Dịch: Juliawaw
Một canh giờ sau, Hạ Húc Phong kéo hai cái rương đầy ặc ra ngoài. Ông ta mở rương ra cho kiểm tra và trong rương toàn là vàng bạc châu báu.
Tất nhiên là Hạ Húc Phong không có một trăm lượng vàng, nhưng mà cuối cùng ông cũng nhặt đủ một trăm lượng vàng bạc châu báu rồi nhé. Ngoài của cải thì ông cũng dâng cả di vật Tiên Thiên cơ.
"Vương giáo chủ, chỗ châu báu này trị giá một trăm lượng vàng, mong ngài nhận đỡ hộ ạ." Hạ Húc Phong nịnh nọt thấy rõ nhưng trong lòng cũng đang khóc ná thở. Ông đã vét sạch kho Thần Ưng Phái, thậm chí vét sạch cả quỹ đen của mình, ông không có cả tiền mua son phấn mới cho bà Thất như đã hứa rồi!
Vương Động gật đầu hài lòng, "Được đấy, rất có lòng." Anh lấy một cái bô ngọc trong đống châu báu và vứt cho Hạ Húc Phong, "Đừng bảo bổn toạ ức hiếp người quá đáng, chừa cho ông cái này mà nhớ thương này."
Hạ Húc Phong ôm cái bô trong rạng rỡ, ông kích động vô cùng, son phấn của bà Thất được giải quyết rồi.
Vương Động ra lệnh cho môn đồ khiêng hai cái rương đi. Anh phe phẩy giấy nợ trong tay trên cao và cười tươi roi rói với Hạ Húc Phong, "Trả chín nhận mười ba, đừng có quên tháng sau phải trả bổn toạ một nghìn ba trăm lượng vàng ròng đấy!"
Hạ Húc Phong quỳ phịch xuống đất, cái bô trong lòng vỡ choang. Vương Động dẫn môn đồ ra về, sau lưng anh là tiếng gào khóc đến xé lòng cứ văng vẳng bên tai mãi mà không dứt!
Lý Huyền Tinh thương: "Đại ca này, tháng sau huynh định đòi ông ta một nghìn ba trăm lượng hoàng kim thật à? Đệ thấy ông ta không có tiền đâu, không nhặt được nhiều vàng vậy á."
Vương Động lắc đầu, bảo: "Một trăm ba mươi lượng vàng còn không gom được thì nói gì là một nghìn ba trăm lượng vàng chứ? Đệ yên tâm đi, tháng sau ta không đòi ông ta đâu, ta chỉ doạ ông ta cái để ông ta ghi vào đầu rằng đừng có mà bắt nạt người khác, tư tưởng trộm đồ của người khác thôi."
Lý Huyền Tinh cười bảo: "Đại ca đúng là một người tốt, Hạ Húc Phong được gặp đại ca đúng là phúc tổ tám đời nhà ông ta. Mong là ông ta có thể hối cải làm lại cuộc đời, đừng phạm sai lầm như vậy nữa."
Tất nhiên là Vương Động sẽ không đi đòi Hạ Húc Phong nữa rồi, anh lãng phí thời gian đến đòi một kẻ nghèo rớt mùng tơi để làm gì chứ? Tháng sau Vương Động anh sẽ qua Thiên Ưng Môn một chuyến cơ. Có giấy nợ ở đây tức có nợ phải trả là chuyện hiển nhiên, và Thiên Ưng Môn phải trả khoản nợ này.
Gì cơ? Thần Ưng Phái viết giấy nợ chứ không liên quan đến Thiên Ưng Môn ư?
Chú em còn non lắm! Vương Động anh đây bảo có liên quan là có liên quan nhé.
Anh vô lý đùng đùng ư? Nực cười thật đấy! Kẻ nào mạnh hơn kẻ đó có lý nhé.
Lý Huyền Tinh rất tò mò về vấn đề này: "Đại ca ơi, tại sao Hạ Húc Phong muốn dẫn Thần Ưng Phái gia nhập Phong Vân Thần giáo mà huynh không đồng ý thế?"
Vương Động cười cười, than: "Tự cổ chí kim chính tà không chung đường. Ta nhận Phi Tinh Môn thì được nhưng không thể nhận Thần Ưng Phái họ, chứ không là chọc vào tổ ong vò vẽ đấy. Đệ phải biết rằng chính đạo sĩ diện lắm. Nếu ta nhận Thần Ưng Phái vậy là bôi tro trát chấu vào mặt chúng còn gì? Hành động đó tức là đã rẻ rúng võ lâm chính đạo đó!”
“Phong Vân Thần giáo ta chú trọng hoà bình, sao lại tự nhiên tát họ, bêu rếu họ được? Ta đâu thể vì chút chuyện vặt ấy mà khơi mào chiến tranh, đồ thán chúng sinh được chứ? Đệ nghĩ mà xem, sao ta lại làm ra cái chuyện đó được? Lùi một bước là trời cao biển rộng, dù Thần Ưng Phái có hâm mộ Phong Vân Thần giáo, ta cũng chỉ biết làm họ thất vọng thôi, Thần giáo cũng có nỗi khổ khó nói mà. Tóm lại là vì hoà bình cả, hầy..."
"Ra là vậy." Lý Huyền Tinh ngộ ra mặt trời chân lý mới, "Vẫn là đại ca nhìn xa trông rộng, lo cho nước lắng cho dân làm người khác thật kính nể."
Vương Động vung tay áo, ý bảo đâu có đáng gì.
Sự thật đúng như những gì Vương Động nói. Thu phục một Phi Tinh Môn nhỏ bé thì chẳng ai dám ho he gì bởi tất cả cùng là ma môn. Nhưng nếu thu phục Thần Ưng Phái vậy đã trở thành cuộc chiến chính tà rồi đấy, quan điểm bất đồng thì có khác nào chọc vào tổ ong vò vẽ đâu. Một Thần Ưng Phái nhỏ nhoi không đáng để Vương Động tốn sức như thế.
Đương nhiên lý do chủ yếu vẫn là do thực lực của Phong Vân Thần giáo, đặc biệt là thực lực của Vương Động vẫn chưa đạt đến trình độ san bằng được hai phe chính tà nhé! Phong cách làm việc của ma giáo là nên điều độ vừa phải đồng thời cũng phải tạo sự khiếp đảm. Biết tiến biết lùi, biết nhìn nhận sự việc đúng đắn mới là con đường phát triển lâu dài!
Lại một khoảng thời gian khá lâu nữa trôi qua, đội quân của Vương Động mới về đến Phong Vân Thần giáo.
Hai rương châu báu đặt trong đại điện Phong Vân, phải nói là thu hoạch cực béo bở. Vương Động không đoái hoài đến số châu báu kia. Anh hám tiền thật, nhưng anh không ham tích góp tiền. Mà với cả một trăm lượng vàng kia đâu so bì được với của cải của Phong Vân Thần giáo chứ.
Thứ mà Vương Động để ý là di vật của Tiên Thiên kia kìa. Anh có "Huyền Thuỷ Quyết", "Kinh Đào Kiếm Pháp”, "Đạp Lãng Trục Nguyệt" và cả kiếm Vô Ngạn.
Theo thứ tự lần lượt là một công pháp tu luyện, một kiếm pháp, một thân pháp khinh công, và cả một thanh bảo kiếm.
Cái tên "Huyền Thuỷ Quyết" làm mắt Vương Động sáng rực. Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ là năm thuộc tính cơ bản của ngũ hành. Mà ngũ hành lại là thuộc tính mà con người đều sở hữu. Vậy nên công pháp thuộc ngũ hành thích hợp với đại đa số người luyện võ. Lỡ mà gặp được người luyện võ trội thuộc tính Thuỷ, vậy thì tu luyện "Huyền Thuỷ Quyết" này chính là vớ được của hời rồi. Tỉ lệ xuất hiện Tiên Thiên trong Thần giáo sẽ tăng cao lắm đây.
Phong Vân Thần giáo vốn có ba quyển công pháp cấp Tiên Thiên, bao gồm: "Phong Vân Quyết", "Ngân Nguyệt Thần Công" và "Lưu Tinh Thần Công". Giờ có thêm "Huyền Thuỷ Quyết" đây làm Vương Động sung sướng vô cùng.
Các công pháp Tiên Thiên chỉ có thể nhờ duyên chứ không thể cưỡng cầu. Lịch sử Thần giáo gần nghìn năm nhưng cũng chỉ tích được ba quyển thôi. Vậy mà mình mới lên làm giáo chủ hơn một tháng đã lấy được một quyển công pháp cấp Tiên Thiên rồi đó.
Vương Động cười khà khà, công mình vĩ đại thế thì phải nhấc bút ghi chép lại vào sử sách mới được.
Mà cái "Huyền Thuỷ Quyết" này còn đẳng cấp hơn tuyệt học trấn giáo "Phong Vân Quyết" trong một trường hợp nhất định ấy nhé. Bởi vì "Huyền Thuỷ Quyết" dễ tu luyện, không cần biết sức mạnh hiện có đang ở cảnh giới nào, chỉ cần tu luyện "Huyền Thuỷ Quyết" là có cơ hội đột phá cảnh giới Tiên Thiên cao hơn "Phong Vân Quyết" á.
Chỉ với nhiêu đó thôi là "Huyền Thuỷ Quyết" quý giá hơn "Phong Vân Quyết" rồi.
Vương Động cho triệu tập Dương hữu sứ, Tứ đại hộ pháp, Tứ đại trưởng lão và truyền thụ "Huyền Thuỷ Quyết" cho họ. Dù cả chín người này đều võ công cao cường, thế nhưng "Huyền Thuỷ Quyết" vẫn có tác dụng với họ. Do Từ tả sứ vẫn đang ở Thanh Hà Kiếm phái nên phải để sau vậy!
Tám vị trưởng lão của Phong Vân Thần giáo còn trống bốn cái ghế nhưng Vương Động có cân nhắc của anh nên vẫn chưa bổ sung bốn cái ghế này!
Vương Động đang định bảo họ lui xuống thì Trần Bạch Trạch bước lên thưa: "Thưa giáo chủ, thuộc hạ có chuyện bẩm báo ạ."
Trần Bạch Trạch này chính là cái người rách việc nhất Phong Vân Thần giáo. Biết làm sao được vì sau khi Vương Động trở thành giáo chủ, Trần Bạch Trạch chính là lãnh đạo tối cao của Thính Phong Đường mà. Mặt khác Thính Phong Đường là nơi quản lý tất cả các tin tình báo của Phong Vân Thần giáo nữa, vậy nên phải bẩm báo với Vương Động rất nhiều việc rồi.
"Vương Động bảo: "Nói đi!"
Tám người còn lại cũng hơi thắc mắc, không biết Trần trưởng lão lại có việc gì. Nhìn sắc mặt ông Trần thì có vẻ không phải chuyện tốt đẹp gì cho cam.
"Thưa giáo chủ, thuộc hạ nhận được tin tức ba tháng sau mười hai châu của nước Vạn Khánh cùng nhau tổ chức Đại hội Võ lâm ạ!"
"Tổ thì đi mà tổ, đó là chuyện bình thường còn gì?"
_
Chú thích
Dịch nghĩa các bí kíp tu luyện võ công:
Huyền Thuỷ Quyết: Bí quyết Tu luyện nước.
Kinh Đào Kiếm Pháp: Kiếm pháp Sóng to gió lớn.
Đạp Lãng Trục Nguyệt: Khinh công Lướt gió đuổi trăng.
Phong Vân Quyết: Bí quyết Bão táp mưa sa.
Ngân Nguyệt Thần Công: Thần công Vầng trăng trắng bạc.
Lưu Tinh Thần Công: Thần công Chuỳ xích.
Lôi Đế Bất Diệt Kinh: Sách về Vua sấm sét bất diệt.