Do tin tức đã bị phong tỏa cho nên tướng trấn thủ Dạ Thành không hề có phòng bị, Dạ Thành chỉ nửa ngày đã thất thủ.
“Lập tức phi mã truyền tin, Hắc Phong Kỵ Binh đã trở lại!”
Tướng trấn thủ Dạ Thành Diệp Hải đưa ra mệnh lệnh cuối cùng trước khi tự vẫn trên cổng thành. Điều này có thể gây chấn động đối với toàn Thiên Quân Đại Lục, vì lẽ đương nhiên Hắc Phong Kỵ Binh đã là một nỗi ám ảnh đối với bất kỳ đại tướng nào trên sa trường.
Nửa ngày sau, Bá Vân Thành, Vân Đế cùng bá quan đều không khỏi kinh sợ.
“Đám ác quỷ đó đã quay lại rồi, lập tức ra lệnh cho Tư Mã Cao lui quân!”
Tin tức chấn động toàn bộ đại lục lan nhanh như gió.
Lôi Long Quốc.
“Long Phá Thiên, 3 năm biệt tích cuối cùng lại xuất hiện”
Hỏa Thánh Quốc.
“Cuối cùng thì hắn cũng tiếp tục bay lượn trên bầu trời của địa lục này”
Cùng thời điểm đó, Kim An thành chiến trường đẫm máu giữa Phong Thần Quốc và Vân Đế Quốc, Tư Mã Cao cũng đã nhận được tin tức.
“Ra lệnh toàn quân lui 20 Trục chuẩn bị nghênh chiến Hắc Phong Kỵ Binh!”
Tư Mã Cao đọc phong thư trên tay, lông mày hơi nhíu ra lệnh dứt khoát.
“Đại Tướng Quân, chúng ta có hơn 100 vạn quân mà chúng chỉ có vài vạn đâu cần phải lui quân!”
Một tướng quân đang ngồi bỗng nhiên đứng dậy nói.
“Ta không sợ Hắc Phomng Kỵ Binh cái ta lo ngại chính là tên Long Phá Thiên kia, hắn hành quân quỷ dị thường không thể nói trước được điều gì cả, hơn nữa chỉ cần là hắn dẫn quân binh sĩ sẽ rất dũng cảm, là một đám không sợ chết.
Tư Mã Cao trầm ngâm nói, dáng vẻ vô cùng xem trọng Long Phá Thiên.
“Theo mạt tướng nghĩ lời đồn về hắn chỉ là thổi phồng mà thôi”
Các tướng dưới trướng Tư Mã Cao không phục, không muốn hạ thấp uy thế của mình.
“Hắn 15 tuổi tòng quân, 17 tuổi trở thành thống soái của Hắc Phong Kỵ Binh, 21 tuổi hắn đã trải qua 70 trận chiến lớn nhỏ và chưa từng thất bại”
Tư Mã Cao nói với giọng điệu vô cùng khâm phục đối với kẻ địch của mình.
“Hơn nữa còn có một tin đồn về hắn, năm 17 tuổi trước khi trở thành thống soái của Hắc Phong Kỵ binh, hắn Long Phá Thiên một người một thương chặn đánh 3 vạn quân của Lôi Long Quốc để tàn quân của Phong Thần Quốc rút lui an toàn, hắn một mình giết hết 3 vạn quân mà không về có một vết xước!”
Lời Tư Mã Cao nói ra làm tất im lặng, tuy không nói ra nhưng trong lòng ai cũng hiện lên nỗi sợ vô hình, 1 địch 3 vạn mà không hề có một vết xước có con là con người nữa không, một con quỷ đáng sợ...
Cùng thời điểm đó, Phong Trung Thần Đế cũng đã nhận được tin tức tuy nhiên lại không hề tỏ ra vui mừng chút nào.
Bên trong thư phòng Phong Trung Thần đến ngồi trên cao phía dưới có bảy người mặc quần áo trắng che kín toàn thân chỉ hở đôi mắt.
“Các người thấy rồi chứ, Long Phá Thiên hắn trở lại rồi, 3 năm trước để hắn thoát chết thật là thất sách!”
“Hoàng Thượng chớ lo, năm xưa chúng thần có thể tiêu diệt được Hắc Phong Kỵ Binh thì bây giờ cũng có thể làm điều đó thêm một lần nữa!”
Người đứng đầu tiên bước ra, hai tai ôm quyền lên tiếng.
“Bạch Y Binh các ngươi được ta tôi luyện để tiêu diệt những kẻ dám có ý đồ phản bội vậy mà chỉ có một Long Phá Thiên và 5000 quân cũng không giết được hết, thật quá thất vọng!”
Phong Trung Thần Đế không giữ được bình tĩnh đứng dậy quát lớn khiến bảy người nhất thời sợ hãi lui về sau.
“Hoàng Thượng tha tội lúc đó chỉ còn có Long Phá Thiên với hơn trăm tên đào thoát đáng lẽ chúng thần đã bắt được nhưng không hiểu tại sao chúng lại chuyển hướng ra biến mà ở đó cũng đã có thuyền đợi sẵn như là chúng đã đoán biết trước sẽ bị phục kích vậy.
“Không cần nói nhiều nữa bây giờ chúng đang lập công ngoài sa trường nên không thể động đến chúng, chờ chiến sự kết thúc thì sẽ tìm cách giải quyết mà các ngươi cũng đừng để lộ ra thân phận nếu không sẽ rắc rối”
“Dạ”