Chương 114: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Thanh Ngọc lập tức lao đến, vỗ ba cái thật mạnh vào mông Thụy Nhi, mắng:

- Con tiểu dâm xà này, muốn hại chết chủ nhân phải không?

Nói xong, hắn thúc thật mạnh vào thân thể Thụy Nhi từ đằng sau, làm nàng đang âu yếm nơi tư mật của A Lan mà nhiều lúc cũng phải run rẩy. A Lan lúc này đã hoàn toàn mất đi kháng cự, tự mình dùng hai tay thon dài mà xoa bóp đôi gò bồng đảo trắng tinh cao vút của mình, bên dưới thì hưởng thụ Thụy Nhi trêu đùa.

- Aa… Chủ nhân… thích…thích…quá…

Hành hạ Thụy Nhi một lúc, lại đánh liên tục vào mông nàng, Thanh Ngọc mới bỏ Thụy Nhi ra, rồi tiến tới A Lan. Nhìn nàng đang bị cơn vật vã hành hạ, Thanh Ngọc lại bóp mông Thụy Nhi một chút, nói:

- Lần sau có hạ dược thì hạ ít ít một chút, nghe không?

Thụy Nhi tinh nghịch gật đầu, rồi lại đưa đôi môi đỏ cuốn lấy bầu ngực của A Lan. Thanh Ngọc không vội vã muốn A Lan, mà chỉ dùng đầu mệnh căn của mình vuốt đi vuốt lại khe hẹp kia, khiến A Lan phải oằn lên từng hồi, cầu xin tha thứ:

- Aa,…Chủ nhân, xin người, xin người…aa…

Thanh Ngọc ấn vào thân thể A Lan một cái thật mạnh, làm nàng run lên bần bật, khóe mi cũng tràn ra một giọt nước mắt nhàn nhạt. Phải nói xuân dược của Thụy Nhi vô cùng tốt, khiến cho A Lan chỉ đau đớn một chút thì đã rón rén di chuyển hạ thân. Nàng kéo lấy hai cánh tay săn chắc của Thanh Ngọc, khuôn mặt băng sơn mỹ nhân kia lúc này đã tràn đầy dục vọng mà nói:

- Aa, chủ nhân, xin người, hành hạ A Lan đi, aa…

Thanh Ngọc nghe tới đây, bắt đầu di chuyển nhè nhẹ, bàn tay thì thò qua một bên, xoa bóp lấy cặp mông ngạo nghễ trắng hồng của Thụy Nhi. Càng ngày Thanh Ngọc di chuyển càng nhanh, lúc sau, hắn bắt A Lan quỳ ngược lại, rồi điên cuồng thúc vào thân thể nàng từ phía sau.

Phải nói, thân thể A Lan tràn ra những khoái cảm mát lạnh, làm Thanh Ngọc không thể nào dừng lại được. Phía trước A Lan lúc này, Thụy Nhi lại bắt lấy hai tay nàng gác lên cổ mình, rồi hai mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần cứ thế mà hôn nhau say đắm.

Thanh Ngọc đưa hai tay lên bóp thật mạnh ngực A Lan, hạ thân thì vẫn điên cuồng thúc vào âm huyệt của nàng. A Lan ở giữa chịu trận, thi thoảng lại rên lên từng tiếng dâm dục:

- Aa… Aa, chết mất, nô tỳ chết mất…aa…

Thụy Nhi không biết làm sao mà lại ôm chặt A Lan vào lòng, rồi thè ra cái lưỡi nhỏ nhắn hôn vào một đoạn cổ nàng. Đến đây, thân thể A Lan co giật dữ dội, nàng hét lên:

- Không… Chỗ đó không được, tha cho tỷ, muội… Đừng…

Thanh Ngọc thấy A Lan bị kích thích như thế, càng điên cuồng hơn, hắn vỗ vào mông A Lan ba phát mà nói:

- Đừng kháng cự, thả lỏng ra, càng kháng cự nàng sẽ càng chịu khổ.

Ba người cuồng hoan, không biết từ đằng xa Mai Lan Cúc Trúc tứ nữ và Hương Nhi, Thúy An đã đứng đó từ lúc nào. Các nàng ai cũng dùng tay túm chặt mép quần. Tiểu Lan nói:

- Thiếu gia thật mạnh mẽ, ta cũng muốn…

Tiểu Mai nói với nàng:

- Chờ lúc nào thiếu gia muốn tỷ muội chúng ta tự người sẽ nói, xem vậy đủ rồi, về thôi.

Hương Nhi thi thoảng còn đỏ mặt, cố gắng quay lại mà nhìn cảnh tượng dâm mỹ kia.

A Lan chỉ một lúc thôi mà đã run rẩy tiết thân tận ba lần, nàng nằm bệt xuống một chỗ, thở hổn hển, không còn sức lực đứng dậy, chỉ có thể nhìn Thanh Ngọc đang điên cuồng đâm vào thân thể Thụy Nhi từ đằng sau.

- Aa…Chủ nhân, …thích quá…aa…

Sau đó, Thanh Ngọc lại để Thúy Nhi nằm ngừa xuống, gác hai cái chân thon dài miên man lên cổ mình, mà điên cuồng ấn từng cái thật mạnh:

- Nói, từ sau có dám dùng xuân dược nữa không?

Thúy Nhi chỉ chịu được một lúc, đã vội vàng xin tha:

- Không…Không dám nữa… Tha cho Thụy Nhi… Tha cho Thụy Nhi…

Tới đây thì nàng đã không nói lắp nữa rồi. Thụy Nhi cảm thấy chủ nhân thật đáng sợ, sau này nàng không dám nghịch ngợm dùng xuân dược nữa.

Thanh Ngọc thấy Thụy Nhi cầu xin, bèn thả hai chân nàng xuống, rồi lại điên cuồng thúc vào trong âm huyệt kia, hai tay bóp chặt lấy hai bầu vú nàng, thi thoảng còn dùng hai ngón tay se nhẹ hai điểm đỏ tinh mỹ.

Qua một thời gian, Thụy Nhi cũng thở hổn hển mà xin tha, Thanh Ngọc bèn ngồi trên bè, để hai nàng nhảy xuống nước hầu hạ hắn. Một luồng tinh hoa ấm nóng phun vào miệng A Lan, còn chưa kịp nuốt xuống thì Thụy Nhi đã trực tiếp hôn lấy nàng, như muốn đòi chia sẻ thứ quỳnh tương ngọc dịch kia.

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Năm mươi phút”, nhận được 500 điểm tích lũy!

- Đinh! Chúc mứng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Khí Vận Chi Ma”, nhận được 500 điểm tích lũy!

Nhìn hai nàng hôn nhau mà tranh giành bạch dịch, Thanh Ngọc cảm thấy nhân sinh đặc sắc vô cùng. Sau khi để hai nàng súc miệng, A Lan lại tiếp tục hầu hạ Thanh Ngọc làm sạch cây trường thương dữ tợn của hắn.

Thanh Ngọc ôm lấy A Lan, để nàng ngồi lên người mình. Hắn truyền cho A Lan Đạo Nguyên Kinh, Tư Ngọc Tâm Quyết, Tâm Tâm Tương Ánh Quyết rồi lại đưa cho nàng một ngọc giản về tài liệu trận pháp. Những loại linh quả, thánh quả kia và Lưu Ly Trú Nhan Đan hắn cũng cho A Lan và Thụy Nhi, dặn hai người chuyên tâm tu luyện.

Sau khi song tu với cả hai, Thanh Ngọc mới để hai nàng sống trong căn nhà gỗ lớn. Bây giờ ở nơi đây có hai nhà gỗ, căn lớn là của Thanh Ngọc và các đại nương tử, còn căn nhà nhỏ là của các tiểu thị nữ.

A Lan sau khi song tu cũng không hề tấn thăng Mị Pháp Băng Tâm Thể, mà Ly Ly nói nàng còn cách một đoạn, phải từ từ không vội được. Còn Thụy Nhi đã tấn thăng Khí Vận Linh Thể, ở cạnh nàng có thể nói là vô cùng may mắn.

Dặn dò A Lan dạy dỗ Thụy Nhi, lại cấm Thụy Nhi bắt nạt mấy tiểu thị nữ, Thanh Ngọc mới an tâm mặc y phục ra ngoài.

Trước khi Thanh Ngọc rời đi, A Lan còn kéo hắn lại, nói cho hắn biết về vị trí của một trong năm loại Thần Thụ, nhưng hiện tại tu vi của Thanh Ngọc chưa thể đến nơi đó được, khi nào đạt tới Hóa Chân kỳ hãy hay.

Thu trận bàn Hoàng cấp và Huyết Ma Thánh Đằng lại, Thanh Ngọc hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần. Cuối cùng cũng tấn thăng Nguyên Anh kỳ, chân khí trong đan điền Thanh Ngọc tăng lên một khoảng lớn, hơn nữa sức mạnh của kiếm chiêu cũng vô cùng cường đại.

Mấy đợt lôi kiếp cuối cùng cũng chuyển hóa thành một lượng tu vi cho Thanh Ngọc, khiến hắn đỡ đi được hai năm khổ tu. Thanh Ngọc có vẻ rất chờ mong những đợt lôi kiếp về sau sẽ còn cho hắn kinh hỉ gì nữa.

- Đinh! Phát hiện thấy bản nguyên Hằng Thiên tinh đang yêu cầu thiếu gia giúp đỡ về việc chia sẻ một số pháp tắc của Hệ thống để nó học tập, phải chăng thiếu gia có đồng ý?

Thanh Ngọc nghe một chút, hiểu rằng Hằng Thiên tinh có lẽ bị phong ấn đã lâu, pháp tắc thiếu hụt. Hắn không e ngại gì, lập tức đồng ý.

Một lúc sau.

Ầm…Ầm…Ầm…!

Cả tinh cầu chấn động mạnh mẽ, làm khắp nơi người người hoảng sợ, có chuyện gì nữa vậy?

Một số cường giả Đại Thừa đã cảm thấy không ổn, vì vốn họ có thể ngự không phi hành không cần đạp lên pháp khí, mà bây giờ thì không thể. Trước đây chiêu thức của họ có thể chấn nát không gian, nhưng bây giờ cũng không được nữa.

Cả Hằng Thiên tinh đang dần dần trở nên mạnh mẽ hơn, cứng cáp hơn. Sâu dưới lòng biển khắp nơi, có nhiều đại lục không tên khổng lồ đang âm thầm hình thành. Có lẽ khi Thanh Ngọc hoàn thành việc giải phong tinh cầu này, thì chúng sẽ dần dần nổi lên, tạo thành những Vực mới.

Linh khí trong thiên địa càng ngày càng nồng đậm, nhiều người không hề hiểu lý do tại sao. Hệ thống linh mạch ở sâu dưới lòng đất của tinh cầu đã được trồi lên, kích phát hoạt động trở lại. Hơn nữa, Hằng Thiên tinh còn đang hấp thu bản nguyên vũ trụ chi khí ở xung quanh hư không, càng ngày nó càng mạnh mẽ hơn.

- Đinh! Để cảm tạ thiếu gia đã cho Hằng Thiên tinh mượn pháp tắc để tham khảo, bản nguyên tinh cầu khai mở cho Hệ thống một chức năng mới: Tự động luyện đan! Chỉ cần thiếu gia có tài liệu và đan phương, từ nay Hệ thống có thể giúp thiếu gia luyện chế đan dược không hạn định, nhưng một năm chỉ giới hạn một trăm viên, và chỉ có ở Hằng Thiên tinh mới có chức năng này!

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được lời hứa của bản nguyên tinh cầu, chỉ cần người hoàn toàn giải khai hai phong ấn còn lại, Hằng Thiên tinh chắc chắn sẽ nhận người làm chủ. Hiện tại trao trước cho thiếu gia đặc quyền của Tinh chủ, đó là ngự không phi hành!

- Đinh! Hằng Thiên tinh muốn thông qua hệ thống để trao đổi nhiệm vụ với thiếu gia, phải chăng thiếu gia muốn tiếp nhận?

Thanh Ngọc nghe mà hơi ngạc nhiên một chút, Hằng Thiên tinh muốn ban bố nhiệm vụ ư? Có việc gì vậy nhỉ?

- Hệ thống, nếu giao tiếp với Hằng Thiên tinh có nguy hiểm gì xảy ra không?

- Đinh! Thiếu gia không cần lo lắng, Hệ thống có lượng pháp tắc hoàn chỉnh to lớn gấp Hằng Thiên tinh ngàn vạn lần, sẽ không thể bị kiểm soát được.

Thanh Ngọc cười nhạt, ngươi nói thì hay lắm, trước đây không phải để Ly Ly ngồi lên đầu ta một lần rồi hay sao? Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Thanh Ngọc vẫn tiếp nhận.

- Đinh! Hằng Thiên tinh phát động nhiệm vụ “Dọn dẹp Ma mạch”, trước đây khi kẻ thù tới phong ấn tinh cầu, đã để lại đây số lượng lớn Ma mạch, làm cho tinh cầu bị hao tổn nặng nề, bản nguyên tinh cầu nhờ thiếu gia đi thu thập Ma mạch ở một địa điểm gần Huyền Vũ Vực, phần thưởng là một lần di chuyển tức thời tới bất kỳ vị trí nào, kèm theo một thông tin động phủ có giá trị, hệ thống ban thưởng kèm theo 2000 điểm tích lũy!

A, cái này được nha!

Thanh Ngọc thấy cái bản nguyên tinh cầu này thú vị rồi đấy!

Di chuyển tức thời là thủ đoạn bảo mạng cần thiết, còn thông tin động phủ thì hay rồi. Chắc chắn ở đây có bao nhiêu động phủ thì bản thân tinh cầu là rõ ràng nhất.

- Đinh! Hằng Thiên tinh nói cho thiếu gia biết một bí mật: Trước đây tinh cầu này hoàn toàn có thể tu luyện tới cao hơn Độ Kiếp kỳ hai mươi tư đại cảnh giới. Mong thiếu gia hoàn thành tốt nhiệm vụ mà bản nguyên tinh cầu giao cho để có thể khôi phục lại hiện trạng này!

Gì?

Trước đây ở Hằng Thiên Tinh có thể tu luyện tới cao hơn Độ Kiếp hai mươi tư đại cảnh giới?

Đấy là cái khái niệm gì?