba canh giờ sau, Thanh Ngọc mới mở mắt.

Thần thanh khí sảng, khoan khoái vô cùng.

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Lần đầu ngộ Đạo”, nhận được 1000 điểm tích lũy!

- Đinh! Phát động nhiệm vụ sử thi “Phá tan âm mưu”, hai tên trưởng lão Nhật Thần Điện là Trương Điệm và Hoắc An đang có ý đồ xấu với thiếu gia, yêu cầu nhiệm vụ là đánh bại âm mưu của hai tên này, phần thưởng là một đôi Hạ Vũ Tinh Ngoa, 10000 điểm tích lũy, lưu ý nếu giết được cả hai sẽ có thêm món quà đặc biệt!

- Đinh! Xin thiếu gia lưu ý, người vừa nhận được số lượng lớn điểm Uy danh, phải chăng hiện tại muốn mua sắm?

Thanh Ngọc nghe mà mỉm cười một chút, xem ra động tĩnh có hơi náo quá lớn rồi. Muốn giết được cả hai tên trưởng lão Nhật Thần Điện kia cũng là cả một vấn đề nan giải đấy.

Mở ra Uy danh thương hành, Thanh Ngọc hết hồn hết vía khi nhìn thấy mình có tận 3 tỷ điểm Uy danh. Khoảng thời gian gần đây xem ra tên tuổi của hắn cũng được khá nhiều người biết đến.

Tịnh Căn Đan và Tẩy Tủy Đan thì hiện tại Thanh Ngọc không thể sử dụng được nữa rồi, bởi vì chúng chỉ có tác dụng đề thăng linh căn và tư chất tới Vương cấp và Đỉnh cấp thôi.

Mặc dù không cần tới, nhưng Thanh Ngọc vẫn mua Tịnh Căn Đan, Tẩy Tủy Đan và Lưu Ly Trú Nhan Đan mỗi loại một vạn viên, tiêu hết ba trăm triệu điểm điểm Uy danh. Những thứ này luôn luôn là cần thiết đấy, chỉ đem bán ra ngoài thôi cũng đủ khiến cho người ta tranh nhau vỡ đầu rồi.

Linh căn, tư chất, vẻ đẹp trường tồn, làm gì có ai mà không ham mê?

Những tư nguyên này là đồ tốt, lúc xây dựng thế lực vô cùng cần thiết. Tiếp theo, Thanh Ngọc lại kêu hết mấy tiểu thị nữ, Kiều Ân, Kim An cùng Lạp Ma ra, phát đan dược cho họ. Mấy người khi nghe thấy công hiệu của ba loại đan được thì đều là trợn mắt há mồm, không dám tin vào tai mình, chỉ biết nhanh nhanh chóng chóng chạy về luyện hóa mà thôi.

Tiếp theo, Thanh Ngọc mua cho chúng nữ rất nhiều vật phẩm lục nghệ, trực tiếp bài trí vào trong Nghệ Các cho các nàng.

Ở Đan Các, hắn mua thêm ba tôn Đan đỉnh, toàn bộ đan phương Đế cấp, thậm chí từng cái bồ đoàn một cũng được trang bị kỹ càng, tiêu hết tám trăm triệu điểm Uy danh.

Qua Khí Các, Thanh Ngọc mua một cái bệ rèn, toàn bộ khí phương Đế cấp, nào búa lớn, búa nhỏ, từng loại dụng cụ… mất thêm một tỷ hai trăm triệu điểm Uy danh.

Đã không mua thì thôi, mua thì phải chơi loại tốt nhất!

Đến Phù Các, Thanh Ngọc sắm cho Sương Sương chín loại phù bút khác nhau, một đống Chu Sa thượng hạng, kèm theo vô số loại thú bì,… tiêu sạch sẽ hơn bảy trăm triệu điểm Uy danh cuối cùng.

Sau một hồi phung phí, điểm Uy danh của hắn lại trở về con số gần không.

Ai! Xem ra ngộ Đạo vẫn chưa đủ giàu a!

Phải hố hai lão súc sinh kia một phen, mua sắm thêm mới được!

Thanh Ngọc nhếch môi cười lạnh, không biết là đã có thêm âm mưu quỷ kế gì.

Trở về Ngọc Viện, hắn bắt đầu sử dụng Hệ thống, luyện chế ra bốn mươi viên Tiểu Hồn Đan. Thanh Ngọc cũng không hề phục dụng, mà muốn đem vào Vạn Hồn Chiến Trường bán lấy hồn đồng. Đây là một khoản tài phú a!

Ăn bốn mươi viên đan dược này chỉ giảm được 400 năm khổ tu mà thôi, còn không nhanh bằng việc giết chóc ở trong đó.

Thanh Ngọc định thần lại, sau đó lại ngồi trở vào ghế nứa, lắc lư, chờ tới giờ Mùi để tiến vào Bạch Ma Thành.

Vạn Hồn Chiến Trường.

Thanh Ngọc đem bốn cái Hồn giới và một bộ Hồn giáp bán cho Thuận Hồn Giáp Các, được 2360 hồn đồng, lại chạy qua tiệm đan dược bán bốn mươi viên Tiểu Hồn Đan, thu về 3600 hồn đồng nữa.

Hắn cũng cảm thấy kỳ quái, bởi vì Hồn đan thì lại không chia phẩm cấp hạ trung thượng gì cả, mà toàn bộ viên nào cũng giống viên nào, đều là một phẩm chất.

Lão bản béo mập của tiệm đan dược nói cho Thanh Ngọc biết, đó là do Hồn đan cũng được chế ra từ Giao diện. Chỉ những ai có đủ đặc quyền trong Vạn Hồn Chiến Trường thì mới được trao đổi và buôn bán Hồn đan mà thôi, nhưng một nửa tiền lời phải nộp lại.

Thanh Ngọc cũng rất bất ngờ, xem ra chiến trường này cũng không đơn giản như hắn nghĩ.

- Đinh! Hệ thống cho thiếu gia biết một thông tin: Giao diện của Vạn Hồn Chiến Trường không mạnh và đầy đủ pháp tắc bằng Hệ thống phụ trợ Đế Quân, xin thiếu gia an tâm!

Việc này thì Thanh Ngọc không hề nghi ngờ rồi, Hệ thống này còn có thể thôn phệ được cả Giao diện của người ta, chắc chắn mạnh mẽ hơn là điều đương nhiên.

Thanh Ngọc gác mối tâm tư qua một bên, hiện tại hắn đã có 6985 hồn đồng, liền muốn chạy qua cửa tiệm Hồn kỹ xem một chút.

Cửa tiệm này là một tòa lầu các bằng gỗ đơn sơ cũng chỉ có một tầng, bên trong đó bày biện đủ các loại ngọc giản. Phía ngoài treo một tấm bảng cũ kỹ lắc lư theo chiều gió, ghi “Phàn Kỹ Các”.

Tấn công, phòng thủ, truy tung… các loại Hồn kỹ được sắp xếp theo từng khu vực một, rất dễ cho việc tìm kiếm.

Thanh Ngọc đang cần gấp một Hồn kỹ phòng thủ, vì hắn bây giờ toàn sở hữu kỹ năng tấn công, lúc giao tranh vô cùng bất tiện.

Ngày hôm trước giao chiến với bốn tên Đằng Mộc nhân, nếu không phải Thanh Ngọc nhanh trí ngự kiếm bay mất, có khi giờ này đã một mạng ô hô rồi.

Nhưng xem sơ bộ qua toàn bộ khu vực phòng thủ, hắn không hề vừa ý với bất kỳ một loại Hồn kỹ nào. Ở đây đẳng cấp quá thấp, không hề hữu dụng, lại rất tốn thời gian thi triển.

Thanh Ngọc ngẫm nghĩ một lúc bèn tiến tới gần lão bản của Phàn Kỹ Các, hỏi:

- Lão bản, có loại Hồn kỹ phòng ngự nào thi triển nhanh, hiệu quả tốt một chút không?

Lão bản là một lão giả, đầu tóc bạc phơ, râu dài tới ngực, ăn mặc một bộ đạo bào trông vô cùng tiên phong đạo cốt. Lão vuốt râu, rồi nói:

- Có thì có, nhưng phải xem ngươi có trả nổi hay không?

Thanh Ngọc mỉm cười, hỏi:

- Không biết lão bản bán thế nào?

Lão giả mở hộc tủ ra, lấy một ngọc giản đưa cho Thanh Ngọc. Khi hắn kiểm tra qua thì mới phát hiện, đây là một Hồn kỹ phòng ngự tên “Long Lân Thuẫn”, thi triển có thể lập tức triệu hồi ra lân giáp bằng Hồn lực bọc kín thân thể, chỉ xem lướt qua thôi Thanh Ngọc đã vô cùng hài lòng.

Nhưng mà loại Hồn kỹ cao cấp thế này, không biết có đắt hay không?

Thanh Ngọc hỏi lão bản:

- Lão bản, giá thế nào vậy?

- Không có giá.

Hắn cũng hơi sững sờ một chút, vì thấy vị lão bản này nhìn màu mắt của mình mà không hề sợ hãi hay gọi “Ma tử tôn quý” gì cả.

Thanh Ngọc suy ngẫm một chút, rồi lại hỏi:

- Vậy lão bản muốn gì?

Lão bản nhếch mắt lên, đánh giá hắn một lượt từ đầu tới chân, rồi nói:

- Ta họ Chân, ngươi có thể gọi ta là Chân lão. Ngươi thiếu ta một cái ân tình.

Thanh Ngọc nói:

- Thành giao!

Sau khi lĩnh hội xong Long Lân Thuẫn, Thanh Ngọc mới biết Hồn kỹ này có tận chín tầng. Xem ra đẳng cấp của nó không phải dạng vừa.

Chân lão đưa cho một mối ân tình lớn như vậy, không biết là muốn hắn làm gì đền đáp.

Chạy nhanh tới trước cổng Bạch Ma Thành, đã thấy bốn người Thiết Ma tộc đứng đó từ lâu. Thiết A Bân hô lên:

- Lộc huynh đệ!

Thiết A Bân nhìn Thanh Ngọc một lúc, thấy hôm nay hắn có gì đó khác, nhưng không hề biết là khác ở điểm nào.

Sau khi năm người tiến vào Hồn Trì, Thanh Ngọc nói:

- Các vị huynh đệ, sau khi xuống dưới phải hết sức cẩn thận.

Hiện nay cả Thiết A Si cũng đã đạt tới tu vi Tiểu Ma, đoàn đội thám hiểm của Thanh Ngọc lại có thêm một phần chiến lực.

Năm người bàn bạc một chút, rồi nhảy tùm xuống nước.

Sau khi lặn sâu xuống dưới đáy Hồn Trì, tất cả đều phải kinh ngạc mà thốt lên.

Dưới đây không ngờ lại có một cái hang khổng lồ, thông đi đâu không biết. Thanh Ngọc triệu hồi Tiểu Ma, phóng ra thần thức vào tận nơi sâu trong hang động, nhưng không hề thấy được gì cả.

Thiết A Bân lấy ra Dạ Quang thạch, quay ra nhìn mọi người gật đầu, rồi triệu hồi Chân Thân, tiến về phía trước. Trong hang động tối đen kia cũng không hề có gì nguy hiểm, mà nó chỉ kéo sâu một đường thẳng xuống lòng đất.

Thanh Ngọc vừa đi vừa vận chuyển Sơn Hà Quan Tưởng Pháp, hấp thu Hồn Thủy xung quanh đề thăng tu vi Hồn cảnh của mình.

Linh giác của hắn không có gì bất thường, chứng tỏ phía trước chưa có nguy hiểm. Tuy vậy, Thanh Ngọc vẫn hết sức cảnh giác.

Sau một khắc, thì năm người bỗng phát hiện được một cánh cửa tối đen dưới đáy Hồn Trì. Thần thức của Tiểu Ma khi chạm phải cánh cửa kia thì hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.

Năm người nhìn nhau, gật đầu, rồi cùng lúc tiến vào bên trong.