Chương 29: Hành tẩu cung Tiên Thiên, mỗi người trấn một châu

Dịch: Juliawaw

Vương Động có nghe thưa chuyện mà cũng không bận tâm. Đại hội Võ lâm là cái trò mà lũ chính đạo luôn tổ chức bao năm nay. Chúng lúc nào cũng hô vang cái khẩu hiệu diệt trừ yêu ma, bảo vệ chính đạo, giúp đỡ chính nghĩa. Rồi gì mà tà không lật đổ được chính ngứa tai hết cả tai.

Chúng nó chưa từng nghe câu đạo cao một thước, ma cao một trượng à? Lúc nào cũng diệt trừ yêu ma, bảo vệ chính đạo, mắng ma môn xa xả mà lũ chúng nó còn bị ma nhập hơn ấy.

Mà lại nhắc đến cái Đại hội Võ lâm này thì cũng nực cười ghê! Mong muốn ban đầu của chúng là muốn liên kết các môn phái lớn để trừ khử ma giáo. Thế nhưng sau khi mở Đại hội Võ lâm thì các môn phái lại tự chém giết lẫn nhau đến sống dở chết dở chỉ để tranh cái chức Minh chủ Võ lâm. Chưa cả bắt đầu giết địch đã tự diệt mình, theo các chú em có phải nực cười không?

Một lũ tàn binh bại tướng sống dở chết dở rồi cuối cùng mới liên kết với nhau và hô vang khẩu hiệu thì được cái tích sự gì? Còn đánh cái quần què gì nữa chứ...

Mà đánh qua đánh lại phát hiện không đánh được ma giáo thì lại tự tranh chấp nội bộ với nhau, chê bai này nọ rằng minh chủ này ăn hại các thứ... Cái kết là mỗi bên quẳng lại mấy câu xã giao và chấm dứt liên minh.

Một lũ dốt nát không khác gì một trò đùa!

"Thưa giáo chủ, năm nay khác ạ."

"Khác ở đâu?"

"Đại hội Võ lâm năm nay là mười hai châu cùng tổ chức ạ."

"Cuộc chiến mở rộng thêm nhiều đấy." Trước thì nhiều nhất chỉ có bảy, tám châu cùng nhau tổ chức Đại hội Võ lâm, vậy mà năm nay cả nước cùng tổ chức luôn, nghe có vẻ hơi bị làm màu quá nhỉ!

"Giáo chủ, không chỉ có các phái chính đạo tham gia Đại hội Võ lâm, mà năm nay, các ma giáo lớn của chúng ta cũng phải tham gia Đại hội Võ lâm cùng với mười hai châu ạ."

Vương Động tỏ ra ngạc nhiên và thích thú.

Các Đại hội Võ lâm trước đều là cái tuồng của danh môn chính phái, ma giáo chẳng thèm chơi. Bởi nếu như có các môn phái nào đó liên minh lại đánh một ma môn, vậy thì các ma môn khác cũng sẽ ra tay giúp đỡ. Các anh em đều hiểu đạo lý bầu bí chung giàn nên cũng chẳng cần liên minh làm gì. Vậy mà sao năm nay các ma môn cũng phải tham gia Đại hội Võ lâm nhỉ?

Vương Động chau mày, hỏi: "Đây không phải phong cách của ma môn. Là ai huy động, ai tổ chức vậy?" Ma môn ngạo mạn lắm đâu cần phục ai.

Mặc dù lũ chính đạo cũng y chang, nhưng chúng diễn giỏi, còn ma môn đây lười diễn, thấy bị sỉ nhục là xông vào đánh nhau thôi! Muốn tổ chức Đại hội Võ lâm để cả ma môn cùng tham gia là hơi khó đấy, thế mà đằng này lại tất cả cùng phải tham gia cơ.

Giọng Trần Bạch Trạch nghe hơi xoắn xuýt: "Là cung Tiên Thiên tổ chức ạ!"

Chính Trần Bạch Trạch nghe thấy cái tin này cũng thấy lạ lẫm, thậm chí là quái gở. Cung Thiên Thiên đấy! Là cái môn phái bí ẩn nhất và đáng sợ nhất giang hồ đấy. Không một ai biết lai lịch môn phái đó, và lại càng không biết nó khủng bố cỡ nào. Môn phái này rất nổi tiếng, và địa vị cũng rất siêu thực. Tất cả anh em giang hồ đều có vốn hiểu biết ít ỏi về môn phái này, bởi vì cung Tiên Thiên cực hiếm xuất hiện trên giang hồ, không phải chuyện cấp bách liên quan đến giang hồ thì sẽ ở ẩn và không xuất hiện.

Theo cái lý này thì đây là môn phái lánh đời, hẳn là không mấy nổi trên giang hồ, thế nhưng cung Tiên Thiên thì khác. Dù nó không xuất hiện trên giang hồ nhưng giang hồ vẫn đồn thổi về nó như một truyền thuyết. Bởi vì trong khắp mười hai châu của nước Vạn Khánh, châu nào cũng có một nhánh cung của cung Tiên Thiên hết. Và cùng với đó, trong nhánh cung cũng chỉ có một người mà thôi!.

Mười hai châu của nước Vạn Khánh tương ứng với mười hai người của mười hai nhánh cung. Mặc dù cùng là một giáo nhưng mỗi người trấn một châu. Lý do có chuyện ngược đời này là vì cả mười hai người đó đều là Tiên Thiên.

Tục gọi mười hai người này là "Hành tẩu[1] cung Tiên Thiên", giang hồ gọi là "Hành tẩu đại nhân".

Mấy nghìn năm qua, Hành tẩu đại nhân của cung Tiên Thiên thay hết lớp này đến lớp khác, vậy nhưng cung Tiên Thiên vẫn trấn mười hai châu của nước Vạn Khánh mà chưa xê nhi bao giờ.

Biết bao nhiêu lần các võ giả Tiên Thiên ở giang hồ khiêu chiến Hành tẩu cung Tiên Thiên, nhưng cung Tiên Thiên chưa từng thất bại một lần trong mấy nghìn năm qua!

Có một chuyện nổi tiếng nhất trong số này. Đó là vào một nghìn ba trăm năm trước, tám vị Tiên Thiên của Lan Châu đã cùng hợp lực xông vào nhánh cung của Tiên Thiên ở Lan Châu. Sau trận chiến động trời đó, xác của tám vị Tiên Thiên bị bày ở ngoài cổng cung Thiên Thiên. Vậy là chỉ với sức của một "Hành tẩu đại nhân" của cung Tiên Thiên, mà đã giết cả tám vị Tiên Thiên lão tổ đấy.

Căn cứ theo tin tức mà Phong Vân Thần giáo điều tra được thì không chỉ có nước Vạn Khánh, mà các nước khác cũng có rất nhiều Hành tẩu cung Tiên Thiên.

Theo như tin phong phanh ngoài giang hồ thì cung Tiên Thiên có tồn tại cảnh giới Thần Tiên Lục Địa. Do có sự tồn tại trong truyền thuyết này nên mới có thể đào tạo ra nhiều Tiên Thiên khủng bố đến vậy!

Nói thật là với sức mạnh đáng sợ mà cung Tiên Thiên thể hiện ra, bảo ở trong cung không tồn tại Thần Tiên Lục Địa cũng chẳng ai tin ấy!

Vậy nên khi Trần Bạch Trạch nhắc đến ba chữ cung Tiên Thiên, tròng mắt giãn nở thích thú của Vương Động đã co lại. Ngày có thêm hệ thống đại ma đầu, Vương Động đã nghi thế giới này có người tu tiên rồi. Mà nơi có khả năng tồn tại người tu tiên nhất thì chính là cái cung Tiên Thiên này đây.

Vương Động đã chuẩn bị khi nào mình đột phá cảnh giới Tiên Thiên, hoặc là bước vào tầng thứ nhất của Lôi Đế Bất Diệt Kinh, vậy sẽ phải qua thăm hỏi, do thám tình hình cung Tiên Thiên một phen. Anh chẳng ngờ mới đó đã được nghe tin có liên quan đến cung Tiên Thiên rồi cơ đấy.

"Cũng phải, chỉ có cung Tiên Thiên mới có danh vọng đồng thời tổ chức Đại hội Võ lâm cho hai đạo thôi. Thế nhưng cung Tiên Thiên này chẳng mấy khi nhúng tay vào chuyện giang hồ, lần này chủ động đứng ra vậy e là chuyện cũng không đơn giản."

Trần Bạch Trạch hơi lo: "Giáo chủ, thật ra đây chưa phải vấn đề chính đâu."

"Ồ? Đây vẫn chưa phải vấn đề chính, vậy vấn đề chính là gì?" Vương Động hứng thú tột cùng, còn có việc gì kinh hơn cả việc cung Tiên Thiên xuất thế chứ?

Trần Bạch Trạch nhăn nhó mặt mày, nhìn sắc mặt Vương Động thấy cũng không đến nỗi nào nên nói thật dè dặt: "Cung Thiên Thiên cho ma đạo Vân Châu ta năm số báo danh."

"Có vấn đề quái gì đâu, Vân Châu ta có tổng năm ma môn đứng đầu mà. Cho các ma môn ngoài tham gia Đại hội Võ lâm này chỉ là thí tốt vô tích sự thôi."

"Thưa giáo chủ, vấn đề chính là bốn ma môn lớn của Vân Châu đã liên kết với nhau để gạch tên Phong Vân Thần giáo khỏi danh sách Đại hội Võ lâm và trao nó cho Quỷ Môn Tông ạ." Quỷ Môn Tông cũng là môn phái hạng nhất nhưng vẫn kém các môn phái hàng đầu một chút.

Vương Động sầm mặt khi nghe thấy lời của Trần Bạch Trạch.

Thiên Cực Môn, Nguyệt Ảnh Thần giáo, Huyết Hà Tông, Phi Thiên Các và Phong Vân Thần giáo là năm ma môn đứng đầu Vân Châu. Mọi người đều công nhận chuyện này và không có bất cứ dị nghị nào hết!

Vậy mà bốn cái môn phái lại liên minh mới nhau chơi đểu Phong Vân Thần giáo, rõ ràng là không coi Vương Động anh đây ra gì. À, không phải không coi Phong Vân Thần giáo ra gì, mà là chỉ chỉ coi mỗi một mình Vương Động không ra gì thôi!

Chẳng lạ vì cả bốn giáo chủ, chưởng môn của bốn phái này đều có chút tình cảm với Quý Lưu Vân, chỉ khác nhau là có bên nặng có bên nhẹ thôi.

Vương Động giết Vương Hiểu Phong, giết Quý Lưu Vân bằng bản lĩnh là sự thật rành rành, phong cách làm việc của ma môn vẫn luôn như vậy. Thế nên chúng không tiện hạnh hoẹ Vương Động. Nay có cơ hội thì đương nhiên là chúng khá vui lòng mà dùng chút mánh khoé để chơi đểu anh rồi!

Trên hết, Vương Động là vãn bối, anh còn non nớt và lại mới nhận chức nên họ khinh anh. Mặt khác, Phong Vân Thần giáo mới đổi giáo chủ, Phong Vân còn đang xáo động do Vương Động càn quét bên trong. Và chúng đã nhân cơ hội này để kéo Phong Vân Thần giáo ngã ngựa, bợ đỡ một Quỷ Môn Tông ngoan ngoãn biết điều lên chiếm vị trí!

Âm mưu cũng gớm lắm, viễn tưởng cũng tươi đẹp lắm. Cơ mà tiếc là... Chúng chưa hiểu Vương Động!

_

Chú thích

  1. Hành tẩu (行走): Là chức quan văn thư thuộc bộ Lễ trợ giúp các đại thần xử lý công văn. Trong truyện, anh em giang hồ cũng ví 12 Tiên Thiên trấn 12 châu là quan Hành tẩu, giúp đỡ cung Tiên Thiên quản lý các châu. Hiểu là chức quan chứ không phải dịch nghĩa chữ “行走” là đi bộ.