Dịch: Juliawaw
Lý Băng Vũ không hề hay biết, đã có người của Phong Vân Thần giáo đến Phi Tinh Môn trước cả ông rồi. Người đó chính là Trương Dã, một trong Tứ đại hộ giáo Pháp vương của Phong Vân Thần giáo! Hiện giờ Trương Dã đang đàm phán trong hoà bình với môn chủ Tôn Trường Hưng ở Phi Tinh Môn.
Vương Động đã cử Trương Dã lặn lội cả đêm để bắt bốn người thì tất nhiên đó không phải là đi bắt suông rồi.
Bốn người này bao gồm: vợ chính thức của Tôn Trường Hưng, con gái của Tôn Trường Hưng, tình nhân của Tôn Trường Hưng và con riêng của Tôn Trường Hưng.
...
“Bảo tao gia nhập ma giáo Phong Vân á? Có mà nằm mơ giữa ban ngày ấy!” Tôn Trường Hưng oai phong lẫm liệt, khí thế hùng hồn: “Tôn Trường Hưng tao có chết cũng sẽ không khuất phục trước ma trảo của ma giáo Phong Vân chúng bay đâu!”
Trương Dã chẳng nói chẳng rằng, hắn vứt hai cây trâm đôi và hai khoá vàng giống hệt nhau ra.
Tôn Trường Hưng rất đỗi quen thuộc hai cây trâm này, bởi vì đây là trâm mà hắn mua. Một cây hắn tặng vợ chính thức của mình, một cây còn lại hắn tặng cho cô vợ bé hắn nuôi giấu bên ngoài. Gọi là vợ bé thì cũng hơi quá, bởi vì hắn đang nuôi trộm phu nhân nhà hắn mà.
Hai cái khoá vàng kia cũng là hắn mua nốt. Hắn đưa một cái cho con gái, cái con lại đưa cho con riêng.
“Mày... mày... mày mày mày...” Tôn Trường Hưng lắp bắp không nói thành câu.
“Tao hỏi mày lần cuối, mày có chịu gia nhập Phong Vân Thần giáo không? Nghĩ cho kỹ đi rồi hãy trả lời, trả lời sai là có bốn xác chết tặng mày đấy. Người nhà cả thì phải ở bên nhau chứ. Ai đằng lại chia rẽ hai ngả như vậy là không được!”
Tôn Trường Hưng sụ mặt, hắn kích động và cực kỳ quả quyết: “Thật ra Tôn Trường Hưng tôi¬¬ đã hâm mộ Phong Vân Thần giáo lâu rồi nhưng không có cơ hội nhập môn nên mới vào Phi Tinh Môn. Nay được Thần giáo xem trọng, tất nhiên là Tôn Trường Hưng tôi sẽ đầu rơi máu chảy, nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, có chết cũng không từ vì Thần giáo rồi! Từ giờ trở đi, Tôn Trường Hưng tôi không còn là môn chủ của Phi Tinh Môn nữa. Từ giờ trở đi, cũng không còn Phi Tinh Môn trên giang hồ nữa, mà chỉ còn Phi Tinh Đường của Phong Vân Thần giáo thôi. Phi Tinh Đường là của Phong Vân Thần giáo!!!”
Trương Dã gật đầu bảo: “Mày khá lắm, đã thế thì mau đi đón giáo chủ đi, giáo chủ đến rồi đấy!”
“Sao cơ!!!” Tôn Trường Hưng lo trông thấy: “Giáo chủ đã đến mà sao không bảo tôi trước chứ. Thất lễ quá rồi thất lễ quá rồi, sao lại để giáo chủ đợi được chứ?” Tôn Trường Hưng chạy vọt ra ngoài cổng.
Trương Dã đến phải thở dài ngao ngán khi nhìn theo bóng của Tôn Trường Hưng. Hoá ra những người mà có thể làm chưởng môn, môn chủ, giáo chủ đều có chung cái mặt dày! Vậy cũng không lạ khi mình vẫn chỉ chết dí ở cái chức hộ pháp, không có hy vọng làm giáo chủ.
Tôn Trường Hưng cuống quýt chạy ra ngoài thì bất ngờ va vào một người, “Ngài sao thế môn chủ? Sao ngài lại hoảng hốt thế này?” Người bị va vào chính là Lý Băng Vũ mới về Phi Tinh Môn.
Ông đang lo xem phải báo việc này với Tôn Trường Hưng thế nào mà lại bắt gặp Tôn Trường Hưng luôn làm ông càng bị áp lực nặng nề, càng cảm thấy mình là cái đồ phản bội.
Bị Vương Động chấm mà Phi Tinh Môn không hàng phục thì sẽ xảy ra viễn cảnh diệt môn đấy. Mặc dù ông nghĩ cho Phi Tinh Môn cả, nhưng đâu thể nào nói rõ việc đó chứ?
Tôn Trường Hưng nóng ruột nóng gan hỏi: “Ông đến đúng lúc quá Băng Vũ, giáo chủ đến rồi hả?”
Ông hơi ngẩn người: “Giáo chủ á?”
“Thì là Vương giáo chủ đó, giáo chủ của Phong Vân Thần giáo ấy!”
“Ặc, đúng là Vương giáo chủ đã đến rồi. Môn chủ này, tôi có chuyện muốn nói với ngài đây.”
“Thôi khỏi đi, mau ra đón giáo chủ với ta đi.”
“Không được đâu môn chủ, ngài phải nghe tôi nói xong chuyện này đã rồi mới đi gặp Vương giáo chủ được!”
“Đừng gọi ta là môn chủ nữa. Từ giờ trở đi chỉ có Phi Tinh Đường của Phong Vân Thần giáo thôi, hết có Phi Tinh Môn rồi!”
Lý Băng Vũ đần thối mặt: “Hả???” Cái khỉ gì vậy? Mình chưa cả nói mà môn chủ đã tự hiểu ý mình rồi cơ à? Mà ngài ấy lại còn đồng ý nữa chứ! Đây là thần giao cách cảm không cần nói ra đó hả?
Lý Băng Vũ xúc động thật sự, huynh đệ chưa cả nói gì mà môn chủ đã hiểu mình đến vậy thì đúng là tri kỷ khó gặp đây rồi! Lý Băng Vũ đang lâng lâng thì giây sau lại thấy Trương Dã đi từ trong Phi Tinh Môn ra và tụt hứng.
Sao cái vị Pháp vương của Phong Vân Thần giáo này lại đến Phi Tinh Môn trước cả mình nhỉ? Ông ngẫm cho kỹ thì đã không thấy tăm hơi vị Pháp vương này từ hôm qua rồi. Kể cả cái lúc mà Vương giáo chủ bị hành thích cũng không thấy đâu ý! Vậy ra là hắn ta đã được cử đến Phi Tinh Môn trước à.
Môn chủ lại “nóng lòng” muốn gia nhập Phong Vân Thần giáo thế này thì chắc chắn đã nói chuyện với Trương Dã rồi ấy. Dù ông không biết nội dung câu chuyện là gì nhưng cũng đoán già đoán non được rồi nhé. Tổng kết lại là phong cách làm việc của cái vị Vương giáo chủ của chúng ta kia cũng đặc sắc lắm!
Bên ngoài sơn môn của Phi Tinh Môn, Tôn Trường Hưng vừa chạy vừa gọi hớt hải: “Cung nghênh giáo chủ giá lâm Phi Tinh Đường. Thuộc hạ không nghênh đón từ xa, xin giáo chủ hãy trách phạt ạ!!!”
Cái thằng này cũng gớm lắm, nói xong còn quỳ một gối xuống hành lễ với Vương Động ngay cơ.
Vương Động mỉm cười, anh đỡ vội Tôn Trường Hưng dậy, anh bảo ban từ tốn: “Tôn đường chủ vất vả rồi. Là bổn toạ không báo Tôn đường chủ trước mà đã mạo phạm ấy chứ. Làm phiền đường chủ rồi.”
“Phi Tinh Đường rất vinh dự khi được giáo chủ giá lâm, xin mời giáo chủ theo lối này!”
...
Cho hỏi Phi Tinh Môn thành Phi Tinh Đường của Phong Vân Thần giáo lúc nào thế? Cớ sao các môn đồ buôn chuyện xuyên giang hồ là họ đây mà cũng không biết vậy? Chính các môn đồ của Phong Vân Thần giáo đây cũng đều đang đần thối mặt chứ chưa phải kể đến người ngoài nhé.
Nói vậy tức là Phi Tinh Môn này hâm mộ Phong Vân Thần giáo bọn họ nên tự chủ động xin gia nhập Phong Vân Thần giáo đây mà. Đúng là giáo chủ có khác, ấy vậy mà đã thu phục một môn phái trong im hơi lặng tiếng, danh vọng của Thần giáo đã cao chót vót rồi! Các môn đồ Phong Vân Thần giáo đều không hẹn mà cùng dõi mắt theo bóng Vương Động với một lòng kính nể và kiêu ngạo vô cùng.
Lý Huyền Tinh hỏi: “Đại ca ơi, huynh bảo mình đến bảo vệ Phi Tinh Môn mà? Sao Phi Tinh Môn lại trở thành một bộ phận của Phong Vân Thần giáo huynh rồi chứ?”
Vương Động cười bảo: “Phong Vân Thần giáo mình đã giang rộng vòng tay trượng nghĩa nên Phi Tinh Môn cảm kích quá, và đã quyết định gia nhập vào Phong Vân Thần giáo để cùng nhau phát triển đó mà.”
Tôn Trường Hưng gật đầu đồng tình, mong mỏi ra mặt: “Phong Vân Thần giáo cảm hoá lòng người, Phi Tinh Môn được gia nhập và Phong Vân Thần giáo thì đúng là phúc tổ tu luyện mấy đời mới có được. Tối nay tôi nhất định phải thắp hương cảm ơn liệt tổ liệt tông đã phù hộ cho Phi Tinh Môn mới được!”
Lý Huyền Tinh thở dài: “Đệ không ngờ Phong Vân Thần giáo lại cảm hoá được lòng người đấy. Đại ca này, xem ra đệ gia nhập Phong Vân Thần giáo là quyết định đúng đắn rồi!” Mà dám có thể là cha thấy mình gia nhập vào Phong Vân Thần giáo sẽ phấn khởi, khen mình giỏi chứ không hề giận gì hết ấy.
Từ nhỏ đến giờ cha chỉ thích mắng mình là không có tương lai, cậu không làm cách nào để được ông ngợi khen hết á. Cậu phải làm được nào đó có ích cho Phong Vân Thần giáo để chứng minh cho cha thấy con ông cũng rất có triển vọng mới được!
Lý Huyền Tinh nghĩ đến đây thì đắc chí vô cùng, cậu ta nhoẻn miệng cười, cậu phải làm rạng rỡ liệt tổ liệt tông!!!