Dịch: Juliawaw
Lục Thải Y là cô gái đầu tiên ở cả kiếp trước và kiếp này của Vương Động nên đương nhiên là anh không nỡ giết rồi. Dạo này cô bé có hơi hư nên anh phải dạy dỗ lại, anh không được chiều nữa, nên đánh thì vẫn phải đánh thôi.
Một, hai, ba, bốn... Anh đánh nhẹ chín cái rồi đánh mạnh một cái. Anh càng đánh càng mạnh, cành đánh càng nhanh, đánh đến lúc nàng ấy khóc vẫn đánh tiếp!
Sau khi đánh Lục Thải Y xong, Vương Động cảm thấy hả hê và đắc chí cực kỳ. Để anh xem cái cô bé này có còn dám khiêu khích bổn toạ nữa không nhé.
Vương Động khoan khoái cả người, phấn chấn tinh thần không sao ngủ được.
Anh nhớ đến 1000 điểm ma đầu được thưởng sau khi giết Quý Lưu Vân. Sử dụng điểm ma đầu có thể giao dịch thần binh, công pháp, kỹ năng và các đan dược linh tinh nữa.
Nhiều thứ là thế nhưng thần binh, công pháp cao cấp quý giá lắm, cần mua bằng cả vạn điểm ma đầu cơ.
Ban đầu anh định sẽ tích điểm đến một giá trị nhất định rồi sẽ mua cái gì đó ngon ngon chút. Vậy mà cái hệ thống chó má này toàn giao mấy cái nhiệm vụ bắt anh giết người vô tội dở hơi. Trong khi đó là việc đã chạm vào ranh giới của Vương Động và đương nhiên là anh sẽ không làm rồi.
Trên hết, nếu nhiệm vụ thất bại lại được sét đánh và thăng cấp Lôi Đế Bất Diệt Kinh, thành ra Vương động không muốn hoàn thành nhiệm vụ thật!
Vậy nên cứ tiêu hết 1000 điểm ma đầu này đi!
Thật ra vấn đề quan trọng nhất đó là bốn ma môn căm thù Phong Vân Thần giáo... À không, chỉ căm thù Vương Động anh thôi chứ không căm thù Phong Vân Thần giáo. Việc đó đã làm Vương Động cảm thấy thiếu cảm giác an toàn. Nếu có cái gì mà dùng được thì anh sẽ tiêu nết để yên tâm! Chứ giờ mà chứ giữ khư khư của, rồi sau có hối hận cũng chẳng kịp.
Anh lượn hệ thống một lúc lâu và ưng một thứ, cái này cũng được gọi là người lạ từng quen đấy.
Giao dịch [Thẻ trúng thưởng] trị giá 1000 điểm ma đầu!
Không liều thì lấy đâu ra lãi.
Vương Động là kiểu người luôn có tinh thần phấn đấu. Hơn hết do quà tân thủ lần trước anh lật được Lôi Đế Bất Diệt Kinh đã để lại ấn tượng sâu đậm trong anh!
Biệt danh kiếp trước của anh là Vua Âu Châu Á đấy! Anh tin vào may mắn của mình.
Lật thưởng nào!
“Lật được đạo cụ Thiếp Diêm Vương.]
Vương Động đọc qua mô tả của “Thiếp Diêm Vương” và mỉm cười.
...
Sớm hôm sau, Vương Động và Từ Thất Dạ rời khỏi Phong Vân Thần giáo. Mọi công việc trong giáo tạm thời giao cho Dương hữu sứ xử lý.
Đích đến của Vương Động bây giờ đó là Quỷ Môn Tông!
Các ma môn mạnh nhất ở Vân Châu hiển nhiên là năm ma môn lớn bao gồm Thiên Cực Môn, Nguyệt Ảnh Thần giáo, Hà Huyết Tông, Phi Thiên Các và Phong Vân Thần giáo. Đây là năm môn phái được công nhận là môn phái hàng đầu của hạng đỉnh nhất!
Dưới năm ma môn lớn này cũng có mấy môn phái được xem như là môn phái hạng nhất. Sự khác nhau giữa môn phái hạng nhất và môn phái hạng đỉnh nhất đó là trong môn phái có Tiên Thiên trấn thủ hay không!
Mặc dù bình thường Tiên Thiên không nhúng tay vào ân oán giang hồ, nhưng có Tiên Thiên hay không chính là sự khác nhau giữa bản chất của cấp bậc đấy!
Giờ đây bốn môn phái kia liên kết với nhau cướp mất vị trí Đại hội Võ lâm của Phong Vân Thần giáo. Hành động đó chỉ có thể hiểu rằng chúng đang khinh Vương Động không tác động được căn cơ của Phong Vân Thần giáo. Bởi vì căn cơ của Phong Vân Thần giáo là hai vị Tiên Thiên lão tổ, chứ không phải Vương Động!
Bốn ma môn lớn có dã tâm, còn Quỷ Mộ Tông kia chính là một kẻ ngu đần, điển hình cho việc thích chết. Cũng chỉ là một môn phái hạng nhất mà cũng dám can dự vào chuyện của môn phái hàng đầu à?
Ngang ngược quá rồi đấy!
Với tính cách thích bắt nạt kẻ yếu của Vương Động thì đương nhiên phải múa đao với chúng rồi.
Định tát ông bằng Quỷ Môn Tông đúng chứ? Vậy để ông giết Quỷ Môn Tông trước! Đạo lý này đã đủ dễ hiểu chưa?
Đi thẳng theo hướng Tây, cũng không đi lâu lắm mà Vương Động và Từ Thất Dạ đã đến trước sơn môn của Quỷ Môn Tông rồi.
Vương Động nói với một môn đồ của Quỷ Môn Tông: “Gọi Diệp Vô Đạo ra gặp bổn toạ!”
Môn đồ canh cổng hỏi thận trọng: “Ngài là người ở đâu?”
Khí chất Vương Động nổi bật, không cần nổi giận cũng tự tạo được cái uy cho mình. Đặc biệt là cái khuôn mặt đẹp trai vô cùng kia làm người khác cảm thấy áp lực, không dám kinh thường anh.
Khí chất của một cây đại cổ thụ thì làm sao mà giấu nổi chứ. Người thông minh nhìn Vương Động cái là biết anh là một nhân vật lớn chứ không phải người bình thường. Vậy nên đã không hề xảy ra cái cảnh mắt chó coi thường người khác trong tiểu thuyết máu chó!
“Bổn toạ? Vương Động của Phong Vân Thần giáo.”
Ặc. Vương Động? Vương Động là ai cơ chứ?
Môn đồ canh cổng kia phản ứng nhanh lắm. Dù hắn không biết cái tên Vương Động, nhưng rất khiếp vía với Phong Vân Thần giáo.
Kẻ nào mà dám xưng bổn toạ trong Phong Vân Thần giáo? Đương nhiên là chỉ có một mình giáo chủ rồi!
“Xin đại nhân đợi một chút, tiểu nhân vào bẩm báo ngay!” Môn đồ canh cổng chạy vội vào bẩm báo.
“Đại nhân, chúng ta cứ đi thẳng cổng chính quang minh chính đại như thế này, mà không phải ám sát lén lút ạ?”
Từ Thất Dạ xuất thân là thích khách nên trong thâm tâm hắn ta, ám sát luôn là cách giết người đơn giản nhất!
“Giết loại như Diệp Vô Đạo thì giết ban ngày dễ hơn giết ban đêm.”
“Ý giáo chủ là sao?”
“Bởi vì Diệp Vô Đạo là cao thủ hàng đầu, chỉ kém ta một bậc thôi. Người luyện võ kiểu này rất nhạy cảm, ám sát khó mà thành công, đã vậy còn làm hắn ta càng cẩn thận hơn. Nếu đánh nhau chính diện thì dễ làm hắn sơ sẩy, dễ chơi xấu và hạ độc hắn ta hơn. Tất nhiên đây là ví dụ nếu ngươi đi giết. Còn bổn toạ mà tự ra tay thì dù là giết trong tối hay giết ngoài sáng đều là chuyện vặt cả, không đáng nhắc đến.”
Một tên môn đồ canh cổng khác của Quỷ Môn Tông đang cúi gằm mặt, đôi vai run bần bật, ớn lạnh hết cả người.
Hai nhân vật lớn này thảo luận làm sao để dễ giết chưởng môn Quỷ Môn Tông ngay trước mặt môn đồ Quỷ Môn Tông... ổn thật à? Đừng có doạ người khác thế chứ, tôi nhát gan lắm, tôi không muốn nghe đâu.
Tên môn đồ tái mét mặt, trái tim loạn nhịp, hô hấp dồn dập.
Mình nghe thấy bí mật này, mình phải làm sao bây giờ đây? Mình xong đời rồi, hai người này sẽ giết mình diệt khẩu ngay đấy!
Dạo này trên giang hồ đồn thổi nhiều về cái vị giáo chủ mới của Phong Vân Thần giáo tàn bạo lắm, tên môn đồ này đã từng nghe kể về sự tích vẻ vang của Vương Động rồi. Và hắn biết là mình chết chắc á!
Hắn chết chắc rồi!!! Hắn phải làm sao bây giờ đây? Hắn phải làm sao đây??? Khẩn cấp lắm rồi, có ai mách hắn phải làm sao được không...
Có vẻ như hắn đã được trời độ, hắn mỉm cười, hắn đã nghĩ ra cách rồi.
Hắn trẹo chân và nằm sõng xoài ra đất, cùng với đó đầu cũng đập "phịch" xuống đất và bất tỉnh nhân sự!
Hắn ngất thật chứ không phải giả vờ đâu.
Từ Thất Dạ không hiểu, "Sao thế nhỉ?"
Vương Động khá là hứng thú với cái tên môn đồ này đấy, "Chắc là đứng lâu quá nên tê chân mà nền lại trơn đây mà." Mặc dù anh không định giết hắn ta, nhưng thái độ khao khát được sống này rất đáng ghi nhận!
"Vương giáo chủ hạ cố đến chơi, xin được thứ lỗi cho bổn toạ đã không tiếp đón từ xa." Một chàng trai dịu dàng như một thư sinh mặc áo xanh bước ra ngoài cổng.
Đây là Diệp Vô Đạo, chưởng môn của Quỷ Môn Tông!
Không chỉ cái tên rất có khí chất mà khuôn mặt kia cũng đẹp trai lắm đấy. Cái tầm đó phải sánh ngang với Vương Thiên Lâm, được cái hắn ta nhỉnh hơn chút do trẻ hơn Vương Thiên Lâm thôi.
Dù có đẹp trai cỡ nào thì tất nhiên là vẫn còn kém Vương Động trong cái khoản đẹp trai này nhiều!
Vương Động anh chưa từng thất bại khi so về độ đẹp trai, độ tàn bạo nhé. Anh đứng trên cao cũng cô đơn lắm đó!