Chương 157: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Bỗng nhiên, có một tiếng gọi làm Thanh Ngọc giật mình:

- Này, người mới, ngươi đứng đực ra đó làm gì vậy? Tới đây!

Thanh Ngọc nhìn qua, thì thấy một trung niên nam tử với đôi tròng mắt màu tím sẫm đang gọi hắn. Đứng trước mặt người này thì đã có hơn ba mươi nam nữ thanh niên khác, đang ngoảnh lại nhìn Thanh Ngọc.

Hắn vậy mà phát hiện ra tất cả những người ở đây đều có màu mắt khác nhau, thế này là sao?

Mình đang ở đâu?

Ngơ ra một lúc còn chưa hiểu sự tình gì, Thanh Ngọc phát hiện tất cả những gì trong thân thể đều biến mất. Sơn Hà Quan Tưởng Đồ, Đế Tinh giới, Trữ Mạch giới, thậm chí cả Cửu Thải Quang Long, Huyễn Diệt, Trảm Thiên và Kỳ Lân Đỉnh cùng chín thanh Nguyên Tố chi kiếm kia đều không thấy tăm tích.

Hắn có hơi hoảng hốt, nhưng vẫn tiến lại gần phía trung niên nam tử, xem ở đây là có chuyện gì xảy ra.

Khi Thanh Ngọc đã an ổn vị trí, thì trung niên nam tử nói:

- Chào mừng các ngươi đến với Vạn Hồn Chiến Trường, ta là Từ Ân, chấp sự Bạch Ma Thành, nơi mà các ngươi đang đứng. Có nhiều người đã biết, nhiều người chưa nên ta sẽ nói lại cho dễ hiểu. Vạn Hồn Chiến Trường là nơi các đấng Tạo Hóa làm ra, để thử thách và rèn giũa thiên kiêu đến từ vạn tộc trong vô số các vị diện khác nhau. Mỗi người trong các ngươi đứng đây đều có huyết mạch cường đại, đã đến thời điểm kích phát được Chân Thân của mình.

Thanh Ngọc đứng im một chỗ tiếp nhận thông tin mà trong lòng cuộn sóng. Vô số vị diện?

Vậy phải chăng Hằng Thiên tinh, không, cả vũ trụ mảnh vỡ kia cũng chỉ là một vị diện hay sao?

Thế nào là vị diện?

Đấng Tạo Hóa lại là ai nữa?

- … Các ngươi khi tiến vào Vạn Hồn Chiến Trường, chỉ là trạng thái hồn linh, bản thể các ngươi vẫn còn đang tồn tại trong thế giới thực. Một ngày các ngươi chỉ có thể vào đây một lần duy nhất, sau mười hai canh giờ sẽ được đưa trở lại. Thời gian bên ngoài và thời gian trong Vạn Hồn Chiến Trường có sự chênh lệch rất lớn, các ngươi ở trong đây mười hai canh giờ thì thế giới thực chỉ có 24 phút mà thôi.

Thanh Ngọc đứng im mà đón nhận hết bất ngờ này tới bất ngờ khác. Có nghĩa mình ở trong đây một ngày, ra ngoài mới chỉ qua có 24 phút?

- … Mỗi khi các ngươi tiến vào Vạn Hồn Chiến Trường, sẽ xuất hiện ở Bạch Ma Thành, trừ khi các ngươi tới các thành thị lớn hơn của Ma tộc, thay đổi lại điểm truyền tống mặc định. Nhưng với đẳng cấp hiện tại của các ngươi, thì chỉ có thể ở lại nơi này mà thôi. Các ngươi nhớ rõ, chết ở đây cũng đồng nghĩa với việc bản thể ở thế giới thực các ngươi cũng chết, vì đã mất đi hồn linh. Đồ đạc ở đây khi kiếm được, các ngươi có thể mua Hồn giới để mang ra ngoài, nhưng không thể dùng Hồn giới đem vật phẩm lạ từ bên ngoài vào Vạn Hồn Chiến Trường. Nếu cố tình mang theo, trong quá trình truyền tống sẽ lập tức bị xóa bỏ. Bây giờ ta sẽ cấp cho mỗi người một thao tác hướng dẫn riêng, các ngươi tự mình tìm hiểu đi.

Nói xong tới đây, Từ Ân bắn ra hơn ba mươi đạo tia sáng về phía mỗi người. Sau khi nó nhập vào thân thể Thanh Ngọc, bỗng dưng âm thanh của Hệ thống vang lên:

- Đinh! Phát hiện Giao diện mới, đang trực tiếp xử lý và tiêu hóa, chuẩn bị thông tin…

Thanh Ngọc có hơi ngạc nhiên một chút, Giao diện mới? Mỗi người vào Vạn Hồn Chiến Trường sẽ được cấp cho một Hệ thống khác ư?

- Đinh! Xử lý hoàn tất, Hệ thống Phụ trợ Đế Quân đã trở lại đồng hành cùng thiếu gia!

- Đinh! Đang truyền dữ liệu…

Một luồng thông tin đầy ắp tràn vào trong đầu Thanh Ngọc, làm hắn ngẩn ngơ trong giây lát.

Hóa ra đây là một thế giới chuyên dùng để triển khai Chân Thân ra chiến đấu, mài giũa kỹ năng Hồn cảnh. Tất cả tu vi Hồn cảnh của kẻ bị giết chết sẽ được một phần truyền qua cho kẻ giết người, còn lại thì sẽ dung nhập vào bổ sung pháp tắc năng lượng cho Vạn Hồn Chiến Trường.

Nơi đây sử dụng một loại tiền gọi là hồn đồng, chứ không phải là linh thạch hay ma thạch. Hồn đồng rất có giá trị, chỉ vài trăm đồng thôi cũng có thể mua được rất nhiều thứ. Hồn kỹ, hồn đan, hồn giáp… Nhưng thứ quý giá nhất ở đây là hồn khí. Trước đây Thanh Ngọc nhớ rằng trong nhiệm vụ “Chấp chưởng Đế Quân”, có ban thưởng cả một bộ hồn khí, chắc là loại này.

Bạch Ma Thành là một cứ điểm chiến tranh của Ma tộc, tất cả những Ma nhân nào có huyết mạch cường đại sau khi kích phát tu vi Hồn cảnh đều sẽ được đưa đến đây rèn luyện. Nói là rèn luyện chứ thực ra nó là một cái cối xay thịt khổng lồ thì đúng hơn.

Thanh Ngọc trầm tư tiếp nhận thông tin, ở khu vực này chỉ có Ma nhân với tu vi trong ba đại cảnh giới Hồn cảnh đầu tiên. Đó là Hư Ma, Tiểu Ma và Đại Ma. Khi đột phá tới cảnh giới cao hơn, thì sẽ được đưa đến khu vực khác, là tòa thành thị lớn hơn của Ma tộc. Trong Vạn Hồn Chiến Trường rộng lớn vô biên vô hạn này, mỗi một tộc lại sẽ có ba tòa thành trì, tương đương với chín đại cảnh giới của Hồn cảnh.

Việc tu luyện Hồn cảnh, ngồi im một chỗ xếp bằng trong thành thị cũng sẽ tăng tu vi lên. Còn nếu muốn liều mạng, có thể đi ra ngoài thành săn giết hồn thú, hoặc trực tiếp giết người mà chiếm đoạt lấy tu vi của đối phương. Tuy nhiên, tộc nhân cùng tộc thì lại không được phép ra tay giết chóc lẫn nhau, nếu không sẽ bị pháp tắc xóa bỏ ngay lập tức.

Muốn thăng tiến tu vi Hồn cảnh nhanh hơn, còn có thể sử dụng đan dược. Trong Vạn Hồn Chiến Trường, đan dược không hề có đan độc, ngươi ăn bao nhiêu, ngươi tăng bấy nhiêu, không cần phải sợ sệt gì cả. Nhưng giá đan dược thì vô cùng đắt đỏ, rẻ nhất cũng một trăm hồn đồng một viên.

Muốn kiếm tiền ở nơi Vạn Hồn Chiến Trường này chỉ có ra ngoài thành mà thăm dò di tích, hoặc nhanh nhất chính là cướp của giết người. Hồn thú ở đây khi chết đều không để lại xác, chỉ có người thì thi thoảng rơi ra Hồn giới mà thôi.

Thanh Ngọc cảm thán, xem ra Vạn Hồn Chiến Trường cũng chẳng tốt lành gì. Luôn luôn là tình trạng cá lớn nuốt cá bé. Thậm chí hiện tại hắn còn chưa có một bộ hồn pháp nào cả. Hồn pháp giống với công pháp, nhưng có thể tu luyện để gia tăng tu vi Hồn cảnh.

Nếu không có hồn pháp, thì chỉ có thể ngồi im một chỗ trong thành thị mà chờ tiến cấp thôi. Nhưng nếu ngồi không như vậy, thì phải mất cả ngàn năm mới có thể đột phá Tiểu Ma.

Một ngàn năm a!

Thanh Ngọc đầu óc xoay chuyển, không biết nên làm như nào mới tốt.

Chẳng lẽ phải đi ra ngoài thành kia liều mạng ư?

- Đinh! Phát hiện thiếu gia đủ điều kiện lĩnh ngộ Hồn pháp “Sơn Hà Quan Tưởng Pháp”, phải chăng hiện tại muốn lĩnh ngộ?

Thanh Ngọc nghe mà mừng rỡ, đúng rồi, Sơn Hà Quan Tưởng Pháp!

Sao hắn lại quên mất nhỉ?

Năm chữ lớn đầu tiên trong Sơn Hà Quan Tưởng Đồ chính là Sơn Hà Quan Tưởng Pháp!

Thanh Ngọc vốn tưởng nó chỉ là một bức tranh thủy mặc cùng thế giới chân linh mà thôi, không ngờ bây giờ lại lòi ra thêm một bộ hồn pháp!

Quá đã!

- Lĩnh ngộ!

Một luồng thông tin khó hiểu tối nghĩa tràn vào đầu Thanh Ngọc. Lúc này, tòa Ma cung trong thức hải hắn mới từ từ thay đổi rõ rệt.

Ầm…Ầm…

Không còn đơn thuần là một tòa phi đảo nữa, mà nó đang dần dần biến hóa thành một Ma ảnh!

Không! Từ nay phải gọi là một Hư Ma mới đúng!

Hư Ma này chỉ có thân trên, bị xích hai tay, vẫn là con mắt đỏ ngầu cùng cái miệng đen quen thuộc kia, không có gì khác. Nhưng trên thân thể nó lại có vài loại phù văn thâm ảo tối nghĩa, đang lưu chuyển.

Hư Ma trong thức hải Thanh Ngọc đứng im lìm, hắn có thể cảm nhận thấy nó chính là bản thân mình. Tâm thần tương liên, Thanh Ngọc chỉ cần hơi suy nghĩ một chút thì nó có thể cử động!

Bỗng dưng, một vòng Vương luân xuất hiện ở sau lưng Hư Ma, chậm rãi xoay tròn, có vẻ vô cùng thần dị. Thanh Ngọc còn đang đắm chìm trong đó thì đột nhiên Hư Ma gào thét.

Graooo…

Từ trên thân thể Hư Ma nứt nẻ ra, sau đó bốc lên những ngọn lửa màu vàng sẫm, Thanh Ngọc cảm nhận được vừa rồi hình như nó đã trở nên mạnh mẽ hơn một chút xíu thì phải.

Lúc này, vô số khí tức kỳ lạ từ trong Bạch Ma Thành điên cuồng lao về phía Thanh Ngọc, khiến hắn chỉ đứng im thôi mà cũng bị đám Ma nhân xung quanh chú ý.

Mấy người này nhìn Thanh Ngọc bằng ánh mắt ước ao, vài người nói:

- Xem kìa, mắt xanh, lại có hồn pháp được chuẩn bị sẵn sàng, đúng chính hiệu là công tử thế gia rồi. Ai, làm sao khổ như chúng ta.

- Bỏ đi, bỏ đi, đi mà tu luyện!

Thanh Ngọc lúc này mới hiểu ra, Hư Ma ở trong thức hải hắn hiện tại có thể tự động tu luyện.

Lập tức ngồi xếp bằng xuống, mặc kệ những người xung quanh, Thanh Ngọc cần phải tìm hiểu thật rõ ràng về cái nơi kỳ bí này đã.

Thứ nhất là vấn đề thời gian, sau mười hai canh giờ kết thúc, tất cả mọi người ở đây đều sẽ bị truyền tống ra ngoài, rồi không gian này sẽ bị phong bế lại. Đến ngày hôm sau, khi đến giờ lại có người truyền tống vào nó mới mở ra.

Có nghĩa khi Thanh Ngọc vào đây, luôn luôn sẽ thấy thế giới này hoạt động, vì từ vô số vị diện tất cả mọi người đều vào và ra cùng một lúc.

Hôm nay hình như là lần đầu, hắn vào trễ một chút, vì nhìn công cụ tính toán thời gian ở trong Bạch Ma Thành thì chỉ còn lại hơn sáu canh giờ một chút mà thôi. Sau khi hết thời gian, Thanh Ngọc và tất cả Ma nhân ở đây đều sẽ bị đưa ra ngoài thế giới thực, không có ngoại lệ.

Thứ hai là vấn đề thực lực, có vẻ như hắn có ưu thế hơn một chút so với người khác, nhưng cũng chẳng đáng là bao, vì hiện tại Thanh Ngọc tính toán cũng phải năm trăm nữa hắn mới tấn thăng được Tiểu Ma.

Nếu bị những người xung quanh biết được, chắc chắn sẽ tức đến phát điên, mẹ nó, ngươi tiết kiệm được năm trăm năm mà còn dám chê chậm?